Nguyệt phi ngồi trên ghế của mình, bảo hạ nhân mang theo bình trà tới, mời Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên ngồi xuống, chậm rãi nói:
- Ta nghe nói, Lâm Minh công tử có có một lão sư tu vị ngoài Thiên Tôn đúng không?
Nguyệt phi vừa nói ra lời này Lâm Minh sững sờ một chút, trong lòng của hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao Nguyệt phi bằng lòng gặp mình, thì ra nàng đang đánh quỷ ý lên người "Lão sư" không có thật kia.
Nàng có chuyện cầu Lâm Minh chính là vì cần "Sư phụ" kia giúp đỡ.
Lâm Minh có chút trầm ngâm, nói ra:
- Chuyện gì, nhất định phải cần sư phụ ta rời núi? Ta không thể sao?
- Ngươi?
Nguyệt phi lắc đầu, môi son khẽ mở nói:
- Ngươi quá yếu...
- Các ngươi làm sao biết chúng ta yếu?
Tiểu Ma Tiên không thích nghe, khó chịu nói ra.
Nguyệt phi nhẹ nhàng cười cười, nhưng mà lập tức phản bác tiểu bối như Tiểu Ma Tiên.
- Lâm Minh, ta thành tâm hy vọng... Đạt được sư phụ ngươi trợ giúp, ta có thể mang cả bộ Thương Khung Phách Điển dâng cho ngươi! Nhưng mà ta khuyên ngươi một câu, Đạo Cung Cửu Tinh là nghịch thiên mà đi, ngươi tốt nhất không nên cố chấp như vậy.
Nguyệt phi hảo ý nhắc nhở, Lâm Minh mỉm cười, nói:
- Cảm ơn lời khuyên, nhưng mà... Sư phụ ta... Chỉ sợ sẽ không gặp ngươi.
Nguyệt phi nhíu mày, nói:
- Vì cái gì...
Kỳ thật nàng cũng nghĩ qua, nếu như sư phụ của Lâm Minh địa vị rất cao, xác thực sẽ không gặp nàng, nàng đối với Thiên Tôn đỉnh phong mà nói chỉ là tiểu nhân vật. Đối với Chân Thần mà nói nàng chính là hạt bụi.
Nhưng mà nàng không thể tin được sư phụ Lâm Minh thật sự là Chân Thần, cả Tu La Lộ, tính cả những lời nghe đồn, những người không biết, quy ẩn mất tích vài tỷ năm không gặp người, tính toán cộng lại chỉ có mấy Chân Thần mà thôi. Tùy tiện gặp một tiểu bối mà thu làm đệ tử quan môn, Nguyệt phi cảm giác không quá tin tưởng.
- Như thế nói ra... Lâm Minh ngươi lần này ra ngoài lịch lãm chỉ là một mình một người. Sư phụ vung tay mặc kệ sao?
Sư phụ dạy đồ đệ mặc dù sẽ tận tâm tận lực. Nhưng mà nhiều khi, bọn ho chắc chịu làm gì đó cho đệ tử. Rất nhiều chuyện hắn sẽ thả tay mặc kệ, chỉ có như vậy đệ tử mới trải qua mưa gió. Đạt được ma luyện cùng trưởng thành.
Nếu như hiện tại Lâm Minh nói thế, Nguyệt phi tự nhận muốn đạt thành nguyện vọng là nhờ Lâm Minh đạt được sư phụ hắn trợ giúp là không có khả năng.
Lâm Minh từ chối cho ý kiến, nói:
- Ngươi vì cái gì không nói ra mình cần cái gì? Có lẽ ta có biện pháp giúp ngươi thì sao?
- Ngươi?
Nguyệt phi nhìn qua Lâm Minh, lắc đầu, nói:
- Trừ phi ngươi có quen võ giả cường đại giúp ta, nếu không ngươi căn bản giúp không được gì, bởi vì phiền toái của ta quá lớn. Liên quan tới không chỉ một Giới Vương tranh đấu, hai người các ngươi tuổi còn trẻ, cuốn vào trong đó là phải chết.
- Vì sao không nói nghe một chút? Nếu như ta làm không được. Tự nhiên sẽ không cậy mạnh!
Lâm Minh kiên nhẫn nói ra, hắn với Thương Khung Phách Điển là tình thế bắt buộc.
- Được rồi...
Nguyệt phi có chút trầm mặc, đứng lên nói:
- Các ngươi đi theo ta vào mật thất.
Nguyệt phi dáng người cao gầy, chỉ thấp hơn Lâm Minh một chút mà thôi, dáng người uyển chuyển khiến nàng có hương vị độc lập, tuy gương mặt nàng che sa kín, nhưng mà lờ mờ có thể nhìn thấy dung mạo hoàn mỹ của nàng, trên mũi của nàng còn một trang sức thủy tinh xinh đẹp, cho nàng tăng thêm vài phần hương vị thần bí.
Nguyệt phi vào trong mật thất, đây là một không gian độc lập, chung quanh bố trí trận pháp cường đại, một khi đóng cửa lại thì nửa bước Thiên Tôn cũng không phá được.
Lương công công cũng không có tiến vào, cả mật thất cũng chỉ có Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên và Nguyệt phi ba người.
- Ta chính là Huyết Nguyệt, các ngươi có lẽ cũng đoán được.
Nguyệt phi lúc này ngồi vào ghế của mình, chỉ vào vị trí đối diện ý bỏa Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên ngồi.
Nàng vung tay lên, ngón tay tinh xảo cầm ấm trà, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên châm một ly trà, Nguyệt phi biết rõ Lâm Minh trong Thần Văn Sư công hội biểu hiện kinh người, cũng không hậu bối bình hường làm sao được nàng lễ ngộ như thế chứ.
- Đoán được thì đoán được, nhưng ta cảm thấy kinh ngạc, ta vốn tưởng rằng Nguyệt phi nương nương là Huyết Nguyệt sinh hoạt trong thần bí, nhưng mà bây giờ cảm thấy không có khả năng.
- Ah? Vì cái gì không có khả năng?
Nguyệt phi nhìn qua Lâm Minh, khóe miệng mỉm cười.
- Bởi vì Nguyệt phi nương nương muốn gặp chúng ta, cũng hoàn toàn có thể xuất cung, đổi một thân trang phục, thậm chí không cần ở trong Gia Lan Quốc, chỉ cần dùng thân phận ‘ Huyết Nguyệt ’ đi tới gặp chúng ta, làm như vậy chúng ta cũng chỉ biết có Huyết Nguyệt, sẽ không biết Nguyệt phi nương nương, đối với Nguyệt phi nương nương mà nói cũng càng thêm an toàn, ta còn có một điểm không rõ, Nguyệt phi nương nương vì sao tín nhiệm chúng ta như vậy?
Lâm Minh chậm rãi nói ra, Nguyệt phi khẽ gật đầu, nói:
- Nói tiếp đi!
- Ân... Cho nên ta suy đoán, Nguyệt phi nương nương cũng không phải thân phận chân thật, có lẽ chỉ là thân phận tạm thời... Chỉ có như vậy ngài mới không ngại gặp chúng ta, nhưng ta không rõ vì sao ngài ở trong hoàng cung Gia Lan đạt được quyền lực to lớn như vậy, tùy ý dẫn người ra vào hoàng cung. Hoàng đế Gia Lan Quốc có quan hệ gì với tổ chức sát thủ Thiên La?
Lâm Minh nói xong Nguyệt phi cười một tiếng, trong ánh mắt hiện ra vẻ tán thưởn, nói:
- Ngươi phân tích không sai, Nguyệt phi đúng là thân phận tạm thời mà thôi, Gia Lan Quốc cùng tổ chức sát thủ Thiên La chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi, mà ta nhập hoàng cung Gia Lan thật là ra chấp hành nhiệm vụ hạng nhất, ta vốn cũng không phải là Nguyệt phi gì, phong hào này là do Gia Lan hoàng đế vì phối hợp với nhiệm vụ của ta nên phong cho thôi.
Nguyệt phi nói
ra những lời này khiến Lâm Minh tỉnh ngộ.
- Thì ra là thế, xem ra Nguyệt phi nương nương có cố chủ là Gia Lan hoàng đế.
- Có thể nói như vậy.
Nói chuyện với Nguyệt phi xong, cuối cùng giải thích nghi hoặc trong lòng của Lâm Minh, như thế càng hợp tình hợp lý, Nguyệt phi nương nương chỉ là thân phận giả, mà thân phận chân thật của Huyết Nguyệt thì Lâm Minh không có biết được, cái khăn che mặt này chỉ bảo trì thân phận thần bí của nàng mà thôi.
- Như vậy Nguyệt phi nương nương khó xử cái gì? Cần chúng ta hỗ trợ không?
Lâm Minh mở miệng hỏi, đây mới là điểm hắn cần biết.
Nguyệt phi hơi do dự nhưng vẫn nói:
- Tổ chức Thiên La chúng ta sinh ra chút biến cố, có người gây bất lợi cho ta, mà người này có được tu vị Giới Vương, hơn nữa hắn còn có giúp đỡ...
Nguyệt phi hời hợt nói ra, cũng không nói thêm tin tức nào khác, bởi vì nói thêm gì đi nữa sẽ liên quan tới hạch tâm của Thiên La, mà những bí mật này nàng sẽ không nói cho Lâm Minh, bởi vì nàng cũng không cho rằng Lâm Minh có thể trợ giúp nàng.
- Giới Vương à...
Lâm Minh có chút trầm ngâm, Giới Vương chia làm Đại Giới Giới Vương và Giới Vương bình thường, nói thẳng ra Giới Vương này chỉ là Giới Vương bình thường.
Đương nhiên Giới Vương bình thường cũng có mạnh có yếu, trong đó kẻ yếu thì Lâm Minh có thể thong dong ứng đối, mà cường giả trong đó hắn không đánh nổi.
- Nếu như chỉ là Giới Vương bình thường thì Nguyệt phi nương nương không cần quá mức kiêng kỵ a.
Lâm Minh trong khi nói chuyện và nhìn qua Nguyệt phi, theo hắn biết thì Nguyệt phi này cũng là cường giả Giới Vương, nếu không cũng không có khả năng trở thành thủ lĩnh của Thiên La.
Mà Nguyệt phi thân là một trong những thủ lĩnh của Thiên La, cho dù Thiên La phát sinh biến cố gì, Nguyệt phi cũng có thể có thế lực và nhân tài ủng hộ mình, có năng lực tranh giành cao thấp.
Nếu như tổ chức xảy ra biến cố mà tất cả mọi người đảo qua kẻ khác, như vậy chỉ có thể nói Huyết Nguyệt ở trong Thiên La quá thất bại rồi.
Lâm Minh nhắc tới chuyện này, Nguyệt phi than nhẹ một tiếng, nói ra:
- Tình huống của ta không tốt như vậy!
Nghe được Nguyệt phi nói như vậy trong lòng Lâm Minh khẽ động, nhịn không được nhìn qu Nguyệt phi vài lần, nếu như dùng cảm giác dò xét thân thể của Nguyệt phi thì đó là cử động vô lễ, cho nên Lâm Minh vẫn không có làm như vậy, mà bây giờ nghe được Nguyệt phi nói thì Lâm Minh ẩn ẩn hiểu được cái gì đó.
- Nguyệt phi nương nương dường như... Trên người có thương tích?
Nguyệt phi thở dài một hơi, tự giễu cười cười, nói:
- Mấy năm qua xảy ra nhiều chuyện, trước mặt lợi ích sẽ có kẻ phản bội... Hiện tại tình huống ta gặp phải không tốt...
- Ta hiểu đại khái rồi...
Nguyệt phi nói rất đơn giản, nhưng mà Lâm Minh cũng ẩn ẩn đoán được một ít gì đó, đây là tranh đấu trong tổ chức sát thủ Thiên La.
- Tại hạ cáo từ, ngày mai lại tới quét dọn.
Lâm Minh cũng không nói cái gì, hắn cần một ít thời gian chuẩn bị và suy nghĩ.
- Ân, ngày mai ngươi nếu muốn gặp ta thì dựa theo phương pháp hôm nay là được.
Nguyệt phi nhàn nhạt nói ra, cũng không có tiễn khách, chờ Lâm Minh đi rồi, thân ảnh lóe lên, Lương công công xuất hiện ngay trong mật thất.
- Tiểu thư, muốn lão nô đi theo bọn họ không, lão nô có cảm giác bọn họ xuất hiện đột nhiên quá, phi thường đột ngột...
Nguyệt phi nói:
- Không cần, hắn chắc không phải tổ chức kia phái tới, Tô lão chắc có lẽ không gạt ta, Lâm Minh này thật sự là thiên tài Thần Văn Sư, người trong tổ chức gây bất lợi cho ta cũng không có năng lực tìm hắn giúp đỡ trong một ngày được, hắn hẳn thật sự tới vì Thương Khung Phách Điển, bát môn độn giáp của hắn cũng mở đủ, xác thực có động cơ tìm kiếm Thương Khung Phách Điển, đương nhiên, hắn muốn luyện thành Đạo Cung Cửu Tinh ít có khả năng...
Nhắc tới Thương Khung Phách Điển, Lương công công chấn động trong lòng, hắn nói ra:
- Thương Khung Phách Điển là tiểu thư từ Thần Vực mang tới đây, nếu như quá mức phô trương thì có thể kinh động cừu gia của tiểu thư tại Thần Vực không?
Nghe được Lương công công nhắc tới cừu gia của mình, Nguyệt phi hít sâu một hơi, trong ánh mắt hiện hiện ra sát cơ đậm đặc.
Mặc dù trong tổ chức Thiên La, bởi vì đại thủ lĩnh đột nhiên mất tích, hắn lưu lại gúc mắc lợi ích dày đặc, thậm chí thân tính của nàng trong bóng tối gây thương tích cho nàng, nàng cũng không có hận mãnh liệt như vậy.
Nhưng mà đối với cừu gia ở Thần Vực thì Nguyệt phi lại hận không thể ăn thịt hắn, uống máu của hắn!