Thông Thiên tháp tầng bốn, trong một đại điện xa hoa, ba nam nhân thân khoác trường bào nhìn một tấm Chiến Tranh trận bàn phía trước. Phía trên trận bàn chính là toàn bộ quá trình Lâm Minh và Hồng Chung giao thủ.
Ba người bọn họ đều là tôn chủ của Thông Thiên tháp.
Màn cuối cùng trận đấu, Lâm Minh thi triển Truy Điện, một đòn đánh chết Hồng Chung. Nhìn thấy cảnh tượng này, dù là ba vị tôn chủ ra mắt không ít trường hợp lớn cũng khẽ hít một hơi khí lạnh.
- Hồng Chung cũng chết. Thực lực của hắn có thể xếp đến hạng ba mươi Thông Thiên tháp. Như thế xem ra, thực lực Lâm Minh ít nhất là hai mươi mấy, mà trên thực tế, ta cho rằng hắn còn ẩn giấu một bộ phận thực lực. Thực lực chân chính của hắn rất có khả năng xếp đến trước hai mươi. Người trẻ tuổi này quá đáng sợ, ở tuổi này đã có thực lực và tu vi như vậy, tuyệt đối là thiên tài cấp đế thượng tầng.
Trong ba tôn chủ mười cánh, Thân Công tôn chủ trầm thấp nói. Chiến sự của Hồng Chung đối với Lâm Minh chính là hắn sắp xếp. Hắn vốn cho rằng Hồng Chung đã đủ để đối phó Lâm Minh, lại không nghĩ tới là loại kết quả này.
- Chúng ta đã tận lực. Nếu đã không ngăn được hắn quật khởi, vậy cũng thôi. Thông Thiên tháp tự có quy củ, trận chiến tiếp theo, chúng ta cũng không có khả năng sắp xếp võ giả mười hạng đầu đi đối phó hắn. Nếu đã là như vậy, mặc cho Lâm Minh phát triển đến trình độ Thiên Ma thất tinh, rồi sau đó ngả bài. Hoặc là quy thuận chúng ta hoặc là rời Thông Thiên tháp! Ta nghĩ, hắn hẳn là sẽ thức thời.
Thông Thiên tháp trước giờ chưa từng hạn chế tự do đi ở của võ giả. Trên thực tế, các tôn chủ của Thông Thiên tháp rất vui nhìn thấy những tuấn kiệt trẻ tuổi thế không thể đỡ, một đường chém giết sớm cút đi. Bọn họ ở lại Thông Thiên tháp luôn khiến các đầu sỏ ăn ngủ không yên.
- Hừ, một tên nhân loại làm sao chịu quy thuận chúng ta? Không phải tộc ta, lòng ắt khác! Lâm Minh này, hoặc là rời Thông Thiên tháp hoặc là chết!
Nói chuyện là một tôn chủ Ải Ma tộc. Hắn chính là Hắc Ám tôn chủ lãnh đạo trực tiếp của Khải Dương.
- Hắc Ám, ngươi tốt nhất không nên động một số tâm tư sai lệch. Ở trên lôi đài giết hắn thì cũng thôi, nếu như ngươi trực tiếp ra tay ám sát hắn, liền xúc phạm điểm mấu chốt của chúng ta. Ngươi phải biết, ở ngoài Huyết Sát Nguyên có mấy lão già, lúc trước ở Thông Thiên tháp thành tựu Thiên Ma mười hai cánh, rồi sau đó rời khỏi Thông Thiên tháp, phong hoàng xưng đế. Mấy người này, có thể phớt lờ nguyền rủa thần bí của Huyết Sát Nguyên, một lần nữa trở về Huyết Sát Nguyên. Mà Bát Vẫn Chiến Đế trong đó chính là nhân loại. Lúc trước hắn vượt qua Mệnh Vẫn tầng tám rồi sau đó thành tựu Thần Hải, đồng thời lĩnh ngộ pháp tắc thời không. Sức chiến đấu vượt xa đại năng cùng cấp, bởi vậy mà xưng là Bát Vẫn Chiến Đế. Nếu bị hắn giết về Huyết Sát Nguyên, đừng nói là chúng ta, cho dù là Cực Tinh Thông Thiên tháp chủ ở trước mặt hắn cũng là một trò cười. Thậm chí Tổng Ma Chủ Ma Thần đại nhân của mười hai Thông Thiên tháp cũng hơn phân nửa không phải đối thủ của hắn!
Ở Huyết Sát Nguyên, bởi vì có lực lượng nguyền rủa thần bí, phàm là võ giả tu vi đạt tới Ma Vương cấp cao hoặc là Mệnh Vẫn tầng một, hai đều không dám đặt chân Huyết Sát Nguyên, sợ bị cỗ lực lượng này trấn giết.
Ma Đế, Thần Hải càng không cần phải nói, đến Huyết Sát Nguyên hoàn toàn là có đi không có về.
Nhưng là có một loại tình huống ngoại lệ, đó chính là võ giả ở Huyết Sát Nguyên thành tựu Thiên Ma mười hai cánh. Những người này dường như đạt được sự tán thành của lực lượng thần bí ẩn giấu ở Huyết Sát Nguyên, do đó có được tư cách trở về Huyết Sát Nguyên.
Mấy năm nay, Thông Thiên tháp một mực cực lực tránh cho thiên tài trưởng thành. Bình thường đến Thiên Ma tám cánh, bọn họ liền bắt đầu chú ý. Hoặc là quy thuận hoặc là rời đi, không có đường khác để chọn!
Nếu quy thuận, còn có một chút hy vọng cho ngươi cơ hội thăng cấp Thiên Ma mười cánh, mười cánh đã là đỉnh cấp, muốn mười hai cánh đó là người si nói mộng.
Đương nhiên, Thông Thiên tháp làm việc cũng có điểm mấu chốt. Dưới lôi đài sẽ không tiến hành ám sát, sẽ không an bài chiến đấu hẳn phải chết cho võ giả.
Đây cũng là sợ đắc tội những tông môn lớn và thánh địa cổ xưa kia. Chuyện của Thông Thiên tháp đối với bọn họ mà nói cũng không phải bí mật.
Bao nhiêu năm tới nay, cũng rất ít có thánh địa nào lại cố ý làm khó dễ Thông Thiên tháp. Bình thường bọn họ phái đệ tử tới Thông Thiên tháp lịch lãm, đến Thiên Ma tám cánh, nhiều nhất Thiên Ma mười cánh sẽ triệu hoán đệ tử rời đi. Giữa lẫn nhau bình yên vô sự, mỗi người đạt được cái mình muốn.
Về phần đệ tử của bọn họ nếu như tử vong bình thường trong lịch lãm, cũng chỉ có thể tự nhận học nghệ không tinh, bình thường sẽ không làm ra chuyện nhàm chán như trả thù Thông Thiên tháp hoặc trả thủ kẻ giết người. Dù sao Thông Thiên tháp là chiến trường, sống chết dựa vào chính mình. Tới nơi này lịch lãm thì phải chuẩn bị tốt tư tưởng tử vong.
Nhắc tới Bát Vẫn Chiến Đế, Hắc Ám tôn chủ biến sắc mặt. Hắn chẳng qua là Thiên Ma mười cánh nho nhỏ, ở trước mặt Bát Vẫn Chiến Đế chỉ là một con kiến mà thôi:
- Thân Công ngươi có ý gì. Ngươi nói tiểu tử này và Bát Vẫn Chiến Đế có quan hệ?
- Ta không nói như vậy, chỉ là... Hắn cũng giống Bát Vẫn Chiến Đế, đều là thiên tài cấp đế thượng tầng, lại đều lĩnh ngộ pháp tắc thời không khiến ta có chút liên tưởng mà thôi. Hơn nữa, ngươi không cảm thấy một chiêu cuối cùng hắn đánh chết Hồng Chung rất xảo diệu sao? Quả thật chính là đo đạc làm theo yêu cầu cho Lâm Minh. Loại chiêu thức này không có khả năng là Lâm Minh tự sáng tạo, nói sau lưng hắn không có một cường giả cấp đế cầm tay dạy, ta mới không tin thế gian nào có thiên tài như vậy?
Thân Công tôn chủ chậm rì rì nói. Bình thường chỉ có chiêu thức tự nghĩ ra hoặc là vì người nào đó đo đạc làm theo yêu cầu mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Thân Công không cho rằng Lâm Minh có thể tự nghĩ ra chiêu thức. Một chiêu này hơn phân nửa là có người vì hắn mà sáng tạo ra.
Hắc Ám tôn chủ trở nên trầm mặc. Lúc này, Thân Công tôn chủ lại lên tiếng:
- Khi ở Thông Thiên tháp tầng hai, ta từng điều tra Lâm Minh từng thuê Chiến Tranh trận bàn của Bát Vẫn Chiến Đế.
Nếu nói Lâm Minh thật sự là đồ tử đồ tôn của Bát Vẫn Chiến Đế, như vậy theo lý thuyết không cần phải xem Chiến Tranh trận bàn của Bát Vẫn Chiến Đế. Nhưng cũng
có một loại khả năng, Lâm Minh chỉ là muốn thuê để xem một chút phong thái trước kia của sư phụ, cho nên điều này cũng không thể nói rõ cái gì.
- Ta hiểu rồi!
Hắc Ám tôn chủ trầm mặc một hồi, chậm rãi mở miệng:
- Nếu đã như vậy, để mặc hắn trưởng thành. Tuy nhiên chờ sau khi hắn thành tựu Thiên Ma tám cánh, hắn phải rời đi. Nếu không, dùng quy tắc của Thông Thiên tháp ta giết chết hắn cũng không phải quá khó! Như vậy cho dù hắn và Bát Vẫn Chiến Đế có chút quan hệ, Bát Vẫn Chiến Đế cũng không thể nói gì!
Tu luyện không năm tháng. Ở Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh, thời gian từng ngày trôi qua. Lâm Minh trong lúc vô tình vượt qua sinh nhật mười chín tuổi.
Tu vi hắn càng ngày càng đến gần đột phá Tiên Thiên hậu kỳ. Mà dung hợp Hỏa chi ý cảnh và Lôi chi ý cảnh cũng đang không ngừng hoàn thiện.
- Ta không biết đã ở bao lâu trong Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh, lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh đã đủ thấu triệt. Hiện tại cảm giác, ngược lại là Lôi chi ý cảnh lĩnh ngộ không đủ, ảnh hưởng đến sự dung hợp hai loại ý cảnh... Ta nên đi Tu Luyện địa Lôi chi ý cảnh xem một chút, có lẽ có thể đột phá bình cảnh này.
Lâm Minh nghĩ vậy, từ trong Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh lùi ra, đi tới chỗ đăng ký Tu Luyện địa.
- Lâm Minh! Ngươi đã ở trong Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh chín mươi lăm ngày. Trước mắt, ngươi nợ một trận chiến đấu. Nếu ngươi lựa chọn tiếp tục tu luyện, chỉ cần tu luyện thêm hai mươi lăm ngày là sẽ tích lũy thêm một trận nữa. Đến lúc đó, ngươi phải liên tục tiến hành hai trận liền. Ngươi suy xét rõ ràng!
Ở chỗ đăng ký tu luyện, người trung niên phụ trách đăng ký nhìn Lâm Minh một cái, nói không nhanh không chậm.
- Ta biết rồi. Ta lựa chọn tiếp tục tu luyện!
- Hắc hắc, thật là có gan.
Người trung niên lấy ra lệnh bài tiến vào không gian Lôi chi ý cảnh ném cho Lâm Minh:
- Mười ngày một điểm số giết chóc, hai mươi Huyết Sát tinh thượng phẩm. Ngươi còn có mười sáu điểm số giết chóc, có thể tu luyện thêm hơn ba tháng. Sau đó ngươi nhất định phải ra ngoài.
Lâm Minh vừa nghe, âm thầm tặc lưỡi. Khi hắn ở tầng hai, một hơi kiếm bốn mươi điểm số giết chóc, đánh bại Hồng Chung lại có mười, cộng lại là năm mươi điểm.
Năm mươi điểm này, lúc trước ở tầng hai bế quan hơn nửa năm, lục tục tiêu hao không ít. Lại ở tầng ba, sử dụng Tu Luyện địa ý cảnh hơn năm tháng, lại tiêu mất mười mấy điểm.
Đến bây giờ, chỉ còn lại có mười sáu điểm.
Điểm số giết chóc hắn kiếm đã đủ nhiều, lại vẫn như muối bỏ biển, người khác liền có thể nghĩ mà biết. Muốn sống qua ngày ở Thông Thiên tháp tầng ba, hẹn trước bằng hữu mỗi lần giao chiến đều không giết chết đối phương. Như vậy ߠlại Thông Thiên tháp liền không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Bởi vì một lần chiến bại, cho dù là không chết, thắng liên tiếp cũng sẽ bị xóa sạch, hình xăm Thiên Ma cũng sẽ bị tổn thất thật lớn. Kể từ đó, không bằng rời khỏi Huyết Sát Nguyên, đi bên ngoài tu luyện. Tài nguyên của Thông Thiên tháp, không có điểm số giết chóc căn bản vô dụng. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Mặc Cổ ngay cả một điểm số giết chóc đều không bỏ được.
Lâm Minh từ trong Tu Di giới lấy ra một trăm viên Huyết Sát tinh thượng phẩm giao cho người trung niên, đặt trước năm mươi ngày. Sau khi liên tục giết người cướp của, Huyết Sát tinh Lâm Minh tuyệt không thiếu chút nào.
Sau thời gian một nén hương, Lâm Minh lại lần nữa đi tới Tu Luyện địa Lôi chi ý cảnh.
Đây là một vùng không gian mộng ảo màu tím, tương đối với Tu Luyện địa Hỏa chi ý cảnh, cảnh sắc nơi này ôn hòa xinh đẹp hơn nhiều.
Vô số núi lơ lửng lớn có nhỏ có, các loại linh thực xanh um, héo rũ cùng với dải sông màu lam biến ảo khó lường vắt ngang bầu trời, thoạt nhìn xinh đẹp vô cùng.
Nhưng mà, phía sau vẻ xinh đẹp này lại là Lôi nguyên khí hung lệ cuồng bạo. Dải sông màu lam kia chính là Lôi nguyên khí thuần khiết tạo thành.
Lâm Minh không xuất thương, cũng không thử đi dung hợp ý cảnh. Hắn chỉ là hoàn toàn tĩnh tâm lại, giang hai tay, treo cao trên không trung, lấy chân nguyên làm vật dẫn. Lôi nguyên khí trong trời đất hóa thành từng luồng cuồng lôi, lần lượt rơi vào trên người Lâm Minh, kéo dài không dứt.
Bởi vì một năm rưỡi không cắt tóc, mái tóc Lâm Minh đã buông đến ngang lưng, trong gió lốc lôi đình cuồng mãnh tùy ý bay múa, phủ lên một tầng màu lam tím.
Giờ khắc này, Lâm Minh ném bỏ mọi tạp niệm, dùng tâm đi cảm thụ lôi đình lực, hoàn thành dung hợp cuối cùng của Lôi Hỏa chi ý cảnh.
Mà lúc này, trong đan điền của Lâm Minh, khí xoáy chân nguyên cũng đang không ngừng co rút lại. Không biết trải qua thời gian bao nhiêu ngày, rốt cuộc nước chảy thành sông vượt qua Tiên Thiên trung kỳ, rảo bước hướng về Tiên Thiên hậu kỳ.
Rất nhiều lúc, cố ý đi bế quan tu luyện, theo đuổi đột phá cảnh giới thường thường sẽ gặp phải bình cảnh. Mà tìm hiểu, lịch lãm trong vô thức hoặc là trong chiến đấu lại thường thường có thể lơ đãng đột phá gông cùm, tu vi tiến thêm một tầng.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều võ giả đi lịch lãm, chiến đấu, tìm cầu cơ duyên.
Khí xoáy chân nguyên nén ép, đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ. Sự dung hợp của Lôi Hỏa chi ý cảnh cũng đến trình độ gần như đại thành. Lâm Minh lần này bế quan, thực lực đạt được tiến bộ thật lớn.