Vũ Cực Thiên Hạ

Suối Máu


trước sau

- Địa phương xuất chúng của Đại Hoang kích quyết là ở sát chiêu, Lôi Mộ Bạch ban đầu tu luyện Thượng Cổ ma quyển, chẳng qua là một phần công pháp Đại Hoang kích quyết, bàn về công pháp, Đại Hoang kích quyết xa không bằng Chu Tước Cấm Thần lục, chẳng qua là lấy công pháp Chu Tước Cấm Thần lục để vận chuyển sát chiêu Đại Hoang kích quyết, vẫn còn có chút không xứng đôi.

Lâm Minh lầm bầm làu bàu, công pháp sở học của hắn mặc dù cao nhất, nhưng có chút hỗn tạp, khó tránh khỏi có địa phương không phù hợp.

Tuy nhiên Lâm Minh cũng không lo lắng, hắn học Đại Hoang kích quyết chỉ là vì chiêu thức, mà khi chiêu thức đạt tới cực hạn, đó chính là pháp tắc.

Tỷ như Hỗn Nguyên kích mới vừa rồi Lâm Minh vận dụng, bao gồm sát chiêu để cho thời gian hỗn loạn kia, cũng là xấp xỉ vận dụng vào pháp tắc. Chẳng qua là, lấy ngộ tính cùng với tu vi của Lâm Minh, hắn bây giờ còn chưa đủ trình độ lĩnh ngộ cấp độ pháp tắc, hắn chỉ có thể dựa vào năng lượng, cũng chính là dùng Huyết Ẩm chi ấn để thực hiện hiệu quả xấp xỉ vào pháp tắc.

Dù vậy, uy lực cũng hết sức kinh người, nếu như không phải là Đại Hoang kích quyết, Lâm Minh nhiều lắm là đánh chết hai Tiên Thiên võ giả, nhiều hơn nữa tựu sẽ khiến bọn họ chạy mất.

- Cuộc chiến tranh này không biết phải đánh bao lâu nữa, cũng không biết Mục cô nương cùng Hạnh Hiên bên kia thế nào.

Lâm Minh nghĩ như vậy, nhìn ngọc giản tình báo một chút, bắt đầu tìm kiếm hạng mục tiếp theo.

...

Ở một hòn đảo cách Thần Hoàng đảo ba ngàn dặm, Tần Hạnh Hiên đang ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn trong phòng luyện công, ở chung quanh nàng, Hỏa nguyên khí ngưng tụ thành một đạo nước xoáy màu đỏ, liên tục không ngừng hội tụ vào trong cơ thể nàng.

Trải qua mười giọt tinh huyết Chu Tước tôi thể, Tần Hạnh Hiên đã tư chất tu luyện công pháp hạch tâm Chu Tước Cấm Thần lục, cộng thêm thiên phú của Tần Hạnh Hiên vốn là lục phẩm trung đẳng, tu luyện không nói tiến triển cực nhanh, nhưng cũng là biến chuyển từng ngày, phát triển cực nhanh.

Ngắn ngủi mấy tháng, tu vi Tần Hạnh Hiên đã đến gần Ngưng Mạch trung kỳ.

Đây vẫn là bởi vì Tần Hạnh Hiên vừa mới bắt đầu tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục, Hỏa nguyên khí tích lũy chậm chạp, nếu như là tu luyện thời gian dài, cảnh giới tương đối cao, bây giờ nói không chừng đã đột phá.

- Tần cô nương, cảm giác như thế nào?

Mục Thiên Vũ cười đi vào phòng luyện công, nhìn thoáng qua nước xoáy Hỏa nguyên khí bên cạnh Tần Hạnh Hiên, lộ ra mấy phần vẻ hài lòng.

Cấp bậc của Tần Hạnh Hiên mặc dù chỉ là nha hoàn đệ tử tầng dưới chót nhất của Thần Hoàng đảo, nhưng công tác của người tạp dịch cùng phục thị, cũng không cần nàng động thủ, mang theo danh hiệu một đứa nha hoàn đệ tử, chỉ là vì để giảm bớt áp lực dư luận mà thôi, dù sao lấy thiên tư và thân phận của Tần Hạnh Hiên, chuyện tình nhận được mười giọt tinh huyết Chu Tước, rất dễ dàng khiến cho người khác chỉ trích.

Một giọt tinh huyết Chu Tước, đây chính là quan hệ đến thọ nguyên thanh xuân dài ngắn cùng tiền đồ cả đời của võ giả, ai không đỏ mắt?

Tần Hạnh Hiên lúc bình thường đi theo Mục Thiên Vũ, vấn đề phương diện công pháp tùy ý để Mục Thiên Vũ giải đáp, sinh hoạt thường ngày thì nha hoàn đệ tử đặc biệt chiếu cố, tốc độ tu luyện của nàng gấp hai đến gấp ba lần so với ban đầu ở Thất Huyền cốc.

- Mục sư tỷ.

Thấy Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên đứng lên, mặc dù là chung đụng hai tháng, lúc nàng đối mặt với Mục Thiên Vũ, vẫn còn có chút có cảm giác câu thúc.

- Tần cô nương, Lâm Minh gửi thư.

Mục Thiên Vũ khẽ cười nói, hai người gặp mặt nhau, cũng vẫn duy trì lễ kính.

- A?

Tần Hạnh Hiên kinh ngạc kêu nhỏ một tiếng, trong lòng vui mừng.

Mục Thiên Vũ cười ha hả, lấy ra một phong thư tín từ trong Tu Di giới, đưa cho Tần Hạnh Hiên, hai tháng qua Lâm Minh duy nhất gửi ba phong thư, chia ra cho Mục Dục Hoàng, Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên, thư cho Tần Hạnh Hiên chỉ nói tới một chút việc vặt râu ria, dĩ nhiên, nội dung tin cũng không trọng yếu, chủ yếu biết Lâm Minh bình an như vậy đủ rồi.

Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Lâm Minh đánh chết võ giả Ma Vực càng ngày càng nhiều, tu vi của hắn vẫn giữ lại cho mình ở Hậu Thiên hậu kỳ như cũ, nhưng năng lực chiến đấu cũng đang tăng mạnh, Huyết Ẩm chi ấn hắn có vẫn là mười ba đạo như cũ, chẳng qua là đường vân càng thêm chân thật, lực sát thương càng cường đại hơn.

Theo Lâm Minh giết người càng ngày càng nhiều, tên Huyết Ma, đã như sấm bên tai ở Nam Hà đảo, danh tiếng thậm chí so sánh với tam cự đầu của Ma Vực còn lớn hơn!

Bình thường tam cự đầu của Ma Vực giết người, thường xuyên sẽ có bỏ sót, dù sao năm ba cao thủ Tiên Thiên tách ra chạy trốn thì cho dù tốc độ nhanh hơn gấp đôi so với đối phương cũng khó có thể đánh chết toàn bộ, nhưng là ở dưới tay của Huyết Ma, ít lưu sống.

Bị hắn tập kích, cơ bản cũng là toàn quân bị diệt!

Thậm chí có một lần, hai tiểu đội Ma Vực tụ tập ở chung một chỗ, mặc dù cũng không phải là tiểu đội đỉnh cấp gì, nhưng là số lượng tụ tập lại, có khoảng hơn mười lăm người, trong đó Tiên Thiên võ giả thì có năm người, một gã Tiên Thiên trung kỳ, bốn gã Tiên Thiên sơ kỳ, mặc dù đội ngũ kích thước bậc này, sau khi gặp gỡ Huyết Ma, cũng bị chém giết toàn bộ, một người cũng không trốn ra ngoài!

Tin tức này sau khi truyền bá ra ngoài, võ giả phía trên Nam Hà đảo cũng kinh hãi, mười lăm người bị diệt toàn bộ, máu huyết thi thể hoàn toàn biến mất, trong đó có không ít người bị chém giết ngoài ngàn bước, hiển nhiên bọn họ là chuẩn bị chạy trốn, song đáng sợ chính là, ở dưới tình huống năm Tiên Thiên võ giả tách ra chạy trốn, thế nhưng một người cũng không trốn ra ngoài được!

Đây phải có thực lực như thế nào mới có thể làm được như vậy a?

Ngay cả năm Tiên Thiên võ giả tụ tập ở chung một chỗ, một người cũng không thể còn sống sót, trừ tiểu đội của tam cự đầu Ma Vực, không có tiểu đội nào có tự tin sống còn dưới tay Huyết Ma?

Từ đó về sau, võ giả Ma Vực rất ít rời đi đại bản doanh ngoài trăm dặm, lực chấn nhiếp của một mình Huyết Ma, hẳn là mạnh hơn so với tất cả tiểu đội của liên minh thời chiến.

Nghe khoa trương, nhưng sự thật quả thật như thế, một tháng này, số lượng võ giả Ma Vực chết ở trên tay của Huyết Ma, so với số lượng võ giả mà tất cả những tiểu đội liên minh thời chiến khác giết chết chỉ có hơn chớ không kém.

Phải biết rằng, lúc bình thường gặp gỡ, chiến đấu mặc dù náo nhiệt, nhưng người chết lại không nhiều, nếu là chết một nửa thì cũng đã coi là chiến đấu cực kỳ thảm thiết, nhưng là gặp phải Huyết Ma, đó chính là toàn quân bị diệt, cơ hội chạy trốn cũng không có, thật là làm cho người ta tuyệt vọng, điều này cũng khiến cho
tiểu đội của Nam Hải Ma Vực, căn bản đề không nổi dũng khí đối mặt với Huyết Ma.

Bóng đêm thâm trầm, ở trong một chỗ sơn động bí ẩn của Linh Thực sâm lâm trên Nam Hà đảo, Lâm Minh lặng yên không một tiếng động lẻn vào trong đó, tiện tay lấy ra mười mấy Tu Di giới trong túi áo, ý niệm vừa động, đồ ngổn ngang bên trong toàn bộ bị đổ ra.

Bởi vì một mực chiến đấu, bản thân những võ giả Ma Vực này cũng cực kỳ phong phú, dĩ nhiên đây là nhằm vào võ giả Tiên Thiên kỳ bình thường mà nói, đối với Lâm Minh mà nói, những đồ này cũng không có lực hấp dẫn quá lớn.

Tuy nhiên tích thiểu thành đại, toàn bộ đổi thành Chân Nguyên thạch thì cũng là một số tài phú lớn, mặc dù hiện tại Lâm Minh không thể nào dùng Chân Nguyên thạch, nhưng là ngày sau nói không chừng cũng có lúc cần phải dùng tới, thu lại một chút tài phú, lo trước khỏi họa.

Ồ Chân Nguyên thạch trung phẩm hơn ba ngàn viên, còn có đại lượng bảo khí đan dược, nhiều nhất đúng là một chút phiên quỷ phiên, ma phù, ma huyết... Những đồ này, cũng chỉ có võ giả ma đạo biết dùng, đối với ta mà nói tác dụng không lớn.

Lâm Minh tu luyện Đại Hoang kích quyết phải lấy máu huyết mới, mới có thể bồi luyện, những thứ máu huyết này đã tồn tại thời gian đã lâu, không có chút ý nghĩa nào.

Lâm Minh qua loa phân loại những đồ này ra, Chân Nguyên thạch để riêng ra một chỗ, đáng giá được lưu giữ trong một quả Tu Di giới, không đáng giá được lưu giữ trong một miếng khác.

Thu hồi tất cả đồ vật này nọ, Lâm Minh triển khai thân pháp, trở lại chỗ ở.

- Hoang Kích! Lại đi ra ngoài luyện công nữa à!

Đại hán râu mép tùy ý chào hỏi, nếu như là đối với những người khác, đại hồ tử tất nhiên sẽ nói ra mấy câu nói nhảm ví dụ như, luyện công không như thực chiến... Song đối mặt với Lâm Minh, đại hán râu mép cho tới bây giờ cũng sẽ không chỉ ba đạo bốn.

Mấy tháng gần đây, Lâm Minh thực lực quá rõ ràng, không riêng gì một ít lần ở Linh Thực sâm lâm, về sau Lâm Minh cùng tiểu đội Hỏa Phủ cùng đi ra chiến đấu, cũng là nhiều lần lập kỳ công, có một lần, toàn bộ dựa vào Lâm Minh xuất thủ kịp lúc, mới để cho Mị Ảnh cùng đại hán râu mép thoát khỏi kết quả bị đầu một nơi mình một nẻo, Lâm Minh vô luận là lực chiến đấu của cá nhân, hay là lực chiến đấu ở chiến trường cũng là nhất lưu, có một gã đồng đội như vậy, thật sự là một chuyện làm cho người ta hạnh phúc.

Song đáng tiếc chính là, cơ hội hành động của Lâm Minh cùng tiểu đội không nhiều lắm, luôn là đơn độc một người đi ra ngoài luyện công.

- Đội trưởng, ta xem thực lực thật sự của Hoang Kích không chỉ như vậy!

Đại hán râu mép lấy cho mình một chén rượu lớn, vừa uống vừa nói.

- Ừm, Hoang Kích giấu vô cùng sâu, hắn hẳn là có thực lực độc lập đánh bại cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ, thậm chí có thể còn mạnh hơn so với Tử Vũ, tuy nhiên Hoang Kích vô cùng ẩn giấu, tựu nhìn thực lực ban đầu kiểm tra sẽ biết, mới mười vạn điểm, mới vừa đủ tiêu chuẩn cho chiến binh cấp một.

- Hắn hẳn là đệ tử thân truyền của đại tông môn nào đó, hoặc là quan môn đệ tử của cao nhân nào đó, đối với công trận để đổi vật phẩm, hắn căn bản là không có hứng thú.

- Ha hả, nói đến đối với công trận không có hứng thú, người làm được cực hạn cũng là Huyết Ma kia, những ngày qua, không biết hắn đã giết bao nhiêu võ giả Ma Vực, thử nghĩ tới tích lũy công trận cũng kinh khủng, võ giả Ma Vực ở Nam Hà đảo, cũng bị giết không dám thò đầu ra.

- Huyết Ma hẳn là thiên tài của tông môn Tiên Thiên Chí Cực nào đó, võ giả Toàn Đan sẽ không nhàm chán như vậy.

- Ừm, hẳn là như vậy.

Mặc dù Lâm Minh cùng Huyết Ma cơ hồ trong cùng một lúc tới Nam Hà đảo, cũng không có ai hoài nghi Lâm Minh chính là Huyết Ma, dù sao tu vi Lâm Minh là thật, đám người Hỏa Phủ làm sao cũng sẽ không tin tưởng, võ giả Hậu Thiên hậu kỳ sẽ có chiến lực biến thái như Huyết Ma.

...

Lúc này ở đại bản doanh của Nam Hải Ma Vực, một võ giả gầy như cương thi cầm một cái chén rượu trong tay, ở trong chén đựng chất lỏng đỏ lòm, khí tức máu tanh nhàn nhạt phát ra từ trong chất lỏng, đây rõ ràng là một chén máu tươi.

Ở trước mặt võ giả gầy khô, có một nam tử da tái nhợt đang ngồi đó, đang nhắm mắt dưỡng thần.

- Gần đây không ít võ giả đã rời khỏi Nam Hà đảo, nơi này bởi vì Huyết Ma đã trở nên không còn lợi ích gì.

Bởi vì Lâm Minh tồn tại, rất nhiều tiểu đội võ giả không dám hành động một mình, lợi ích có thể tìm được dĩ nhiên là thiếu.

Một ngụm uống cạn máu tươi, võ giả gầy liếm liếm môi của mình.

- Bản thân ta là rất muốn gặp Huyết Ma này, chẳng qua là, người này tựa hồ cố ý tránh chúng ta, nếu không tình báo của chúng ta thấu đáo như vậy, nếu là hắn có lá gan, sớm nên giết tới đây, nói trắng ra là, hắn vẫn là sợ chúng ta!

- Chưa chắc là sợ chúng ta, hắn chỉ sợ là không có nắm chắc giết chết chúng ta... Ngươi chẳng lẽ không có phát hiện, Huyết Ma xuất thủ, không lưu người sống, hắn tựa hồ có bí mật gì sợ bị người phát hiện.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện