Hạo Vũ Thiên Tôn nói xong, trên trán đổ mồ hôi lạnh!
Công pháp Chân Thần đỉnh cấp như thế, ai mà địch nổi?
Dù Hạo Vũ Thiên Tôn biết rõ Lâm Minh từng ở Phong Thần đài đạt được truyền thừa của Phong Thần Thiên Tôn. Nhưng mà Lâm Minh leo lên Phong Thần đài kỳ thật chỉ là thượng cổ Phong Thần đài tàn phiến mà thôi, Lâm Minh sở tu Phong Thần Đại Pháp tự nhiên thiếu thốn lợi hại.
Hơn nữa mặc dù là Phong Thần Đại Pháp nguyên vẹn, nó cũng không so được với Thánh tộc dùng thời gian mấy tỷ năm hoàn thiện Tạo Hóa Thần Công!
Mà hết lần này tới lần khác trong tình huống bất lợi như thế này, một trận chiến này lại quan hệ quá trọng đại.
Lâm Minh đánh bạc toàn bộ thân gia không nói, còn liên quan tới Tiểu Ma Tiên cùng yêu ma hai tộc, một khi Lâm Minh thảm bại, hậu quả không tưởng tượng nổi, không nói Nhân tộc cùng yêu ma hai tộc như thế nào, chỉ cần Lâm Minh cũng đã ảnh hưởng trọng đại, tương lai phát triển cũng bị ảnh hưởng theo.
Loại tổn thất này mặc dù là nằm gai nếm mật cũng chưa chắc bù trở về được.
Nhân tộc Thiên Tôn đều yên lặng nhìn qua Lâm Minh.
Lâm Minh lúc này cầm trường thương màu vàng đứng ngạo nghễ trong tạo hóa chi lực.
Cuồng phong nổi lên bốn phía, thổi quần áo của hắn bay phần pâật!
Thân ảnh của hắn thẳng tắp như trường thương, nhưng mà mọi người lại biết trên lưng của hắn mang quá nhiều!
Một trận chiến này tuyệt không chỉ liên quan tới danh dự của hắn, thân gia cùng khí thế, còn liên quan đến đại kiếp của Nhân tộc lần này. Phải chăng có thể gian nan giãy dụa tìm được một cơ hội thở dốc hay không.
Nếu như có một khả năng, Lâm Minh có thể thắng đại chiến lần này, đánh ra khí thế của Nhân tộc. Thời điểm này áp lực càng lớn, như vậy hy vọng của Nhân tộc trong đại kiếp càng nhỏ!
Hiện tại Nhân tộc giống như một đám tàn binh, quá khát vọng một hồi thắng lợi!
Rất nhiều võ giả Nhân tộc, cho dù là Thiên Tôn cũng có cảm giác như con cừu chờ bị làm thịt.
- Lâm Minh...
Cách chiến trường chừng mười dặm. Thần Mộng Thiên Tôn hít sâu một hơi, im lặng không nói gì.
Nhân tộc suy nhược lâu ngày. Những năm này thực cho Lâm Minh cái gì?
Vũ khí của hắn là Thiên Tôn Linh Bảo bình thường, công pháp là Mộng Vũ của Thần Mộng Thiên Tôn, võ ý của Hỗn Nguyên Thiên Tôn Hỗn Nguyên, còn có Phong Thần Đại Pháp không trọn vẹn nghiêm trọng.
Vũ khí, công pháp là hai điểm liên quan tới chiến lực nhiều nhất, hắn còn lâu mới so sánh với Tạo Hóa thánh tử, về phần các loại tài nguyên mà hắn phát triển càng khác biệt với Tạo Hóa thánh tử như ngày đêm.
Thậm chí Tạo Hóa thánh tử còn có Hồng Mông linh châu!
Trong tình huống này, Lâm Minh muốn hoàn thành trận chiến ít có khả năng thắng lợi này, hắn chỉ là tiểu bối hơn trăm tuổi mà thôi, dưới tình huống không có tài nguyên của Nhân tộc làm chỗ dựa, còn phải mang trên người trách nhiệm tồn vong cả một chủng tộc.
Thần Mộng Thiên Tôn yên lặng nhìn qua chiến trường trên hư không, trong lòng có cảm giác không nói nên lời.
Mà lúc này Tạo Hóa thánh tử, khí thế đã đạt tới đỉnh phong!
Tóc của hắn biến thành vàng ròng, thần quang lưu chuyển toàn thân, chẳng khác gì mặt trời chói chang.
- Ha ha ha! Lâm Minh! Ta thi triển Tạo Hóa Thần Công mới là trạng thái chiến đấu mạnh nhất, ta đúng là muốn nhìn ngươi làm sao chiến với ta!
Giọng của Tạo Hóa thánh tử liều lĩnh, cùng lúc đó cương nguyên bao phủ toàn thân của hắn, không gian chung quanh người Lâm Minh lại kéo căng, hình thành lao lung, giam cầm Lâm Minh trong không gian.
Ô ô ô --
Tạo Hóa thánh tử cầm trường kiếm, nó không ngừng kêu vang.
Đây là âm thanh như tiếng kêu của đại đạo, nhưng mà chẳng biết tại sao lọt vào trong tai của người khác nó như tiếng kêu đau đớn tê tâm liệt phế, những võ giả tu vị yếu, thậm chí cảm giác muốn xé lồng ngực móc tim ra, đau đớn tới tận cùng.
- Đây là thế giới gào khóc!
Trong Nhân tộc Thiên Tôn có người đột nhiên nói ra.
- Làm cho một thế giới suy vong, thời điểm thế giới chết đi sẽ kêu lên đau đớn! Loại âm thanh này người có tu vị yếu không thừa nhận nổi.
Chỉ có dư âm ảnh hưởng của Tạo Hóa Thần Công đã có uy lực như vậy, mà hội tụ
một kích toàn lực của tạo hóa chi lực, uy lực có thể nghĩ.
Mà đúng lúc này, Tạo Hóa thánh tử ra tay, khí thế của hắn không ai bì nổi, trọng kiếm cũng bị hào quang màu vàng bao phủ giống như cầu vồng.
Thời điểm lực lượng này tăng lên tới mức tận cùng, một ít Thiên Tôn Linh Bảo phẩm chất thấp có khả năng tan vỡ hoàn toàn.
- Ta cướp đi tạo hóa của thế giới, cũng có thể cướp đi tạo hóa của ngươi! Ta hiện tại chém rụng tạo hóa của ngươi! Phá số mệnh của ngươi! Diệt sát khí huyết sinh cơ của ngươi! Ta xem ngươi làm sao dùng cây thương nát kia ngăn cản một kích này.
Toàn thân Tạo Hóa thánh tử có sát khí bộc phát, sát khí khôn cùng này theo kiếm quang bao phủ Lâm Minh vào trong!
Một khắc này tâm thần của tất cả mọi người co rút.
Lâm Minh đối mặt với một kích uy năng ngập trời này, tà thần lực toàn thân vận chuyển tới mức tận cùng,khí huyết toàn thân của hắn bạo động chẳng khác gì bát hoang thần long xuất thế. Sau lưng Lâm Minh có hư ảnh thần long xuất hiện.
Cùng lúc đó sau lưng của hắn có chín ngôi sao hiện ra, chín ngôi sao này ẩn chứa đại đạo chi lực, ánh sao mênh mông hàng lâm chẳng khác gì hàng tỉ sợi tơ lụa bạc tiến vào trong người Lâm Minh, toàn bộ tụ tập vào trong Tử Phủ, Thiên Phạt Đạo Cung!
Lâm Minh mở Đạo Cung Cửu Tinh. Chưa bao giờ giống hôm nay, mở ra tới mức tận cùng, thậm chí còn tiêu hao tiềm năng tính mạng của Lâm Minh.
Thời điểm toàn bộ lực lượng của hai đạo cung mở ra, cánh tay trái và tay phải Lâm Minh có hai cái bàn quây hiện ra.
Vòng quay bên tay trái có màu xám đen, trong đó dường như ẩn chứa ngàn vạn ma hồn thống khổ, vô cùng dữ tợn, đây chính là Vạn Ma Sinh Tử Luân không thể nghi ngờ!
Mà bên tay phải Lâm Minh chính là một bàn quây màu tím, bàn quay này chẳng khác gì vòng xoáy vô tận, hội tụ lực lượng thiên địa, nó hoàn toàn không có cảm giác lạnh lẽo đáng sợ như Vạn Ma Sinh Tử Luân, ngược lại nó ẩn chứa võ ý và pháp tắc trong đó.
Nó cũng không phải là Vạn Ma Sinh Tử Luân, mà là Tu La Thiên Thư quyển hai, ghi lại Tu La Chi Luân-- Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn.
Vạn Ma Sinh Tử Luân xuất ra từ Tu La Thiên Thư quyển một, nhưng mà nó chính thức thu nạp chính là ác niệm và linh hồn.
Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn xuất ra từ tinh tu linh hồn trong Tu La Thiên Thư quyển hai, nhưng mà nó thu nạp chính là nguyên khí cùng pháp tắc áo nghĩa.
Như thế suy luận ra, tinh tu nguyên khí Tu La Thiên Thư quyển ba sẽ là Tu La chi luân hút thu nạp tinh nguyên và khí huyết.
Tu La Thiên Thư ba quyển không phải là cô lập, mà là hỗ trợ lẫn nhau.
Lâm Minh hôm nay thiếu thốn Tu La Thiên Thư quyển ba. Chỉ có thể thi triển ra hai đại Tu La chi luân, uy lực tuy không bằng đầy đủ ba cái, nhưng lại rất kinh người.
Thời điểm hai bàn quay hiện ra, pháp tắc Tu La Thiên Đạo trong người Lâm Minh tuôn ra mênh mông.
Đây là lần đầu tiên Lâm Minh sử dụng pháp tắc Tu La Thiên Đạo trong Tam Thập Tam Thiên.