Vũ Cực Thiên Hạ

Hoàng Nhạc Hồng


trước sau

Toàn bộ Phượng Minh Cung, người của nhánh Cửu Dương chân nhân không chỗ nào không có. Đây chính là nguyên nhân khiến cho người đối địch với hắn khắp nơi bị xa lánh!

Nếu hôm nay là bản tôn của Phượng tiên tử ở nơi này, Tống Bách Phong quả quyết không dám nói nhảm một câu, nếu không chính là mạo phạm Phó cung chủ. Phượng tiên tử có thể đương trường xử trí bọn họ.

Nhưng mà đám người Quân Nguyệt Như lại không có bất kỳ biện pháp, chỉ có thể nén giận. Nói đến cùng, thực lực của Quân Nguyệt Như không được, chỉ là Thần Hải sơ kỳ, cho dù là thiên phú của nàng vượt qua Tống Bách Phong trước mắt cũng tuyệt đối không phải đối thủ của đối phương.

Về phần mấy tên đệ tử phía sau Quân Nguyệt Như, đều là Mệnh Vẫn tầng bảy, tầng tám, cao nhất nửa bước Thần Hải, vậy càng không được. Một khi động thủ sẽ bị Tống Bách Phong bãi bình trong nháy mắt.

Đương nhiên Lâm Minh cũng không được, tu vi hắn chỉ có Mệnh Vẫn tầng năm, mà Tống Bách Phong là Thần Hải hậu kỳ Mệnh Vẫn tầng tám, hắn ở Thần Hải sơ kỳ chưa chắc kém hơn Dương Vân.

Thực lực không bằng người, khắp nơi bị áp chế.

- Tống Bách Phong, ta ghi nhớ.

Quân Nguyệt Như từ trong Tu Di Giới lấy ra một bản sách ngọc, sau khi mở ra, phía trên khắc ghi phù văn màu đỏ rậm rạp. Những phù văn này như là những con nòng nọc nhỏ. Đây chính là phù văn Phượng Minh Phượng Minh Cung dùng để ghi lại mức độ cống hiến của đệ tử môn phái, có thể chuyển nhượng giao dịch. Bởi vì Phượng Minh Cung rất nhiều tài nguyên đều cần phù văn Phượng Minh để mua, cho nên phù văn Phượng Minh càng được đệ tử hoan nghênh hơn so với Tử Dương thạch, là đồng tiền mạnh lưu thông rộng rãi.

Quân Nguyệt Như vung tay lên, mấy ngàn cái phù văn màu đỏ liền sắp từ trong sách ngọc bay ra. Đúng vào lúc này, một giọng nam đầy từ tính truyền đến:

- Đây không phải Quân Nguyệt Như sư muội sao?

Mọi người quay đầu nhìn, lại thấy một chiếc Linh chu bay tới. Linh chu này toàn thân do ngọc đẹp điêu khắc mà thành, phía trước Linh chu có chín con Kim Ô kéo. Mà ở mũi Linh chu, một thanh niên áo gấm từ từ bay xuống, sau lưng còn có hai tùy tùng. Hai tùy tùng này tu vi đều là Thần Hải hậu kỳ.

Thanh niên áo gấm tay cầm chiết phiến, chân đạp mây lành, chung quanh thân thể mơ hồ có từng vầng sáng lưu chuyển, dường như Trích tiên hạ giới.

Tu vi thanh niên này sâu như biển lớn, dung mạo tuấn tu phi phàm, toàn thân tự nhiên mà có một luồng khí Vương giả khiến người không kìm nổi lòng sinh cảm giác kính sợ.

Người này, dùng lời thế gian để hình dung, đó chính là trời sinh tướng Đế Vương. Bất kể khí chất, khí thế dung mạo đều là như thế.

- Hoàng Nhạc Hồng Hoàng sư huynh!

Thủ vệ Thánh Khí Các đám Tống Bách Phong sau khi nhìn thấy thanh niên áo gấm này bay tới, đầu tiên là cả kinh rồi sau đó lập tức đều đổi một nụ cười nịnh nọt, vội vàng nhảy xuống sư tử lửa.

Gặp người xuống tọa kỵ là các làm tỏ vẻ cung kính, nếu không sẽ mang đến cho người ta một loại cảm giác trên cao nhìn xuống. Lúc trước Tống Bách Phong đối mặt đám người Quân Nguyệt Như, một mực không xuống tọa kỵ, hiện tại lại như lửa đốt mông nhảy xuống, có thể thấy sự tôn quý của thân phận người tới.

- Người kia là ai?

Lâm Minh không kìm nổi chân nguyên truyền âm hỏi. Hắn có thể cảm giác được, thanh niên áo gấm này tuy chỉ là tu vi Thần Hải sơ kỳ nhưng khí tức cùng những người khác có khác biệt rất lớn. Phải nói là cực kỳ khủng bố.

Quân Nguyệt Như hít sâu một hơi, nói:

- Người này là đệ tử Phượng Hoàng Điện Hoàng Nhạc Hồng, tu vi là Thần Hải kỳ Mệnh Vẫn tầng chín. Đừng nhìn hắn chỉ là Thần Hải sơ kỳ, nếu thật sự chiến đấu, thực lực tuyệt đối ở trên Tống Bách Phong. Cơ sở của hắn phi thường vững chắc, tương lai là nhân vật có thể vấn đỉnh Thần Quân! Hơn nữa sau khi tu thành Thần Quân, có thể có được thế giới trong cơ thể lớn hơn so với người khác, có thể cất chứa núi sông biển lớn, thậm chí là tinh tú.

- Ồ? Phượng Hoàng Điện! Mệnh Vẫn tầng chín!

Lâm Minh trong lòng thoáng động. Phượng Hoàng Điện cấp bậc cao nhất, tương đương đệ tử hạch tâm.

Hắn nhìn Hoàng Nhạc Hồng trước mắt một cái thật sâu, đây là lần đầu tiên hắn gặp được cường giả Mệnh Vẫn tầng chín. Mệnh Vẫn tầng chín quả nhiên đáng sợ hơn nhiều so với Mệnh Vẫn tầng tám.

Quân Nguyệt Như tiếp tục nói:

- Hoàng Nhạc Hồng không chỉ thực lực cường đại, hơn nữa hắn xuất thân gia tộc họ hoàng. Hoàng gia là một trong ba thị tộc lớn của Phượng tộc thượng cổ chúng ta - Hỏa gia, Tiêu gia, Hoàng gia. Phượng Minh Cung không thể trêu vào nhất chính là loại đệ tử thế gia thực lực siêu quần xuất thân cũng hiển hách này, cho nên Tống Bách Phong mới a dua nịnh hót như vậy.

- Thì ra là vậy.

Lâm Minh trong lòng bừng tỉnh. Quả thật, loại người này thực lực mạnh, nội tình dày, kết cục đắc tội bọn họ thường thường rất thảm. Chỉ có bọn họ giẫm người khác, không có người khác dám động bọn họ.

- Chẳng lẽ hắn cũng là người của phe Cửu Dương chân nhân?

Quân Nguyệt Như nói:

- Hỏa gia, Tiêu gia, Hoàng gia tuy rằng có cạnh tranh lẫn nhau, nhưng là các đại phân cung của Phượng tộc thượng cổ đều là một mạch gắn liền, bọn họ đương nhiên sẽ duy trì con cháu ba thị tộc lớn. Ở Phượng Minh Cung Hoàng gia duy trì Tiêu gia, như vậy ở một phân cung khác Tiêu gia sẽ duy trì Hoàng gia. Hoàng Nhạc Hồng này cũng là phe Cửu Dương chân nhân. Hắn hiện tại thực lực còn chưa trưởng thành, chờ ngày sau hắn đến cảnh giới Thần Biến, thậm chí cảnh giới Thần Quân, đó chính là một trợ lực lớn của Cửu Dương chân nhân!

Quân Nguyệt Như nói xong một phen lời, Lâm Minh cũng đại khái hiểu được cân lạng của Hoàng Nhạc Hồng ở trong Phượng Minh Cung. Tuy rằng tạm thời còn chỉ là một tiểu bối, nhưng ngày sau tất nhiên sẽ tỏa sáng.

Hoàng Nhạc Hồng căn bản không hạ xuống đất mà là cứ như vậy lơ lửng trên không, nhìn đám người Quân Nguyệt Như chung quanh, thần thái trên mặt và ánh mắt đều giống như Đế Vương nhìn xuống thần dân. Mấy tiểu đệ tử sau lưng Lâm Minh đều có chút sức mạnh không đủ lùi lại mấy bước. Đối mặt với nhân vật bậc này, bọn họ đều cảm nhận được áp lực rất lớn.

Nói đến cùng, bọn họ phần lớn là xuất thân bình dân, thân phận là rễ cỏ, đối mặt hoàng tộc trong Phượng tộc thượng cổ, vẫn có sự kính sợ trời sinh.

- Người phi thăng hạ giới?

Hoàng Nhạc Hồng liếc mắt một cái phát hiện thân phận người phi thăng của Lâm Minh, ánh mắt đảo qua trên người hắn. Lâm Minh lập tức cảm giác được một luồng cảm giác như thủy triều biển ập hướng cơ thể hắn, dường như muốn nhìn xuyên thấu.

Tuy nhiên loại cảm giác này đến cũng nhanh, đi cũng nhanh, chỉ là 1% chớp mắt. Sau đó
Hoàng Nhạc Hồng tựa như không phát hiện Lâm Minh, chỉ cười cười đối với Quân Nguyệt Như cùng hai nữ đệ tử.

- Quân sư muội, thế nào? Tới chọn lựa Thánh khí? Quân sư muội nếu cần Thánh khí, kỳ thật nói với ta một tiếng là được. Chỗ ta đây thật ra có một món Thánh khí không tồi, là nữ nhân sử dụng, liền tặng cho Quân sư muội được rồi.

Hoàng Nhạc Hồng nói xong, ngón tay búng ra, một cái xích tay bay hướng Quân Nguyệt Như. Sợi xích tay này giống như là ánh sao điểm xuyết mà thành, trong nháy mắt liền quấn trên tay Quân Nguyệt Như, căn bản không để cho nàng phản ứng. Điều này cũng thể hiện ra chênh lệch thực lực giữa Hoàng Nhạc Hồng và Quân Nguyệt Như.

Dây xích tay như bạc vụn đeo trên cổ tay ngọc của Quân Nguyệt Như, đặc biệt xinh đẹp.

- Đây là... Xích tay Thánh khí hạ phẩm?

Quân Nguyệt Như đầu mày giật giật, nhìn cổ tay của mình, trong mắt toát ra một phần kinh ngạc, muốn chối từ lại có chút do dự.

- Đúng vậy, xích tay Thánh khí hạ phẩm - Xích tinh tú, đeo trên tay có hiệu quả dưỡng hồn, hơn nữa có thể tăng khoảng 10% lực lượng khi ngươi vận chuyển chân nguyên.

Hoàng Nhạc Hồng hơi mỉm cười nói.

Thánh khí vốn đã rất quý báu, rất nhiều đệ tử Chu Tước Điện cũng không nhất định có thể kiếm được Thánh khí. Mà Thánh khí loại trang sức lại càng quý báu hơn Thánh khí bình thường mấy chục lần. Một sợi xích tay Thánh khí hạ phẩm giá trị càng vượt xa Thánh khí trung phẩm loại công kích bình thường.

Cứ lấy ngay Thánh khí vòng tay của Lâm Minh mà nói, bản thân có thể gia tăng ngộ tính nhất định, đối với Lâm Minh tìm hiểu pháp tắc có tác dụng phụ trợ thật lớn. Là một loại cực kỳ quý báu trong rất nhiều bảo bối Lâm Minh đạt được từ trong Kỳ Tích Thần Điện.

Mà xích tay Hoàng Nhạc Hồng trước mắt tặng đi, giá trị so với Thánh khí vòng tay của Lâm Minh cũng không kém bao nhiêu. Điều này làm cho Quân Nguyệt Như rất khó chối từ. Nàng thật sự là quá thích sợi xích tay này, hơn nữa tác dụng của nó cũng phi thường rõ rệt. Có nó, thực lực của nàng có thể tăng lên một đoạn, càng nhanh tiến vào Phượng Hoàng Điện, trở thành đệ tử hạch tâm.

Hoàng Nhạc Hồng cười nói:

- Quân sư muội đeo dây xích tay này thật đúng là đẹp mắt, dường như nó chính là vì Quân sư muội mà chế tạo ra.

Quân sư muội quả thật dung mạo xuất chúng, hai ngực đầy đặn, hai chân thon dài thẳng tắp, đôi mông căng vểnh. Tuy rằng đại đa số thời điểm nàng biểu tình nghiêm túc, nhưng bởi vì dung nhan xinh đẹp, trong nghiêm túc lại luôn lộ ra quyến rũ động lòng người. Khiến cho Quân Nguyệt Như mặc dù ở Phượng tộc thượng cổ mỹ nữ như mây cũng là người nổi bật, hấp dẫn rất nhiều nam nhân theo đuổi.

Hơn nữa Quân Nguyệt Như có thể được Phượng tiên tử coi trọng, bản thân thiên phú cũng không tệ. Nàng dù ở Kim Ô Điện nhưng kỳ thật có thể tùy thời tiến vào Chu Tước Điện, ngày sau thăng vào Phượng Hoàng Điện cũng hẳn là không thành vấn đề, tiền đồ rộng lớn.

Hoàng Nhạc Hồng tặng ra bộ xích tay này, ý tứ đã tương đương rõ ràng. Ở phía sau Quân Nguyệt Như, Lâm Quân Chỉ và một nữ đệ tử khác trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ nồng đậm.

Nhìn thấy phản ứng của hai nàng này, Hoàng Nhạc Hồng mỉm cười nói:

- Hai vị sư muội tuy là lần đầu gặp mặt, nhưng gặp nhau chính là duyên phận. Hai thanh phi kiếm Thánh khí hạ phẩm này liền tặng cho hai vị làm lễ gặp mặt.

Hoàng Nhạc Hồng vung tay, lại là hai thanh phi kiếm Thánh khí tặng ra. Hai thanh phi kiếm này đều là bảo quang rực rỡ, mũi nhọn lộ ra, vừa nhìn chính là kiếm tốt!

Lâm Minh nhìn thấy hai thanh kiếm này, không kìm nổi cảm khái Hoàng Nhạc Hồng tiền của dồi dào. Tất cả bảo kiếm đời này hắn nhìn qua, trừ Hạo Bạch Kiếm về phẩm chất có thể hơn đứt hai thanh kiếm này, những thanh kiếm khác so với hai thanh này giống như là phế liệu.

- Này... Này...

Lâm Quân Chỉ đón lấy phi kiếm, gương mặt đỏ rực, nàng làm sao cũng không nghĩ tới chỉ là lần đầu gặp mặt Hoàng Nhạc Hồng liền tặng lễ vật quý báu như vậy. Nàng xuất thân bình dân, ở đâu có thể kiếm được Thánh khí, hiện tại thoáng cái liền được tặng một thanh thần kiếm như vậy, sao có thể không kinh ngạc.

Mà ở phía sau Lâm Quân Chỉ, bao gồm nam đệ tử họ Trương cùng một người khác đều là cực kỳ hâm mộ. Bọn họ liếm liếm môi, có chút chờ mong nhìn vào Hoàng Nhạc Hồng, hy vọng Hoàng Nhạc Hồng cũng có thể tặng cho bọn họ một chút đồ vật.

Nhìn thấy loại ánh mắt này, Lâm Minh âm thầm lắc đầu, mà trong mắt Hoàng Nhạc Hồng lóe lên một tia khinh miệt, chắp tay sau lưng, căn bản không có ý tặng lễ vật hai người bọn họ.

Ở phía sau Hoàng Nhạc Hồng, hai tùy tùng hắn dẫn theo lại cười thầm trong lòng:

- Hai thằng ngốc này, bọn họ cho rằng bọn họ là ai? Thiếu gia tặng mấy nữ đệ tử kia Thánh khí là bởi vì để ý họ, hơn nữa Quân Nguyệt Như kia là cực phẩm trong nữ nhân. Hai tên ngu ngốc này, bộ mặt nô tài, không đái ra soi xem đức hạnh của mình, thật đúng là cho mình là miếng bánh thơm.

Một tên tùy tùng khác nói:

- Điều này cũng khó tránh khỏi. Yến Phượng Tiên chính là xuất thân bình dân, đệ tử nàng mời chào cũng phần lớn là xuất thân bình dân. Nghèo mà, một kiện Thánh khí bình thường nhất liền có thể khiến bọn họ đỏ mắt rồi!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện