Vũ Cực Thiên Hạ

Song Tinh Quyết Đấu


trước sau

- Bạch Nghiêu, xin chỉ giáo!

Bạch Nghiêu đứng trên lôi đài, tay cầm một thanh trọng kiếm, đối mặt với Quân Bích Nguyệt. Quân Bích Nguyệt vẻ mặt hờ hững, trong tay hắn vẫn cầm thanh trường kiếm rỉ sét loang lổ kia.

- Bạch Nghiêu! Bạch Nghiêu!

Trên khán đài phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, đây là sân nhà của Hạo Vũ Thiên Cung, cổ vũ Bạch Nghiêu đương nhiên là nhiều.

Bạch Nghiêu bình tĩnh tâm thần, trận chiến này hắn không thể thua. Nếu không, thua khí thế, sau này hắn đối mặt với đám người Lâm Minh, Long Nha, chỉ sợ sẽ một đường thua trận. Ba người Băng Mộng, Tiểu Ma Tiên, Hành Si càng không cần phải nói.

Điều này chỉ có thể nói Bạch Nghiêu xui xẻo. Bạch Nghiêu đã rất mạnh rồi, các lần hội võ trước, thực lực như Bạch Nghiêu ở Thiên Bảng tranh top 3 dư dả, mà hiện tại liên tiếp ba chú ngựa ô nhảy ra, người sau mạnh hơn người trước. Một người ba chiêu bại truyền nhân Thiên Tôn, một người hành hung Yêu tộc Vương tử, một người là đệ tử duy nhất của Tam Sinh lão nhân. Mà Tam Sinh lão nhân là đại năng thái cổ mà Thần Mộng Thiên Tôn đều sẽ tôn kính mấy phần, một đôi Tam Sinh Đồng nhìn thấu mọi pháp tắc. Điều này còn để cho người sống hay không?

Áp lực của hắn sao có thể không lớn.

Dù sao hắn là chủ nhà, nếu là thua bởi võ giả bình dân, rất khó coi. Rất bất hạnh, đối thủ của hắn Quân Bích Nguyệt chính là người như vậy. Thực lực cao đến thái quá, cố tình không có bất kỳ bối cảnh.

- Ra tay đi.

Quân Bích Nguyệt nói.

Bạch Nghiêu không hề khách khí, dẫn đầu ra tay.

- Hạo Vũ Thần Công!

Bạch Nghiêu vừa lên liền dùng ra Thần Võ vô thượng của Hạo Vũ Thiên Cung. Trong nháy mắt đó, khí thế của hắn bắt đầu điên cuồng tăng vọt, một mực tăng đến gấp đôi còn không ngừng, cuối cùng khí thế của hắn ước chừng gấp ba vốn có.

Chẳng những khí thế biến thành gấp ba, chân nguyên, thế giới lực trong cơ thể hắn toàn bộ đều biến thành gấp ba vốn có.

- Ồ? Hạo Vũ Thần Công này?

Lâm Minh hơi hơi kinh hãi. Công pháp trực tiếp làm khí thế tăng vọt, cùng loại Tà Thần lực, nhưng là biên độ gia tăng lớn hơn Tà Thần lực. Hơn nữa Tà Thần lực là tính bộc phát mà Hạo Vũ Thần Công dường như là tính kéo dài. Chỉ riêng từ điểm này, quả thật Hạo Vũ Thần Công càng mạnh, tuy nhiên trọng điểm của Tà Thần lực ở chỗ cây Tà Thần cùng với Lôi Hỏa lực vượt ra ngoài pháp tắc thiên đạo. Điểm này không phải Hạo Vũ Thiên Cung có thể so sánh.

- Không nghĩ tới, Bạch Nghiêu đã đem Hạo Vũ Thần Công luyện đến giai đoạn thứ hai rồi.

- Bạch Nghiêu quả thật thiên phú kinh người, lúc trước trên Phong Thần Đài cũng trèo đến 6500 trượng. Tuy rằng so với Lâm Minh và Long Nha thì kém rất nhiều, nhưng đó là bởi vì phương pháp của hắn không được, Phong Thần Đài cũng không thể nói rõ hết thảy. Đệ nhất hội võ này thiên tài tập hợp, hy vọng Bạch Nghiêu có thể sáng tạo kỳ tích đi.

