Mắt thấy Võ Quy Vân bị Lâm Minh một thương đập bay, đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa đều choáng váng. Đại sư huynh vô địch trong mắt bọn họ rồi lại bị Lâm Minh đánh bay?
Đây là tình huống gì?
- Đại sư huynh!
- Đại sư huynh không sao chứ!
Một ít đệ tử quan tâm hô.
- Đại sư huynh làm sao có thể có việc gì. Vừa rồi đại sư huynh còn chưa phát huy ra toàn bộ thực lực, Thần Võ vô thượng cũng chưa vận dụng.
Một ít đệ tử sùng bái Võ Quy Vân nói. Đối với người có thần tượng mà nói, cho dù thần tượng của bọn họ thật sự không bằng ai, bọn họ cũng không muốn thừa nhận. Bởi vì thừa nhận chẳng khác nào phủ định chính mình. Huống chi hiện tại Võ Quy Vân còn có Thần Võ vô thượng chưa hề vận dụng.
Đệ tử bình thường của Chân Võ Đại Thánh địa căn bản là không biết thực lực chân chính của Võ Quy Vân, chỉ là tưởng tượng lung tung mà thôi. Mà cao thủ mấy hạng đầu của Chân Võ Đại Thánh địa lại hết sức rõ ràng đối với át chủ bài của Võ Quy Vân. Võ Quy Vân một khi dùng ra toàn bộ thực lực, sức chiến đấu sẽ tăng gấp bội, thực lực không phải bình thường.
- Đại sư huynh gặp được đối thủ rồi!
- Lâm Minh này thật sự khó tin. Quy Vân Kiếm của đại sư huynh hoàn toàn không phải đối thủ. Xem ra phải ra thanh kiếm thứ hai Cự Huyết Kiếm rồi.
Võ Quy Vân rõ ràng có hai thanh kiếm.
- Tiểu tử này, làm sao có thể áp chế Võ Quy Vân!
Chung Văn Thư tránh ở trong đám người, không thể tiếp nhận một màn xảy ra trước mắt này. Hắn oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, nghiến răng nghiến lợi nói.
Vốn Chung Văn Thư là đến xem trò vui, chờ xem Lâm Minh bị giết, bị hành. Kết quả thế nào cũng không nghĩ tới, Lâm Minh mạnh mẽ đến loại trình độ này, một thương ép lui Võ Quy Vân!
- Chiến đấu còn chưa kết thúc, Võ Quy Vân còn có Thần Võ vô thượng. Hươu chết tay ai còn chưa biết chừng!
Thánh Nhạc Bình trầm giọng nói. Rất nhiều lúc, chiến đấu một mực đều là nghiêng về một bên. Mà một bên bị áp chế kia đột nhiên đánh ra một chiêu như nét bút của Thần, lập tức chuyển bại thành thắng cũng không kỳ quái. Huống chi nét bút của Thần này của Võ Quy Vân là Thần Võ vô thượng chân chính.
Đối với đệ tử Thánh địa Giới Vương bình thường mà nói, Thần Võ vô thượng là công pháp bọn họ nhìn lên không kịp.
- Thần Võ vô thượng sao...
Thánh Thiên Hạo hơi hơi trầm ngâm, trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác, chỉ sợ dù là Võ Quy Vân có Thần Võ vô thượng, kết quả thắng thua đều chưa chắc!
Hắn luôn cảm giác Lâm Minh quá thần bí, quá mạnh mẽ, có chút vượt qua lẽ thường.
Đối mặt với Lâm Minh, ngươi mạnh hắn liền mạnh theo, luôn có thể thoải mái áp chế đối thủ. Ngươi vĩnh viễn không biết cực hạn của hắn ở đâu.
Khó thể tưởng tượng. Đây lại là một võ giả Thần Hải sơ kỳ.
- Võ Quy Vân rốt cục muốn ra Thần Võ vô thượng rồi!
- Không biết Thần Võ vô thượng rốt cuộc là công pháp như thế nào. Ta đều chờ không nổi nữa!
Rất nhiều võ giả vây xem đều đánh bóng con mắt.
Kỳ thật những người này, căn bản cũng không biết Thần Võ vô thượng là thứ cấp bậc gì. Thấy đều chưa từng, càng không nói là hiểu biết. Bọn họ không có khả năng căncứ vào độ mạnh yếu của một bộ công pháp liền phân rõ nó rốt cuộc có phải Thần Võ vô thượng hay không. Đừng nói là những tiểu bối này, cho dù Thánh Chủ, Giới Vương cũng không dễ phân biệt. Bởi vì rất nhiều Thần Võ vô thượng đều là thứ bí mật, căn bản không người biết hiểu.
- Ngươi đến tột cùng là người nào!?
Võ Quy Vân nhìn chằm chằm Lâm Minh, sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn không tin, một đệ tử xuất thân Thánh địa đỉnh cao có thể đạt tới loại thiên phú này. Truyền nhân Thiên Tôn khi ở Thần Hải sơ kỳ sợ là chẳng qua cũng thế hả!
- Ngươi không phải đã tra rồi?
Lâm Minh lơ đễnh hỏi lại một câu.
- Hừ!
Võ Quy Vân hừ lạnh hai tiếng:
- Thiên phú ngươi quả thật cao đến không thể tưởng tượng, nhưng là thắng lợi cuối cùng vẫn là thực lực tuyệt đối. Ngươi muốn kiến thức Thần Võ vô thượng của ta? Như vậy... như ngươi mong muốn!
Võ Quy Vân trong khi nói chuyện khí thế của mình càng ngày càng mạnh mẽ. Theo tiếng khớp xương nổ “bùm bùm” thật to, thân thể hắn bắt đầu cất cao, năng lượng vô tận từ thế giới trong cơ thể hắn trào ra, ở mặt ngoài thân thể hắn hình thành một lớp vảy mịn, thoạt nhìn giống như ác ma.
Thần Võ vô thượng này rồi lại giao cho Võ Quy Vân năng lực biến thân.
- Năng lượng trong cơ thể hắn đang tăng cường.
Lâm Minh híp mắt lại, cảm giác năng lượng trong cơ thể Võ Quy Vân có được đang không ngừng tăng lên. Thần Võ vô thượng hắn ta thi triển, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là một bộ Thần Võ vô thượng gia tăng lực công kích.
Hai bộ Thần Võ vô thượng của Lâm Minh hiện tại, một bộ Tà Thần lực thuộc loại bí pháp, tác dụng chủ yếu là phụ trợ tu luyện và lĩnh ngộ pháp tắc. Lôi Hỏa lực của Lâm Minh đều là Tà Thần lực mang đến.
Mà không gian Hồng Mông thì lại là Thần Võ vô thượng có tính phụ trợ.
Lâm Minh đến hiện tại mới thôi còn chưa từng ra mắt Thần Võ vô thượng trực tiếp công kích.
- Bộ Thần Võ vô thượng này tên là Thác Thiên Ma Công! Là Thần Võ vô thượng hệ biến thân. Thác Thiên Ma Công đầy đủ, một khi thi triển ra có thể khiến cho người đạt được sức mạnh của ác ma, trực tiếp biến thân làm ác ma. Các loại năng lực của người sử dụng, bao gồm tốc độ, lực công kích, lực phòng ngự thậm chí ngay cả lĩnh ngộ pháp tắc đều đề cao gấp gội. Thác Thiên Ma Công của ta tuy rằng cũng không hoàn chỉnh, nhưng uy lực của nó cũng không thể tưởng tượng! Tiếp chiêu đi!
Võ Quy Vân cười điên cuồng, hắn rồi lại thu hồi trường kiếm, lại từ trong Tu Di Giới thay đổi một thanh trọng kiếm!
Hai thanh kiếm của Võ Quy Vân, một nhẹ một nặng. Kiếm nhẹ tên là Quy Vân Kiếm, phối hợp tốc độ vô thượng của hắn, dùng để thi triển pháp tắc Gió, Kim, ý cảnh Nhanh.
Mà thanh trọng kiếm Cự Huyết Kiếm toàn thân đỏ thẫm này mới là thực lực mạnh nhất của hắn.
- Ồ? Hai thanh kiếm?
Trong lòng Lâm Minh khẽ động. Cho đến nay mới thôi, hắn đã ra mắt mấy võ giả dòng song kiếm, bao gồm Khương Bạc Vân của Thất Huyền Cốc, chính là hai thanh kiếm.
Chung Văn Thư của Song Cực Cung cũng vậy. Hắn ta có được hắc bạch song kiếm, phân biệt thi triển pháp tắc Âm Dương. Đây cũng là nguồn gốc cái tên Song Cực Cung, một âm một dương, hai cực đoan.
Võ giả dòng song kiếm thường thường cũng không
phải hai thanh kiếm cùng sử dụng mà là kiếm bất đồng có tác dụng bất đồng. Trường kiếm tốc độ tuy nhanh, góc độ xảo quyệt biến hóa vô cùng nhưng là lực công kích hơi kém. Trong đối mặt chính diện với loại chiêu thức cuồng mãnh như Bách Trọng Lãng của Lâm Minh, kiếm quang có vẻ hơi yếu, rất khó chống đỡ.
Vì thế, bọn họ liền khai phá ra thanh kiếm thứ hai.
Cự Huyết Kiếm tuy rằng là hình dạng kiếm nhưng không phải dùng để đâm chém, mà là dùng đập mạnh kiểu đại khai đại hợp.
Đây là một cực đoan khác của kiếm đạo - trọng kiếm vô phong!
Hiện tại phối hợp với Thác Thiên Ma Công nguyên bản khiến cho năng lượng của Võ Quy Vân tăng lên mấy lần, sức mạnh, lực công kích của hắn cũng tăng vọt lên một cấp bậc mới, không phải lúc bình thường!
- Hắc hắc. Nhắc nhở ngươi một câu, Cự Huyết Kiếm toàn thân từ Xích Huyết Tinh Kim tạo thành, nặng tới 1. 2 triệu cân. Dưới trạng thái Thác Thiên Ma Công, Cự Huyết Kiếm của ta có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất.
Võ giả hệ thống tụ nguyên không có khả năng có sức mạnh thân thể như võ giả hệ thống luyện thể. Nhưng là bọn họ đem chân nguyên rót vào trong binh khí, đồng dạng có thể dùng năng lượng thúc giục binh khí nặng nề như vậy, chỉ là không linh hoạt như võ giả luyện thể mà thôi.
Lâm Minh mỉm cười, lên tiếng:
- Là định cứng đối cứng sao!
- Đến đi!
Võ Quy Vân hét lớn một tiếng, thân thể nhảy dựng lên!
Sức nặng to lớn như thế khiến hắn một cước đạp nham thạch nát bấy.
Ầm ầm!
Võ Quy Vân một kiếm bổ chém xuống, mà khoảnh khắc đó máu toàn thân Lâm Minh sôi trào. Đại chiến thoải mái đầm đìa như vậy, hắn cầu còn không được.
Bát Môn Độn Giáp bảy môn cùng mở! Sức mạnh xương Rồng hoàn toàn bùng nổ!
Rống!
Theo một tiếng rống dài, khoảnh khắc đó trong cơ thể Lâm Minh dường như có một con chân long đang sống lại!
Tất cả võ giả tại đây nghe thấy tiếng rồng gầm vang dội này, đều cảm thấy sức mạnh khí huyết trong cơ thể trở nên xao động, muốn phun trào mà ra, nhịp tim đều bị ảnh hưởng.
Luồng sức mạnh này!
Mọi người đều kinh hãi trong lòng. Đạo Cung Cửu Tinh của thuật luyện thể là thần thoại, trừ Hỗn Nguyên Thiên Tôn có thể đạt tới cảnh giới này ra, cũng không có người đạt tới.
Về phần Bát Môn Độn Giáp, tuy rằng không đến mức là thần thoại, nhưng là hai môn cuối cùng của nó cũng là truyền thuyết, gần như không người đạt tới. Bọn họ căn bản là chưa từng kiến thức qua.
Lâm Minh mở ra bảy môn, đồng tử co rụt lại, cơ bắp toàn thân phồng lên. Tay cầm Phượng Huyết Thương, nhắm chuẩn một kiếm này của Võ Quy Vân, đập mạnh xuống.
Rắc!
Cự Huyết Kiếm và Phượng Huyết Thương va chạm vào nhau không hề hoa lệ. Với địa phương hai người đứng làm trung tâm, chugn quanh vô số nền đá đen toàn bộ dập nát nổ tung, hình thành vết rạn như mạng nhện, tùy ý lan tràn ra ngoài.
Va chạm khủng bố như thế, cho dù là Thánh khí cực phẩm cũng sẽ vỡ nát trong nháy mắt. Mà vũ khí của Lâm Minh và Võ Quy Vân đều là Linh khí, hơn nữa phẩm chất cực cao. Cho dù là va chạm kịch liệt như vậy cũng không có bất kỳ tổn thương gì.
Rắc rắc!
Phượng Huyết Thương cong thành hình trăng tròn.
Hai chân Lâm Minh lún sâu xuống đất, mặt đất dập nát, gần như nổ thành bụi bặm.
- Ngươi!
Võ Quy Vân hai tay cầm kiếm nhìn Lâm Minh, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi:
- Ngươi rồi lại có sức mạnh to lớn như vậy? Làm sao có thể!?
Rắc!
Võ Quy Vân vung kiếm chém tiếp!
Lâm Minh rút thương quét ngang!
Thương kiếm chạm nhau, tiếng kim loại va chạm nổ vang vọng trời đất!
Keng! Keng! Keng!
Va chạm liên tục! Hai người va chạm bừa bãi, lấy nhanh đánh nhanh, lấy mạnh chiến mạnh!
Hai người bọn họ giao thủ, nham thạch, thổ địa đều bị nứt toác ra, vô số đá vụn bay tung tóe. Thanh âm thật lớn giống như một chiếc chuông thần đang không ngừng gõ vang trong trời đất. Mỗi một lần chuông thần nổ vang, đều như gõ lên trái tim mọi người, khiến người ta chỉ nghe thấy tiếng nổ đã cảm thấy khí huyết dâng trào, huyết mạch xao động!
Đệ tử tu vi yếu, một đám sắc mặt tái nhợt, căn bản không thể đứng gần. Cho dù bọn họ rất muốn xem hết trận chiến này, cũng không thể không lùi ra thật xa. Nếu không sẽ bị chấn vỡ nội tạng, thất khiếu đổ máu mà chết!
Đây là bởi vì, hai người giao thủ phát ra năng lượng thật lớn, đều ẩn chứa trong sóng âm. Võ giả tu vi không đủ thậm chí sẽ trực tiếp bị chấn nổ tan xác mà chết!
Ầm ầm!
Núi sông chấn động, mặt đất run rẩy, rất nhiều tảng đá đen thật lớn từ trên thân núi lăn xuống, dường như một trận động đất đi qua Phong Ma lĩnh!
Cảnh tượng chiến đấu như vậy khiến người khó có thể tin, không thể tưởng tượng!
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, quyết đấu của hai cao thủ đỉnh Chân Võ đại thế giới rồi lại sẽ diễn biến thành ra cảnh tượng như vậy.
Cao thủ hệ thống tụ nguyên bình thường chiến đấu, đều là chiêu thức hoa lệ va chạm, pháp tắc phức tạp quyết đấu. Chưa từng có giống như hai người này, bằng phương thức dã man, trực tiếp nhất, dùng sức mạnh đọ sức với nhau!