Uỳnh uỳnh!
Dải kim quang bắn thẳng vào trong quầng sáng, phía cuối dải sáng quấn chặt lấy quầng hắc quang. Hắc quang điên cuồng kháng cự, lực kháng cự thậm chí khiến không khí xung quanh dải sáng có dấu hiệu bị biến dạng.
Bất cứ ai cũng cảm nhận được luồng lực kéo cuồng bạo trên dải sáng đó.
Lâm Động tay giữ chặt dải sáng, sắc mặt nặng nề. Chỉ khi đích thân ra tay hắn mới hiểu hắc quang kháng cự mạnh đến mức nào, chẳng trách mà ba người bọn Thiên Long Yêu Soái đều thất bại.
Tất cả đều nhìn chăm chăm về Lâm Động, họ muốn biết xem thứ ngay đến ba đại Yêu Soái cũng không làm gì được thì liệu Lâm Động có được không?
Thân thể Lâm Động bỗng nhiên rung lên, chân dịch đi một bước, rõ ràng không chịu nổi sức mạnh phản kháng khủng khiếp kia rồi.
Thiên Long Yêu Soái cười khảy nhìn cảnh đó, sức phản kháng ngày một mạnh, nếu Lâm Động còn cố giữ thì e là sẽ bị kéo vào trong quầng kim quang và bị năng lượng cuồng bạo nghiền nát.
Lâm Động nhìn chăm chăm quầng sáng, ánh mắt lấp lánh, bạch quang ôn hòa ngày một đậm đặc. Ngay sau đó hắn điểm chân, thân thể chủ động lao về phía trước mặt cho hấp lực hút vào quầng sáng.
Á!
Cảnh tượng đó lập tức khiến cả sơn mạch bùng nổ. Có không ít người vẻ mặt thương hại, họ đều biết nếu bị hút vào trong thì sẽ có hậu quả thế nào. Trước đây cũng từng có kẻ xui xẻo bị hút vào, lập tức biến thành vụn ngay…
- Lâm Động đại nhân!
Mấy người Trần Thông cũng đại kinh thất sắc.
Tiểu Viêm sắc mặt cũng hơi thay đổi những vẫn trấn tĩnh giang tay chặn mấy người Trần Thông lại, hắn vẫn nhớ lời Lâm Động vừa nói.
Thân thể Lâm Động bay đi như mất kiểm soát, cuối cùng lao thẳng vào quầng sáng. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc là khi tiếp xúc với quầng sáng đó, thân thể Lâm Động không hề nổ tung mà chui vào một cách quỷ dị…
Bên ngoài, tất cả âm thanh đều biến mất, mọi người trầm mặc nhìn cảnh tượng đó, ai cũng chưa kịp phản ứng…
- Sao lại như vậy? Hắn vào trong rồi?
Trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng có người lên tiếng. Từ khi bảo khố xuất hiện đến nay, đây là lần đầu tiên có người vào trong được.
Nụ cười khảy của Thiên Long Yêu Soái cũng đông cứng. Ánh mắt hắn lấp lánh rồi ngay lập tức lao tới quầng sáng.
Bùm!
Thế nhưng khi hắn sắp chạm vào quầng sáng thì đột nhiên một luồng năng lượng cuồng bạo bắn ra, đánh bay hắn đi.
Thiên Long Yêu Soái rơi xuống đất, sắc mặt tối sầm đáng sợ. Quỷ Điêu và Kim Viên cũng chau mày nhìn quầng sáng đang xoay chuyển.
Mọi người thấy Thiên Long Yêu Soái bị đánh bay ra, trong lòng cũng bị chấn động. Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không vào được, sao Lâm Động lại có thể?
Rốt cuộc hắn ta là ai…
Rõ ràng Lâm Động không có thời gian để ý những người ngoài kia. Hắn chỉ cảm thấy khi chạm vào quầng sáng, một vòng sáng trắng hiện quanh người hắn, rồi dần hóa giải thứ năng lượng đủ để nghiền nát hắn.
Khi Lâm Động mở mắt ra thì phía trước mặt là một tòa đại điện khổng lồ, sáng chói lòa. Dường như không thể nhìn thấy điểm tận cùng của nó. Có vô số lưu quang bay trong đại điện, bên trong những chùm sáng đó chính là những bảo bối với các hình dạng khác nhau.
- Đây chính là bên trong Huyền Thiên Điện.
Nham lên tiếng, rồi quang ảnh bay ra hiện trước mặt hắn.
Lâm Động nghe thế không khỏi tò mò quan sát. Hắn đưa tay ra là có một chùm sáng bay chậm lại trước mặt hắn. Bên trong là một thanh trường kiếm, tỏa ra thứ sức mạnh lớn lao. Trên thân kiếm phủ đầy hoa văn hình xoáy, nhìn rất đặc biệt.
Rõ ràng thanh kiếm này là món Thần Vật có uy lực hơn hẳn những món trước đó.
- Nhiều Thần Vật vậy sao…
Lâm Động nhìn những dòng lưu quang, ánh mắt có phần chấn động. Thần Vật ở đây chỉ một món này cũng đủ để cả sơn mạch chém giết lẫn nhau, nếu lấy ra hết thì không phải sẽ khiến người ta phát điên sao?
Uỳnh uỳnh!
Khi đó, vô vàn Thần Vật trong cả đại điện đột nhiên phát ra âm thanh, rồi chúng đổi hướng lao thẳng về phía hắn như mưa bão. Mức độ dày đặc khiến da đầu hắn tê dại.
Vút!
Nhưng ngay khi chúng sắp tấn công thì một đạo bạch quang bay ra từ trong cơ thể hắn. Nham vung tay, một luồng năng lượng tỏa ra khiến các Thần Vật đông cứng, run rẩy như đang rất kính sợ.
Nham tiện tay đè những món Thần Vật đó xuống, nhìn Lâm Động cười:
- Yên tâm, chúng không vào được đâu.
- Huyền Thiên Điện nói thế nào cũng xếp thứ mười trong bảng Thần Vật. Trận đại chiến năm đó nó cũng c chiến tích giết được Dị Ma Vương,
những kẻ Chuyển Luân Cảnh kia không có tư cách để vào.
Lâm Động gật đầu, nhìn những món Thần Vật kia dè chừng, quả thực hắn bị bất ngờ vì công thế khủng khiếp đó.
- Hắc quang vừa rồi rốt cuộc là món Thần Vật gì?
Lâm Động nhìn quanh, hiếu kỳ hỏi. Hắn khá có hứng thú với thứ mà ba kẻ Thiên Long Yêu Soái vừa thất bại.
- Cũng là Viễn Cổ Thần Vật có tên trong bảng.
Nham cười, đưa bàn tay ra, rồi Lâm Động nhìn thấy sâu trong đại điện bắn ra một đạo hắc quang, cuối cùng xuất hiện trước mặt hắn.
Nham giống như chủ nhân ở đây, có quyền chỉ huy những Thần Vật này vậy.
Lâm Động nhìn thì dường như đó là một cây rìu khổng lồ khá cổ xưa toàn thân đen tuyền, bên trên khắc nhiều hình vẽ, nhìn có vẻ nặng nề.
Từng luồng năng lượng nặng nề tỏa ra từ cây rìu đó, chỉ đến gần nó mà Lâm Động đã cảm giác toàn thân trì trệ, tốc độ như bị giảm xuống.
- Đây là….
- Cửu Đỉnh Thần Chùy, xếp thứ hai mươi ba trong bảng Thần Vật.
Nham cười:
- Là vật thuộc một vị cường giả Luân Hồi Cảnh thời Viễn Cổ, tên gọi là Đỉnh Hoàng, thực lực cực mạnh, nhưng cuối cùng ngậm hận dưới sự liên thủ của ba Dị Ma Vương.
- Cửu Đỉnh Thần Chùy…
Lâm Động lẩm nhẩm, rồi đưa tay vào hắc quang nắm lấy cây rìu. Vừa cầm vào thì tay trĩu xuống, hắn vội vận Thanh Thiên Hóa Long Quyết thì mới cầm được.
- Cửu Đỉnh Thần Chùy có sức mạnh đặc biệt, phàm ai bị nó đánh trúng tốc độ đều giảm. Nhưng đồng thời người cầm nó cũng bị ảnh hưởng.
Lâm Động gật đầu, khẽ vung rìu lên, rồi đồng tử hắn co lại khi thấy không khí phía trước lập tức nổ tung, tạo thành một vết lõm khổng lồ, kình lực vô hình bắn ra như đạn pháp khiến vô số chùm sáng Thần Vật khác bay đi.
- Sức mạnh thật đáng sợ.
Lâm Động chẹp miệng:
- Nhưng không hợp với ta lắm.
Phần lớn đối thủ Lâm Động gặp đều có thực lực mạnh hơn hắn, mà tốc độ lại thế mạnh của hắn. Uy lực Cửu Đỉnh Thần Chùy tuy mạnh nhưng lại ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
- Nhưng rất hợp với Tiểu Viêm.
Lâm Động lắc đầu, rồi thả tay ra, nhìn Nham cười. Ý tứ không nói cũng hiểu, trong Huyền Thiên Điện có không ít Thần Vật lợi hại, nhưng thật sự khiến Lâm Động động lòng vẫn chỉ có Huyền Thiên Điện này.
- Đi nào, ta cũng muốn thăm lão bằng hữu lâu lắm chưa gặp.
Nham nhìn vào sâu trong đại điện cười, rồi bay đi, Lâm Động cũng nhanh chóng theo sau.
Phía cuối đại điện là một cánh cửa đá phủ đầy hoa văn ánh sáng. Lâm Động nheo mắt, thấy thấp thoáng những tia hắc quang.
Tuy hắc quang rất yếu, nhưng thứ năng lượng này không hề xa lạ, chính là dị ma khí…
Lâm Động nghiêng đầu nhìn Nham, hắn cũng đang nhíu mày, chắc hẳn cũng phát hiện ra dị ma khí.
- Ngươi làm đi.
Lâm Động lùi lại, Nham cũng không khách khí, vung tay lên, một đạo bạch quang chiếu lên cánh cửa đá. Hoa văn ánh sáng trên cánh cửa nhạt dần, hắc khí cũng nhanh chóng bị tịnh hóa trước bạch quang.
Kẹt kẹt
Sau khi hoa văn biến hết, cánh cửa đá chàm chầm mở ra, tiếng mở nặng nề vang vọng khắp đại điện.
Nguyên lực trong cơ thể Lâm Động vận chuyển, vào trạng thái cảnh giác nhất, hắc quang và lôi quang lóe trong mắt, rồi lập tức nhìn vào phía sau cánh cửa đá…