Phải biết, tinh huyết võ giả một khi bị tổn thất,
sẽ rất khó bổ sung, cho nên bí pháp liên quan tới tinh huyết, thường
thường rất quý trọng.
Mà phương pháp Thần Hoàng đảo cấy ghép tinh huyết Chu Tước cũng là
nhận được ở trong Thần Hoàng bí cảnh, cũng chỉ có người Thần Hoàng đảo
là biết.
Trên thực tế, khai môn tổ sư Thần Hoàng đảo chính là một phàm nhân,
không có một chút quan hệ với Cổ Phượng tộc, nàng là do ngẫu nhiên tiến
vào Thần Hoàng bí cảnh, chiếm được các loại công pháp, bí pháp, mới sáng lập Thần Hoàng đảo.
Như thế, từ trên lý luận mà nói, các võ giả tông môn khác cũng có thể cấy ghép tinh huyết Chu Tước, mà tinh huyết Chu Tước có năng lực đề cao thiên phú võ giả tu luyện Hỏa hệ công pháp, bởi vậy Âm Dương huyền cung đã sớm đỏ mắt bí thuật này. Trước kia lúc Thần Hoàng đảo cường thịnh,
Âm Dương huyền cung đương nhiên sẽ không vì một cái mà trải cái giá lớn
tấn công Thần Hoàng đảo, mà bây giờ, Thần Hoàng đảo gặp xui xẻo, bọn họ
bắt đầu động tâm.
Âm Dương huyền cung chủ tu Thủy Hỏa công pháp, khá tương tự với Băng
Hỏa công pháp của Thần Hoàng đảo, nhất là Hỏa hệ công pháp đạt tới trình độ khá cao, cho nên bọn họ tính đoạt Chu Tước vào tay, trước là muốn
chiếm hai con Chu Tước, rút ra tinh huyết trên người chúng, dùng chúng
để nghiên cứu công pháp Âm Dương huyền cung và độ phù hợp tinh huyết Chu Tước.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản nhất mà bọn họ gây áp lực lên Nam Hải Ma Vực thu lưu Thần Hoàng đảo.
Tinh Xán nói:
- Phu quân, chúng ta phải nhanh hơn nữa mới được, nếu không Nam Hải
Ma Vực bị thần quốc bình định, chúng ta sẽ không có lợi thế, đến lúc đó
Thần Hoàng đảo chưa chắc đã khuất phục chúng ta.
- Hừ, vậy thì chưa chắc! Sau trận chiến kinh thiên này, thực lực Thần Hoàng đảo đã tụt lại rất nhiều, Mục Phượng Tiên đã bị thương ảnh hưởng
tới căn nguyên sinh mệnh. Nói là Mệnh Vẫn tầng một, kỳ thật còn không
bằng Toàn Đan hậu kỳ, mà Mục Dục Hoàng mới vào Mệnh Vẫn tầng một, tu vi
vẫn chưa củng cố, cộng thêm những trưởng lão Toàn Đan kia đã bị chết,
bây giờ Thần Hoàng đảo cũng chỉ có thể xem như tông môn tứ phẩm bậc cao
mà thôi.
So với Ngũ Hành Vực thất tông không mạnh hơn bao nhiêu, căn bản không có vốn liếng chống lại chúng ta, bọn họ nếu đã đến Âm Dương huyền cung
ta. Nếu không đưa ra cái gì để trả giá rời đi, vậy thì cũng không dễ
dàng như vậy.
Tinh Cực nói xong, cười lạnh một tiếng, theo bản năng nắm chặt tay
lại. Dường như muốn nắm Thần Hoàng đảo hoàn toàn vào trong tay vậy.
Tinh Xán nhìn thấy bộ dáng Tinh Cực như định liệu trước, nói:
- Phu quân, có ngươi chủ trì đại cục, ta yên tâm rồi. Ngươi đã đặt
tâm tư vào phương diện bí pháp Thần Hoàng đảo đi, về phần giao hảo thái
tử thần quốc bên kia, cứ giao cho ta làm...
Tinh Xán nói tới đây, trong đại điện đột nhiên vang lên tiếng bước chân, theo một âm thanh trong trẻo truyền đến:
- Phụ chủ, mẫu chủ. Các ngươi đang nói gì vậy?
Người nói chuyện là một thanh niên mày kiếm, thân cao ngất, thoạt
nhìn khí vũ hiên ngang, hắn đúng là con trai thiên phú cao nhất của vợ
chồng Tinh Cực, Tinh Dương.
Từ sau khi Tinh Dương được xác định có tiềm lực có thể trở thành
cường giả phong hoàng, cho nên được vợ chồng Tinh Cực đặt kỳ vọng rất
cao. Tương lai đều trông cậy vào hắn giúp Âm Dương huyền cung đạt tới
cấp bậc tới gần thánh địa.
- Dương nhi, ngươi tới vừa lúc, về chuyện Nam Hải Ma Vực bị người giết hại, cướp sạch, ngươi đã nghe nói chưa?
- Chuyện lớn như vậy, con tự nhiên nghe nói, nghe nói tất cả là do một thanh niên thần bí ra tay, đúng là khó tin!
- Ừ, đúng vậy, ta và phụ thân ngươi hoài nghi hắn là thái tử của thần quốc, nếu có thể giao hảo với hắn, ưu đãi với chúng ta rất lớn. Dương
nhi, ta tính mang người theo, ngươi thiên phú xuất chúng, nhưng mà so
với hắn còn kém không ít, nhớ lấy ở trước mặt đối phương không được kiêu ngạo. Tuổi ngươi và hắn gần như nhau, nếu ngươi có thể trở thành bằng
hữu với hắn, ngày sau sẽ bớt đi phấn đấu trăm năm, phong hoàng xưng đế
càng thêm dễ dàng!
Tinh Xán vừa nói, Tinh Dương ánh mắt sáng rực, tuy rằng nói hắn là
thiên tài cấp hoàng, nhưng thiên tài cấp hoàng cũng không phải nói là
nhất định có thể phong hoàng xưng đế, cần không ngừng ép tiềm lực, ở
trong hiểm cảnh tìm kiếm tài nguyên, lúc gặp cơ duyên, số mệnh, cố gắng
thích hợp mới có thể có khả năng phong hoàng.
Một khi tiềm lực dùng hết, hoặc là phát sinh chuyện ngoài ý muốn, đều rất có khả năng thất bại trong gang tấc.
Nếu có thể quen biết một thái tử thần quốc vậy thì sẽ khác!
Mà những năm gần đây Tinh Dương luôn trở thành đối tượng trọng điểm
bồi dưỡng kế thừa tông môn. Hắn vừa khổ luyện công pháp, lại tinh thông
cách đối nhân xử thế.
Hắn tin tưởng chỉ cần cho hắn cơ hội, nhất định có thể đạt được cảm tình của vị thái tử thần quốc kia.
Đến lúc đó, nếu quả thật có thể đi tới thánh địa thần quốc lịch lãm một thời gian, ưu đãi có thể nghĩ mà biết!
Nghĩ đến đây, trong mắt Tinh Dương hiện lên vẻ hưng phấn rồi biến mất, hắn nói:
- Mẫu chủ nói rất đúng, đạo lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu
nhân con hiểu được, con sẽ đi theo mẫu chủ tới đó, nếu có cơ hội kết
giao, con nhất định sẽ không bỏ qua.
- Ừ, tốt, không hổ là con ta!
Tinh Cực cười ha ha, lần chiến tranh Nam Hải này, thật sự cho Âm
Dương huyền cung cơ hội tốt, vừa có khả năng đạt được bí pháp Thần Hoàng đảo, lại vừa có khả năng kết giao với một vì thái tử thần quốc.
Nếu như cả hai thành công, vậy thì Âm Dương huyền cung hội sẽ tiến thêm một bước lớn.
Ở Âm Dương huyền cung lúc bọn họ vẽ lên lý tưởng to lớn là lúc, Thần Hoàng đảo đã tính toán tương lai tông môn.
Mục Phượng Tiên, Mục Dục Hoàng cũng đều là nhân vật sống mấy trăm
năm, làm sao không nhìn ra ý đồ của Âm Dương huyền cung, chỉ là lúc này
tình thế cấp bách, không thể cùng với Âm Dương huyền cung trở mặt, chỉ
có trông cậy vào Lâm Minh lật lại thế cờ.
Hiện tại thấy khoảng cách ước hẹn mười năm Lâm Minh trở về chỉ còn
lại bảy năm, mà chiến tranh Nam Hải đã chuyển bước, Thần Hoàng đảo đã lo lắng chuyện tiếp theo.
Lúc này, trong biệt viện tạm thời của Thần Hoàng đảo, một cái bàn to
dài đang ngồi bảy tám nhân vật trung tâm của Thần Hoàng đảo.
- Chưởng môn sư bá, sư tổ.
Một nữ nhân áo xanh thi lễ, yên lặng ngồi xuống, nàng đúng là Mục Băng Vân, vừa mới từ Ngũ Hành Vực trở về.
- Băng Vân, tin đồn bây giờ về Nam Hải Ma Vực có phải có chỗ phóng đại hay không?
Cao tầng của Thần Hoàng đảo ở trong Âm Dương huyền cung tin tức bế tắc, rất nhiều tin tức đều do Mục Băng Vân truyền đến.
Lúc trước, thanh niên thần bí dùng thực lực bản thân tiêu diệt phân
bộ Nam Hải Ma Vực ở
Thần Hoàng đảo là chuyện khoa trương cỡ nào.
Sau đó Huyễn Vũ Thiếp tự mình lĩnh suất đám trưởng lão cùng với Cự
Côn tiến đến thảo phạt, nhưng mà lại gãy cánh trở về, chẳng những bị mất Cự Côn, đám trưởng lão đã chết hai người, cuối cùng lại bị thanh niên
thần bí giết, cướp toàn bộ Nam Hải Ma Vực.
Tin tức này khiến người ta khó mà tin.
Chuyện này tương đương với thực lực bản thân thanh niên thần bí có
thể quét ngang Nam Hải Ma Vực, đánh cho Huyễn Vũ Thiếp và một đám Mệnh
Vẫn trưởng lão hoa rơi nước chảy, như chó nhà có tang, lại giết hại toàn bộ Nam Hải Ma Vực, nếu không phải Huyễn Vô Cực còn sống, thậm chí Nam
Hải Ma Vực rất có khả năng bị diệt môn!
Loại chiến tích như thần này, thật sự khiến người ta không thể tưởng
tượng được, mà thanh niên thần bí kia, cũng bởi vậy mà trở nên càng thêm thần bí, uy vọng đại tăng, có thể nói, bây giờ ở trong tông môn đẳng
cấp cao Ngũ Hành Vực, Nam Thiên Vực, Huyền Châu không người nào không
biết, không người nào không hiểu, ngay cả Đại Thiện Vực chỉ sợ cũng đạt
được tin tức này.
- Bẩm chưởng môn sư bá, Băng Vân không hề phóng đại.
- Ừ...
Mục Dục Hoàng gật gật đầu, thanh niên thần bí xuất hiện, làm cho cả
chiến trường Nam Hải phong vân biến đổi, vận mệnh Thần Hoàng đảo cũng
bởi vậy mà chuyển vận.
- Bây giờ chỉ là không biết Huyễn Vô Cực khi nào xuất quan, Huyễn Vô
Cực là linh hồn của Nam Hải Ma Vực, tuy rằng lần này Nam Hải Ma Vực tổn
thất rất nặng, nhưng mà chỉ cần Huyễn Vô Cực chưa chết, Nam Hải Ma Vực
cũng vẫn giữ ưu thế tuyệt đối, chúng ta chẳng lẽ cứ co đầu rút cổ ở Âm
Dương huyền cung bị người ức hiếp sao?
Nhắc tới Âm Dương huyền cung, trong mắt đẹp Mục Thiên Vũ hiện lên vẻ
bi thương, lúc ấy dưới áp lực sinh tồn, Thần Hoàng đảo không thể không
khuất phục, bây giờ thánh thú Hỏa Nhi của nàng rơi vào tay Âm Dương
huyền cung, bọn họ bắt Hỏa Nhi, đương nhiên không phải là vì bồi dưỡng,
mà là vì tinh huyết Chu Tước.
Mỗi khi nghĩ đến đây, trái tim Mục Thiên Vũ như bị đao cắt, tuy rằng
Hỏa Nhi là khế ước thú của nàng, nhưng kỳ thật lại giống như tình tỷ
muội, vì an toàn của Thần Hoàng đảo mà hy sinh Hỏa Nhi, vì vậy cũng là
một vết thắt trong lòng của Mục Thiên Vũ.
Mục Dục Hoàng nhìn ra suy nghĩ trong lòng của Mục Thiên Vũ, thở dài một hơi nói:
- Vũ nhi, không cần lo lắng, thời điểm cung chủ Âm Dương huyền cung
mang Hỏa Nhi đi đã từng thề với võ đạo chi tâm, tuyệt đối không đả
thương tới tính mạng của Hỏa Nhi, như thế... Chỉ khiến cho Hỏa Nhi tổn
thất một ít tinh huyết mà thôi...
Mục Dục Hoàng nói tới đây trong lòng cũng khổ sở, khế ước thú Hỏa Lân của nàng cũng bị mang đi, bất kể là đối với võ giả hay là Chu Tước mà
nói, tinh huyết đều cực kỳ quý báu, tổn thất nhiều, chẳng những tổn hại
tu vi, còn có thể tổn hại tới thọ mệnh:
- Chúng ta đầu nhập vào Âm Dương huyền cung vốn là mò trăng đáy nước, uổng phí tâm cơ, lại phải trả cái giá phải trả, chỉ là hy vọng thanh
niên thần bí kia đánh cho Nam Hải Ma Vực bị tổn thất nặng nề, cho chúng
ta một cơ hội thở dốc, chống đỡ được tới khi Lâm Minh trở về, mà những
năm này, chúng ta ngoại trừ nhẫn nại ra, thì không còn cách nào.
- Ừ, ta biết.
Mục Thiên Vũ miễn cưỡng cười, ý bảo mình không sao.
Mục Dục Hoàng than nhẹ một tiếng, không hề nói tiếp.
Trong lúc cao tầng Thần Hoàng đảo tụ tập với nhau trao đổi tương lai
tông môn. Cung chủ Âm Dương huyền cung, trên một chiếc Linh chu địa giai thượng phẩm lặng lẽ cất cánh, sau khi qua nhiều lần truyền tống, nhanh
chóng lao về phía Nam Hải, người trên Linh chu này, đúng là hai mẹ con
Tinh Xán, Tinh Dương.
Bọn họ tính đi Nam Hải Ma Vực bái kiến “thái tử thần quốc”.
...
Nhưng mà gần quan được ban lộc, trong lúc Âm Dương huyền cung xuất
phát, thám báo Phong Vân cốc đã sớm chạy tới Thần Hoàng đảo, tính toán
bái kiến Lâm Minh.
- Phong Vân cốc hộ pháp Thuận Phong đường ở trước điện xin bái kiến cao nhân!
Ở bên ngoài sơn môn vỡ nát của Thần Hoàng đảo, bốn đại thám báo Phong Vân cốc cùng đứng thẳng, trong đó một người cầm đầu lớn tiếng nói,
trong thanh âm của hắn hắn dung nhập Phong chi ý cảnh, có thể truyền xa
tới trăm dặm, đủ để bao phủ toàn bộ tông môn.
- Phong Vân cốc hộ pháp Thuận Phong đường ở trước điện xin bái kiến cao nhân!
Nhìn thấy không có phản ứng, thám báo này lại lặp lại lần nữa, tuy
rằng trong thanh âm hắn âm khí mười phần, nhưng trong lòng đã có chút
bồn chồn, đối phương có thể diệt sát tồn tại Mệnh Vẫn tầng một, thân
phận địa vị không biết hiển hách cỡ nào, hắn chỉ là một hộ pháp của một
cái tông môn tứ phẩm nho nhỏ, ở trong mắt đối phương chẳng khác nào con
kiến, cứ vậy tiến tới cầu kiến, có thể khiến đối phương không vui hay
không?
Nếu như là hạng người tính cách cổ quái, không để ý tới, thậm chí còn trêu đùa mình.
Qua mười mấy giây sau, đột nhiên thanh âm một nam nhân trẻ tuổi từ bốn phương tám hướng truyền tới:
- Phong Vân cốc? Là Phong Vân cốc Ngũ Hành Vực thất tông?