Vũ Cực Thiên Hạ

Khôi Phục Bổn Nguyên.


trước sau

Thời gian dần qua, tóc Lâm Minh bắt đầu khô héo, hốc mắt hãm sâu, màu da mất đi sáng bóng, ánh mắt của hắn, đã không chỉ là đục ngầu nữa, mà biến thành màu xám đen, đã hoàn toàn mất đi sắc thái.

Lâm Minh hiện giờ, đã ở giới hạn giữa sống và chết. Hai mắt hắn sớm đã mù, khí tức như có như không, phảng phất như sau một khắc sẽ chết đi vậy.

Mà vào thời khắc Lâm Minh tiếp cận tử vong trước nay chưa từng có, lý giải của hắn đối với 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên cũng đạt tới đỉnh phong.

Quá trình như vậy giằng co trọn vẹn một tháng, trong một đêm khuya, tánh mạng chi hỏa sớm đã yếu ớt không chịu nổi của Lâm Minh rốt cục dần dần dập tắt, trái tim của hắn cũng đình chỉ nhảy lên. . .

Lâm Minh vào thời khắc này, tất cả hoạt động tánh mạng của thân thể đều đã ngừng lại, hắn cũng chân chân chính chính cảm nhận được tử vong.

Kỳ thật bắt đầu từ một khắc khi Thánh Mỹ hút đi bổn nguyên hồn lực của Lâm Minh cũng đã chú định cái chết của Lâm Minh là không thể nghịch chuyển.

Linh hồn suy yếu quanh năm, tánh mạng chi hỏa yếu ớt và sinh mệnh lực tan hoang của Lâm Minh đã không có khả năng khôi phục. Thân thể của hắn cũng giống như một khúc gỗ mục, đã mất đi sinh cơ.

Kỳ thật, mặc dù là cây gỗ khô, cũng có thể thấy xuân.

Nhưng cây khô gặp mùa xuân tuy rằng có thể rút ra mầm non, nhưng mà gốc cây già chính là gốc cây già, mầm non mới sinh cũng chỉ khiến cây gỗ khô nhiều thêm một ít lục ý, vĩnh viễn còn lâu mới có thể khiến nó biến thành một cây giống sinh cơ bừng bừng chính thức, càng không khả năng khiến nó trưởng thành thành đại thụ che trời.

Lâm Minh hiện giờ chính là loại tình huống này. Dùng thân thể và hồn hải của Lâm Minh hiện giờ, để hắn toả sáng tân sinh là chuyện vi phạm quy tắc Thiên Đạo, giống như một lão nhân tuổi xế chiều phản lão hoàn đồng vậy, hoàn toàn không có khả năng.

Thế nhưng có một loại tình huống, đó chính là. . .

Nếu như cành non mà cây gỗ khô kia sinh ra có thể hấp thu tất cả dinh dưỡng của gốc cây già, rồi sau đó lạc địa sinh căn, vậy thì có thể chân chân chính chính trưởng thành thành một gốc đại thụ che trời rồi.

Phá rồi lại lập, chính là đạo lý này.

Nếu như đồng thời có thể lĩnh ngộ 《 Thánh Điển 》 sinh chi thiên và tử chi thiên lĩnh ngộ đến mức tận cùng, vậy thì kỳ thật sẽ lĩnh ngộ được công pháp tu luyện trọng yếu nhất của 《 Thánh Điển 》 -- Đại Chuyển Sinh Thuật.

Chuyển sinh, là một quá trình từ tử đến sinh.

Trong đó ẩn chứa áo nghĩa sinh và tử, nếu như không cách nào hiểu được, như vậy chẳng những chuyển sinh thuật căn bản không cách nào hoàn thành, mà ngay cả võ giả tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật cũng thân vẫn đạo tiêu, tan thành mây khói.

Lâm Minh, hiện giờ tương đương với bước ra đệ nhất chuyển của Đại Chuyển Sinh Thuật.

Đệ nhất chuyển, vốn là rất đơn giản, nhưng mà Lâm Minh lại hoàn thành trong một thân xác đã hoàn toàn tan hoang, tương đương với lột xác tân sinh, vậy thì không đơn giản rồi.

Thân thể sau khi tử vọng của Lâm Minh vẫn một mực yên lặng, hồn hải của hắn cũng không có sinh cơ, Thể Nội Thế Giới càng đã sớm phủ kín vết rách, cảnh hoàng tàn khắp nơi.

Quá trình như vậy giằng co mấy ngày.

Rồi sau đó, thân thể Lâm Minh đã bắt đầu mục nát.

Da thịt của hắn bắt đầu nhăn lại, huyết mạch héo rút, nội tạng bại hoại.

Vốn dùng thân thể cường đại đã mở ra Đạo Cung Cửu Tinh, lại hấp thu thần thú huyết mạch và Tu La chi huyết của Lâm Minh thì mặc dù Lâm Minh có chết đi mười vạn năm thân thể cũng sẽ không mục nát.

Nhưng bây giờ, thân thể Lâm Minh chẳng những đang mục nát, hơn nữa tốc độ mục nát còn nhanh đến mắt thường có thể thấy được, phảng phất như hư thối trong mấy trăm năm hoàn toàn bộc phát trong mấy khắc chung ngắn ngủi vậy

Tất cả chuyện này xảy ra, đó là
bởi vì huyết nhục tinh hoa trong thân thể Lâm Minh đều bị rút đi rồi, chúng đã hội tụ vào trong Ma Phương.

Tinh hoa trôi qua không còn một mảnh, thân thể phàm thai đã mất đi sinh cơ còn lại tốc độ hư thối đương nhiên nhanh rồi.

Mà theo thân thể hư thố, hồn hải khô héo và Thể Nội Thế Giới đã sớm vỡ ra của Lâm Minh cũng triệt để sụp đổ, trong lúc nhất thời, ở bên cạnh thân thể mục nát của Lâm Minh xuất hiện hai phân thân của Lâm Minh, hai cái phân thân này, đúng là Tinh Nguyên phân thân Nguyên Linh Thạch Thai, cùng với Linh Hồn phân thân Hồn Tuyền Thần Thai của Lâm Minh

Hai đại phân thân đã bất động rồi, hai cổ phân thân này đều bị bản tôn Lâm Minh khống chế, khi bổn nguyên hồn lực của bản tôn hoàn toàn héo rũ, Lâm Minh cũng đã cũng không đủ tinh thần lực đi chỉ huy chúng nữa rồi.

Ngoại trừ hai đại phân thân ra, còn có một quả hắc sắc long đản toàn thân phủ kín hoa văn, long đản này chậm rãi lóe sáng lấy, một sáng một tối, ở trong nó ẩn chứa tánh mạng chấn động mãnh liệt, tựa hồ như tương liên chặt chẽ với thân thể Lâm Minh vậy. .

Nhìn thấy long đản này, Thần Miểu Thiên Tôn cảm thấy rất ngoài ý muốn

- Đây là. . .

Hắn ẩn ẩn cảm giác, khi huyết nhục tinh hoa thân thể Lâm Minh bắt đầu hội tụ thì sinh mệnh lực ẩn chứa trong long đản này tựa hồ cũng cùng sinh mệnh lực của Lâm Minh hội tụ đến cùng một chỗ, tiểu sinh mệnh bên trong long đản trở nên cực kỳ sống động!

Thần Miểu Thiên Tôn còn không kịp đi dò xét, mà lúc này, thân thể Lâm Minh đã hoàn toàn héo rút, huyết nhục tinh hoa của hắn đã toàn bộ hội tụ vào trong Ma Phương.

Ngoại trừ huyết nhục tinh hoa của Lâm Minh, còn có một cây Tà Thần Chi Thụ hư ảnh mọc đầy lá cây kỳ dị, nó cũng chậm rãi bay vào Ma Phương.

Chân Long hư ảnh, Chân Phượng hư ảnh, Bồ Đề Thụ hư ảnh, Tu La Chiến Thần hư ảnh, cực kỳ sống động một người tiếp một người bay vào Ma Phương. . .

Mà cùng lúc đó, bản thể Lâm Minh héo rút càng ngày càng nhỏ, cuối cùng đã hư thối thành đất, ngay cả xương cốt cũng mục nát.

Mà ở trên không thân thể rách nát này, Ma Phương chậm rãi nổi lơ lửng, nơi tất cả tinh hoa ngưng tụ thần mang chói mắt lập loè, giống như trong sơn động Hắc Ám nhiều ra một vòng diệu nhật cực kỳ xinh đẹp vậy!

Vòng thần mang này không ngừng biến hóa, cuối cùng chậm rãi thu liễm vào không gian Ma Phương, năng lượng cũng dần dần cứng lại, tạo thành một cái kén, mà ở trung ương cái kén này, lại loáng thoáng có thể chứng kiến một tiểu sinh mệnh giống như thái nhi đang chậm rãi thai nghén lấy.

Bất quá thai nhi này còn nhỏ hơn giả thai nhi trong bụng mẫu thân, chỉ lớn chừng lòng bàn tay, tựa hồ cực kỳ yếu ớt.

Đây chính là thân thể sau khi Lâm Minh hoàn thành chuyển sinh.

Thần Miểu Thiên Tôn mắt thấy tất cả biến hóa, tâm thần rung động, đây mới thực là phá rồi lại lập, Lâm Minh đã hoàn thành một lần đại chuyển sinh từ tử đến sinh

Bởi vì Lâm Minh trước kia đã sắp tử vong nên lần chuyển sinh này thập phần triệt để, so với Đại Chuyển Sinh Thuật đệ nhất chuyển của Thánh Mỹ, Hồn Đế sợ rằng còn hơn xa.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện