Vũ Cực Thiên Hạ

Uy Lực Của Phượng Huyết Thương!


trước sau

Táng Binh Đài trước mắt, những thứ vũ khí Thánh khí này đã mất đi linh khí, bắt đầu từ từ mục, chúng nó đã từng chém giết vô số cường giả, nhưng hiện tại cũng ngăn cản không nổi năm tháng ăn mòn, ngay cả Thánh khí cũng có tuổi thọ, khí linh cũng có tuổi thọ, theo truyền thuyết Phượng Hoàng có thể dục hỏa niết bàn sống lại, vĩnh sinh bất diệt, song, trên thực tế Phượng Hoàng cũng không thể vĩnh tồn ở trong thiên địa, bởi vì phiến thiên địa này, cũng có tuổi thọ giống như trước, đại thế giới, cũng sẽ sụp đổ.

Không biết con đường võ đạo đến cực hạn, sẽ là cái dạng gì?

- Lâm Minh, ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau mau rơi xuống Niết Bàn Tế Đàn để nhận lấy cái chết!

Một câu nói của Hỏa Viêm Quảng, cắt đứt cảm khái của Lâm Minh, Hỏa Viêm Quảng lúc này treo cao lơ lửng ở không trung, thịnh khí lăng nhân, tay hắn chỉ bắn ra, một cái bình nhỏ bằng ngọc bay ra, bên trong bình nhỏ có hai mươi giọt máu Phượng Linh.

- Mấy vị hộ pháp đại nhân, kính xin bảo quản cho ta, về phần hai kiện Thánh khí thượng phẩm khác, Hóa Dương Lô cùng Cửu Vũ Thiên Y, ta còn phải dùng đến ở trong chiến đấu, nếu trận chiến này ta thua trận, hai kiện đồ vật này tất nhiên cũng sẽ bồi thường giao ra.

- Tự nhiên, ở phía trên Niết Bàn Tế Đàn, bất luận kẻ nào cũng không thể lật lọng, một khi chuyện đã đáp ứng, phải làm được.

Mà bốn gã Điện hộ pháp phân ra thủ tứ phương, bọn họ ở chỗ này một là có tác dụng công chính, thứ hai cũng là vì phòng ngừa đệ tử hạ tử thủ bên trong đổ đấu.

- Ha ha, không tệ!

Hỏa Viêm Quảng nói tới đây, cười bừa bãi.

- Lâm Minh, một khi đứng ở phía trên Niết Bàn Tế Đàn, ngươi liền không có đường lui, trận chiến này, nếu như ngươi thua, Phượng Huyết Thương sẽ thuộc về ta.

- Lời mà ta đã nói, dĩ nhiên sẽ không thu hồi.

Lâm Minh bước lên Niết Bàn Tế Đàn,, phía trên Niết Bàn Tế Đàn này, có một tầng trận pháp vô hình bao phủ, lực lượng bực này, xa không phải là cao thủ cấp bậc như Lâm Minh có thể rung chuyển.

- Tốt! Tốt! Ha ha. Ta hôm nay sẽ làm cho ngươi biết, cái gì là tự tìm đường chết!

Hỏa Viêm Quảng vừa nói, rút ra một thanh siêu trường kiếm từ Tu Di Giới, cái thanh siêu trường kiếm này chỉ là mũi kiếm thì đã dài khoảng sáu thước. Nam tử bình thường thân cao cũng chỉ là bảy thước đến tám thước, cái thanh siêu trường kiếm này kết nối với chuôi kiếm, đã gần bằng chiều cao của một số nam tử.

Đây là . . .

Đuôi lông mày của Lâm Minh nhảy lên, Thánh khí cực phẩm?

- Là Thánh khí cực phẩm! Hỏa Viêm Quảng thế nhưng cũng có một Thánh khí cực phẩm!

- Hắn rõ ràng có Thánh khí cực phẩm, tại sao không lấy Thánh khí cực phẩm làm tiền đánh cuộc? Đúng rồi, hắn là sợ hù đến Lâm Minh, cho nên cố ý giấu Thánh khí cực phẩm đi, lừa gạt Lâm Minh xuất chiến, ở thời điểm chiến đấu mới lấy Thánh khí cực phẩm ra, để cho Lâm Minh hoàn toàn tuyệt vọng, chiêu này ngoan độc, Lâm Minh lần này bị hố thảm!

- Hỏa Viêm Quảng cũng quá hèn hạ đi, vốn chính là Mệnh Vẫn tầng chín đánh Mệnh Vẫn tầng năm đã quá khi dễ người, Lâm Minh dựa vào Phượng Huyết Thương còn có thể bù lại một chút chênh lệch, hiện tại Hỏa Viêm Quảng cũng có Thánh khí cực phẩm, quá không công bình.

- Hừ, ngươi biết cái gì, cái này gọi là binh bất yếm trá. Thánh khí cực phẩm này cũng hẳn là mượn tiểu thúc của hắn, tiểu thúc của hắn cũng quá giàu có.

Tiểu thúc của Hỏa Viêm Quảng chính là nhân vật cấp một, có Thánh khí cực phẩm không kỳ quái, nhưng Thánh khí bổn mạng của võ giả, phải lưu lại dấu vết tinh thần, rồi sau đó dùng năng lượng của mình ân cần săn sóc, không thể tùy ý cho người khác mượn, nếu không bị người khác lưu dấu vết tinh thần cùng năng lượng dị chủng lại, vậy thì sẽ ảnh hưởng tới uy năng của Thánh khí, chính mình còn phải tốn hao thời gian luyện hóa.

Vì vậy, Hỏa Viêm Quảng mượn tới, nhiều nhất chẳng qua là vũ khí dự bị của tiểu thúc hắn mà thôi, vũ khí dự bị cũng là Thánh khí cực phẩm, mặc dù phẩm chất thấp kém một chút, nhưng đủ để chứng minh trình độ giàu có của tiểu thúc của Hỏa Viêm Quảng, người này ban đầu cũng là đệ tử Phượng Hoàng Điện, thiên phú không có ở dưới Bạch Đạo Hồng, tục truyền hắn cũng từng lấy đi đệ nhất Thánh khí từ trong Thánh Khí Các.

- Ha ha ha ha! Lâm Minh, mặc dù ta coi là không cần chuôi Hắc
Hỏa Kiếm này, cũng có nắm chặc có thể thắng ngươi, tuy nhiên sư tử vồ thỏ cũng sẽ dùng toàn lực, ta sẽ không cho ngươi mảy may cơ hội, ta sẽ vận dụng lực lượng mạnh nhất của ta, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai để áp ngươi, cho ngươi tuyệt vọng, đánh cho ngươi từ nay về sau cũng không dám tranh giành với ta!

Hỏa Viêm Quảng lấy ra Thánh khí cực phẩm ngay từ đầu, chính là muốn không để cho Lâm Minh nửa điểm cơ hội, đây là một trận đánh mà hắn đánh bạc tánh mạng thân gia, dĩ nhiên không thể thua, đồng thời, Hỏa Viêm Quảng cũng là muốn lấy ưu thế tuyệt đối để áp chế Lâm Minh, dùng cái này để lập uy!

Tứ trọng thiên Mệnh Vẫn tầng chín, phối hợp thực lực tuyệt đối, hơn nữa có gia tộc ủng hộ, sau này hắn ở Phượng Hoàng Điện, còn ai dám chọc vào?

Lâm Minh nheo mắt lại nhìn chuôi Hắc Hỏa Kiếm này, cảm nhận được phong mang tùy ý trong đó, vẻ hàn quang này, phảng phất giống như là điểm vào mi tâm của mình, làm cho người ta hít thở không thông.

Tay trái mò mẫm Tử Cực Giới, một đạo huyết quang thoáng hiện, Phượng Huyết Thương chín thước chín tấc, màu đỏ sậm bay ra giống như có linh tính, trong phút chốc, một đạo cột sáng màu máu thẳng tắp xông thẳng trời cao, lực lượng vô cùng tản mát ra, khắp bầu trời cũng bị lây huyết quang nồng đậm.

- Tốt, Phượng Huyết Thương! Không hổ là cực phẩm vũ khí đến gần Thánh khí thông thiên, nếu không phải là ngươi có Thánh thương này, ta cũng sẽ không xuất thủ đối với ngươi, ngươi có được sự tán thành của khí linh Thánh Khí Các, là thiên tài xuất sắc nhất ba mươi năm tới của Phượng Hoàng Điện, song, cũng không phải là mỗi thiên tài cũng có thể lớn lên, bởi vì đủ loại nguyên nhân, cũng sẽ làm cho tiềm lực thiên tài dùng hết, thậm chí chết non, ngươi muốn trở thành đệ tử đứng đầu Phượng Hoàng Điện, tương lai muốn trở thành Thần Quân, trước hết phải qua một cửa ải của ta, đáng tiếc ngươi hôm nay cũng là phải thua không thể nghi ngờ!

- Ngươi nói nhảm cũng thật nhiều, ra chiêu đi!

Cước bộ Lâm Minh vừa động, mười hai đạo lôi đình Độn phù trong cơ thể đồng loạt nở rộ ra tử sắc quang hoa, Kinh Môn mở ra, tốc độ của hắn trong nháy mắt đạt đến cực hạn.

Hưu!

Trên bầu trời huyết quang vô cùng vô tận thu liễm, toàn bộ ngưng tụ ở phía trên Phượng Huyết Thương, một thương này, nhấc lên vòi rồng huyết sắc dữ dội, đâm thẳng vào trái tim Hỏa Viêm Quảng!

Đây là sau khi Lâm Minh nhận được Phượng Huyết Thương, lần đầu tiên dùng nó xuất thủ toàn lực, huyết sắc gió lốc kia bện lại thành nước xoáy, thậm chí để cho không gian chung quanh xảy ra vặn vẹo rất nhỏ, đây cũng là không gian của Thần Vực, lấy lý giải của Lâm Minh đối với không gian pháp tắc, căn bản là không làm gì được không gian Thần Vực, nhưng là dưới một kích này của Phượng Huyết Thương, lại làm cho không gian vặn vẹo rất nhỏ, đây chính là lực lượng vốn có của Thánh khí cực phẩm, bản thân chúng nó chẳng khác nào một tuyệt thế cao thủ.

Nếu như là cường giả cảnh giới Thần Biến tới thúc dục thì uy lực mạnh hơn.

Đối mặt một kích kia, thân thể Hỏa Viêm Quảng lui nhanh đi ra ngoài, Hắc Hỏa Kiếm trong tay liên tục bổ ra, Hắc Viêm vô tận càn quét mà đến, ở trên bầu trời đỏ thẫm một mảnh, hắn cũng thúc dục lực lượng ẩn chứa trong Hắc Hỏa Kiếm.

Ngọn lửa màu đen cùng gió lốc màu máu của Phượng Huyết Thương đụng vào nhau, Hắc Viêm cuồn cuộn kia, tảng lớn tảng lớn bị huyết sắc gió lốc nuốt hết, tuy nhiên huyết sắc gió lốc đã bị Hắc Viêm thiêu cháy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện