Vũ Cực Thiên Hạ

Thần Văn Sư Công Hội


trước sau

Cầu người không bằng cầu mình, Lâm Minh phải đi Đạo Cung Cửu Tinh, hắn ỷ lại đan dược quá lớn, mà đan dược Đạo Cung Cửu Tinh dùng tài liêu trân quý, muốn luyện chế độ khó thật lớn, không phải luyện dược tông sư rất khó hoàn thành.

Mà muốn cầu một luyện dược tông sư ra tay cũng không dễ dàng, hơn nữa Đạo Cung Cửu Tinh dùng đều là đan phương thượng cổ, loại đan phương này rất nhiều Luyện Dược Sư căn bản không biết luyện chế, muốn luyện chế còn phải dùng thời gian quen thuộc, độ khó càng thêm lớn, luyện dược tông sư chưa hẳn chịu tốn hao thời gian này, cho nên cái gì cũng không thuận tiện bằng bản thân hắn tu luyện ra

- Thần Văn Sư... Luyện Dược Sư... Có lẽ ta phải cân nhắc học.

Lâm Minh lầm bầm lầu bầu, đúng lúc này trước mặt hắn có hỏa quang sáng lên, là truyền âm phù của Nguyệt Lưu Tinh truyền tới.

Chủ quan chính là nàng cùng đệ đệ đã hoàn thành khảo hạch rồi.

Nguyệt Lưu Tinh được đánh giá là Tứ minh văn sư, thần văn thuật học đồ.

Nguyệt Thu Phong được đánh giá làTam phẩm minh văn sư, thần văn thuật học đồ.

Nguyệt Lưu Tinh lưu lại âm thanh trong phù văn, mang theo kích động cùng vui mừng, hiển nhiên rất thỏa mãn với đánh giá này, hơn nữa hai người bọn họ thiên phú đánh giá rất cao, may mắn được một trưởng lão Thần Văn Sư công hội thu làm đệ tử, tuy nhiên tạm thời bọn họ chỉ là đệ tử bình thường, nhưng mà ngày sau biểu hiện thật tốt sẽ lên cấp đệ tử thân truyền, khi đó hoàn toàn kế thừa y bát của trưởng lão kia.

Đến lúc đó Nguyệt Lưu Tinh cùng Nguyệt Thu Phong sẽ trở thành nhân vật các thế lực chạm tay vào có thể bỏng.

Truyền âm phù cuối cùng là Nguyệt Lưu Tinh muốn mời Lâm Minh đi Thần Văn Sư công hội nhìn xem.

Đây là hợp tâm tư của Lâm Minh, hắn cũng muốn đi Thần Văn Sư công hội xem tràng diện thế nào.

Thần Văn Sư công hội là kiến trúc cao nhất, quanh năm mùi thuốc lượn lờ, trên không trung của tháp khi thì có thần văn như ẩn như hiện, rất nhiều võ gỉa mới tới Thần Văn Thành phải ngừng chân quan sát. Trong ánh mắt tràn ngập kinh diễm cùng kính sợ.

Lâm Minh đi vào Thần Văn Tháp thì phát hiên nơi này tụ tập rất nhiều võ giả xếp hàng khỏa hạch, những người này thân thủ bất phàm, thậm chí không ít người Lâm Minh đánh giá là tuấn kiệt, có thể được Lâm Minh đánh giá là tuấn kiệt thì ít nhất cũng là người mở Giới Vương thánh địa.

- Lâm huynh. Tại đây!

Đúng vào lúc này Lâm Minh nghe được giọng nữ, quay đầu nhìn lại thì ngời gọi hắn là Nguyệt Lưu Tinh, nàng trong đám người ngoắcLâm Minh, bảo Lâm Minh đi tới.

Bên cạnh Nguyệt Lưu Tinh còn có Nguyệt Thu Phong. Còn có một nam tử Hồn Tộc.

Nam tử Hồn Tộc này tu vị Thần Quân trung kỳ, Lâm Minh suy đoán tuổi của hắn không phải rất lớn, có thể ở tuổi này tu vị như vậy rát khó được.

- Giới thiệu cho ngươi biết, đây là sư huynh của ta, Ngũ phẩm minh văn sư, Tam phẩm Thần Văn Sư La Vũ Bạch La sư huynh, La sư huynh là đệ tử thân truyền xuất sắc nhất của sư phụ ta, năm trước vừa mới thông qua khảo hạch Tam phẩm Thần Văn Sư!

Nguyệt Lưu Tinh sùng bái giới thiệu với Lâm Minh, thực tế nhắc tới "Đệ tử thân truyền" cùng "Tam phẩm Thần Văn Sư" thì ánh mắt khó dấu vẻ hâm mộ, hướng tới, sùng kính.

Trong Thần Văn Thành, minh văn sư chia làm mười hai cấp, Thần Văn Sư chia làm chín cấp, tăng phẩm cấp minh văn không khó, mà tăng phẩm cấp Thần Văn Sư rất khó khăn.

Trong Tu La Lộ nghe nói qua thập nhị cấp minh văn sư, nhưng chưa từng nghe nói qua cửu cấp Thần Văn Sư.

Trên thực tế bát phẩm Thần Văn Sư cũng đã là truyền thuyết, cửu phẩm Thần Văn Sư vài tỷ năm trước ở thời thượng cổ mới có tồn tại, đó là thần văn thuật tiếp cận với thần nhất.

Bởi vì tăng cấp gian nan, Nguyệt Lưu Tinh nhắc tới tam phẩm Thần Văn Sư cũng tràn ngập hâm mộ và hướng tới, tam phẩm Thần Văn Sư đủ để các thế lực lớn lễ ngộ, thực tế La Vũ Bạch thiên phú xuất chúng, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng, rất có thể trở thành lục phẩm Thần Văn Sư, đây là điểm rất nhiều Đại Giới Giới Vương gặp La Vũ Bạch đều thân thiết, xem La Vũ Bạch thành hậu bối của mình.

Lâm Minh nhìn La Vũ Bạch, người này xác thực là nhân kiệt, bộ dáng thì chừng hai mươi bay, dáng người cao ngất, khí vũ hiên ngang.

Trên mắt phải của hắn có kính nhỏ tròn, kính này nhìn như thấu kính, nó thật ra là pháp khí Thần Văn Sư thường dùng, chuyên môn dùng để phân tích kết cấu thần văn. Áo đen trên người là áo dài có viên cầu đen trắng giao nhau ở giữa, nhìn qua rất tuấn tú.

- Ngươi khỏe!

Lâm Minh lễ phép chào hỏi, La Vũ Bạch nhàn nhạt nhìn qua Lâm Minh, còn chưa tỏ vẻ, Lâm Minh đột nhiên cảm giác có cảm giác che dấu đang quét qua mình, lập tức muốn chui vào tinh thần chi hải cùng nội thế giới của hắn, muốn dò xét hắn thấu triệt.

Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, lập tức thoáng thuyên chuyển ma phươngvà dùng Thần Miểu Tâm Quyết che dấu nội thế giới cùng tinh thần chi hải, làm cho La Vũ Bạch nhìn thấy ảo giác.

Tuy dùng cảnh giới của La Vũ Bạch không thể nào nhìn thấu bí mật nội thế giới của Lâm Minh, nhưng dù là ai cũng không thích cảm giác mình bị dò xét như vậy, võ giả tiếp xúc với võ giả phải có lễ phép tối thiểu.

La Vũ Bạch đương nhiên cũng biết điểm này, nhưng bản thân hắn là Thần Văn Sư, lại là Hồn Tộc, phương diện
cảm giác rất am hiểu, tình huống bình thường võ giả nhân tộc căn bản không có biện pháp phát hiện hắn cảm giác, huống chi Lâm Minh cảnh giới thấp hơn hắn.

La Vũ Bạch không có phát hiện gì đặc biệt trên người Lâm Minh, liền không có để ý tới Lâm Minh, Lâm Minh là nhân tộc, làm cho La Vũ Bạch căn bản không có hứng thú trao đổi với hắn.

Hắn đẩy đẩu thấu kính, nhàn nhạt hỏi Nguyệt Lưu Tinh:

- Hai người này là bằng hữu của ngươi.

- Vâng... Đúng vậy a.

Nguyệt Lưu Tinh nhìn thấy La Vũ Bạch mặt không tươi cười, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ.

- Ân... Về sau tốt nhất không nên dẫn người không liên quan vào Thần Văn Sư công hội, lần này bỏ qua.

La Vũ Bạch dùng chân nguyên truyền âm nói ra, ngược lại không có nói thẳng.

Nhưng mà từ biểu lộ giơ tay nhấc chân cao cao tại thượng của hắn lại làm cho Tiểu Ma Tiên nhíu mày, xem ra La Vũ Bạch thằng này đang nói gì đó với Nguyệt Lưu Tinh, nếu không Nguyệt Lưu Tinh sẽ không xấu hổ như vậy.

- Mắt chó nhìn người thấp.

Tiểu Ma Tiên nói thầm, Nguyệt Lưu Tinh lúc này biểu lộ áy náy.

Lâm Minh lơ đễnh, hắn nhàn nhạt nói ra:

- Đối phương là tuấn kiệt của Thần Văn Sư công hội, trong lòng có cảm giác ưu việt, trừ phi là người đặc biệt xuất chúng, nếu không rất khó lọt vào mắt của hắn.

La Vũ Bạch phản ứng lãnh đạm Lâm Minh không có ngoài ý muốn, bởi vì thân phận của Nguyệt Lưu Tinh không quan trọng gì, xem như nhân vật tầng chót của Thần Văn Sư công hội, mà bằng hữu nàng mới tới không phải là Thần Văn Sư, cũng không phải Hồn Tộc, tu vị lại là Thần Quân sơ kỳ đỉnh phong, làm sao có thể được chào đón?

Lâm Minh cười tự giễu.

Tiểu Ma Tiên nhìn Lâm Minh nói:

- Ngươi có muốn học thần văn không? Học thứ này có lẽ rất tốn thời gian đấy.

- Đúng vậy, nhưng mà ta không thể áp dụng biện pháp thông thường, ta có thủ đoạn khác. Thần văn thuật ta tiếp xúc rất ít, không cách nào đoán được thời gian học thành chính xác, nhưng mà ta tin tưởng, ta học tập thần văn thuật tốc độ nhanh hơn người khác gấp trăm lần.

Lâm Minh tự tin nói ra, Tiểu Ma Tiên nghe xong ngây người, gấp trăm lần?

Người khác một trăm năm học thành một thứ, Lâm Minh chỉ cần một năm?

- Nguyệt tiểu thư, La sư huynh của ngươi bao nhiêu tuổi?

Lâm Minh quan tâm là La Vũ Bạch dùng bao nhiêu năm thành tựu tam phẩm Thần Văn Sư.

Nguyệt Lưu Tinh có chút suy tư, nói:

- Hình như là bốn trăm tuổi...

- Hơn bốn trăm tuổi, chẳng lẽ hắn học thần văn thuật thời gian bốn trăm năm sao?

Lâm Minh khẽ nhíu mày, dù hắn tự tin mình học thần văn rất nhanh, nhưng mà học thành tam phẩm Thần Văn Sư cần bốn năm sao?

- Nào có dài như vậy, La sư huynh là Thần Quân cảnh mới tiếp xúc thần văn, tổng cộng học bảy tám chục năm, học tập thần văn thuật rất lãng phí thời gian, hơn nữa phải có linh hồn mạnh mẽ ủng hổ, rất nhiều võ giả đều trước tu võ, sau học thần văn thuật, ta cùng đệ đệ cũng là như vậy, cho nên đến nay chỉ là thần văn thuật học đồ, ngày sau còn thời gian rất dài chúng ta dùng tu luyện làm chủ.

- Thì ra là thế!

Trong lòng Lâm Minh biết rõ võ giả lúc trẻ đúng là thời điểm học võ tốt nhất, từ mấy tuổi đến hơn mười tuổi là thời gian võ giả phải chạy, lúc này tu vị càng cao thành tựu càng cao, tiềm lực đào móc càng triệt để, thành tựu ngày sau cũng càng lớn, nếu như lúc này bỏ tinh lực vào học thần văn thuật, ngược lại được không bù mất.

- Bảy tám chục năm đến tam phẩm Thần Văn Sư, còn có thể tiếp nhận.

Lâm Minh tính toán thời gian mình học thần văn.

Nếu như nói La Vũ Bạch là thiên tài mà cần thời gian bảy tám chục năm trở thành tam phẩm Thần Văn Sư, như vậy tốc độ của mình nhanh hơn trăm lần, nói không chừng chỉ cần mười tháng là hoàn thành.

Đương nhiên tam phẩm Thần Văn Sư với Lâm Minh mà nói không đủ xa, hắn phải thành thần văn đại sư, hơn nữa còn phải kiêm tu luyện đan, chỉ có như vậy Lâm Minh mới có thể luyện chế ra đan dược Đạo Cung Cửu Tinh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện