Vũ Cực Thiên Hạ

Hư Không Luận Đạo.


trước sau

Thời điểm này đầu bút chủ nhân Tu La Lộ dừng lại, hắn đặt hai tay sau lưng, chờ Lâm Minh đáp lại.

Lâm Minh hít sâu một hơi, tâm thần trở nên bình tĩnh lại.

Hắn cẩn thận quan sát những phù văn này, những phù văn này đều là Tu La Thiên Đạo đơn giản, dường như ngay từ đầu chủ nhân Tu La Lộ không tính cho đề quá khó.

Hoặc là chủ nhân Tu La Lộ xem ra, hậu bối như Lâm Minh ở tuổi này lĩnh ngộ pháp tắc tới trình độ này đã đủ tự ngạo?

Lâm Minh trầm ngâm, phù văn này thông qua ánh mắt của hắn, thông qua thức hải và nhanh chóng phân tích xong.

Chuyển sinh mấy đời, Lâm Minh lịch lãm rèn luyện trong hồng trần, tâm tình của hắn gần như viên mãn, hắn thậm chí mang ý cảnh Thánh Điển dung nhập vào trong Tu La Thiên Thư, hiện tại Lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo dần dần chia lìa với chủ nhân Tu La Lộ, đi vào con đường khác.

Dưới loại tình huống này, Lâm Minh đã không còn dễ dàng tiếp nhận và học tập Tu La Thiên Thư, mà là lĩnh ngộ ra thứ thuộc về hắn.

Trợn vẹn hai khắc trôi qua, Lâm Minh ra tay.

Từng đạo năng lượng hội tụ vào đầu ngón tay của hắn, Lâm Minh dùng chỉ làm bú, bắt đầu viết Tu La đạo văn của mình.

Một nét lại một nét, lâm Minh vẽ ra đường vân giao hội với dấu vết chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.

So với đại năng đỉnh cấp đối chiến có tình cảnh hủy thiên diệt địa, giao phong bút tích hẳn là không có gì lạ, còn có vẻ yếu kém mới đúng.

Nhưng mà sự thật không phải như thế, sau khi Lâm Minh khắc đạo văn nối với phù văn của chủ nhân Tu La Lộ, một đạo tinh quang sáng lạn bay ra ngoài, giống như cầu vồng bay thẳng lên chân trời.

Công pháp võ giả thật ra là sự thể hiện của pháp tắc.

Mà phù văn và bút tích chính là ngưng tụ pháp tắc, trong đó ẩn chứa khí thế đáng sợ, không kém gì công pháp của bản thân.

Sau khi võ giả lĩnh ngộ hai pháp tắc đạt tới thành tựu cực cao, tuy không bộc phát ra năng lượng hủy diệt thiên địa, nát bấy tinh cầu gì đó, nhưng mà khí tức đáng sợ tỏa ra cũng khiến khí huyết võ giả kém hơn rung động, giống như đom đóm làm sao so với ánh trăng.

Tạch tạch tạch!

Tốc độ của Lâm Minh càng lúc càng nhanh, cuối cùng hư không thí luyện cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực đầu bút của chủ nhân Tu La Lộ và Lâm Minh, phát ra tiếng vang thanh thúy như nứt toác ra.

Kể từ đó chủ nhân Tu La Lộ cũng động dung.

Hắn không ngờ mình tiện tay vẽ pháp tắc đường vân giao thủ với một hậu bối, không ngờ có thể kích thích ra khí thế mạnh như vậy.

Hắn dường như không phải... Hậu bối bình thường.

Mắt thấy phù văn mình vẽ từ từ bị thôn phệ, chủ nhân Tu la lộ tươi cười.

Hắn cười, đây là cười tán thưởng.

Làm cho chủ nhân Tu La Lộ là đệ nhất nhân của Tam Thập Tam Thiên này thỏa mãn, đủ để lưu lại truyền thuyết rồi.

Thời điểm này chủ nhân Tu La Lộ đột nhiên đi lên một bước, hắn từ trong tu di giới rút cây thương ra.

Hắn dùng thương làm bút, bắt đầu khắc dấu vết Tu la Thiên Đạo.

Lúc này chủ nhân Tu La Lộ khắc rất nhiều, những đường vân này mỗi cái đều xé rách hư không, có hào khí thôn phệ sơn hà.

Lâm Minh hưng phấn hơn, hắn rút Ám Long Thương ra, cùng giao phiong với chủ nhân Tu La Lộ.

Bút tích của Lâm Minh có cương có nhu, liên tục không dứt.

Cả hai giao phong đủ khiến nhật nguyệt lu mờ.

Giao thủ kịch liệt như thế, nếu để người ngoài nhìn thấy, tất nhiên sẽ khiếp sợ không hiểu, trong mắt bọn họ nhìn, giao phong pháp tắc nếu như đến bước này gần như là chuyện không tưởng.

Phải nói rằng bọn họ căn bản không nghĩ tới phương thức giao phong này.

Cũng chỉ có Tu La Thiên Đạo là pháp tắc đỉnh cấp, hơn nữa Lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo tới mức cực cao mới có thể đânhs ra cuộc chiến pháp tắc đặc sắc như thế.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Minh bắt đầu xuất hiện dấu hiệu suy tàn.

Nhưng mà tương ứng chủ nhân Tu La Lộ tán thưởng càng đậm.

Kỳ thật chủ nhân Tu La Lộ ngay từ đầu
tới cuối chỉ dùng lực lượng cực nhỏ mà thôi, hắn chỉ thăm dò Lâm Minh, phát hiện Lâm Minh cường đại vượt qua dự kiến thì chủ nhân Tu La Lộ mới tăng lực lên pháp tắc đường vân, kể từ đó Lâm Minh tự nhiên ứng phó mệt mỏi.

Tạch tạch tạch!

Đầu bút giao nhau! Trên trán Lâm Minh đổ mồ hôi lạnh, bút tích hắn lưu lại bị thôn phệ rất nhiều, hóa thành mảnh vỡ pháp tắc tiêu tán trong hư không.

Chờ đầu bút của Lâm Minh tan vỡ, chủ nhân Tu La Lộ tươi cười, thu hồi trường thương.

Thời điểm này Lâm Minh gần như hư thoát, tranh đấu pháp tắc tiêu hao hồn hải và tinh thần lực cực lớn, Lâm Minh sau khi chuyển sinh mấy đời, lại trải qua lịch lãm rèn luyện mới có thể kiên trì tới bây giờ.

Hắn dùng Ám Long Thương chống đỡ, thở dốc.

Thời điểm này trước mặt hắn, chủ nhân Tu La Lộ thu hồi trường thương, hắn đứng đó, ngón tay mang theo năng lượng khắc vào trong hư không.

Lúc này tốc độ của chủ nhân Tu La Lộ cực kỳ chậm chạp.

Bút tích của hắn trở nên nhạt đi, nhưng mà thứ hắn vẽ ra lại khác biệt lớn với vừa rồi.

Vốn chủ nhân Tu La Lộ bút tích ẩn chứa sát ý mạnh mẽ, lăng lệ đường hoàng.

Còn lần này, thứ chủ nhân Tu La Lộ vẽ ra nhu hòa và nội liễm, nhưng lại ẩn chứa thiên địa đại đạo, làm cho người ta khó có thể nắm lấy.

Không hề nghi ngờ, lúc này chủ nhân Tu la Lộ vẽ chiều sâu của pháp tắc, còn cao hơn vừa rồi một cấp bậc.

Lâm Minh nhìn chằm chằm vào pháp tắc phù văn này, tuy hiện tại hoàn toàn xem không hiểu, nhưng mà đã từ từ nhìn ra, những phù văn này toàn bộ không trọn vẹn.

Một phù văn không trọn vẹn được chủ nhân Tu La Lộ vẽ ra, đường như chờ ngươi bổ khuyết.

- Chẳng lẽ... Đây là đề khảo nghiệm của ta?

Đột nhiên Lâm Minh hiểu ra, những phù văn này đang chờ Lâm Minh bổ sung, nếu như hắn làm được, chẳng khác nào thông qua khảo hạch.

Có lẽ đây là đề mục cuối cùng.

Lâm Minh cũng không vội vã đi tu bổ phù văn này, hắn ngồi xuống, tiến vào trạng thái dung hợp võ ý, bắt đầu ngồi xuống điều tức.

Điều tức mấy canh giờ, Lâm Minh hoàn toàn tiến vào trạng thái kỳ diệu, hồn lực của hắn từ từ khôi phục tới đỉnh phong.

Dưới loại tình huống này, rốt cuộc Lâm Minh mở mắt ra, bắt đầu tìm hiểu phù văn.

Phù văn bày ra trước mặt Lâm Minh, tổng cộng có ba mươi ba cái, vừa vặn đại biểu pháp tắc Tam Thập Tam Thiên.

Chậm rãi, lâm Minh quên cả thời gian trôi qua, quên đi tất cả mọi thứ của bản thân, hắn yên lặng đắm chìm trong trạng thái kỳ diệu của pháp tắc.

Trong mỗi phù văn này, dường như cũng có khắc hư ảnh chủ nhân Tu La Lộ, Lâm Minh ẩn ẩn cảm thấy những hư ảnh này chính là hóa thân chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.

Mà những phù văn này ẩn chứa lý giải thiên đạo được chủ nhân Tu La Lộ tổng kết ra.

Chủ nhân Tu La lộ chỉ lưu lại một đạo phù văn, nơi thiếu thốn chỉ là một bộ phận mà thôi, nhưng mà tu bổ một bộ phận này còn khó hơn lên trời.

Khi Lâm Minh bắt đầu si mê trầm tư vào trong tu bổ pháp tắc, chủ nhân Tu La Lộ bắt đầu thối lui.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện