Bạch Khê rõ ràng hàm chứa một tia châm chọc, trên thực tế, những người khác mặc dù không có người dám nói rõ ràng giống như Bạch Khê, nhưng đại khái ý nghĩ trong lòng cũng kém không nhiều lắm, dựa vào một thiên tài tuyệt đỉnh để cho kế hoạch phát triển tông môn nghe như thế nào đều có chút không tín nhiệm, Giới vương đại giới ở cả Thần Vực hơn một nghìn năm mới xuất hiện một người, xác suất thấp như thế, có nghĩa là biến số vô cùng.
Cường giả Thánh chủ, nhìn Mệnh Vẫn kỳ, Thần Hải kỳ còn có thể tiên đoán một vị thiên tài tương lai có thể trở thành Thánh chủ, nhưng là cường giả Giới vương, lại có rất ít người dám tiên đoán như vậy, chênh lệch ở giữa Thánh chủ cùng Giới vương, có thể dùng khoảng cách lạch trời để hình dung.
- Nghe ý tứ của tiền bối, là chuẩn bị cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả dùng ở trên người Lâm Minh? Dựa vào Lâm Minh để đánh cuộc tương lai của Tiêu Dao Đảo?
Trong lời nói của Bạch Khê mang theo sự kích động, tuy nhiên những lời này, vẫn là đưa tới sự đồng ý của rất nhiều trưởng lão tại chỗ, dựa vào Lâm Minh để cho Tiêu Dao Đảo trở thành Thánh Địa cấp Giới vương, đó không biết là chuyện tình hy vọng xa vời bao nhiêu, nhưng là cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả này có thể là chỗ tốt thật sự rõ ràng, một khi không có, tổn thất của bọn họ lập tức thấy được!
- Không sai! Ta hy vọng các ngươi hiểu rõ một chút, cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả cùng bản thân Tiêu Dao cung chính là ta mang cho Tiêu Dao Đảo, ta có thể mang chúng đến, cũng có thể lấy đi, quyết định ngày hôm nay của ta chẳng qua là báo cho các ngươi, mà không phải thương lượng cùng các ngươi!
- Hạo Thiên, ngươi chịu trách nhiệm để cho bọn họ ký kết khế ước nguyền rủa, Lâm Minh, ngươi đi theo ta!
Mộ Thủy Thiên nói xong, lấy ra một quyển trục màu đen từ trong Tu Di Giới, ngón tay bắn ra, quyển trục này liền bay tới chỗ Tiêu Hạo Thiên, cùng lúc đó, Mộ Thủy Thiên phát ra một đạo hồng quang cuốn lên trên người Lâm Minh, trực tiếp mang Lâm Minh đi đến bên trong một tầng thời không khác.
Lâm Minh cùng Mộ Thủy Thiên vừa đi, trưởng lão tại chỗ nhất thời rối rít nghị luận, chuyện ngày hôm nay phát sinh quá đột ngột, bọn họ trong lúc nhất thời chịu không được, Tiêu Dao Đảo thoáng cái xuất hiện một Thái thượng hoàng, nàng dĩ nhiên luôn luôn nắm mạch sống cùng quyền lực cao nhất của Tiêu Dao Đảo trong tay, mà bọn họ thế nhưng không biết.
Nắm linh khí của Tiêu Dao cung trong tay, đồng thời còn có thực lực đến gần Giới vương, chỉ là hai điểm này, bọn họ căn bản không có nửa điểm năng lực chống cự.
Hơn nữa, Tiêu Hạo Thiên hiển nhiên cũng là ủng hộ Mộ Thủy Thiên. Nói khó nghe một chút thì Mộ Thủy Thiên nhiều lần đảm nhiệm đảo chủ bất quá cũng là con rối, Mộ Thủy Thiên ra lệnh gì, bọn họ chỉ có thể thi hành.
- Chẳng lẽ chúng ta cứ hoàn toàn nghe theo nữ nhân kia an bài như vậy, nàng nói gì thì chính là như vậy?
Nói chuyện chính là đại trưởng lão Tiêu Hạo Càn. Vì kiêng kỵ đảo chủ Tiêu Hạo Thiên, hắn dùng chân nguyên truyền âm, đối tượng truyền âm là những trưởng lão biểu hiện ra vẻ bất mãn đối với Mộ Thủy Thiên.
- Vậy có thể làm như thế nào, ngươi còn có thể phản kháng nàng được sao?
- Ngươi không nghe thấy nàng nói gì sao? Lấy tất cả tiền đánh cuộc, mang tài nguyên trân quý nhất của Tiêu Dao Đảo dốc vào trên người Lâm Minh, ai biết tương lai tiểu tử này có thể phát triển tới trình độ nào, ta thừa nhận hắn tất thành Thánh chủ, nhưng chỉ là trở thành Thánh chủ có ích lợi gì? Có thể mang đến chỗ tốt cho chúng ta sao?
Tiêu Hạo Càn đang muốn nói ra những lời kích động tâm tình phản động của chúng trưởng lão, Tiêu Hạo Càn rất rõ ràng mình không có nửa điểm ấn tượng tốt ở trong lòng Lâm Minh, đừng nói hắn không tin Lâm Minh có thể trở thành Giới vương đại giới, cho dù Lâm Minh thật có thể bước vào hàng ngũ Giới vương, dẫn dắt Tiêu Dao Đảo đi về phía huy hoàng, vậy đối với hắn cũng không có nửa điểm chỗ tốt, thậm chí Lâm Minh có thể ghi nhớ thù cũ, âm thầm trả thù hắn, lấy thực lực Lâm Minh khi đó, trả thù hắn còn không phải đơn giản như bóp chết một con kiến sao?
Dưới tình huống như vậy, Tiêu Hạo Càn tình nguyện Tiêu Dao Đảo dừng bước không tiến, cũng không nguyện ý thấy Lâm Minh phát tích.
- Tỉnh lại đi! Mặc dù ta cũng cảm thấy kế hoạch của nữ nhân kia quá mức kỳ lạ, nhưng là không ai có thể phản kháng nàng, hơn nữa, cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả vốn chính là của nữ nhân kia, nàng muốn cho ai dùng thì sẽ cho người đó.
- Thật là đáng tiếc . . . Nhiều thứ tốt như vậy đều dùng trên người Lâm Minh, cảm giác giống như là đang rút thưởng, xác suất của giải thưởng lớn thấp đến đáng thương, nếu như chẳng qua là bỏ ra một chút tiền, đại khái rất nhiều người cũng sẽ nghĩ tới thử tìm vận may, ta cũng không phản đối, nhưng giống như nữ nhân kia, bỏ ra giá cao như thế, đi vật lộn đọ sức với giải nhất có xác suất xa vời kia, thật sự là . . .
Mấy trưởng lão rối rít lắc đầu, thiên phú của Lâm Minh là tốt, đặt ở Tiêu Dao Đảo là kinh diễm đến không thể kinh diễm nữa, nhưng là đặt ở cả Thần Vực thì sao?
- Tương lai Lâm Minh, đại khái sẽ là Thánh chủ đỉnh phong a, dùng một gốc cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, bồi dưỡng được một cường giả Thánh chủ đỉnh phong, cái được không bù đắp đủ cái mất a . . .
Tiêu Hạo Càn lại đang giựt giây, các trưởng lão khác cũng tràn đầy đồng cảm, nhưng là bọn họ có thể nói cái gì? Có ý nghĩa gì?
Mà lúc này, đảo chủ Tiêu Hạo Thiên mở quyển trục Mộ Thủy Thiên lưu lại ra, phía trên quyển trục này, khắc đầy khắc đủ loại hoa văn phức tạp, một cỗ khí tức thần bí cổ xưa phát ra theo.
Quyển trục này, rõ ràng là một linh khí!
Mặc dù phẩm cấp linh khí ở trong nó cũng không cao, nhưng linh khí dù sao cũng là linh khí, nhất thời để cho tất cả trưởng lão ở đây quăng đem ánh mắt tới đây.
Quyển trục linh khí?
Tiêu Hạo Thiên nói:
- Đây là mệnh hồn thệ ước, tiền bối đã để lại một giọt máu huyết ở phía trên quyển trục, làm vật dẫn cho thệ ước, tất cả các ngươi cũng lưu lại một giọt máu tươi giọt máu tươi cùng một luồng mệnh hồn ở phía trên quyển trục này, cùng hạ lời thề, chuyện tình nhìn thấy Mộ tiền bối hôm nay, tuyệt không tiết lộ ra nửa câu, nếu không lập tức sẽ bị thệ ước mệnh hồn cắn trả mà chết, hiệu quả của thệ ước sẽ kéo dài ba trăm năm, sau đó, thệ ước sẽ tự động mất đi hiệu lực.
Thệ ước mệnh hồn là võ giả cấp bậc cao lấy máu huyết bản thân làm dẫn, ký kết khế ước cùng võ giả cấp bậc thấp, môi giới ký kết cũng là quyển trục cấp linh khí, dĩ nhiên trên quyển trục này sẽ lưu lại máu huyết cùng
mệnh hồn, lúc khế ước mất đi hiệu lực hoặc giải trừ, cũng có thể bị võ giả thu hồi, không coi là tổn thất.
Thân phận Mộ Thủy Thiên nhạy cảm, Thánh Địa cấp Giới vương, ở cả Thần Vực cũng là không nhiều, nếu như so với đại sự tiêu diệt Thánh Địa cấp Giới vương phát sinh rất nhiều năm trước, có thể từ từ đoán ra thân phận của Mộ Thủy Thiên, đối với việc này, Mộ Thủy Thiên không thể không phòng, những trưởng lão này, rất nhiều người nàng không tin được.
- Còn nữa, trong khoảng thời gian này chư vị nếu như không cần đi ra ngoài, thì tận lực không nên đi ra ngoài, các ngươi cảm thấy thế nào?
Tiêu Hạo Thiên khẽ cười nói, Mộ Thủy Thiên không xuất hiện thì thôi, một khi xuất hiện ở trước mặt mọi người, cũng là ý nghĩa Tiêu Dao Đảo bắt đầu tiến vào giai đoạn đề phòng độ cao, cũng ý nghĩa kế hoạch gầy dựng lại Thiên Vũ Thánh địa sắp được tiến hành.
- Cái này . . .
Các trưởng lão ở đây hai mặt nhìn nhau, bọn họ lúc này mới ý thức được, Mộ Thủy Thiên lúc trước chưa bao giờ xuất hiện ở trước mặt mọi người là bởi vì thân phận của nàng cần giữ bí mật, xem ra thế lực đời trước của Tiêu Dao Đảo, sợ rằng còn phải đối mặt với một đại cừu gia!
Điều này làm cho một đám bọn họ trong lòng đắng ngắt, đây cũng là một quả bom hẹn giờ, nguyên lai cái gọi là "Huyết thống Hoàng tộc" nỳ chẳng những không có mang đến chỗ tốt, ngược lại có thể tùy thời mang đến tai ương huyết quang.
Cái này gọi là chuyện gì a?
Trưởng lão ở đây cũng muốn mắng chửi người, tuy nhiên mắng chửi người thì mắng chửi người, bọn họ cũng rõ ràng, Mộ Thủy Thiên tất nhiên chú ý chuyện đã xảy ra ở nơi này, khế ước này dĩ nhiên phải ký, lúc này, bọn họ cũng chỉ có thể đè nén buồn bực trong lòng, đi tới phía trước quyển trục linh khí kia, bắt đầu ký kết khế ước mệnh hồn.
Mà lúc này, ở bên trong một phương Trung Thiên Thế Giới của Tiêu Dao cung, Lâm Minh ngồi xếp bằng ở phía trên một đài sen, năng lượng màu xanh lá quanh quẩn chung quanh thân thể của hắn, giống như những đóa Thanh Liên đang nở rộ.
Mộ Thiên Tuyết đã đi ra ngoài từ trong không gian Ma Phương, toàn thân nàng tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, giống như di thế tiên tử, phiêu dật xuất trần.
Mộ Thủy Thiên ở bên cạnh Mộ Thiên Tuyết, yên lặng nhìn Lâm Minh hồi lâu, nói:
- Tuyết Nhi, cô cô chính là làm dựa theo ngươi nói a, ai . . . Cũng không biết là đúng hay sai.
Tất cả hành vi lúc trước của Mộ Thủy Thiên ở trưởng lão hội, cũng là Mộ Thiên Tuyết bày mưu đặt kế, vốn là Mộ Thủy Thiên cũng không đồng ý, đặt toàn bộ hy vọng gầy dựng lại Thiên Vũ Thánh địa ở trên người Lâm Minh là một quyết định sáng suốt, dù sao hy vọng trở thành Giới vương đại giới quá xa vời.
Nhưng là trừ bỏ dựa vào Lâm Minh, Mộ Thủy Thiên cũng không có phương pháp xử lí khác tốt hơn, hơn nữa nàng tin tưởng Mộ Thiên Tuyết, nên cũng là làm theo.
Phải biết rằng, năm đó lúc Thiên Vũ Thánh địa vẫn tồn tại, Mộ Thiên Tuyết đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích, tỷ như pháp thể song tu, ban đầu mọi người của Mộ thị gia tộc, bao gồm lão Thánh chủ, toàn bộ cũng phản đối pháp thể song tu của Mộ Thiên Tuyết, song nàng khư khư cố chấp, dứt khoát tu luyện Thương Khung Bá Điển.
Cuối cùng, Mộ Thiên Tuyết quả thật bởi vì Thương Khung Bá Điển mà kéo dài thời gian trở thành Giới vương, nhưng thành tích của Mộ Thiên Tuyết ở phía trên Luyện Thể Thuật lại không thể nghi ngờ, lúc Thiên Minh Tử làm phản, Mộ Thiên Tuyết cách mở Đạo Cung Cửu Tinh ra chỉ còn lại có một bước ngắn.
Đây là thành tích bất khả tư nghị.
Vì vậy, Mộ Thủy Thiên tin tưởng cách nhìn của Mộ Thiên Tuyết, cho nên mới tận hết sức lực bồi dưỡng Lâm Minh, bao gồm cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả lần này cùng hao phí tu vi trợ giúp Lâm Minh luyện hóa Long cốt Chí Tôn lúc trước.
- Cô cô, tựa hồ ngươi không xem trọng quyết định của ta?
Mộ Thiên Tuyết cười nói.
- Quả thật không xem trọng, tuy nhiên cũng không có cách nào, đã áp dụng.
Mộ Thủy Thiên bất đắc dĩ nói:
- Vốn Thiên Minh Tử mà chúng ta phải đối mặt đã đạt tới cấp Giới vương, dưới bóng ma của hắn, gầy dựng lại Thiên Vũ Thánh địa chính là một chuyện gần như không thể nào, ta cũng không có lựa chọn khác, thật ra thì, Lâm Minh đã tương đối xuất sắc, nhưng là Thiên Minh Tử năm đó không phải là không không xuất sắc? Hơn nữa Lâm Minh ra đời muộn hơn vài vạn năm so sánh với Thiên Minh Tử, để cho hắn đi chống lại Thiên Minh Tử . . . Quá khó khăn!
Mộ Thiên Tuyết làm sao không biết điểm này, nàng tự tin nói:
- Cô cô, ta vẫn tin tưởng phán đoán của ta, ngươi chờ xem đi.
- Ai, chỉ hy vọng như thế. Dù sao ta đã làm, cũng chỉ có thể làm tốt nhất.
Bất kể có thể bồi dưỡng Lâm Minh hay không, đây đều là một lần nỗ lực cuối cùng để gầy dựng lại Thiên Vũ Thánh địa của Mộ Thủy Thiên, dù sao thọ nguyên của nàng cũng không còn thừa lại quá nhiều, nếu như cố gắng lần này thất bại, nàng không có thời gian, không có tinh lực bố trí một kế hoạch mới.
- Ta đi chuẩn bị cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, hiện tại Lâm Minh . . . Có thể trùng kích Cửu Vẫn.
- Lâm Minh tích lũy đã đầy đủ, cũng đã 31 tuổi, Cửu Vẫn 31 tuổi, đã đủ chậm, áp chế đến một bước này, căn cơ Lâm Minh đã vững chắc đến mức tận cùng, hơn nữa có rất nhiều thiên tài địa bảo giúp đỡ; hôm nay đột phá Cửu Vẫn, không biết là quang cảnh gì.
Mộ Thiên Tuyết tràn đầy mong đợi nói, Lâm Minh trải qua trận chiến Bí cảnh Hồng Hoang này, còn có thời gian dài tích lũy năng lượng cùng dung hợp như vậy đã hoàn toàn hấp thu máu tủy Rồng trong cơ thể, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để trùng kích Cửu Vẫn.