Hạo Vũ Thiên Cung là một bộ Thần Võ vô thượng phụ trợ, nguyên lý cơ bản của nó là ở trong cơ thể sáng lập thế giới trong cơ thể thứ hai, thậm chí thứ ba, thứ tư, thứ năm. Bạch Nghiêu hiện tại đã sáng lập thế giới trong cơ thể thứ ba, chính đang không ngừng hoàn thiện.

- Thần Võ vô thượng, mỗi một loại đều có thể xưng nghịch thiên, mà Thiên Tôn có thể sáng tạo Thần Võ vô thượng đều không phải hạng tầm thường.

Dưới sự phụ trợ của Hạo Vũ Thiên Cung, Bạch Nghiêu ra tay:

- Kim Quang Thuấn Sát Kiếm.

Bạch Nghiêu tu luyện chính là pháp tắc hệ Kim, dưới sự duy trì của Hạo Vũ Thiên Cung, một kiếm này chém ra uy lực không hè kém so với một đòn toàn lực của người mạnh Thần Biến hậu kỳ.

Đối mặt với một đòn này, Quân Bích Nguyệt lùi sau một bước, một tay vẽ hờ thái cực. Hai khí Âm Dương dung hợp mà đến, ở trên không hình thành đồ án Thái Cực Âm Dương Ngư. Thái Cực Đồ xoay tròn, dường như cất chứa vô số huyền diệu. Kiếm quang của Bạch Nghiêu đâm vào trên Thái Cực Đồ, một màn quỷ dị đã xảy ra. Kiếm quang rồi lại như trâu đất xuống biển, hoàn toàn biến mất.

- Cái gì!?

Bạch Nghiêu trong lòng kinh hãi. Hắn bởi vì quá độ coi trọng trận chiến này, vừa lên liền vận chuyển Hạo Vũ Thần Công, phát ra một đòn toàn lực. Uy lực một đòn này là mạnh, nhưng là lại dường như một quyền mạnh nhất đánh lên bị bông, căn bản không dùng ra sức.

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Bạch Nghiêu không kịp nghĩ kỹ, lúc này Quân Bích Nguyệt đã một kiếm đâm tới.

Một thanh trường kiếm rỉ sét loang lổ bao phủ hào quang hai màu Âm Dương đâm thẳng ngực Bạch Nghiêu! Trong nháy mắt đó, mọi thứ trên đời đều biến thành hai màu đen trắng đơn điệu, công kích vô cùng quỷ dị!

- Kim Diệu Trảm!

Bạch Nghiêu cắn răng, đột nhiên bổ ra một kiếm, cùng kiếm quang của Quân Bích Nguyệt va chạm mạnh cùng một chỗ. Hai luồng kiếm quang triệt tiêu lẫn nhau, không có năng lực bùng nổ. Kiếm quang, chân nguyên, thế giới lực đều dường như bị một luồng sức mạnh vô hình cắn nuốt trong nháy mắt đó, cái gì cũng không còn lại, im lặng quỷ dị.

Loại cảm giác tịch diệt này khiến Bạch Nghiêu trong lòng hoảng hốt. Chiêu thức của Quân Bích Nguyệt quá quỷ dị, chiến đấu với hắn có loại cảm giác vô cùng áp lực.

Vút!

Quân Bích Nguyệt lại đâm ra một kiếm, đồng dạng pháp tắc Âm Dương nhưng là uy lực mạnh hơn vừa rồi, tốc độ cũng nhanh hơn, không thể nắm giữ quỹ tích.

Âm Dương Đồ xoay tròn, dường như muốn cất chứa mọi thứ trong trời đất.

Giữa hai kiếm này không hề có giãn cách, chân nguyên của Quân Bích Nguyệt dường như vô cùng vô tận.

Bạch Nghiêu trong lòng kinh hãi, may mắn hắn có Hạo Vũ Thần Công tương trợ, trong cơ thể ba cái thế giới, thế giới lực xem như là theo kịp. Bằng vào luồng sức mạnh này, Bạch Nghiêu và Quân Bích Nguyệt chiến đấu kịch liệt.

Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm... năm kiếm... 10 kiếm. Kiếm của Quân Bích Nguyệt càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh. Kiếm quang và chiêu thức của Bạch Nghiêu sau khi va chạm không ngừng tan biến, lại tan biến, đều tiêu tan trong không gian, hóa thành vô hình.

