Dòng chảy ngũ sắc giống như dòng sông chảy ngang qua trời, rồi mang theo sức mạnh cuồng bạo đâm thẳng lên long quyền, làn sóng xung kích kinh người lan ra tứ phía.
- Thân thể ngươi cũng thật rắn chắc, nhưng không biết ngươi sẽ chịu nổi mấy lần?
Thiên Long Yêu Soái cười khảu, sát ý trong mặt ngày một rõ rệt.
Soạt!
Vừa dứt lời, thân thể hắn biến mất một cách quỷ dị, rõ ràng hắn không định cho Lâm Động bất cứ phút nào để điều hòa nhịp thở.
Lâm Động thấy vậy, ánh mắt hơi tối lại, nhưng lần này không hề có ý định tránh né. Vì hắn biết tốc độ của hắn đã kém hơn Thiên Long Yêu Soái một bậc.
Bốp!
Không gian phía sau Lâm Động đột nhiên tách ra, hồng quang bắn ra, tiếng cười hung hăng của Thiên Long Yêu Soái cũng vọng tới. long quyền được bao phủ bởi sinh tử khí nhằm thẳng yếu huyệt của Lâm Động mà đánh tới. Rõ ràng Thiên Long Yêu Soái muốn một kích tất sát!
Đại địa quanh Lâm Động đều sụt lở, còn hắn cũng nhanh chóng xoay người. Chỉ có điều, Thiên Long Yêu Soái thấy ngạc nhiên vì trên gương mặt Lâm Động không hề có sự kinh hoảng, mà lại có sự điên cuồng.
- Ngươi đi chết đi!
Thiên Long Yêu Soái gầm lên, quyền phong tung ra, lần này dù nhục thể Lâm Động có mạnh đến thế nào cũng chắc chắn phải chết.
Mắt Lâm Động lóe sáng, bàn tay hắn xoay một cái, Huyền Thiên Điện hiện ra, ánh sáng ngũ sắc bùng phát, rồi lao thẳng về phía nắm đấm của Thiên Long Yêu Soái.
Khi Huyền Thiên Điện xuất hiện, hai ngón tay trong áo đột nhiên cong lại, đầu ngón tay ngưng tụ hắc lôi quang, trong ánh sáng dường như có hai đạo phù văn hiện lên.
Rầm!
Huyền Thiên Điện và quyền phong của Thiên Long Yêu Soái đâm vào nhau, rồi trời đất dường như tĩnh lặng, tất cả cùng nhìn thấy đại địa hai người Lâm Động đứng nhanh chóng sụt xuống, một rãnh sâu hàng vạn trượng nhanh chóng lan ra dưới chân họ.
Rắc!
Cánh tay Lâm Động thấm đẫm máu tươi, tiếng xương gãy vang lên, thân thể hắn cũng bị kình lực mạnh mẽ đánh bay.
Vút!
Nhưng ngay lúc đó thì bàn tay kia của hắn bỗng thò ra khỏi áo, hắc lôi quang trên đầu ngón tay bỗng bắn ra.
Vào khoảnh khắc ấy, đồng tử Thiên Long Yêu Soái co lại, hắn bỗng nhiên cảm thấy một sự nguy hiểm đang đến gần.
Dù gì hắn cũng không phải cường giả bình thường, ngay lúc này hắn vẫn nắm bắt được sơ hở trong chốc lát. Thân thể to lớn của hắn bỗng thu nhổ lại, chùm lôi quang vốn dĩ bắn về phía tim hắn lại bị lệch, sượt qua vai.
Phụt!
Lớp vảy đỏ không thể ngăn cản được gì, hắc lôi quang xuyên qua vai Thiên Long Yêu Soái, máu nóng bắn ra, thân thể Thiên Long Yêu Soái cũng bi kình lực đánh bay, cuối cùng đâm sầm vào một vách núi khiến nó nổ tung thành tro bụi.
Phụt!
Lâm Động cũng đáp xuống đất, cả cánh tay nhuốm đầy máu, nhìn rấtt thê thảm nhưng lúc này bất cứ ai cũng không dám cười chế giễu. Vô số người sững sờ nhìn Thiên Long Yêu Soái ở phía xa đang ôm vai, máu tươi đầy người mà da đầu tê dại. Chẳng ai ngờ Lâm Động không chỉ kko bị Thiên Long Yêu Soái giết chất mà ngược lại còn liều mạng, đả thương được Thiên Long Yêu Soái.
- Đáng tiếc…
Lâm Động nhìn Thiên Long Yêu Soái trên gương mặt vẫn còn sự sợ hãi, thầm lắc đầu. Cơ hội vừa rồi vốn dĩ có thể đả thương hắn, nhưn không ngờ hắn lại nhanh đến vậy. Không hổ là cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Mà rõ ràng, với tính cảnh giác của Tần Lưu Ly thì cơ hội này có đến lần thứ hai không.
Bùm!
Khi Lâm Động đang thầm cảm thán thì từ phía xa bỗng nhiên có âm thanh trầm đục, rồi một thân ảnh rơi xuống, chân hắn bước liền trên mặt đất mấy chục bước mới giữ thân thể ổn định.
- Đại ca!
Tiểu Viêm quệt máu nơi khóe môi, nhìn cánh tay đầy máu của Lâm Động một cách lo lắng. Nhưng tình hinh lúc này của hắn cũng khá tồi tệ, thân thể phủ đầy vết thương, rõ ràng hắn cũng đã trải qua trận huyết chiến ác liệt.
- Không sao.
Lâm Động xua tay, sắc mặt tuy hơi nhợt nhạt, nhưng Thiên Long Yêu Soái vừa rồi đã bị Huyền Thiên Điện chặn lại hoàn toàn.
Tên tiểu tử đó rất mạnh, hiện giờ đệ không thắng được hắn nữa rồi.
Tiểu Viêm có phần ngượng ngịu nói. Vừa rồi hắn cũng dốc toàn lực chiến đấu với Kim Viên, nhưng Kim Viên không tầm thường, khoảng cách giữa Chuyển Luân Cảnh và Tử Huyền Cảnh quả thực rất lớn.
- Có thể buộc cường giả Chuyển Luân Cảnh dùng toàn bộ thực lực thì đã là rất mạnh rồi.
Lâm Động cười, so với năm xưa thì bọn hắn đã tiến bộ rất nhiều.
- Giờ phải làm thế nào?
Tiểu Viêm hỏi.
Lâm Động liếc nhìn Thôn Phệ Thiên Thi vẫn đang đánh với Quỷ Điêu. Tuy có thể giũ chân nhưng Thôn Phệ Thiên Thi không thể đánh bại Quỷ Điêu được.
- Có chút rắc rối, có khi phải chạy thôi.
Lâm Động nhíu mày, chung quy thì hắn cũng đã coi thường ba cường giả Chuyển Luân Cảnh. Nếu hôm nay chỉ có một mình Thiên Long Yêu Soái thì hắn sẽ khiến hắn ta mất cả chì lẫn chài. Nhưng đáng tiếc lại có đến ba cường giả Chuyển Luân Cảnh, điều này vượt ngoài dự liệu của hắn.
- Chúng sẽ không ngăn được ta đưa đệ đi, nhưng…có lẽ tạm thời phải từ bỏ Lôi
Uyên Sơn.
Lâm Động khẽ nói, có phần nuối tiếc. Vốn dĩ Lôi Uyên Sơn là địa bàn không tồi, làm tốt có lẽ sau này sẽ trợ giúp lớn để hắn đánh về Đông Huyền Vực. Nhưng hiện tại thì dường như không giữ được rồi.
- Chỉ cần đại ca không sao, Lôi Uyên Sơn từ bỏ cũng được.
Tiểu Viêm thì không bận tâm, với hắn, Lôi Uyên Sơn chỉ là công cụ, Lâm Động thích làm gì thì làm, hắn chẳng có ý kiến.
- Ừm.
- Viêm Tướng…không tồi, bao năm nay ngươi là kẻ đầu tiên buộc ra đến nước này. Chẳng trách mà ngươi giải quyết được Từ Chung, ngươi mạnh hơn hắn rất nhiều.
Kim Viên vác thanh thiết côn, kim giáp trên người hắn đã xuất hiện một vết chùy khá sâu, rõ ràng công thế của Tiểu Viêm cũng đã gây rắc rối không nhỏ cho hắn.
Vì thế ánh mắt Kim Viên nhìn Tiểu Viêm cũng có phần ngưng trọng. Hắn biết, nếu thực lực Tiểu Viêm mạnh hơn một chút, dù chỉ là sắp lên Chuyển Luân Cảnh thì e là trận đấu hôm nay khó phân thắng bại.
Tiểu Viêm nắm chặt Cửu Đỉnh Thiên Chùy, ánh mắt hung hăng nhìn Kim Viên Yêu Soái, hơn nửa cơ thể chắn cho Lâm Động ở phía sau.
Vút!
Một thân ảnh thảm hại bay từ xa tới, gương mặt Thiên Long Yêu Soái lúc này có phần biến dạng, ánh mắt hung hăng lạnh thấu xương. Hắn không thể ngờ mình lại bị Lâm Động khiến cho thảm hại thế này, thậm chí suýt chút nữa đã bị trọng thương!
Điều này với hắn hoàn toàn là một sự sỉ nhục, đặc biệt là trước mặt bao nhiều người thế này!
Kim Viên Yêu Soái nhìn thương thế của Thiên Long Yêu Soái, mí mắt không kìm được giật mấy cái. Thực lực hai bọn chúng có lẽ không phân cao thấp, hắn cũng không dễ gì khiến Thiên Long Yêu Soái bị thương thế đến mức kia. Nhưng không ngờ bây giờ…hai kẻ này quả thực không đơn giản.
Lâm Động lạnh lùng nhìn Thiên Long Yêu Soái, quang trận hình thành trong lòng bàn tay. Có lẽ hôm nay không thể thắng được, nhưng nếu hắn muốn đi thì ba đại Yêu Soái cũng không thể ngăn được hắn.
- Lâm Động, hôm nay bản tọa mà không băm vằm ngươi ra thì còn mặt mũi nào làm chủ nhân Huyết Long Điện?
Thiên Long Yêu Soái gầm lên, sinh tử khí ngưng tụ quanh người hắn biến thành con phi long sáu cánh, thanh thế rất kinh người, ai cũng nhận ra Thiên Long Yêu Soái đã nổi điên rồi.
Lâm Động nhìn hắn, một tay đặt lên vai Tiểu Viêm sẵn sàng đưua hắn đi bất cứ lúc nào.
- Đi thôi.
Thế nhưng ngay khi Lâm Động định lên tiếng thì đồng tử hắn co lại, một giọng nói quan thuộc khiến tim hắn đập mạnh đột nhiên vang lên trên bầu trời sơn mạch.
- Làm tổn thương huynh đệ của Điêu gia ta, loại tạp chùng như ngươi cũng muốn tiếp tục làm điện chủ? Mẹ kiếp, ngươi tham lam quá rồi đấy!
Giọng nói ấy vẫn quen thuộc như vậy, vẫn ngông nghênh như thế, vẫn bá đạo như xưa, nhưng lại khiến thân thể Lâm Động và Tiểu Viêm đều sừng lại, rồi vội quay người. Chỉ thấy trên bầu trời phía xa bỗng có tử hắc khí lan tràn, bốn thân ảnh đứng trên không, phía trước là một thân ảnh gầu gò, gương mặt tuấn mỹ đến yêu dị.
Nhưng gương mặt tuấn mỹ quen thuộc của người thanh niên ấy lúc này vì sát ý bùng phát mà trở nên biến dạng.
Cả không gian tĩnh lặng, tất cả mọi người nhìn thấy vậy đều ngậm mồm lại, họ cảm nhận được sự nguy hiểm từ bốn người này.
Không ai biết những vị khách không mời này có lai lịch ra sao.
Người thanh niên tuấn mỹ kia dừng bước, hắn ngẩng lên nhìn Thiên Long Yêu Soái sắc mặt lúc kinh ngạc lúc nghi hoặc, đột nhiên cười tươi nhưng lại mang cái lạnh thấu xương.
- Tạp chủng, ngươi nói lại câu vừa rồi xem!