Vũ Cực Thiên Hạ

Khai Môn Gia Tăng Ngộ Tính


trước sau

- Tạ ơn Phượng tiên tử tiền bối.

Lâm Minh thi lễ đối với Phượng tiên tử, phần ân đức này, hắn ghi nhớ trong lòng, Lâm Minh rất rõ ràng, tuy rằng thời điểm hắn ở hạ giới, cơ duyên vô số, nhưng so với một ít thiên tài Thần Vực đỉnh cao, thì những thứ hắn trải qua, ví dụ như hành trình Nam Cương Vu Thần Tháp, thậm chí hành trình Ma Thần Đế Cung đều không coi là đại cơ duyên , chỉ có thể là cơ duyên bình thường.

Dưới tình huống như vậy, mỗi một bước hắn phải đi thật vững chắc, mới có thể vươn lên ngày sau, nếu không dùng hết tích lũy, phai mờ dần, khi đó đi nói chuyện gì truy tìm võ đạo đỉnh phong, đều là chuyện không thực tế.

- Lâm Minh, ngươi cũng không cần gọi ta là tiền bối , từ nay về sau, ta thu ngươi là đệ tử ký danh, ngươi có bằng lòng hay không?

Đệ tử ký danh? Lâm Minh hơi hơi ngạc nhiên, bình thường mà nói, đệ tử ký danh đều là cấp bậc thấp nhất, căn bản không tính đệ tử chính thức, thậm chí rất ít nhận được chỉ điểm, Phượng tiên tử thu hắn làm đệ tử hắn đương nhiên sẽ đồng ý, nhưng thế nào lại là đệ tử ký danh?

Phượng tiên tử tự nhiên đoán được Lâm Minh tâm tư, nói:

- Tuy rằng ta thu ngươi làm đệ tử ký danh, nhưng sẽ dồn toàn lực bồi dưỡng ngươi, đệ tử ký danh chỉ là một cái danh hào thôi, ta cảm thấy ngươi ngày sau sẽ không ở lại Phượng Minh Cung, ngươi có cơ duyên của chính mình, có thể đi Thần Vực mênh mông rộng lớn, thành tựu một phương hào kiệt, nói không chừng, ngươi tìm được danh sư, bái nhập môn hạ của hắn, tuy nói võ giả Thần Vực có vài sư phụ cũng không kỳ quái, nhưng nhận thức đệ tử thân truyền, vẫn là một đại sự, nếu ngày sau ta không dạy được ngươi, nhận thức ngươi làm đệ tử cũng không có ý nghĩa gì.

Phượng tiên tử nói ra một phen, Lâm Minh hơi ngạc nhiên, Phượng tiên tử nói trắng ra là nghĩ sau này nàng không dạy được Lâm Minh, một khi đã như vậy thì không cần xấu hổ đi nhận quan hệ thầy trò làm gì.

- Phượng tiên tử tiền bối cũng quá để mắt vãn bối , hiện tại vãn bối cách hào kiệt Thần Vực chân chính, còn kém quá xa!

- Không tồi, quả thật kém rất xa! Chỗ Phượng Hoàng Điện chỉ là một trong 72 cung Phượng Minh Cung của thượng cổ Phượng tộc mà thôi, ngươi vượt cấp bốn tầng Mệnh Vẫn chiến thắng Hỏa Viêm Quảng, rất nhiều đệ tử cho rằng ngươi kinh diễm, nhưng vứt tới Thần Vực thì chả là cái gì, dù là đệ tử thứ nhất Phượng Hoàng Điện Bạch Đạo Hồng. Ngày sau nếu không có các kỳ ngộ khác, không thể phất lên, vậy nhiều nhất là trở thành một cái Phó cung chủ Phượng Minh Cung thôi, lại là dưới cùng trong đám Phó cung chủ, không so được với ta cùng Cửu Dương chân nhân. Bạch Đạo Hồng cách Phượng Minh Cung Cung chủ còn kém xa lắm. Mà Phượng Minh Cung Cung chủ cách tộc trưởng thượng cổ Phượng tộc, nhân vật Thần Vực cấp Thánh chủ chân chính, cũng kém xa. Ngươi có thể tỉnh táo, biết đường chính mình đi còn rất dài, thực không tệ.

- Đệ tử ghi nhớ sư tôn dạy bảo.

Lâm Minh nói, xem như nhận thân phận sư tôn.

- Tốt, khoảng cách tới Cổ Phượng thí luyện còn có nửa năm, ngươi chuẩn bị tu luyện như thế nào? Lần này Cổ Phượng thí luyện, nếu có thể lấy thứ nhất, phần thưởng vô cùng nhiều, Thánh khí cực phẩm, máu tim Phượng, đan dược đỉnh cấp, có thể lựa chọn tùy ý, tất nhiên ngươi phải bắt lấy bằng được!

Lâm Minh nghĩ nghĩ, nói:

- Phượng tiên tử sư tôn, đệ tử chuẩn bị bế quan ở trong khoảng thời gian này mở ra cửa thứ năm Bát Môn Độn Giáp.

- Sao?

Phượng tiên tử hơi hơi nhíu mi:

- Bát Môn Độn Giáp sao... Bát Môn Độn Giáp cửa thứ 5 Khai Môn, gia tăng ngộ tính, quả thật là một cửa thực dụng, nhưng Lâm Minh à, vi sư muốn khuyên ngươi một câu, chớ bỏ gốc lấy ngọn, Thần Vực Luyện Thể Thuật, sợ là từ mấy tỉ năm trước, thậm chí thời đại thái cổ lưu truyền hệ thống tu luyện tới nay, truyền thuyết ở thời đại thái cổ, quả thật là Luyện Thể Thuật thịnh hành, mà tụ nguyên hệ thống, lại là đến sau, nhưng nó chậm rãi thay thế được hệ thống luyện thể, trong đó đương nhiên là có nguyên nhân. Nghe nói, là quy tắc phiến thiên địa này thay đổi, tóm lại, Thần Vực hiện tại, cho dù là thiên tài đỉnh cao của đại Thánh địa, cũng rất ít lựa chọn pháp thể song tu. Pháp thể song tu, đối chiến võ giả đồng cấp đương nhiên rất có ưu thế, nhưng giá phải trả rất nhiều, học rất lắm, khó có thể tinh thâm, hơn nữa hệ thống luyện thể Đạo Cung Cửu Tinh, đột phá vô cùng khó! Đan tu tụ nguyên có thể trở thành Thánh chủ, Giới chủ, Thiên Tôn, tiềm lực tụ nguyên hệ thống, cũng đủ để ngươi khai quật , có thể khai quật đến mức tận cùng, ngươi chính là Thiên Tôn, chẳng lẽ Thiên Tôn còn chưa đủ?

Phượng tiên tử cũng chính là thuận miệng nói nói, nàng cũng không trông cậy vào Lâm Minh trở thành Thiên Tôn, Thiên Tôn đó là gì các nhân vật, toàn bộ Thần Vực, 10 vạn năm thậm chí trăm vạn năm cũng chưa chắc ra được một cái Thiên Tôn!

Bất kỳ thiên tài, cho dù là ngươi tái kinh diễm, cho dù là ngươi là cùng thời đại Thần Vực thứ nhất, khoảng cách Thiên Tôn, cũng vô cùng xa xôi!

Lâm Minh không nói gì thêm, mặc kệ Thiên Tôn có bao nhiêu xa xôi, hắn nhận định sẽ kiên định đi tiếp.

Phượng tiên tử thấy Lâm Minh đã hạ quyết định, hiểu được chính mình nói cái gì cũng vô dụng, trên thực tế nàng cũng hiểu được, Lâm Minh một khi làm ra quyết định gì, sẽ cố định đi tiếp.

Tuy nói như vậy, nhưng nàng vẫn phải góp ý, chính mình làm sư phụ, giúp đỡ là chuyện thuộc bổn phận.

- Ngươi muốn phá Khai Môn, đã tu luyện đến một bước này, đương nhiên Khai Môn phải mở ra, tới Đạo Cung Cửu Tinh, vậy phải xem thiên ý , ngươi có dược liệu luyện thể sao? Phá Khai Môn, cần tích lũy dược vật không nhỏ mới được.

- Có, chỉ là còn chưa luyện thành đan dược.

Lâm Minh lấy ra Tử Cực Giới, Dược Viên trong Tử Cực Giới, có đại lượng linh dược 5- 10 vạn năm trở lên.

Đây đều là di vật của Khương Tử Cực ở trong Kỳ
Tích Thần Điện, Dược Viên 10 vạn năm chưa từng quản lý, tuy rằng đại đa số dược thảo đã chết héo, nhưng những dược vật sống sót đều trở thành trân phẩm tuyệt đỉnh, dược vật bậc này, cho dù ở trong Thần Vực Thánh địa, cũng không dễ tìm!

- Ngươi rồi lại có Dược Viên, đều là 10 vạn năm, linh dược mười mấy vạn năm? Phượng tiên tử cả kinh, loại Dược Viên này, ngay cả nàng cũng không có, thật không phải nói bản thân những dược vật này có bao nhiêu quý báu, mà là thời gian chúng nó sinh trưởng thật sự quá dài .

Phượng tiên tử có thể kiếm được chủng loại linh dược càng quý báu hơn, nhưng bản thân Phượng tiên tử chỉ 1 vạn tuổi, bảo nàng đi chỗ nào kiếm linh dược mười mấy vạn năm?

Hơn nữa, linh dược cũng có thọ mệnh, chúng nó cũng phải hấp thu nguyên khí thiên địa lột xác bản thân, rất nhiều dược liệu không sống được 1 vạn năm sẽ chết , có thể sống đến 10 vạn năm đã ít lại càng ít.

- Đây là một cái linh giới phẩm cấp Thánh khí do Thần Vực cao thủ lưu lại, không gian bên trong có thể bồi dưỡng dược vật, nuôi dưỡng trân thú. Đây là ngươi nhận được từ một chỗ di tích đi, tuy nhiên ở dưới tình huống chủ nhân mất đi, những dược vật này trải qua 10 vạn năm không ai quản lý, lại còn có thể bảo trì sinh cơ, tất nhiên phải ở một bảo địa linh khí sung túc dị thường!

Phượng tiên tử kiến thức siêu phàm, nói mấy câu đã nói cực chuẩn, quả thật, lúc trước Khương Tử Cực tọa hóa ở dưới một gốc cây Thần Thụ lôi đình, bởi vì Thần Thụ lôi đình kia tồn tại, nguyên khí thiên địa phiến không gian vô cùng phong phú, một đường đi qua, khắp nơi đều có linh thực, linh thảo, lại còn có mạch khoáng Nguyên linh thạch cực phẩm.

Khương Tử Cực là tộc nhân bộ tộc Tử Điện Kỳ Lân, đại bộ phận dược liệu gieo trồng thuộc loại lôi hệ, ở trong môi trường lôi hệ nguyên khí sung túc như thế, thiên thời địa lợi trùng hợp còn có 10 vạn năm thời gian tích lũy, rốt cục tạo nên một mảnh Dược Viên như vậy.

- Dược liệu tốt như vậy, hơn nữa đại đa số dược liệu trong đó đều thiên hướng lôi hệ, hả?

Phượng tiên tử nói tới đây đột nhiên di một tiếng, nhìn thấy một hàng chữ nhỏ ở bên sườn Tử Cực Giới - bộ tộc Tử Điện Kỳ Lân Lôi Phạt Vô Hư Khương Tử Cực.

- Bộ tộc Tử Điện Kỳ Lân, thì ra là chi nhánh thượng cổ Kỳ Lân tộc, trách không được , nhiều linh dược lôi hệ như vậy, linh dược lôi hệ dùng để thối thể có hiệu quả tốt nhất, lôi đình vốn là sinh lực, rèn luyện tốt hơn so với ngọn lửa, ưu thế ngọn lửa ở chỗ thiêu đốt Toàn Đan, luyện hóa năng lượng, ưu thế lôi đình ở chỗ luyện thể.

- Được rồi, những linh dược này, ta giúp ngươi xử lý, luyện chế cho ngươi một quả linh đan mở ra Bát Môn Độn Giáp cửa thứ 5.

Thượng cổ Phượng tộc được hỏa pháp tắc chiếu cố, trình độ Luyện Đan thuật cực cao, dù sao luyện đan cần khả năng khống lửa, Phượng tiên tử cũng là cao thủ luyện đan.

Tuy rằng Lâm Minh kế thừa trí nhớ Luyện Dược sư Thần Vực, nhưng bảo chính hắn xử lý những dược liệu này, sợ là phải mất một năm, vậy không kịp Cổ Phượng thí luyện .

Mà Phượng tiên tử làm, chỉ cần một đoạn thời gian ngắn hơn nữa phẩm chất rất tốt.

- Cảm ơn sư tôn.

- Việc nhỏ mà thôi, dược liệu đều là chính ngươi chuẩn bị , ta làm những thứ này chỉ là chút chuyện nhấc tay, hơn nữa bản thân ta đã tinh luyện Luyện Dược thuật, đề cao linh hồn lực, chuẩn bị xông phá cảnh giới...

Khi Phượng tiên tử nói chuyện, lấy ra một đan lô màu vàng đỏ từ trong nhẫn, đan lô này là bảo vật cấp linh khí, đối với Luyện Đan tông sư mà nói, đan lô thậm chí quan trọng hơn vũ khí, vũ khí nhiều nhất chỉ tăng lên sức chiến đấu, mà đan lô có thể dùng để luyện dược, liên quan đến căn bản của võ giả, có dược vật cực phẩm, tăng lên tu vi tự nhiên dễ dàng.

Đan lô cấp linh khí, lại phối hợp với Phượng tiên tử Luyện Dược thuật, với Niết Bàn Thánh Hỏa luyện chế, luyện ra đan dược hiệu quả tự nhiên hoàn toàn không phải Lâm Minh có thể bằng được .

Đây chính là chỗ tốt khi có sư phụ, sinh ra ở Thánh địa Thần Vực, trong đại gia tộc, có rất nhiều trưởng bối phụ trợ, luyện chế đan dược, tự mình giảng giải công pháp, diễn giải chiêu thức, tốc độ tu luyện có thể tưởng tượng .

- Lâm Minh, những thời gian ta luyện dược, ngươi tham ngộ hỏa hệ pháp tắc đi.

Phượng tiên tử nói xong, lấy ra một quả ngọc giản từ trong Tu Di Giới, đưa cho Lâm Minh, đây đều là tâm đắc hỏa hệ pháp tắc do Phượng tiên tử soạn, là tài phú vô giá, ngọc giản như này chỉ có nhân tài hiểu thấu đáo hỏa hệ pháp tắc mới có thể viết, căn bản không thể phục chế, cho nên không phải đệ tử thân truyền, sẽ không tùy tiện trao tặng.

Phượng tiên tử nói tới đây đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, nói:

- Còn nữa, hiện tại ngươi là đệ tử Phượng Hoàng Điện, đệ tử Phượng Hoàng Điện có thể lấy đi hai kiện Thánh khí từ trong Thánh Khí Các, ngươi còn có thể lấy một kiện, không cần bỏ lỡ, cứ đến lấy đi!

- Vâng, sư tôn.

Thánh khí cực phẩm quý báu như nào, có cơ hội như vậy, làm sao Lâm Minh có thể bỏ qua?. .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện