Mười lăm ngày sau, ở đầm lầy màu đen tám ngàn dặm.
Là cấm địa sinh mệnh của Thiên Diễn Đại Lục, đầm lầy màu đen tám ngàn dặm vĩnh viễn phủ kín bóng tối màu xám, nơi này trùng trùng điệp điệp nguy cơ, cường giả Mệnh Vẫn tiến vào cũng cửu tử nhất sinh, dù là cường giả Thần Hải yếu kém, nếu vận khí không tốt cũng có thể ngã xuống trong đó.
Một ngày này, ở trên vùng trời đầm lầy màu đen tám ngàn dặm xuất hiện một người áo đen, lưng đeo một thanh bối đao, tướng mạo bình thường, thuộc loại người một khi lẫn vào trong đám đông cũng không tìm thấy.
Người này đúng là Lâm Minh sau khi dịch dung. Sau khi đánh lui Bạch Yêu, Lâm Minh liền một đường chạy tới đầm lầy màu đen tám ngàn dặm, bởi vì trên đường phải thông qua không ít truyền tống trận, cho nên Lâm Minh lựa chọn dịch dung, tránh cho phiền toái không cần thiết.
Hắn cũng không có trước tiên đi gặp Mục Thiên Vũ, chính vì hiện tại Cự Côn xâm nhập Nam Hải quá xa, hơn nữa hải vực đáy biển sâu Nam Hải cũng không có truyền tống trận, dù với tốc độ của Lâm Minh bay đi gặp Mục Thiên Vũ cũng cần một thời gian không ngắn, mà thời gian dài như vậy, Lâm Minh không kham nổi. Dựa theo trí nhớ của Tư Đồ Dao Hi, nhiều nhất tiếp qua một năm, hắn phải đánh một trận với Dương Vân, tránh cũng không thể tránh.
Hiện tại hắn có linh dược sung túc, tu vi đang ở tốc độ cao tăng trưởng không có bình cảnh, nếu có đủ thời gian, Lâm Minh một lòng bế quan không ra, cũng có thể độ liên tiếp mấy lần Mệnh Vẫn, chờ đến Mệnh Vẫn tầng sáu tầng bảy xuất quan.
Đáng tiếc, hắn chỉ có một năm, phải sử dụng trọn vẹn. Hiện tại hắn đến đầm lầy màu đen tám ngàn dặm chính là vì một vật: “Tử Sư Lôi Nguyên”!
Lúc trước thời điểm Lâm Minh còn là Toàn Đan hậu kỳ, tiến vào đầm lầy màu đen tám ngàn dặm, gặp Tử Sư Lôi Nguyên, đừng nói là cắn nuốt nó, thậm chí thiếu chút nữa bị nó cắn nuốt ngược, nếu không nhờ có mầm non Tà Thần trong cơ thể Lâm Minh và Hạo Bạch Kiếm chấn nhiếp, chỉ sợ Lâm Minh đã chết trong Cửu Thiên Lôi Vực.
- Hẳn là nơi này... Lâm Minh dựa theo trí nhớ đi tới phía dưới động phủ của Bát Vẫn Lôi Hoàng, ngửa đầu nhìn lên bầu trời.
- Ngươi xác định? Ma Quang hỏi.
- Bảy thành nắm chắc! Lâm Minh cũng không dám nói chính xác! Bên trong đầm lầy này thời không có phần thác loạn, mặc dù hiện tại ý cảnh Thời Không của Lâm Minh tiến bộ thật lớn, hắn cũng không dám cam đoan có thể tìm tới vị trí năm đó.
Lâm Minh ngăn chặn khí tức của mầm non Tà Thần, rồi phóng lên cao, rất nhanh, hắn liền nhảy vào trong một mảng lôi hải, vô số lôi đình lóe ra trên bầu trời, điện mang tùy ý thổi quét tới. Nhưng đối Lâm Minh hiện tại loại cảm giác bị vô số lôi đình vây quanh này chỉ giống như phàm nhân ngâm mình trong nước ấm, chẳng những không có bất kỳ không khoẻ, ngược lại có loại cảm giác thư thái thoải mái.
Mười dặm, 20 dặm, 30 dặm...
Lâm Minh xông thẳng vào Lôi Vực, màu sắc của điện mang không ngừng phát sinh biến hóa, uy lực cũng không ngừng tăng mạnh, nhưng Lâm Minh vẫn hồn nhiên như không phát hiện.
Lôi Vực 70 dặm, 80 dặm, mãi cho đến 90 dặm!
Chẳng những màu sắc của lôi đình nơi này đã xảy ra biến hóa thật lớn, ngay cả hình thái đều biến đổi.
Lôi đình phía trước là hình thái vầng sáng, nhưng lôi đình ở nơi này lại biến đổi thành từng luồng sáng mờ ảo, màu tím trắng, màu tím sậm, màu vàng đỏ, nối tiếp thành một mảng, mà lại không có chút thanh âm, thoạt nhìn như màn sương mù mênh mông, giống như Tiên vực muôn màu muôn vẻ.
Loại yên lặng bề ngoài này lại ẩn chứa sát khí khủng bố, lôi quang màu vàng đỏ mà sau lại được Lâm Minh dùng để đột phá Mệnh Vẫn tầng một kia, nếu loại vật ấy có số lượng nhiều có thể trực tiếp đánh chết cường giả Thần Hải.
Lúc trước thời điểm Lâm Minh còn ở tu vi Toàn Đan hậu kỳ, đã dừng lại tại đây không thể đi tới tiếp. Nhưng hiện giờ dù là lôi quang màu vàng đỏ lợi hại nhất kia cũng không thể tạo thành uy hiếp cho Lâm Minh.
Tiếp tục đi tới phía trước!
Lôi Vực 100 dặm!
Lúc trước, tuy rằng Lâm Minh không dám bước vào Lôi Vực 100 dặm, nhưng cũng từng phóng ra một lũ thần thức tra xét nơi này: Lôi Vực 100 dặm so với Lôi Vực 90 dặm hoàn toàn không phải một khái niệm.
Nơi này phủ kín lôi cầu lớn có nhỏ có, từng viên từng viên giống như tinh tú lơ lửng giữa không trung. Lôi đình lực cường đại hình thành lực trường, bao bọc lấy những lôi cầu này, không gian bị vặn vẹo đến xé rách, cũng do đó trong hư không đầy dẫy khe nứt không gian lớn có nhỏ có, bất kể không gian, năng lượng đều cực kỳ không ổn định, thậm chí ngay cả lực lượng pháp tắc đều bị ảnh hưởng.
Nếu nói, Lôi Vực 90 dặm, cường giả Thần Hải tu tập công pháp lôi hệ còn có thể sinh tồn, thì Lôi Vực 100 dặm cũng tuyệt đối là cấm địa sinh mệnh, cường giả Thần Hải đi vào hẳn phải chết!
Mặc dù là Lâm Minh hiện giờ, đi tới Lôi Vực 100 dặm cũng phải thật cẩn thận, không dám tùy tiện xông bừa, trước phải dùng thần thức tra xét.
- Những hòn đảo này còn ở đây, thật không biết lúc trước chúng làm thế nào hình thành...
Trên Lôi Vực 100 dặm có động thiên khác, nơi này giống như một phương thế giới khác, trên bầu trời nổi lơ lửng những hòn đảo lớn có nhỏ có, hơn nữa trên mỗi một hòn đảo đều có Nguyên Từ Thần Thụ!
Những Nguyên Từ Thần Thụ này ở chung hòa bình với lôi cầu lơ lửng trên không trung, thậm chí rễ của nó đâm vào trong lôi cầu, hấp thu năng lượng trong đó.
Những Nguyên Từ Thần Thụ này không hề nghi ngờ đều là chí bảo! Chỉ là lần trước thời điểm Lâm Minh tới nơi này, đừng nói là cấy ghép nhổ trồng những Nguyên Từ Thần Thụ trở về, cho dù là tới gần những Thần Thụ đều không có khả năng.
- Bản thân Nguyên Từ Thần Thụ đã có lực công kích khủng bố, hơn nữa vô cùng cứng rắn, nên muốn chém đứt chúng thật không dễ dàng. Dù là ta hiện giờ muốn đi tra xét những Thần Thụ này cũng vô cùng nguy hiểm!
Lâm Minh đang do dự, đột nhiên trong lòng vừa động, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười.
- Đến rồi sao? Không cần núp trốn, ta cảm giác được ngươi rồi! Lâm Minh tập trung ánh mắt về một hướng, sau mấy hơi thở, lôi quang nơi đó giống như gợn nước nổi lên sóng gió, hình thành vô số tia lôi quang ngưng tụ cùng một chỗ, từ nhỏ lớn dần, cuối cùng đúng là ngưng hóa thành một con sư tử nhỏ màu tím.
Con sư tử này chỉ lớn có ba xích, hình thể giống y như đúc với sư tử thật, thân thể cường tráng, lông màu tím uy vũ xinh đẹp, mỗi một sợi lông đều cực kỳ rõ ràng, cặp mắt màu hổ phách xinh đẹp mà có thần... nó hoàn toàn không giống như lôi điện biến ảo thành, mà là một con sư tử chân chính.
Đây đúng là Tử Sư
Lôi Nguyên!
Lôi Nguyên, tức căn nguyên lôi điện, phẩm bậc còn ở trên Lôi Linh. Lôi Nguyên cấp thấp nhất cũng khủng bố gấp mười so với Lôi Linh.
Tử Sư Lôi Nguyên đã sinh ra một ít linh trí, kỳ thật ngay từ đầu nó đã phát hiện Lâm Minh, bởi vì trên thân Lâm Minh mang theo khí tức của nó: là khí tức Bạn Sinh Lôi Tinh!
Ở trong thời gian mấy ức năm, Bạn Sinh Lôi Tinh với Tử Sư Lôi Nguyên cùng nhau được dựng dục ra, với nó là thân thể đồng nguyên, đương nhiên nó cảm nhận được.
Bạn Sinh Lôi Tinh quan hệ với tiến hóa của Tử Sư Lôi Nguyên, cực kỳ trọng yếu với nó, nhưng lại bị nam nhân trước mắt này cướp đoạt, sao nó có thể không hận Lâm Minh thấu xương?
Chẳng qua là nó cảm nhận được Lâm Minh cường đại, đã không thể so sánh với vài năm trước, điều này làm cho nó cực kỳ kiêng kỵ, không có vội vàng xuất hiện, mà ẩn núp ngấm ngầm quan sát.
Cho dù Lâm Minh cường đại, nhưng Bạn Sinh Lôi Tinh nó không có khả năng buông tha cho, nó liền mạo hiểm chuẩn bị chiến một trận, tùy thời cơ đánh lén, không nghĩ tới lại bị Lâm Minh phát hiện.
- Trí tuệ của ngươi thật ra không tính quá kém, Bạn Sinh Lôi Tinh của ngươi đã bị ta cắn nuốt hết rồi, ngươi muốn lấy trở về, trừ phi nuốt ta! Lâm Minh nói xong, rút ra một cây trường thương màu tím.
Đây là binh khí của Khương Tử Cực lưu lại trong cung điện Tử Cực Giới, là trường thương lôi hệ Thiên giai thượng phẩm. Đối với Khương Tử Cực hẳn là không đáng giá nhắc tới, nhưng hiện tại Lâm Minh sử dụng thật ra cực kỳ tiện tay, đối phó với Tử Sư Lôi Nguyên không có thực thể, binh khí Đại Hoang Huyết Kích cồng kềnh như vậy hiển nhiên không thích hợp, ngược lại huyết sát khí trên huyết kích sẽ bị lôi đình khắc chế.
Binh khí tốt nhất, không thể nghi ngờ chính là cây trường thương màu tím này.
- Thần phục ta, theo ta chinh chiến thiên hạ, ta sẽ cho ngươi tiến hóa! Lâm Minh chỉ thẳng mũi thương vào Tử Sư Lôi Nguyên, lập tức bùng phát ra một lực trường vô hình, cũng chính là khí tức của mầm non Tà Thần trước đó hắn cố ý áp chế. Trước đó cố ý áp chế khí tức này, cũng là sợ làm kinh động Tử Sư Lôi Nguyên, khiến nó không dám xuất hiện. Giờ thì dĩ nhiên không cần che giấu.
Hạt giống Tà Thần là Thần Võ vô thượng song hệ Lôi Hỏa, hiện giờ trường năng lượng hoàn toàn bùng phát ra, lập tức tạo thành uy áp thật lớn với Tử Sư Lôi Nguyên!
Khí tức khiến nó có cảm giác kính sợ này, giống như từ ngày nó được sinh ra mấy ức năm trước, đã khắc sâu ở trong khung trí nhớ của nó, không thể phai mờ.
Ngay khoảnh khắc đó, trong con ngươi Tử Sư Lôi Nguyên hiện lên vẻ kinh sợ, nhưng ngay sau đó liền bị nó mạnh mẽ xóa bỏ, thay thế bằng phẫn nộ!
Thân là căn nguyên lôi đình, nó cực kỳ cao ngạo, sao có thể cam tâm bị nhân loại hàng phục mặc cho người sử dụng?
“Rống!” Tử Sư Lôi Nguyên phát ra một tiếng gầm long trời lở đất, mang theo thiên uy mênh mông, trong phạm vi Lôi Vực 90 dặm tất cả lôi quang màu vàng đỏ, màu tím trắng, màu tím vàng... toàn bộ thổi quét tới, hình thành một cái lốc xoáy nhiều màu sắc!
Những lôi quang màu vàng đỏ này, mấy chục đạo tụ tập lại là có thể uy hiếp đến cường giả Thần Hải, mà nhiều lôi đình hội tụ cùng một chỗ như vậy, uy lực có thể nghĩ mà biết!
Trong mắt Lâm Minh sáng quắc toát ra đầy chiến ý: Tử Sư Lôi Nguyên này ở trong Cửu Thiên Lôi Vực, có thể nhận được tăng phúc của năng lượng Lôi Vực, một khi nó liều mạng, thực lực cũng phi thường khủng bố, mình muốn cắn nuốt nó cần phải cẩn thận nhiều, nếu không có khả năng bị nó phản phệ, thiêu hủy kinh mạch toàn thân, chôn thân ở đây.
Tử Sư Lôi Nguyên được vô số năng lượng lôi đình trong Cửu Thiên Lôi Vực thêm vào, thân thể nó tăng vọt lên, trong hai mắt cũng hiện lên vẻ khát máu. Đương nhiên nó sợ hãi lực lượng và uy áp ẩn chứa trong mầm non Tà Thần của Lâm Minh, nhưng sao nó không khát vọng thu được loại lực lượng này: cắn nuốt Lâm Minh, nó có thể tiến hóa một phần lớn.
Trong thức hải tràn ngập ý niệm này, Tử Sư Lôi Nguyên bắt đầu trở nên hưng phấn mà điên cuồng.
“Xùy xùy!” Lôi quang phía sau Tử Sư Lôi Nguyên hóa thành một con quang long màu sắc sặc sỡ, phóng vọt tới hướng Lâm Minh, quang long thét dài xuyên thẳng lên trời cao, giống như tiếng sấm từ trên chín tầng trời, quanh quẩn trong thiên địa!
Lâm Minh ánh mắt lạnh như băng, chân nguyên toàn thân vận chuyển tới cực hạn, chiến linh Hồng Mông rót vào trong trường thương màu tím, đâm thẳng ngay quang long.
“Xích xích xích!”
Lôi đình màu tím vàng tùy ý phun ra nuốt vào, mây mù trên Lôi Vực đều bị mở ra, chiến linh Hồng Mông của Lâm Minh chịu đựng công kích trực tiếp của quang long, chịu đựng lôi đình rèn luyện, nhưng không những không giảm yếu chút nào, ngược lại mũi nhọn càng ngày càng rực sáng.
Võ ý Thiên Ma - không gian Hồng Mông!
Ngay lúc quang long rít gào, ở sau lưng Lâm Minh, một đóa hồng liên yêu dị từ từ nở rộ, phát ra lực trường vô hình, mang theo một khí thế mênh mang, hùng hồn, trong nháy mắt toàn bộ Cửu Thiên Lôi Vực bị không gian Hồng Mông bao phủ!
Không gian Hồng Mông, diệt sát hầu hết năng lượng và lực lượng pháp tắc. Lôi là năng lượng thuộc về ngũ hành, sau khi sinh ra trong hỗn độn, đúng là một trong pháp tắc bị không gian Hồng Mông khắc chế!