Vũ Động Càn Khôn

Mở Màn


trước sau

Khi vầng mặt trời nóng bỏng tựa quầng lửa nhô lên khỏi mặt biển, ánh nắng chiếu xuống vùng hải vực rộng lớn, tòa thành khổng lồ lập tức bùng nổ.

Vút vút vút!

Vô số đạo ánh sáng lướt qua bầu trời từ Hỏa Viêm Thành và những vùng phụ cận trong vòng nghìn dặm, cuối cùng tụ lại ở trung tâm Hỏa Viêm Thành.

Hôm nay là ngày Tranh Bá Chiến mở màn, có thể coi đây là ngày hội lớn nhất trong vòng mười năm nay của Loạn Ma Hải, chỉ nghĩ về quy mô của nó thôi cũng đủ nhiệt huyết dâng tràn.

Trên tòa lầu các gần trung tâm thành, Lâm Động, Mộ Linh San, và mấy người Cổ Mộng Kỳ đều ở cùng nhau, cùng nhìn về quần thể cung điện nguy nga hùng vĩ ở cách đó không xa. Đó chính là tổng bộ của Viêm Thần Điện, trong đó Lâm Động có thể thấp thoáng nhận ra rất nhiều luồng khí tức mạnh mẽ. Viêm Thần Điện có thể trở thành bá chủ một phương trong Loạn Ma Hải hiển nhiên là có thực lực thật sự không thể coi thường.

Trên bầu trời quanh khu cung điện là những bóng người dày đặc, tiếng huyên náo ồn ào như phá tan cả tầng mây.

- Thật là lớn quá...

Lâm Động cũng phải cảm thán, hai lần tham gia ở Thiên Phong Hải Vực và Thiên Lôi Hải Vực so với lúc này đúng là không có gì đáng nhắc đến.

- Ở Loạn Ma Hải, Viêm Thần Điện là thế lực nằm trong tốp đầu, cộng với sự hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù, sức hiệu triệu đương nhiên khủng khiếp.

Cổ Mộng Kỳ cười nói.

Lâm Động gật đầu cười, rồi tim hắn bỗng rung lên, chỉ thấy trong Viêm Thần Điện đột nhiên có một đoàn người mặc áo đỏ rực bay ra rồi đứng giữa trời.

Đó là đội quân gần nghìn người, tất cả đều cầm cự thương, thân mặc giáp đỏ, hàng nghìn luồng khí tức hùng hồn cùng tụ lại tạo nên áp lực khiến không ít người phải biến sắc...

- Đó là Hỏa Thần Vệ của Viêm Thần Điện, nghe nói là một trong những đội quân chiến lực mạnh nhất của Viêm Thần Điện, mỗi khi có người gia nhập là có người bị loại ra...

Cổ Mộng Kỳ khẽ nói.

Ánh mắt Lâm Động có phần ngưng trọng, chẳng trách mà đội quân này lại khí thế đến vậy, thì ra là cạnh tranh tàn khốc như thế, Viêm Thần Điện quả nhiên danh bất hư truyền.

- ủa đó là Tâm Liên tỷ tỷ.

Cổ Nhã đột nhiên kêu lên kinh ngạc.

Lâm Động hơi khựng người, nhìn theo hướng đó thì quả nhiên phía trước của đội Hỏa Thần Vệ là một bóng dáng cao gầy.

Người nữ tử đó thân hình mảnh mai, bộ giáp đỏ tô lên những đường cong quyến rũ, mái tóc xoăn đỏ rực khiến nàng giống như ngọn lửa thu hút mọi ánh nhìn.

Dáng vẻ bá khí đó ngoài Hỏa Tiên Tử Đường Tâm Liên ra còn có thể là ai. Trong tay nàng lúc này là một cây trường thương đỏ rực với tạo hình đặc biệt. Trên thân cây thương có đôi cánh phượng hoàng giang rộng, mũi thương là hình một con phượng hoàng lửa đang giang cánh bay lên, nơi đầu mỏ phượng hoàng lóe hàn quang khiến người ta phải lạnh xương sống.

Đó là một món hung khí đẹp nhưng nguy hiểm.

Một mình nàng đứng trước đội Hỏa Thần Vệ, tuy phía sau là đội quân tinh nhuệ như hổ như sói, nhưng không ai cảm thấy sự yếu mềm nào từ nàng.

Đây là đội quân hung hãn được dẫn dắt bởi một nữ tử xinh đẹp đầy bá khí, không ai cảm thấy sự két hợp này có gì cổ quái. Người nữ tử đó có được khí phách ấy c dường như là chuyện đương nhiên.

Đến Lâm Động cũng phải thừa nhận rằng, nói đến khả năng thống lĩnh, trong số những nữ tử hắn từng gặp thì Đường Tâm Liên là nhất, ngay ứng Tiếu Tiếu của Đạo Tông cũng kém một bậc.

Lâm Động có thể nhận ra, khi Đường Tâm Liên vừa xuất hiện là mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.

Nàng là tiêu điểm chú ý của cả không gian này.

- Tâm Liên tỷ tỷ thật oai phong!

Cổ Nhã thốt lên ngưỡng mộ. Một nữ tử, đặc biệt là nữ tử xinh đẹp lại làm được điều này thì không phải khó khăn bình thường đâu.

- Tuy nàng ta là thủ tịch đại đệ tử của Ma La nhưng cái nàng ta có được đều dựa vào thực lực của bản thân. Ban đầu khi mới vào Hỏa Thần Vệ nàng ta chỉ ở vị trí thấp nhất, nhưng sau hai năm đã đánh bại tất cả nam nhân, cuối cùng được mọi người đưa lên làm thống soái Hỏa Thần Vệ.

Cổ Mộng Kỳ khẽ nói, cùng là nữ tử nhưng lời nói của cô đầy sự khâm phục.

- Lợi hại thật!

Cổ Yên và cổ Nhã cảm thán.

Lâm Động cũng gật gù, hắn có thể tường tượng đằng sau danh tiếng là sự nỗ lực và trả giá nhiều đến mức nào. Cả thế gian này thiên tài yêu nghiệt không ít, nhưng những người thành danh được không phải nhiều. Nữ tử cao ngạo không chịu thua nam nhân như vậy quả thật rất có mị lực.

- Lâm Động ca cũng không kém mà, huynh ấy xuất thân từ vương triều cấp thấp ở Đông Huyền Vực. Tâm Liên tỷ tỷ nói thế nào cũng được Ma La chiếu cố, còn Lâm Động ca thì một mình đơn thương độc mã mà có được ngày hôm nay. Vì thế Lâm Động ca vẫn lợi hại hơn.

Mộ Linh San ở bên cạnh cười hi hi, ở với Lâm Động lâu cô bé cũng biết nhiều về hắn hơn.

- Ha ha, hắn là quái thai mà.

Cổ Mộng Kỳ che miệng cười,
ánh mắt nhìn Lâm Động lấp lánh, có thể cô không biết trước đây Lâm Động thế nào, nhưng ít nhất ở Loạn Ma Hải này cô đã chứng kiến hắn từ một kẻ vô danh trở thành người nổi danh khắc hải vực toàn cường giả này.

- Cải chính một chút, ta không đơn thương độc mã, ta còn có hai huynh đệ.

Lâm Động xoa đầu Mộ Linh San, cười:

- Hơn nữa ta so sánh với nàng ấy làm gì. So sánh với nữ tử không có cảm giác thắng lợi.

- Đường cô nương mà nghe thấy là không vui đâu.

Cổ Yên cười.

Lâm Động chỉ lắc đầu, rồi nhìn về hướng Huyền Thiên Điện. Sau khi Hỏa Thần Vệ ổn định cục diện thì đột nhiên một đạo hồng quang bùng phát, bên trong xuất hiện một nam tử cao lớn với chiếc áo choàng đỏ rực.

Hắn vừa xuất hiên, nhiệt đô không gian lập tức tăng cao. Không khí xung quanh hắn là những ngọn lửa rực cháy, hắn lúc này dường như là vua của lửa.

Tiếng ồn ào bị áp lực từ nam nhân này đè xuống, ngay những cường giả kiệt ngao bất thuận khi nhìn thấy thân ảnh to lớn đó cũng phải kính sợ

Điện chủ Viêm Thân Điện, người năm trong tay Hỏa Diệm Tô Phù, Ma La.

Đây là vị siêu cấp cường giả mà danh tiếng vang dội khắp Loạn Ma Hải, thậm chí cà những địa vực xa xôi khác. Ở Loạn Ma Hải, hắn là bá chủ khiến người ta kính sợ.

Ma La đứng trên biển lửa, ánh mắt đỏ rực quét xung quanh, những ai bắt gặp ánh mắt ấy cũng thấy huyết dịch sôi sục, vội vàng tránh đi.

- Đầu tiên ta xin cảm tạ chư vị đã đến tham dự Tranh Bá Chiến do Viêm Thần Điện ta tổ chức. Cuộc thi cũng không có nhiều quy tắc, ai chiến thắng cuối cùng sẽ giành được Lôi Đình Tổ Phù.

Giọng nói uy nghiêm đem theo nguyên lực hùng hồn vang vọng khắp không gian.

Vút!

Ma La vung tay, một đạo hồng quang bắn ra, biến thành một tấm ương khổng lồ cỡ vạn trượng trên không trung. Bên trong tấm gương là một vùng đại địa núi non rộng lớn.

- Đây chính là Vô Lượng Kính của Viêm Thần Điện ta, trong đó có một vùng không gian, đồng thời đó cũng là địa điểm diễn ra Tranh Bá Chiến. Bên trong Vô Lượng Kính là ngọn Vô Lượng Sơn, đỏ chính là chiến trường cuối cùng của các ngươi.

Ma La dứt lời, mặt kính dao động, hiện ra một ngọn núi nguy nga đứng sừng sững như cột chống trời.

- Lôi Đình Tổ Phù ở trên đỉnh Vô Lượng Sơn.

Tầng mây trên đỉnh núi tan ra, chỉ thấy nơi trên cùng lấp lánh lôi quang, ẩn hiện một đạo phù văn cổ xưa với luồng năng lượng hùng hồn.

Mọi ánh mắt đều nhìn về đạo phù văn đó, không ít người mắt đã đỏ lên, nhịp thở trở nên nặng nhọc.

Ai cũng biết sức mạnh của tổ phù, chỉ cần có Lôi Đình Tổ Phù là sau này sẽ đạt được đến mức của Ma La.

- Vô Lượng Sơn có mười ngọn núi, mỗi ngọn núi đều có phong ấn, chỉ mười người có được phong ấn mới được lên Vô Lượng Sơn. Cũng có nghĩa là chỉ mười người mạnh nhất mới có tư cách tranh đoạt Lôi Đình Tổ Phù.

Lâm Động tặc lưỡi, số lượng cường giả đến đây đông như vậy, không biết có bao nhiêu người ngọa hổ tàng long. Nhưng cuối cùng lại chi có mười người là được lên Vô Lượng Sơn, cạnh tranh quả nhiên tàn khốc.

- Lời giới thiệu đến đây là hết.

Ma La cười, rồi hô vang:

- Giờ bán tọa tuyên bố, Tranh Bá Chiến mở màn!

Uỳnh!

Không khí lập tức bùng nổ, vô vàn thân ảnh mắt đỏ rực, tựa ong vỡ tổ lao về phía tấm gương ánh sáng kia.

Cảnh tượng thật khiến huyết dịch sục sôi.

- Lâm Đông ca, Linh San, có lên!

Cổ Nhã lúc này gương mặt cũng ửng đỏ, cười nói.

- ừm.

Lâm Động gật đầu, rồi ngẩng lên nhìn nữ tử tay cầm trường thương phượng, hoàng lửa kia. Nàng ngoảnh sang cười nhẹ, tay hất lọn tóc trước ngực, rồi biến ( thành quang ảnh bay về phía tấm gương.

Ngay khi đó một tiếng cười lọt vào tai Lâm Động.

- Lâm Động, đừng có tụt đằng sau ta quá nhiều, ta sẽ không nể mặt ngươi đâu.

Lâm Động cười lớn, hào khí dâng tràn.

- Linh San, đi nào!

Mộ Linh San gật đầu cười, hai tay vung lên,út hiện ra, rồi hai người cùng hòa vào dòng người bay vào tấm gương ánh sáng.

Cuối cùng ngày hội này cũng đã bắt đầu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện