Nếu như là cao thủ Giới Vương toàn bộ tập trung tinh thần lực ngưng mắt nhìn pháp bào này, sẽ nhìn thấy được hư ảnh ác ma và thần vương, những ác ma và thần vương này lờ mờ, thần thái khác nhau, ẩn chứa đạo đạo chi lý.
Chỉ pháp bào này nếu như trải qua luyện hóa đơn giản, khiến nó ngưng tụ thành thực chất, tùy ý cho Giới Vương mặc vào đều có thể làm cho hắn như nhặt được chí bảo, tìm hiểu một ngàn tám trăm năm là có đại thu hoạch.
Đến cảnh giới như Lâm Minh, hắn chỉ ngẫu nhiên là ra một ít thứ gì đó đều trở thành chí bảo, bởi vì hắn đã tới gần thượng tầng của vũ trụ rồi.
Đương nhiên đi đối kháng Thánh tộc, đối kháng đại kiếp nhạn, thực lực của Lâm Minh vẫn chưa đủ.
- Cảm tạ hai vị tiền bối.
Lâm Minh hành lễ, vừa vặn mặc trường bào hai màu đen trắng lên người, Lâm Minh lúc này xuất hiện một khí chất khó hiểu huyền bí, giống như nơi hắn đứng chính là hạch tâm của vũ trụ vậy, là bổn nguyên của hắc ám và quang minh.
- Thiếu chủ không cần hành lễ với chúng ta, có lẽ hành lễ là hai ta mới đúng, năm đó tôn chủ có đại ân với tộc của ta, tộc của chúng ta có tổ huấn là vĩnh viễn phượng dưỡng nhất mạch của tôn chủ, hôm nay đã mười tỷ năm qua đi, nguyện giúp thiếu chủ có thể hoàn thành tâm nguyện của tôn chủ đại nhân năm đó.
Triệt và Mặc hai lão giả này cải biến xưng hô với Lâm Minh, bọn họ nói xong liền cúi đầu thật sâu với Lâm Minh, chuyện này làm cho Lâm Minh nhanh chóng đi lên đỡ bọn họ dậy.
- Hai vị tiền bối, chuyện này không được, vãn bối hấp thu ác ma xá lợi toàn bộ nhờ cậy vào hai vị tiền bối, về phần Tu La tiền bối, càng có ân truyền thừa cho vãn bối, nếu như Tu La tiền bối có tâm nguyện gì, vãn bối nhất định dù xông pha khói lửa cũng phải hoàn thành, quyết không chối từ.
- Tâm nguyện của tôn chủ, thiếu chủ không cần sốt ruột, hiện tại thiếu chủ tăng thực lực của mình lên là được, đợi cho có một ngày, thiếu chủ có thể thành Chân Thần, có lẽ thật sự cải biến được cách cục của thế giới này.
Hai người vẫn không muốn lộ ra bí mật ẩn giấu của Tu La Lộ, Lâm Minh cũng không hỏi tiếp.
- Thiếu chủ, hai người chúng ta vừa rồi thương nghị một phen, có chút đề nghị với thiếu chủ, không gian thí luyện cuối cùng chính là địa mạch, nguyên khí, pháp tắc trung tâm của Tu La Lộ, trong đó hội tụ năng lượng và pháp tắc các loại rất tinh thuần, trong mười tỷ năm qua, năng lượng này tẩm bổ và thai nghén ra rất nhiều thiên địa trân bảo, một ít không bị thí luyện giả mang đi, liền bị tộc ta cất chứa, thiếu chủ có thể lợi dụng những tài nguyên này, ở trong không gian thí luyện cuối cùng tầng bảy mấy trăm năm, triệt để củng cố cảnh giới Đại Giới Giới Vương, thiếu chủ thấy thế nào?
- Ân, vậy phiền toái hai vị tiền bối.
Lâm Minh cân nhắc một chút và đáp ứng.
Hắn tu hành Đại Chuyển Sinh Thuật cần hoàn thành ở bên ngoài, dùng cầu tâm tình viên mãn, nhưng mà chỉ củng cố cảnh giới, ở trong không gian thí luyện cuối cùng lại làm chơi ân thật.
Tu luyện ở đây mấy trăm năm, sau đó đi ra ngoài hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần thứ bảy, như vậy Lâm Minh tin tưởng mình có đầy đủ thực ljwc đi Thánh tộc làm mưa làm gió rồi.
Trường phong ba này dính dấp tới rất nhiều thế lực lớn, không nói tới thế lực Thiên Tôn, thế lực Chân Thần đã dính tới bốn cái rồi.
Theo thứ tự là thế lực Chân Thần Tu La lộ --- Thần Hư Thần Quốc và Tề Thiên Thần Quốc, cùng với thế lực Thánh tộc Tam Thập Tam Thiên -- Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn.
Lúc này ở trong Tạo Hóa Thánh Cung, Tạo Hóa thánh tử quỳ rạp xuống đất, vùi đầu vào giữa hai tay, ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.
Trước kia hắn khoe khoang khoác lác, một tay tổ kiến "Quân đoàn Hoang", cam đoan hoàn thành nhiệm vụ không sở hở tí nào, nếu không cam nguyện xử phạt, trong nháy mắt quân đoàn Hoang bị diệt, Tạo Hóa thánh tử thảm bại quay về.
Sau khi Tạo Hóa thánh tử mang theo
một tù binh, kiên trì nói "Ác ma xá lợi mất tích, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đã bị pháp tắc Tu La Lộ chế tài nên không một ai trở về" báo cáo nhanh cho Tạo Hóa Thánh Hoàng, thân thể của hắn ỉu xìu.
Tạo Hóa thánh tử từng rất cao ngạo, hôm nay quỳ rạp trên đất như chó chết.
- Cái này... Người này là hai nhi tại... Tại Tu La Lộ bắt tới đây, hắn... Hắn là võ giả tán tu, trước kia tiến vào trong thí luyện cuối cùng, trải qua cuộc chiến đấu kia...
Tạo Hóa thánh tử đẩy tên tù binh bên người khác, người trẻ tuổi kia chính là thí luyện giả Tu La Lộ, hắn đã bị phong ấn hành động và tu vị toàn thân, hắn chỉ có thể nháy mắt, ngay cả nói cũng nói không nên lời, lúc này hắn tức giận và oán độc nhìn chằm chằm vào Tạo Hóa thánh tử, lại nhìn qua hướng Tạo Hóa thánh tử đang quỳ lạy, hắn biết rõ trong khu vực bóng tối kia chính là ác ma quyết định sinh tử của mình.
Hắn không môn không phái, chỉ dựa vào số mệnh, cơ duyên đi tới bước này, lại ngoài ý muốn bắt được lệnh bài thí luyện cuối cùng, vốn tưởng rằng một bước lên trời, không nghĩ tới sau khi rời khỏi thí luyện cuối cùng thì bị Tạo Hóa thánh tử bắt lấy, buồn cười là hắn còn cho rằng mình là thiên tài có đại khí vận gia thân, hôm nay trước mặt thế lực siêu cấp, hắn chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Hắn không môn không phái, không có bất cứ thế lực nào ủng hộ, chết ở chỗ này cũng không ai đòi công đạo cho hắn cả, nghĩ tới điểm này, trong lòng của hắn vô cùng tuyệt vọng.
- Nếu hoàng tổ bệ hạ có gì cần xác nhận, có thể thông qua hắn...
Tạo Hóa thánh tử ném tên tán tu xui xẻo này ra ngoài, trong lòng của hắn hoảng hốt, nhưng mà đáp lại hắn là yên lặng thật lâu, Tạo Hóa Thánh Hoàng trong bóng tối không nói câu nào. Chuyện này làm cho nội tâm Tạo Hóa thánh tử càng bất an, thân thể của hắn run rẩy nhè nhẹ.
Xíu!
Không hề có dấu hiệu đã bộc phát đáng sợ, hơn mười xúc tu màu đỏ như máu xông tới, giống như mười mũi khoan nhọn xuyên thủng tên tán tu này, tính cả thân hình Tạo Hóa thánh tử cũng bị xuyên thủng theo.
- Ah!
Tạo Hóa thánh tử kêu thảm một tiếng, trên người của hắn trước sau nhiều ra mười lỗ máu, trực tiếp xuyên qua thân hình, mà tên tán tu kia miệng phun máu, trong nháy mắt bị thương nặng hấp hối.
Thời điểm này bàn tay đỏ như máu vươn ra tày trong bóng tối, trực tiếp bắt lấy đầu lâu của tên võ giả tán tu này.
Tên tán tu này giãy dụa kịch liệt, hai mắt mơ hồ, hắn cảm giác đầu của mình như nhiều ra trăm ngàn con nhuyễn trùng, loại thống khổ này làm hắn hận không thể bổ óc của mình ra.
Loại cảm giác này chỉ duy trì mấy hô hấp, nhưng mà đối với tên võ giả tán tu kia thì lại là thống khổ khó có thể hình dung được.
Thời điểm này mấy xúc tu máu chậm rãi thối lui, bàn tay lớn cũng rút trở về, võ giả tán tu ngã trên mặt dất giống hư đống thịt nhão, hoàn toàn mất đi sinh cơ.
Trí nhớ của hắn vừa rồi đã bị Tạo Hóa Thánh Hoàng đọc qua.
Ở bên cạnh, sắc mặt Tạo Hóa thánh tử cũng trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hắn đau đớn và nội tâm sợ hãi.