Vũ Cực Thiên Hạ

Một Ngọn Đèn Một Thế Giới


trước sau

- Thế giới ý chí cường đại hơn trạng thái hiện thực?

Lâm Minh thoáng sửng sốt:

- Vậy nếu như ta ở trong thế giới ý chí giết chết người khác sẽ thế nào? Hắn ở trong thế giới thật sẽ chết sao? Hoặc là có ảnh hưởng gì?

Ma Quang nói:

- Trong thế giới ý chí giết chết ý chí của người khác, đối phương trong thế giới thật sẽ tử vong!

Lâm Minh nghe xong trong lòng chợt nghiêm lại:

- Nhưng ta vừa rồi hẳn đã chết rồi mới đúng. Cây rìu đó đã chém eo ta, ta lại không chết.

Ma Quang cười hắc hắc nói:

- Bản thánh là nói ở trong thế giới ý chí giết chết ý chí của người khác, bản thánh cũng không nói ở trong thế giới ý chí bị người chém eo sẽ chết. Giết chết ý chí không phải dễ dàng như vậy.

- Thì ra là thế.

Lâm Minh gật đầu, hắn lọt vào lối mòn tư duy, cho rằng chém eo là sẽ chết người. Kỳ thật thế giới ý chí là một thế giới pháp tắc hoàn toàn bất đồng, chém eo và thương nhẹ trong thế giới thật là như nhau.

Ma Quang lại nói:

- Chính là bởi vì thế giới ý chí bị chém eo, chặt đầu thậm chí bị tan nát đều sẽ không chính thức tử vong. Cho nên rất nhiều võ giả đối với trình tự đẳng cấp tương đối cao, tỷ như cái gọi là cường giả cấp đế của các ngươi, giữa lẫn nhau nếu như đều có lòng tin đối với ý chí lực của mình, luận bàn của bọn họ sẽ giải quyết trong thế giới ý chí. Như vậy không dễ dàng bị thương. Tuy nhiên nếu là sinh tử chiến, vẫn là phải ý chí và chiến lực thực tế hòa làm một thể, ở trong thế giới thật đánh nhau, phát huy ra thực lực mạnh nhất mới được.

Ma Quang mỗi một lần nhắc tới cường giả cấp đế và thiên tài cấp đế của Thiên Diễn đại lục và Thánh Ma đại lục đều sẽ thêm một cái tiền tố “cái gọi là”. Hiển nhiên đây chỉ là tôn xưng của cường giả vị diện cấp bậc thấp, đi Thần Vực trình tự cao hơn, căn bản không lọt vào mắt Ma Quang.

- Chiến đấu trong thế giới ý chí chỉ nhìn mạnh yếu của ý chí lực, không quan hệ sức chiến đấu thực tế. Trong thế giới ý chí, ngươi chính là thần, có thể biến ảo ra bất kỳ thứ gì. Tỷ như, chỉ cần ý chí ngươi đủ mạnh, ngươi có thể biến ảo ra bảo khí thiên giai, biến ảo ra thánh khí, biến ảo ra triệu hoán thú, khế ước thú cường đại. Nếu như ý chí lực của ngươi mạnh đến cực hạn, ngươi thậm chí có thể biến ảo ra thần thú. Chỉ cần ý chí lực của ngươi đủ mạnh, ngươi hoàn toàn có thể quét ngang đối thủ chiến lực thực tế cường đại hơn ngươi rất nhiều.

Biến ảo ra thánh khí, khế ước thú, thậm chí là thần thú? Lâm Minh sợ ngây người:

- Thần thú cũng có thể biến ảo ra sao? Nó thật sự có được lực lượng của thần thú sao?

- Ở trong thế giới ý chí, thần thú ngươi biến ảo ra thật sự có thể có được lực lượng của thần thú, tuy nhiên chỉ giới hạn trong thế giới ý chí. Bản thánh nói rồi, ở thế giới đó ngươi chính là thần!

- Ý chí... Đây là một dấu hiệu trọng yếu đánh giá mạnh yếu của một võ giả đẳng cấp cao. Càng sớm lĩnh ngộ Chiến Linh ưu đãi đối với võ giả trưởng thành trong tương lai sẽ càng lớn. Bởi vì Chiến Linh trừ một số thứ có liên quan như ngộ tính, cơ duyên, lòng chấp nhất của võ giả, cũng thường thường sẽ theo tu vi đề cao mà tự nhiên trưởng thành. Lâm Minh, lần này Đế Giả chi lộ là kỳ ngộ của ngươi, cho dù thực lực của ngươi không được đề cao chút nào, ngươi cũng phải bồi dưỡng ra Chiến Linh của riêng mình. Càng đến đẳng cấp cao, ý chí lực cũng chính là Chiến Linh, tỷ trọng chiếm tổng hợp thực lực cũng càng lớn. Hơn nữa đến cảnh giới đó, cho dù chiến lực tổng hợp bằng nhau, mọi người cũng sẽ càng thêm tôn sùng võ giả ý chí lực cường đại.

- Ừm, ta hiểu rồi.

Lâm Minh gật gật đầu. Năng lực như nhau, thường thường địa vị ở trong cảm nhận của người khác có bất đồng rất lớn. Tỷ như ở Thiên Vận quốc, địa chủ và thương nhân có tài phú ngang nhau, địa vị của tài phú cao hơn thương nhân rất nhiều. Nông nghiệp được cho là chính thống, mà thương nghiệp thì bị cho là đầu cơ trục lợi. Thế cho nên rất nhiều thương nhân sau khi giàu lên, đều sẽ mua ruộng đất diện tích lớn, từ đó trở thành địa chủ nông thôn. Cho dù lợi nhuận ruộng đất kém xa so với kinh thương.

- Lâm Minh, tiếp tục đi. Nếu như ngươi có thể mượn Đế Giả chi lộ này triệt để rèn luyện ý chí của ngươi, đối với trưởng thành tương lai của ngươi sẽ sinh ra ảnh hưởng sâu xa. Không nên bỏ lỡ cơ hội này!

- Ta hiểu rồi!

Lâm Minh may mắn mình gặp được Ma Quang trong không gian Ma Phương, có sự chỉ điểm của nó càng dễ dàng xác định rõ mục tiêu.

Nếu không đi tới Đế Giả chi lộ, coi tăng lên thực lực là mục tiêu duy nhất, ngược lại bỏ lỡ cơ hội khó được này.

Dọc theo Đế Giả chi lộ đi tiếp, lại là một ngọn đèn ý chí của chuẩn đế, cháy càng mạnh hơn so với trước.

Lâm Minh bước dài bước vào trong đó, hào quang lóe lên, hắn lại lần nữa đi tới thế giới ý chí.

- Ha ha ha!

Bên tai Lâm Minh vang vọng tiếng cười to như sấm sét, thanh âm đến từ thế giới ý chí này, ý chí lực càng cường đại, thanh âm lại càng trở nên long trời lở đất.

Rắc!

Giữa đất trời, một cột sét trống rỗng bổ xuống, một võ giả Man tộc tóc đỏ tay cầm trường kích đâm về phía Lâm Minh.

- Lôi chi ý cảnh?

Lâm Minh bất ngờ phát hiện cho dù trong thế giới ý chí vẫn có hình chiếu của pháp tắc.

Lôi chi ý cảnh phối hợp chiêu thương bao hàm ảo diệu, chiêu thức của cường giả cấp chuẩn đế này khiến người khen hay, chỉ là tốc độ hơi chậm.

Rất hiển nhiên, ý chí còn sót lại của cường giả chuẩn đế trước mắt đã rất yếu. Có lẽ là trải qua hao mòn thời gian dài lâu, có lẽ vốn là ý chí để lại trong đèn không nhiều. Nếu không thanh thế công kích của những cường giả cấp đế này tuyệt đối không chỉ như vậy.

Lâm Minh đối mặt chiêu thương của cường giả Man tộc, cũng không né tránh, một thương đâm ra. Bởi vì hắn biết với tốc độ của mình có né cũng không né được.

Phốc! Phốc!

Hai chùm mưa máu bắn ra, quyết đấu trong thế giới ý chí, thân thể bị đâm thủng đau đớn giống như linh hồn bị xé rách.

Lâm Minh vốn không phải đối thủ của luồng ý chí chuẩn đế này, nhưng mà thực lực của ý chí chuẩn đế không thể kéo dài, tiêu hao chút nào mất chút ấy. Mà ý
chí của Lâm Minh lại có thể sinh sôi không thôi.

Đây là ưu thế lớn nhất của hắn.

Sau khi trải qua một phen chém giết thảm thiết, Lâm Minh thuận lợi tiêu diệt cường giả chuẩn đế Man tộc.

Phù...

Đèn ý chí tương ứng bỗng chốc dập tắt, Lâm Minh rời khỏi thế giới ý cảnh.

- Từ trong chiêu thức của những võ giả tiền bối này, có thể lĩnh ngộ không ít thứ!

Trừ bỏ ma luyện ý chí không nói, vừa rồi khi ý chí chuẩn đế vừa rồi ra tay, chiêu thức đã vận dụng, Lôi chi ý cảnh đều có chút dẫn dắt đối với Lâm Minh.

Bởi vì ý chí để lại của cường giả chuẩn đế vừa rồi đã rất yếu ớt, tốc độ công kích lại chậm, uy lực cũng nhỏ. Kể từ đó, ảo diệu ẩn chứa trong chiêu thức sẽ biểu hiện ra càng thêm rõ ràng, càng dễ dàng tìm hiểu.

- Nếu như không đoán sai, đại đa số tuấn kiệt trẻ tuổi trước đây tiến vào Đế Giả chi lộ, tỷ như đám người Ma Ha, sợ là đều đem tinh lực chủ yếu dùng để nghiên cứu chiêu thức và ý cảnh của đối phương.

- Dù là hai người Ải Ma tộc tinh thông linh hồn lực Diêm Si, Khải Dương cũng đều lấy tìm hiểu chiêu thức làm chủ. Chỉ là bọn họ còn đồng thời cân nhắc làm thế nào hàng phục một ít ý chí đế giả cho mình sử dụng mà thôi. Ý chí đế giả dù sao là ý chí của người khác, không phải của mình, không có giá trị trưởng thành.

Chiêu thức, ý cảnh của cường giả cấp đế, chuẩn đế, cố nhiên đáng quý. Nhưng tương đối mà nói, vẫn là ma luyện ý chí, bồi dưỡng Chiến Linh càng thêm trọng yếu. Nếu không chính là bỏ con săn sắt nhặt con cá rô.

Tuy nhiên, đây cũng không trách đám người Diêm Si, Ma Ha ánh mắt thiển cận, thật sự là cường độ ý chí của bọn họ có hạn, cách mục tiêu thành tựu Chiến Linh quá xa xôi. Bình thường võ giả ở Thánh Ma đại lục, khi phong hoàng xưng đế có thể thành tựu Chiến Linh là không tệ rồi. Mà hai người Diêm Si, Ma Ha tu vi chỉ là Ma Vương nhất tinh, nhị tinh mà thôi.

Cộng thêm đám người Diêm Si, Ma Ha xuất thân chỉ là tông môn lớn tương đối bình thường, trong môn chưa từng ra cường giả cấp đế, truyền thừa về Chiến Linh gần như bằng không. Thế cho nên Diêm Si, Ma Ha căn bản không biết phương pháp bồi dưỡng và tầm quan trọng của Chiến Linh.

Lâm Minh cẩn thận nhớ lại một chút vừa rồi vị đại năng kia ra tay, sau khi từ trong đó tìm hiểu một ít tâm đắc, hắn dứt khoát đi tới Đế Hoàng hỏa đăng tiếp theo.

So với ngọn lửa lúc trước, ngọn đèn này thật sự quá sáng, sáng đến chói mắt, dường như một mặt trời nhỏ trong bóng đêm vậy.

Lâm Minh trong lòng hơi động, ánh mắt tập trung lên phù điêu ở đui đèn. Quả nhiên như thế, đây là một luồng ý chí của cường giả cấp đế chân chính để lại sau khi ngã xuống.

- Cổ Tiêu, Cự Ma tộc. Nhân vật tồn tại vào sáu ngàn năm trước, một trăm lẻ chín tuổi thành tựu Ma Đế, một trăm ba mươi tuổi ngã xuống. Khi ngã xuống, tu vi Ma Đế nhất tinh.

Trong đầu Lâm Minh hiện ra tư liệu về Cổ Tiêu.

Không hề nghi vấn, Cổ Tiêu có thể thành tựu Ma Đế, lúc trước tất nhiên là thiên tài cấp đế, tuy nhiên sau khi hắn thành tựu Ma Đế lại chỉ là nhân vật bình thường nhất trong số Ma Đế. Có thể thành tựu Ma Đế đều là thiên tài cấp đế, muốn ở trong một đám yêu nghiệt nổi bật mà ra tự nhiên khó càng thêm khó!

Mà Cổ Tiêu một trăm lẻ chín tuổi thành tựu Ma Đế, thành tích này cũng không tính là sớm, sau khi thành tựu Ma Đế cũng liền phai mờ trong đám người. Thiên phú của hắn kém hơn nhiều so với Tiểu Vũ, Cổ Vũ phía trước. Hai người đó nhưng đều đạt được vinh quang Phong Hào Tu La, nếu như bọn họ không chết sớm, sau khi thành tựu cường giả cấp đế hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu.

Lâm Minh hít sâu một hơi, đem trạng thái của mình điều chỉnh đến tốt nhất. Hắn sắp phải đối mặt chính là cường giả cấp đế chân chính, cho dù là một người bình thường nhất trong số cường giả cấp đế cũng là nhân vật hắn không thể nhìn lên, tự nhiên là vô cùng trịnh trọng.

Nhấc chân bước vào phạm vi đèn ý chí của Cổ Tiêu, Lâm Minh chỉ cảm thấy vừa rồi hắn dường như bước qua một bức vách không gian, đột nhiên đi tới một nơi tiểu thiên thế giới hoàn toàn phong bế.

Một ngọn đèn một thế giới, ý chí của cường giả cấp đế chân chính đủ để ngưng tụ thành một thế giới.

Ý chí của Lâm Minh ở vào trong thế giới này, liền dường như khi là người thường, trong mùa đông khắc nghiệt, trời băng đất tuyết trần truồng đứng trong gió lạnh. Loại khí lạnh này đông lạnh thấu xương tủy.

Một luồng sát khí đột nhiên tràn ngập, chỉ nghe một tiếng rít “phì phì” chói tai, một con mãng xà thật lớn trống rỗng xuất hiện, đánh về phía Lâm Minh.

- Biến ảo?

Lâm Minh nhớ được lời Ma Quang nói, ở trong thế giới ý chí, võ giả chính là thần, có thể biến ảo quan tưởng ra bất kỳ thứ gì đế tiêu diệt kẻ địch.

Mãng xà trước mắt, hơn phân nửa chính là ý chí đế giả biến ảo ra.

Mãng xà kia dài đến mười trượng, thân thể thô to còn hơn cả thắt lưng của Lâm Minh. Nó mở cái mồm như chậu máu, một ngụm cắn tới Lâm Minh, tốc độ nhanh hơn mấy võ giả lúc trước công kích rất nhiều!

Với tốc độ của Lâm Minh căn bản không thể né tránh một đòn này, hắn cắn răng thật mạnh, Tử Huyễn thương ném về phía miệng cự mãng!

Tử Huyễn thương mang theo Lôi chi ý cảnh giống như một tia chớp trực tiếp đâm vào hàm trên mãng xà, máu tươi bắn ra. Nhưng mà mãng xà đó vẫn một ngụm cắn xuống Lâm Minh.

Ầm!

Mặt đất bị cái đầu mãng xà thật lớn đụng vào đến nứt ra, Lâm Minh bị mãng xà một ngụm nuốt vào trong bụng.

- Lâm Minh, ngươi không phải đối thủ của ý chí đế giả này, lập tức rời khỏi!

Thanh âm của Ma Quang vang lên trong đầu Lâm Minh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện