- Đại ma sứ...
Lâm Minh nhớ lại hơi thở kinh khủng vừa rồi không che giấu chút nào, cái loại này phảng phất đối mặt một tòa núi cao không thể chạm, người nọ tuyệt đối là một cao thủ đỉnh cấp!
- Thiên Mệnh bảng xem ra kinh khủng hơn so với ta tưởng tượng.
Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, đồng thời thu liễm toàn bộ hơi thở, thân thể của hắn nhanh chóng hạ xuống, ẩn vào trong rừng rậm Pha Đà sơn.
Phi hành quá nguy hiểm, hắn chuẩn bị che giấu khí tức, đi từ trong rừng rậm, như vậy nguy hiểm sẽ xuống thấp nhất.
Ở lúc trước không biết thực lực của đối phương sâu cạn, tùy tiện xung đột cùng đối phương cực kỳ không sáng suốt, hiện tại Lâm Minh có chút sợ lựa chọn điên cuồng lúc trước, cũng may ma sứ trấn giữ phân bộ Pha Đà sơn lúc ấy chẳng qua là thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Nếu như là đại ma sứ, Lâm Minh rất hoài nghi mình có thể bằng vào tốc độ chạy trốn từ trên tay hắn hay không.
- Ta đánh giá quá thấp cao thủ lục trọng Mệnh Vẫn, dù có Kinh môn, ta cũng không thể bằng vào tốc độ độc bộ thiên hạ, đáng tiếc ta lĩnh ngộ đối với Phong chi ý cảnh có hạn, nếu Kim Bằng Phá Hư tiến thêm một bước, phối hợp Kinh môn, có lẽ có thể làm cho tốc độ của ta đạt tới Mệnh Vẫn cực hạn.
Ngay từ lúc phát hiện mầm mống Tà Thần có thể hấp thu Lôi Hỏa chi pháp tắc, Lâm Minh đã làm thí nghiệm năng lượng Ngũ Hành, đáng tiếc mầm mống Tà Thần cũng không phản ứng.
Tầm gần nửa canh giờ sau, Lâm Minh đi tới một chỗ sơn cốc bí ẩn, hắn phát hiện một con sông rộng vài chục trượng, định thu liễm toàn bộ hơi thở, nhảy vào trong con sông, dọc theo nước sông phiêu bạt xuống, loại phương pháp chạy trốn này hết sức an toàn, nước sông tẩy đi hết thảy hơi thở khả năng bị truy tung, hơn nữa đi vào không cần vận dụng chân nguyên, cũng sẽ hạ xác suất bị phát hiện xuống đến thấp nhất.
Trôi ở trong nước sông lạnh như băng, Lâm Minh hồi tưởng đến cao thủ lục trọng Mệnh Vẫn tới từ tứ đại thần quốc, người đầu tiên chính là giám định đại sư Lan Đạo chân nhân ở giới cổ Mộc Linh ngọc do Lý Dật Phong giới thiệu.
Bất quá thọ nguyên Lan Đạo chân nhân còn thừa đã chưa đầy trăm năm, chiến lực không được một nửa thời kỳ đỉnh, hơn nữa hắn về già vùi tinh lực vào giám định Mộc Linh ngọc điêu, tuyệt tranh đấu đá, bắt đầu tu thân dưỡng tính, cho nên thực lực cũng không đáng sợ, thế cho nên Lâm Minh không có ý thức được cường giả lục trọng Mệnh Vẫn kinh khủng, hiện tại nghĩ lại. Cường giả lục trọng Mệnh Vẫn đều có hy vọng đánh sâu vào Thần Hải chi cảnh. Như vậy lúc bọn họ còn trẻ là thiên tài cấp đế không nghi ngờ chút nào.
Người như vậy, vừa trưởng thành đến cảnh giới lục trọng Mệnh Vẫn, thực lực bọn họ cường hãn có thể nghĩ!
- Không biết cường giả mười hạng đầu Thiên Mệnh bảng đạt tới loại cảnh giới nào. Xếp hạng ba hạng đầu sẽ như thế nào?
Lâm Minh nghĩ như vậy, cảm giác mình còn phải đi đường dài, lần này hắn huyết tẩy Pha Đà sơn, là làm trò trước mặt thế lực khu vực trung bộ Thiên Diễn đại lục. Tát cho Tu La thần quốc một cái bạt tai vang dội, Tu La thần quốc sao có thể từ bỏ ý đồ.
Hơn nữa Lâm Minh còn diệt chiếu hình Chiến Linh của Tư Đồ Bá Nam, lại chọc giận tới lão quái vật sống năm sáu ngàn năm này. Võ giả bài danh phía trên Thiên Mệnh bảng đã kinh khủng như thế, Lâm Minh không cách nào tưởng tượng Tư Đồ Bá Nam sẽ cường đại đến loại trình độ nào.
Có thể tưởng tượng, sau này Tu La thần quốc sẽ không tiếc bất cứ giá nào tìm kiếm chính mình.
Tu La thần quốc truyền thừa đã lâu, thế lực cường đại, cao thủ như mây, Thần Hải đại năng như Tư Đồ Bá Nam hơn phân nửa đã vượt qua mười người, đã đến gần lục phẩm tông môn.
Siêu cấp thế lực như vậy, không phải Lâm Minh có thể chống lại.
Việc cấp bách là phải nhanh chóng tăng tu vi lên, không thể làm thịt cá mặc người thịt.
Tu vi tăng lên không ngừng, dù thiên tài thế nào, dù dựa vào những các loại ưu thế khác đền bù chênh lệch, cuối cùng cũng không phải vương đạo.
Ma Quang biết suy nghĩ trong lòng Lâm Minh, khẽ trầm ngâm chốc lát, đột nhiên mở miệng nói:
- Tiểu tử, ngươi tốt nhất có một tư tưởng chuẩn bị, ngươi muốn Mệnh Vẫn, chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy...
- Hả?
- Ta nói... Ngươi muốn phá Mệnh Vẫn, có lẽ sẽ phải cố gắng gấp mười lần võ giả bình thường, đường sá vô cùng gian khổ, nhưng tương lai cũng cực kỳ huy hoàng, điều kiện tiên quyết là, ngươi có thể kiên trì đến cuối cùng...
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt trôi qua bảy ngày, mà Lâm Minh rốt cuộc lấy một cái tốc độ chậm chạp, hữu kinh vô hiểm thoát khỏi Pha Đà sơn mạch.
Mà lúc này, tin tức Lâm Minh huyết tẩy phân bộ Pha Đà sơn Tu La thần quốc, đã như thủy triều truyền khắp tứ đại thần quốc.
Trước đó, Tu La thần quốc đã thả ra tin tức, tuyên bố Lâm Minh đánh cắp truyền thừa Tu La thần quốc, treo giải thưởng bắt sống Lâm Minh.
Ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, bảo khí thiên giai trung phẩm, Hóa Thần đan, treo giải thưởng như thế, ngay cả cao thủ đỉnh cấp xếp hạng trước trăm Thiên Mệnh bảng cũng bị tim đập thình thịch, rất nhiều võ giả gia nhập vào trong đội ngũ tìm kiếm Lâm Minh.
Tu La thần quốc lại lấy mấy đại hình phân bộ làm cứ điểm, quy tụ anh hùng thiên hạ, cùng vài thế lực ngũ phẩm tứ đại thần quốc thành lập quan hệ hợp tác, mượn tình báo của bọn hắn.
Dưới tình huống như vậy, trong một mạng lưới tình báo sưu tầm nghiêm mật, tất cả mọi người đều cho rằng Lâm Minh sẽ nhanh chóng trở thành một ngôi sao sớm vẫn lạc.
Song, chuyện bảy ngày trước đã xảy ra làm cho mọi người nổ tung ánh mắt, Lâm Minh một người một thương, huyết tẩy phân bộ Pha Đà sơn, bắt đi toàn bộ giải thưởng Tu La thần quốc chuẩn bị treo, đùa bỡn tam đại ma sứ, đánh chết mấy trăm đệ tử tinh anh ba đại môn phái cùng Tu La thần quốc, tứ đại danh túc đứng hàng Thiên Mệnh bảng không lọt một ai, đánh chết toàn bộ!
Thế nhân cũng không biết Lâm Minh chiến đấu cùng Tư Đồ Bá Nam, bất quá chỉ đánh chết tứ đại danh túc, đã đủ để cho người ta rung động, bốn người này ngoài Tư Đồ đường chủ cùng lão giả họ Tôn tương đѩ kém, chẳng qua miễn cưỡng đứng hàng Thiên Mệnh bảng, nhưng hai người khác, lão
giả họ Ngạn cùng Liên Thạch Ngọc, đó chính là cao thủ Thiên Mệnh bảng hàng thật giá thật.
Nhưng dù bốn người liên thủ, lại bị Lâm Minh đánh chết toàn bộ, một người cũng không chạy thoát!
Chiến tích như thế, làm cho người ta khiếp sợ! Mà Lâm Minh có can đảm một mình giết lên Pha Đà sơn, cũng quyết đoán cướp đi giải thưởng, cũng làm cho người ta khiếp sợ.
Nhất là số ít đệ tử trẻ tuổi may mắn còn sống sót từ Pha Đà sơn, nhắc tới cái tên Lâm Lan Kiếm này tựa như cơn ác mộng, có thể nói, ba chữ Lâm Lan Kiếm đã thành tâm ma, nếu như không thoát khỏi được, ngày sau bọn họ độ Mệnh Vẫn, rất có thể bị tâm ma cắn trả.
Tên Lâm Lan Kiếm, chỉ dùng thời gian mấy ngày ngắn ngủi truyền khắp nơi, người người đều biết, hào kiệt mấy ngàn năm qua chỉ sợ không có bất kỳ ai có thể sánh vai cùng Lâm Lan Kiếm!
Đây là bởi vì đại đa số người chỉ biết số tuổi Lâm Minh mơ hồ, đến tột cùng hắn hai mươi mấy cũng không rõ ràng, nếu như bọn họ biết Lâm Minh thật ra còn chưa đủ hai mươi hai tuổi, hơn nữa ở thời điểm huyết tẩy phân bộ Pha Đà sơn, còn giết chết hình chiếu Chiến Linh của Tư Đồ Bá Nam, vậy dùng bốn chữ thiên cổ kỳ tài căn bản không đủ để hình dung Lâm Minh.
Thậm chí, thiên phú Lâm Minh sẽ khiến một chút thế lực lớn không yên tĩnh, bởi vì dựa theo sự tình này phát triển, hắn rất có thể trở thành đệ nhất nhân tương lai của Thiên Diễn đại lục.
Có thể lấy sức một mình, ảnh hưởng cả thế cục Thiên Diễn đại lục!
Đối với cường giả tuyệt thế như vậy, thế lực lớn quả thật rất khó xử lý, mặc kệ tiếp tục trưởng thành, ngày sau có thể có uy hiếp bọn họ, dĩ nhiêncó thể có thể có lợi cho bọn họ.
Có thể kéo quan hệ dĩ nhiên tốt nhất, nhưng chưa chắc mượn hơi được.
Nếu như không kết giao được thì phải giết, có thể giết sẽ không thành vấn đề, nếu giết không xong tới kết thù, vậy thì hoàn toàn là một cơn ác mộng.
Phải biết rằng, loại nhân vật truyền kỳ như Lâm Minh, thường thường có đại khí vận thân, muốn giết hắn tuyệt không dễ dàng như vậy, hơn nữa những thế lực lớn khác cũng không giống Tu La thần quốc, tồn tại lợi ích gút mắc nghiêm trọng cùng Lâm Minh, trừ phi người quyết định nổi điên, nếu không sẽ không kết thù cùng một cái thiên tài tương lai trưởng thành vô hạn như vậy.
Mười ngày sau, Thiên Mệnh bảng mới xuất hiện.
Thiên Mệnh bảng mới không nghi ngờ là vì Lâm Minh.
Lâm Minh đánh chết tứ đại danh túc, ý nghĩa thực lực của hắn lại có tiến bộ thật lớn ở gần đây, nhưng tu vi hắn cũng không tăng trưởng trên phạm vi lớn, làm cho người ta cảm thấy Lâm Minh thần bí khó lường.
Mặc dù mấy đại tổ chức tình báo cũng không thể cho ra một cái giải thích hợp lý, chỉ có thể hàm hồ đoán Lâm Minh có thể lại có kỳ ngộ, hoặc là tu thành bí pháp nào đó uy lực cực lớn, mà huyết tẩy Pha Đà sơn, Lâm Minh dùng tốc độ không gì sánh kịp chính là căn cứ vô cùng xác minh.
Thiên Mệnh bảng ra xong, trong khoảng thời gian ngắn đã bị mua không còn, mọi người mở ra Thiên Mệnh bảng, đối với những cao thủ mấy chục năm trước không hứng thú, trực tiếp lật mặt sau, đi tìm cái tên Lâm Minh.
Tờ thứ hai trăm tám mươi, chu sa màu đỏ viết ba chữ to Lâm Lan Kiếm!
Lại là bút tích màu đỏ vòng quanh nhân vật phong vân, Lâm Minh đã liên tục hai lần thành nhân vật phong vân, tờ hai trăm tám mươi ý nghĩa thực lực Lâm Minh xếp hạng hai trăm tám mươi đến hai trăm chín mươi, hơn nữa mơ hồ bị cho rằng là người mạnh nhất trong mười người này.
Số tuổi chưa đầy ba mươi tuổi, tu vi chỉ có Toàn Đan hậu kỳ, tên đứng hàng hai trăm tám mươi Thiên Mệnh bảng, có thể nói khoáng cổ tuyệt kim!
Ở bên phải ba chữ to Lâm Lan Kiếm, còn có mực đen viết xuống bốn chữ nhỏ phong hào Tử Thần.
Thấy bốn chữ này, mọi người hít một hơi lãnh khí, mấy đại tổ chức tình báo cho ra phong hào cao thủ Thiên Mệnh bảng, cao thủ có thể được phong hào Thiên Mệnh bảng hoặc là là thực lực kinh người, hoặc là tiềm lực vô hạn.
Hiện tại ba trăm sáu mươi người trên Thiên Mệnh bảng, cũng chỉ có ba phần võ giả có thể đạt được phong hào.
Phong hào có Thánh, Mạng, Hào Tôn vân vân, mà trong đó xưng hô “Thần” chính là một loại cao nhất, võ giả đạt được danh hiệu “Thần” trên Thiên Mệnh bảng không tính Lâm Minh chỉ có mười người.
Trong đó bảy người xếp hạng mười hạng đầu Thiên Mệnh bảng, ba người còn lại cũng là hai mươi hạng đầu, mặc dù thực lực ba người này cũng không tính đứng đầu Mệnh Vẫn, nhưng tiềm lực quá mạnh mẽ, không có gì bất ngờ xảy ra, tất thành Thần Hải.
Chưa từng có người nào lấy xếp hạng sau năm mươi đạt được phong hào “Thần”, mà Lâm Minh lấy được xếp hạng hai trăm tám mươi làm được!
Hơn nữa hắn còn là một võ giả Toàn Đan!
Đã có thế lực đang suy nghĩ có có cần thiết che chở Lâm Minh hay không, vì hắn mà trở mặt cùng Tu La thần quốc, thậm chí có thể khai chiến!
Chỉ hận Lâm Minh không là đệ tử trực hệ bọn hắn, nếu không vì thiên tài tuyệt đỉnh như vậy, chỉ sợ là địch cùng thiên hạ cũng đáng giá!