Vũ Cực Thiên Hạ

Lồng Giam Mở Ra


trước sau

- Hoang đường? Ha ha!

Ma Ha nở nụ cười:

- Cho ngươi tu luyện ở Thông Thiên tháp lâu như vậy đã là tiện nghi cho ngươi, bây giờ ngươi còn sống rời đi, ngươi còn nhiều lời vô nghĩa, ngươi không rõ sao? Ở trong này thực lực chính là hết thảy! Ngươi tốt nhất nên thông minh một chút, nếu ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt vậy thì, hắc hắc...

Ma Ha dùng chân nguyên nói tới đây cười lạnh hai tiếng, ý uy hiếp đã vô cùng rõ ràng, đương nhiên, loại sự tình này hắn không dám trắng trợn nói ra, vẫn dùng chân nguyên truyền âm nói.

- Nói như vậy các ngươi đã chuẩn bị động thủ với Lâm mỗ? Không biết lại phái ai tới? Thiên Ma thất tinh? Hay là tôn chủ?

Lâm Minh hùng hổ dọa người, căn bản không chút úy kị nào.

Nếu thật sự ám sát Lâm Minh cũng là chuyện vô cùng phiền toái, thực lực Lâm Minh quá mạnh mẽ, nếu muốn giết chết sẽ làm động tĩnh rất lớn, nếu tôn chủ ra tay, vậy có thể nói là công khai trắng trợn làm trái quy củ Thông Thiên tháp, đến lúc đó những tin đồn như “ở Thông Thiên tháp thực lực quá mạnh, sẽ bị cao tầng giết chết” sẽ truyền đi khắp nơi, nói như vậy, sau này còn có người dám tới Thông Thiên tháp sao?

Ma Ha sắc mặt trầm xuống:

- Xem ra rốt cuộc ngươi muốn chống đối, được, ta tiếp tục nhường một bước, rời khỏi Thông Thiên tháp, cho ngươi một khối Ma Thần Chi Cốt hạ phẩm, đây là cực hạn.

- Ma Thần Chi Cốt?

Lâm Minh trong lòng vừa động.

- Hừ, người chắc là không biết giá trị của loại đồ vật này, nói không chút khoa trương, một khối Ma Thần Chi Cốt đủ để khiến cho võ giả cấp Ma Vương trở nên điên cuồng! Dùng nó để rèn luyện thân thể thì là lãng phí, nhưng nếu đem hòa vào trong căn nguyên sinh mệnh, có thể tẩm bổ sinh mệnh chi hỏa, thậm chí còn có trợ giúp rất lớn đối với cường giả Ma Vương đột phá bình cảnh Ma Đế!

Ma Thần Chi Cốt này tự nhiên là tôn chủ đồng ý cấp cho, Ma Ha vốn căn bản không nghĩ đưa cho Lâm Minh, nhưng mà nhìn thấy Lâm Minh lỳ lợm như thế, hắn cực kỳ không tình nguyện đem khối này ra.

- Hòa tan vào sinh mệnh căn nguyên, có thể tẩm bổ sinh mệnh chi hỏa, có trợ giúp cường giả Ma Vương đột phá bình cảnh Ma Đế. Còn có thể dùng để rèn luyện thân thể... Tuy nhiên đây là cách làm lãng phí, thì ra là thế.

Lâm Minh từ trong giới thiệu của Ma Ha, hiểu được không ít tin tức, hiển nhiên Ma Ha còn không biết Lâm Minh đã kiếm được một khối Ma Thần Chi Cốt.

Căn cứ theo mật độ Ma Thần Chi Cốt mà xem, một viên Ma Thần Chi Cốt bằng cỡ quả đào hạch. Mà khối kia của Lâm Minh lại lớn bằng cỡ trứng bồ câu, lúc trước viên Ma Thần Chi Cốt này là Hình Thiên được ban cho.

Hình Thiên chỉ dùng thân phận vương giả tầng hai mà đã lấy được một viên Ma Thần Chi Cốt lớn bằng cỡ trứng bồ câu. Mà mình dùng tư cách tiến vào Vương GiẠTù Lung cấp Phong Hào Tu La ba ngàn mới ra một người, chỉ có thể đổi được một viên Ma Thần Chi Cốt cỡ bằng quả hạch. Thật sự quá rẻ.

- Thật có lỗi, Lâm mỗ không có hứng thú!

- Ngươi!

Ma Ha nổi giận:

- Lâm Minh, ta xin khuyên ngươi một câu, làm người không nên quá tham lam. Tham quá sẽ chết, ở Thông Thiên tháp, Huyết Sát tinh, tài nguyên tu luyện, các loại bảo khí, đan dược, ngọc giản, ngươi nhận còn ít sao? Hiện tại bảo ngươi rời đi, không cho ngươi đem miếng ăn đến miệng cũng phải nhổ ra là sai lầm rồi!

Lâm Minh ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng. Hắn cũng không dùng chân nguyên truyền âm, mà trực tiếp cao giọng nói:

- Thông Thiên tháp, mỗi người đều có thể tiến vào, ngươi nói ta chiếm được lượng lớn Huyết Sát tinh, tài nguyên tu luyện, các loại bảo khí, đan dược, ngọc giản, đúng vậy! Tuy nhiên đây cũng không phải là do Thông Thiên tháp các ngươi đưa cho Lâm mỗ, mà là Lâm mỗ ở trong giết chóc dùng máu tươi để đổi lấy! Có quan hệ gì với các ngươi?

- Thông Thiên tháp này, cũng không phải Cự Ma tộc các ngươi kiến tạo, cũng không phải Ải Ma tộc, Yêu Tinh tộc kiến tạo! Nó đã sừng sững mười vạn năm. Mười mấy vạn năm năm tháng, là tài nguyên của cộng đồng võ giả Thánh Ma đại lục, nhưng lại có người ỷ vào thực lực mạnh mẽ, liên hợp thành lập thế lực, phát triển tay sai, tự phong tôn chủ ý định vơ vét tài sản, chiếm tất cả tài nguyên cao cấp Thông Thiên tháp vào tay, lại tự chế định quy tắc, khiến cho các khác võ giả chỉ có thể thông qua chém giết, mới có thể đổi được từng chút, từng chút cơ hội tu luyện, các ngươi dựa vào cái gì?

Những lời chất vấn này, Lâm Minh trực tiếp hô lên, khiến cho võ giả xung quanh sửng sốt.

Lâm Minh nói tự nhiên có đạo lý, chỉ là những người này đã quen thói chấp nhận đám người tôn chủ thống trị, không phải không muốn nhận, mà là không thể không nhận.

Những người này đều không phải là tay sai của tôn chủ, cũng chưa từng ký kết khế ước, bây giờ nghe Lâm Minh vừa nói như vậy, trong lúc nhất thời trở nên xôn xao.

Ma Ha sắc mặt cực kỳ khó coi:

- Được, được, rất tốt! Một khi đã như vậy, vậy còn gì để nói, ngươi đừng hối hận!

- Lâm mỗ làm việc, cũng không hối hận!

- Nhớ kỹ lời ngươi nói!

Ma Ha hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.

Dựa theo quy củ Thông Thiên tháp, Lâm Minh quả thật có quyền hạn tiến vào Vương Giả Tù Lung, ai cũng không ngăn cản được.

Đám người tôn chủ Thông Thiên tháp quả thực sợ Lâm Minh đã không thể nắm vào tay, sau hắn lại tiến vào Vương Giả Tù Lung, không thể nghi ngờ hắn sẽ trưởng thành.

Một “đại năng Thần Hải” (ý nói là tiềm lực) nhân loại mới mà trưởng thành, đều là chuyện mà những chủng tộc khác đều không muốn nhìn thấy.

Đợi Ma Ha đi rồi, võ giả chung quanh đều có chút không rõ, vừa rồi Lâm Minh và Ma Ha nói chuyện phần lớn đều dùng chân nguyên truyền âm, chỉ có vài câu không đâu vào đâu nói ra ngoài, bọn họ cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra.

Lâm Minh cũng không nói thêm gì, nhấc chân đi về quang môn Vương Giả Tù Lung...

Ngay trước mắt bao người, Lâm Minh thân ảnh nhoáng lên một cái rồi biến mất, quang môn hơi lay động, tạo nên tầng tầng gợn sóng, giống như một con cá nhảy lên mặt nước, sau đó nhanh chóng lặn xuống dưới biến mất không thấy.

...

Hôm nay là tháng La Thổ, ngày Hỏa Diệu.

Ngày hôm nay được Bạch chấp sự ghi lại, dùng để tính toán thời gian Lâm Minh ở trong Vương Giả Tù Lung.

Đợi khi Lâm Minh biến mất, võ giả chung quanh tự nhiên cũng nhao nhao rời đi, toàn bộ đại sảnh tu luyện, một lần nữa khôi phục yên tĩnh...

...

Lâm Minh chỉ cảm thấy thân thể nhoáng lên một cái, giống như mỳ nóng chần nước lạnh vậy, một cỗ cảm giác lạnh lẽo phủ tới, theo đó hắn liền tiến vào không gian màu trắng.

- Hưu!

Một đạo hắc quang vặn vẹo phóng tới vây quanh Lâm Minh, sau đó từng đạo từng đạo, hắc quang càng ngày càng dày đặc, cuối cùng hình thành một cái lồng giam hoàn toàn bịt kín Lâm Minh lại.

- Hả?

Lâm Minh trong lòng chợt nghiêm lại, đây chẳng lẽ chính là Vương Giả Tù Lung.

Đúng lúc này, một thanh âm truyền vào trong
óc Lâm Minh, chuẩn xác mà nói, đó cũng không phải thanh âm, mà là một loại kết nối trực tiếp phát ra từ chỗ sâu trong linh hồn, không cần ngôn ngữ, trực tiếp cho ngươi lĩnh ngộ ý tứ.

- Để ta phá vỡ lồng giam này, thì ra đây là tu luyện trong Vương Giả Tù Lung! Một khi đã như vậy, vì sao lại nói ở trong Vương Giả Tù Lung này càng lâu thì càng đạt được nhiều. Người thực lực yếu, thậm chí không ở được tới mười ngày đã bị đá ra ngoài sao?

Lâm Minh có chút nghi hoặc, theo lý thuyết, càng trong thời gian ngắn phá vỡ Vương Giả Tù Lung thì thực lực càng mạnh mới đúng chứ!

Nhưng hắn tin tức nhận được lại hoàn toàn ngược lại.

Người thực lực kém, căn bản căn bản không ở lâu được, người thực lực mạnh lại có thể ở lâu tới hai tháng!

- Chỗ này tất nhiên có lỗ hổng, ta tạm thời tu luyện đã, vẫn nên tìm hiểu thì tốt hơn.

Lâm Minh nhắm mắt minh thần, sau một lát, Tử Huyễn thương rút ra, trên thân thương, Thanh Thương chân nguyên bùng nổ.

- Phá cho ta!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, một thương đâm vào vách lồng giam màu đen, chỉ nghe răng rắc một tiếng, vách tường màu đen chấn động, nhưng mà chỉ xuất hiện một vệt mờ mờ, cách vỡ vụn còn rất xa.

- Thật rắn chắc!

Lâm Minh hơi hơi chợt nghiêm lại, một kích vừa rồi, hắn trừ không mở Tà Thần lực, vận dụng Lôi Hỏa chi ý cảnh ra thì đã vận dụng toàn lực.

Một kích như vậy có thể đánh nát bảo giáp địa giai nhưng mà đánh lên vách Vương Giả Tù Lung lại chỉ lưu lại một vết mờ mà thôi.

- Cũng chẳng có gì lạ.

Lâm Minh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nếu một thương đã đâm nát, vậy chẳng phải chẳng còn ý nghĩa gì nữa sao?

Tà Thần lực mở ra, đồng thời Lâm Minh vận dụng Lôi chi ý cảnh.

Truy Điện!

Người thương hợp nhất, Lâm Minh hóa thành một chùm sáng tím, đâm mạnh lên vách tường chắn.

- Răng rắc!

Một tiếng nổ vang lên, hồ quang màu tím thô to như mãng xà tùy ý múa lượn, kịch liệt va chạm với Vương Giả Tù Lung, một vết rách nhỏ xuất hiện.

- Nát?

- Nát dễ dàng như vậy, Vương Giả Tù Lung này tuyệt không đơn giản như vậy.

Lâm Minh quát lớn một tiếng, trường thương trong tay bùng lên ánh sáng tím.

- Truy Điện!

- Coong!

Vốn vách tường đã xuất hiện vết rách nhỏ, bây giờ không chịu nổi lực công kích của Lâm Minh nữa, vỡ nát giống như lưu ly, nứt toác thành vô số mảnh vụn.

Vương Giả Tù Lung, phá!

Vách tường màu đen ầm ầm sập, toàn bộ hóa thành bột phấn, tiếp đó biến mất trong hư không, Lâm Minh lại trở về không gian màu trắng kia.

Trong không gian màu trắng trống rỗng, vô biên vô hạn, khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng áp lực.

- Hưu! Hưu! Hưu!

Thanh âm liên tiếp vang lên, hồ quang màu đen giống như mưa rơi xuống, bao phủ Lâm Minh vào trong đó, một lần nữa ngưng thụ thành một lồng giam màu đen, vách tường so với lúc trước còn dày hơn.

Lâm Minh trong phút chốc hiểu ra, vừa rồi cái Vương Giả Tù Lung kia chỉ là một món khai vị mà thôi.

Thí luyện Vương Giả Tù Lung chia làm rất nhiều tầng!

Kẻ yếu chỉ qua được ít tầng, cho nên tự nhiên bị tống ra ngoài sớm, còn cường giả qua nhiều tầng hơn, thời gian ở lại cũng lâu hơn.

- Tuy nhiên... Chẳng lẽ không có võ giả mãi không phá vỡ lồng giam, ở trong lồng giam ngây ngốc mấy tháng sao? Đó chẳng phải cũng có thể ở trong rất lâu sao?

Lâm Minh không khỏi có nghi vấn như vậy.

- Xem ra, Vương Giả Tù Lung này so với tưởng tượng của ta còn phức tạp hơn nhiều, tuyệt đối không đơn giản như vậy!

Nghĩ nhiều cũng không có nghĩa gì, chậm rãi đợi xuống xuống dưới thì sẽ biết, Lâm Minh bây giờ cần làm là phá vỡ lồng giam thứ hai.

Tà Thần lực lại lan nữa mở ra!

- Cự tuyệt?

Ở tầng bốn Thông Thiên tháp, Thân Công tôn chủ nhìn về phía Ma Ha, bình tĩnh hỏi.

- Tiểu tử này không tán thành, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.

Ma Ha oán hận nói, đối với việc Lâm Minh ở trước mặt mọi người từ chối, khiến hắn mất mặt á khẩu không nói được lời nào vẫn canh cánh trong lòng.

- Thân Công, ta đã nói rồi, tiểu tử này sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ đâu, thế nào, Ma Thần Chi Cốt chúng ta cũng đều lấy ra rồi vậy mà hắn vẫn cự tuyệt! Làm sao có thể trông cậy vào việc ngày sau hắn có đủ thực lực sẽ rời khỏi Thông Thiên tháp, không bằng thừa dịp thực lực lúc này của hắn còn yếu, thực hiện kế hoạch của ta!

Ở góc đại điện, Hắc Ám tôn chủ ngồi trên ghế, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên một cây pháp trượng cổ mộc.

Thần Công tôn chủ trâm ngâm một tiếng, chậm rãi nói:

- Ta cũng không tin một nhân loại hứa hẹn, nhưng Hắc Ám, ngươi nói muốn đem Lâm Minh vây chết ở trong Vương Giả Tù Lung, làm sao vây? Chúng ta cũng không có năng lực sửa đổi Tu Luyện địa đặc thù của Thông Thiên tháp.

- Chuyện ngươi cứ yên tâm, ta tự có biện pháp.

Hắc Ám tôn chủ cười hắc hắc, ánh mắt đen tối giống như vực thẳm vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện