Lâm Minh lúc này nửa người chôn trong đất cháy đen, thân thể hắn cũng cháy khét, cơ thịt khô quắt, nó là bị gió kiếp thổi vào tạo thành. Gió kiếp màu đen kia thổi qua núi sẽ trực tiếp quét ngọn núi thành phấn, thổi vào võ giả sẽ trực tiếp hong khô máu thịt.
Bề ngoài là thế, ngũ tạng của Lâm Minh cũng bị gió đen thổi vào người phá hủy, mái tóc dài đều cháy khô, làn da vỡ vụn, gió thổi nhẹ qua liền hóa thành bụi rơi xuống.
Lâm Minh thành nông nỗi này, chín thành là vì gió kiếp. Còn lôi kiếp trong Phong Lôi đại kiếp, phần lớn bị mầm non Tà Thần trong người Lâm Minh đè xuống, bằng không sẽ chỉ càng tồi tệ hơn.
Tà Thần lực, không hổ là Thần Võ vô thượng, công pháp bình thường là tuần hoàn pháp tắc thiên đạo phát huy sức chiến đấu, như vậy công pháp Thiên giai tuyệt phẩm là ứng dụng pháp tắc thiên đạo đến tận cùng. Còn Thần Võ vô thượng, lại là một loại công pháp có thể chi phối thiên đạo ở mức nhất định, thay đổi thiên đạo!
Công pháp cấp bậc này, bản thân chúng đã làm trái, chọc giận thiên đạo, dùng thiên đạo làm công cụ điều khiển sử dụng, làm sao không làm thiên đạo nổi giận?
Cho nên khi Thần Võ vô thượng sinh ra, cũng sẽ dẫn tới thiên kiếp!
Không thể hủy diệt, mới sẽ sinh ra Thần Võ vô thượng.
Tà Thần lực chính là Thần Võ vô thượng, một bộ công pháp có thể thay đổi thiên đạo ở mức nhất định, áp chế thiên kiếp. Tồn tại của nó, để cho Lâm Minh đè nén bảy tám thành năng lượng của Hỏa kiếp và Lôi kiếp, bằng không lúc này Lâm Minh đã chết rồi. Bởi vì Hỏa kiếp và Lôi kiếp đều xảy ra cùng các kiếp nạn khác, Thủy Hỏa song kiếp, Phong Lôi đại kiếp, có mầm non Tà Thần áp chế một thứ, để Lâm Minh tập trung đối phó loại khác. Dù vậy, đến giờ Lâm Minh cũn như đèn cạn dầu!
- Lâm Minh sắp chết ư?
Xung quanh, các trưởng lão Tiêu Dao Đảo nhìn nhau, nếu Lâm Minh chết, vậy đúng là châm chọc. Thiên tài như vậy, đầu tư bao nhiêu là thiên tài địa bảo cuối cùng bị thiên kiếp đánh chết, không phải châm chọc thì là gì?
- Còn chưa chết, hơn nữa trong người hắn vẫn ẩn chứa sinh cơ! Hơn nữa đang từ từ khôi phục. Trời ạ, đã tới cỡ này rồi, võ giả Mệnh Vẫn bình thường đã chết, Lâm Minh còn sống, sinh mệnh lực gì thế này!
Các trưởng lão Tiêu Dao Đảo xì xào, bọn họ đột nhiên cảm nhận được lực khí huyết lưu chuyển trên người Lâm Minh, tuy rằng mỏng manh, nhưng quả thật là tồn tại!
Thời gian trôi qua, cỗ sinh mệnh lực ngày càng mạnh, đang xúc tiến tái tạo máu thịt mới!
- Lâm Minh chống đỡ qua! Ha ha, cuối cùng vượt qua được thiên kiếp này!
Một trưởng lão kinh ngạc nói.
- Chưa chắc, ngươi nhìn bầu trời, kiếp vân vẫn còn, nơi không chừng còn nữa!
- Cái gì? Không... không thể nào, nếu là thật, Lâm Minh chết chắc rồi! Yêu nghiệt như Lâm Minh, số mệnh trên người không thể tính hết, tương lai trở thành Giới Vương đại giới, làm sao có thể chết trên thiên kiếp?
- Đừng đánh giá thấp thiên kiếp, đây là lực thiên đạo, trong truyền thuyết thật có thiên tài tuyệt thế, hoặc là bảo vật tuyệt thế bị phá hủy trong thiên kiếp. Thiên đạo không vừa mắt những thứ quá hoàn mỹ sinh ra, quá hoàn mỹ, tương lai có thể sẽ nghịch chuyển thiên đạo, Lâm Minh chính là quá hoàn mỹ!
Các trưởng lão xì xào, Mộ Thiên Tuyết cùng Mộ Thủy Thiên đều ngừng thở, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào kiếp vân trên trời.
Lúc này, bọn họ không còn ôm chút may mắn nào, bởi vì kiếp vân chẳng những không tán đi, ngược lại đang tích tụ năng lượng!
Chín lần thiên kiếp đã nhất định! Mấu chốt là hai tầng cuối cùng sẽ giáng xuống lúc nào!
Mộ Thiên Tuyết xiết chặt tay, thân thể dạng linh hồn run run, trên trán Mộ Thủy Thiên cũng toát mồ hôi, nhưng không lau đi.
Lúc này, không ai giúp được Lâm Minh, kiếp vân trên cao chính là thần chết đòi mạng.
"Chẳng lẽ là Ma Phương ư..."
Trong lòng Mộ Thiên Tuyết thì thầm, thiên kiếp khủng bố như thế, hoàn toàn không phải đang rèn luyện Lâm Minh, mà là thật sự muốn xóa sổ Lâm Minh, chừa lại một chút sinh cơ xa vời đáng thương. Xưa nay, quả thật có không ít thứ hoàn mỹ, ví dụ như Thần Võ vô thượng, đan dược vô thượng, Đại Giới Vương Yêu tộc, bọn họ sinh ra cũng gặp phải thiên kiếp, cũng có ngã xuống, nhưng dù sao cũng là số ít. Trời không tuyệt đường người, thiên đạo vốn là thể mâu thuẫn, vừa hủy diệt tồn tại làm trái mình, cũng sẽ chừa lại một đường sinh cơ.
Nhưng dù là những tồn tại siêu cấp thời đại viễn cổ, gặp phải thiên kiếp cùng cấp bậc như Lâm Minh, Mộ Thiên Tuyết ước chừng phần lớn trong đó cũng phải diệt vong. Dù cho bọn họ đều là nhân vật tuyệt đỉnh, hoặc là bảo vật tuyệt đỉnh, Mộ Thiên Tuyết tin rằng Lâm Minh cũng không thua bất kỳ ai trong đó.
Nếu Lâm Minh chết trong thiên kiếp, như vậy bọn họ cũng phải chết!
Bởi vậy, pháp thể song tu, hai Thần Võ vô thượng dẫn tới thiên kiếp không có gì phải kinh ngạc, nhưng không nên mạnh như thế!
Cho nên, nguyên nhân chủ yếu có lẽ phải rơi xuống đầu Ma Phương.
Ma Phương này rốt cuộc là gì? Nó có phải là vật chẳng lành hay không?
Chủ nhân ban đầu của Ma Phương đã không thể kiểm chứng, nhưng chủ nhân gần nhất của nó, gia gia của Mộ Thiên Tuyết, Giới Vương đại giới, sau khi lấy được Ma Phương liền vì một trận đại chiến mà linh hồn bị thương nặng, tiếp theo lại vì Ma Phương mà bị Thiên Minh Tử trọng thương, tiếp theo ngã xuống!
Kế đó, Mộ Thiên Tuyết kế thừa Ma Phương, thân thể bị hủy.
Hiện tại, Ma Phương rơi vào tay Lâm Minh!
Giám định liên quan tới Ma Phương, phần lớn là gia gia của Mộ Thiên Tuyết sưu tập phỏng đoán, rốt cuộc có chính xác hay không, hiện giờ cũng không thể kiểm chứng!
Còn có thiên địa dị tượng khi Lâm Minh độ Cửu Vẫn 33 trọng thiên, hai cái ảo ảnh xung quanh Ma Phương là gì?
Ba chúng nó là tồn tại gì, có dẫn tới thiên địa nguyền rủa hay không?
"Thiên kiếp... Thiên đạo, chậm lại đi! Cho hắn có thời gian xả hơi khôi phục..."
Mộ Thiên Tuyết cầu nguyện trong lòng, nàng không biết hai tầng kiếp cuối cùng là gì, nhưng tuyệt đối phải khủng bố hơn bảy tầng trước!
Thậm chí hai tầng kiếp cuối cùng vẫn có thể cùng giáng xuống, có
thể tưởng tượng ra uy lực của nó!
Nếu là Lâm Minh vào lúc đỉnh cao, hắn chống được, nhưng Lâm Minh hiện giờ, lấy gì mà chống đỡ!
Điều duy nhất có thể cầu khẩn là thiên kiếp lần tám lần chín có thể ngắt quãng lâu hơn, cho Lâm Minh ra sức khôi phục thêm.
Thời gian trôi qua chầm chậm, kiếp vân trên bầu trời vẫn quay cuồng, nó bị một loại pháp tắc hạn chế trong phạm vi 99 dặm, biến đổi đủ loại hình dạng, hung dữ, nặng nề, sát khí lan tỏa!
Mỗi một giây trôi qua, đều vô cùng dài lâu đối với Mộ Thiên Tuyết và Mộ Thủy Thiên.
Lúc này, các trưởng lão Tiêu Dao Đảo cũng dần hiểu ra, dù cho bọn họ không nhìn ra được gì trong kiếp vân, cũng có thể nhận ra Tiêu Hạo Thiên, Mộ Thủy Thiên căng thẳng. Rõ ràng, thiên kiếp còn chưa xong!
- Trời ạ, lúc nào mới tới cuối!
- Trời diệt Lâm Minh hay sao? Là số mệnh Tiêu Dao Đảo ta quá nhỏ bé, nhất định không thể sinh ra Vương giả?
Mọi người đều dán mắt vào kiếp vân trên trời, chờ đợi nó chậm lại. Ngay lúc này, trên bầu trời phát ra tiếng vang ầm ẩm, thân thể Mộ Thiên Tuyết khẽ run lên, hai tay nắm chặt vào nhau.
Cầu nguyện của nàng, mọi người mong chờ cũng không phát huy tác dụng gì, thiên kiếp tầng tám tầng chín, đã bắt đầu!
Không có thời gian xả hơi! Giữa đường chỉ ngừng lại hai mươi mấy nhịp thở, dù cho Lâm Minh có máu tủy Rồng, cũng không có đủ thời gian khôi phục.
Nghe tiếng thiên phạt, Lâm Minh toàn thân cháy đen ngẩng đầu lên, mở mắt nhìn kiếp vân sáng lóa trên trời.
Hai mắt hắn sáng như sao, lóe lên một tia hung hãn.
Bùm bùm bùm!
Theo Lâm Minh cử động, cơ thịt, làn da của Lâm Minh liên tục nứt ra, da cũ rơi xuống hóa thành tro tàn, lộ ra bên dưới là cơ bắp đẫm máu.
Ở phàm giới có cực hình lột da, hiện tại Lâm Minh cũng gần giống bị lột da.
Chẳng những bị lột da, ngay cả cơ thịt của hắn cũng héo rũ. Kỳ thật cơ thịt dưới làn da của Lâm Minh đã khô héo, hiện giờ da ngoài nổ tung, chỉ còn chảy ra một chút chất lỏng đỏ vàng, kỳ thật đây là biểu hiện khôi phục một phần khí huyết, tốt hơn một chút so với cạn kiệt.
Lúc này thực lực của hắn chỉ còn 1 thành so với đỉnh cao, không nói da thịt, ngũ tạng lục phủ cũng bị đả kích lớn. Chân nguyên rối loạn, rất nhiều lực Lôi kiếp và Hỏa kiếp còn đang tàn phá trong người, mầm non Tà Thần sắp không áp chế được, càng đừng nói điều động Tà Thần lực chiến đấu.
Có tủy Rồng chống đỡ, tinh huyết Cổ Phượng còn có thể thiêu đốt, nhưng hiện tại ngũ tạng lục phủ của Lâm Minh đều bị gió kiếp đen thổi phá hủy quá nửa, thậm chí khó mà chịu nổi thiêu đốt tinh huyết Cổ Phượng.
- Lâm Minh...
Nhìn kiếp vân quay cuồng, thiên kiếp sắp giáng xuống, Diệp Thủy Đồng không đành lòng nhìn tiếp. Nàng vô thức vuốt Tu Di Giới, nhưng một trưởng lão lại giơ tay nói:
- Đừng xúc động, làm gì cũng không giúp được hắn. Tốt nhất chúng ta đừng làm ra hành động thừa gì, bằng không dẫn tới thiên kiếp dị biến, vậy càng thêm xong rồi!
Kỳ thật Diệp Thủy Đồng sao không biết điều này, nàng chỉ là rơi vào đường cùng tự nhiên phản ứng mà thôi. Thiên đạo không thể suy đoán, thiên kiếp cũng thế, đối mặt với thiên kiếp, cũng như người phàm đối mặt với con dã thú điên cuồng, mọi hành động đều phải cẩn thận. Thậm chí muốn dùng đan dược cũng không dám, sợ có hành động gì chọc giận đối phương, khiến nó càng tấn công điên cuồng hơn!
Lâm Minh cứ thế ngẩng đầu nhìn trời, hắn vẫn cầm Phượng Huyết Thương trên tay, chỉ là năm ngón tay cầm thương đã bóc quá nửa phần da, chất dịch vàng cùng máu tươi bám dính trên cán thương.
Một người đã bị thương không thể nặng hơn nữa, nhưng trong mắt hắn ẩn chứa chiến ý sáng ngời, làm cho bầu trời rung chuyển.
Một người, một trường thương, đối mặt với Thần Vực mênh mông!
Một trái tim, một bầu nhiệt huyết, đối mặt với thiên đạo bao la!
Lúc này cuối cùng thiên kiếp giáng xuống. Trong nháy mắt thiên kiếp giáng xuống, thiên địa thời gian như đọng lại, mọi thứ chỉ còn hai màu trắng đen, mọi sắc thái bị hai màu sắc này cắn nuốt.
Đen và trắng, vô cùng rõ ràng, vô cùng chói mắt!
Thiên kiếp tầng tám tầng chín, Âm Dương đại kiếp!
Trong quá trình vũ trụ sinh ra, vô cực sinh thái cực, thái cực sinh âm dương, âm dương hóa ngũ hành, ngũ hành sinh vạn vật.
Ngũ hành là cấu trúc căn nguyên vạn vật, như vậy âm dương là căn nguyên cấu trúc ngũ hành.
Âm Dương, cộng thêm Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, tổng cộng chín loại tinh khí, chúng nó chính là hình thái căn nguyên vật chất của vũ trụ, bắt nguồn của vạn vật!