Rõ ràng là công kích vô cùng kịch liệt, nhưng là lại không tạo thành bất kỳ năng lượng bùng nổ cuồng mãnh, loại cảm giác cực độ im lặng này khiến người xem đều không rõ tại sao, cảm giác nhìn rất là khó chịu.

Rất nhanh, Quân Bích Nguyệt đánh ra 63 kiếm!

Mà Bạch Nghiêu miễn cưỡng ứng phó, tuy rằng có chút chật vật mà vội vàng nhưng cuối cùng bằng vào chân nguyên thâm hậu gấp ba so với thiên tài bình thường mà chống chọi được!

Cường độ chân nguyên của Bạch Nghiêu kỳ thật vượt qua Quân Bích Nguyệt, chỉ là về mặt pháp tắc Quân Bích Nguyệt chiếm ưu thế rất lớn. Kiếm quang của Bạch Nghiêu không rõ lý do bị cắn nuốt, thậm chí Bạch Nghiêu khó thể làm rõ ràng Quân Bích Nguyệt rốt cuộc là làm như thế nào.

Đây cũng chính là Bạch Nghiêu
có Hạo Vũ Thần Công duy trì, nếu đổi là truyền nhân Thiên Tôn bình thường, đã sớm bị thua.

- Quân Bích Nguyệt này rốt cuộc tu luyện công pháp gì, rồi lại ở cường độ ra chiêu áp chế Bạch Nghiêu sư huynh!

- Ưu thế lớn nhất của Bạch sư huynh chính là cường độ chân nguyên, nếu ở mặt này còn bị Quân Bích Nguyệt kia áp chế, vậy thì nguy hiểm.

- Các ngươi làm sao đều ca ngợi người mà diệt uy phong chính mình. Bạch sư huynh còn có một ưu thế, đó chính là lực kéo dài! Hạo Vũ Thần Công của Thiên Cung chúng ta là công pháp chiến lực liên tục tốt nhất trong Thần Võ vô thượng! Chỉ cần Bạch sư huynh đem Quân Bích Nguyệt kéo vào đánh lâu dài, vậy là thắng!

Trong cơ thể Bạch Nghiêu có ba cái thế giới trong cơ thể, tổng lượng chân nguyên nhiều không nói, thậm chí hắn có thể đem hai thế giới dùng để vận chuyển công pháp, thế giới thứ ba dùng để nghỉ ngơi lấy sức, khôi phục thể lực. Cứ như vậy chiến đấu, quả thật kéo dài, cùng Quân Bích Nguyệt đánh lâu như vậy Bạch Nghiêu quả thật không tiêu hao quá lớn, có thể một mực chiến đấu tiếp.

Mà đúng lúc này, sau khi Quân Bích Nguyệt đánh ra 63 kiếm, chiêu thức của hắn đột nhiên chậm lại. Gián đoạn như vậy kéo dài thời gian chừng một hơi thở, tiếp theo hắn đánh ra kiếm thứ 64!

Ngay khi Quân Bích Nguyệt đánh ra kiếm thứ 64, dị biến chợt sinh ra!

Ở chung quanh Quân Bích Nguyệt và Bạch Nghiêu xuất hiện mấy chục cái Âm Dương Thái Cực Đồ, đếm kỹ chính là 63 cái!

Vị trí của 63 cái Âm Dương Thái Cực Đồ này chính là nơi Quân Bích Nguyệt và Bạch Nghiêu vừa rồi giao thủ 63 lần. Mỗi lần bọn họ giao thủ, kiếm quang đều tan biến, nhìn như biến mất kỳ thật cũng không phải như thế. Mà là đem năng lượng giấu đi, hóa thành Âm Dương Thái Cực Đồ!

Hiện giờ kiếm thứ 64 của Quân Bích Nguyệt đem tất cả Thái Cực Đồ toàn bộ gọi ra, kết hợp Thái Cực Đồ kiếm thứ 64 diễn sinh ra, tổng cộng 64 Thái Cực Đồ!

Cái gọi là vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái sinh lục thập tứ quái!

Quân Bích Nguyệt dùng ra chính là 64 Âm Dương Kiếm!

Trong nháy mắt, 64 Âm Dương Đồ kết hợp, phong tỏa mọi không gian né tránh của Bạch Nghiêu. Bạch Nghiêu cảm giác mình dường như lọt vào một không gian độc lập, bị trận đồ phong tỏa, căn bản không có phương hướng né tránh!

Bùng!

Thái Cực Đồ đồng loạt nổ tung, Bạch Nghiêu trong nháy mắt đó chân nguyên hộ thể vỡ nát, toàn thân nhuốm máu, thân thể bay ngược ra ngoài.

Bùng!

Bạch Nghiêu ngã mạnh trên đất, Quân Bích Nguyệt nương tay vào khoảnh khắc cuối cùng, ngoài ra Bạch Nghiêu không bị thương nặng gì. Hắn đứng dậy, nhìn về phía Quân Bích Nguyệt, cười khổ một tiếng nói:

- Ta thua.

Hóa ra 64 kiếm này của Quân Bích Nguyệt xem như là một bộ kiếm chiêu, 63 kiếm lúc trước đều là mở đường cho một kiếm cuối cùng. Mà Bạch Nghiêu căn bản là không thể nhìn thấu huyền cơ trong đó, chênh lệch quá xa.

- Quân Bích Nguyệt thắng!

Hạo Vũ Tử lên đài tuyên bố, trong lòng lại không phải tư vị. Kỳ thật không đưa ra tỷ lệ cược của Bạch Nghiêu, một là vì tránh hiềm nghi, hai là vì để giữ lại cho Hạo Vũ Thiên Cung một chút thể diện. Nguyên bản dựa theo phỏng đoán của Hạo Vũ Tử, tỷ lệ cược của Bạch Nghiêu sẽ xếp ở phía sau Lâm Minh, Quân Bích Nguyệt, Long Nha thậm chí là Yêu tộc Vương tử, thật sự hơi khó coi.

Trận chiến Bạch Nghiêu với Quân Bích Nguyệt, không có bất kỳ kỳ tích phát sinh, thật sự là chênh lệch khá lớn.

- Hạo Vũ Thiên Cung chúng ta, vẫn là nội tình không đủ...

Hạo Vũ Tử thở dài một hơi. Đệ tử xuất sắc nhất mấy chục vạn năm đến nay, lại thua thảm như vậy. Đương nhiên điều này cũng có liên quan với Bạch Nghiêu thời vận không tốt.

- Đa tạ.

Quân Bích Nguyệt thản nhiên nói một câu, lập tức đi xuống lôi đài, ngồi trở lại vị trí của mình. Sau khi thu hồi trường kiếm, lại ôm lấy con thỏ trắng kia của hắn, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Nhìn thấy một màn này, mấy trăm triệu người xem ở đây đều có chút không nói gì. Đây rốt cuộc là một người kỳ quái bậc nào chứ!

Thực lực mạnh như vậy, nhưng là cử chỉ kỳ quái như thế.

Theo Quân Bích Nguyệt chiến thắng Bạch Nghiêu, vòng thứ nhất chung kết chính thức chấm dứt. Nghỉ ngơi một canh giờ, vòng thứ hai bắt đầu.

Trận chiến đầu tiên chính là – Lâm Minh vs Long Nha!

Khi Hạo Vũ Tử ở trên lôi đài tuyên bố trận chiến này bắt đầu, người xem toàn trường đều sôi trào.

Lâm Minh vs Long Nha.

Đại quyết đấu của hai đại tân tinh!

Trận chiến Long Nha vs Thạch Quật làm cho người ta ấn tượng quá sâu, con mắt nhìn thấu mọi pháp tắc đồng thời có được pháp tắc Thời Không mạnh nhất. Long Nha gần như không thể chiến thắng.

Mà một màn Lâm Minh hành hung Yêu tộc Vương tử cũng khiến người ấn tượng thật sâu, dường như tiềm lực vô hạn.

Hai tên biến thái này gặp nhau, chắc chắn là một trận đại chiến có một không hai!

Mọi người đều muốn biết, đến tột cùng ai có thể thắng!

Lâm Minh và Long Nha chậm rãi đi lên loda, mà lúc này Quân Bích Nguyệt một mực nhắm mắt dưỡng thần lại cũng mở mắt, quan sát quyết đấu của Lâm Minh và Long Nha!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện