Vũ Động Càn Khôn

Ác Liệt Quang


trước sau

Ánh sáng cửu sắc khuếch tán trên không trung. Ánh sáng đi đến đâu, nguyên lực trong trời đất biến mất một cách quỷ dị đến đấy, tựa như bị ánh sáng biến thành hư vô vậy.

Vô số người vẻ mặt ngưng trọng nhìn lên bầu trời, ánh mắt đều có phần sợ hãi. Họ có thể cảm nhận được công kích này của La Thông, dù là cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng phải trả cái giá không nhỏ. Vậy mà Lâm Động lại đối mặt chính diện thế kia, đúng là quá điên rồ.

- Hắn bị đánh trúng rồi…

Bọn Đằng Phong nhìn cảnh tượng đó, gương mặt hiện lên vẻ vui mừng. Chúng hiểu quá rõ về sự lợi hại của Cửu Phụng Hóa Sinh Quang. Đây có thể gọi là tuyệt kỹ chỉ riêng Cửu Phụng tộc có, thứ kỳ quang đó được sinh ra ngay từ khi người của Cửu Phụng tộc ra đời. Huyết mạch càng tinh thuần thì Cửu Phụng Hóa Sinh Quang càng lợi hại. Nghe nói, ở thời Viễn Cổ từng có tuyệt đỉnh cường giả của Cửu Phụng tộc thi triển Cửu Phụng Hóa Sinh Quang, biến mọi sinh linh trong vòng vạn dặm thành hư vô.

Thứ Cửu Phụng Hóa Sinh Quang này không có sức phá hoại thuần túy, khi chạm xuống đất, thậm chí không để lại bất cứ một cái lỗ nào. Thế nhưng khi tiếp xúc với da thịt thì sẽ biến nó thành hư vô.

Món tuyệt kỹ quỷ dị này từ trước tới giờ vẫn là thủ đoạn lợi hại nhất của Cửu Phụng tộc, dù là cường giả cùng đẳng cấp, không ai là không sợ. Lúc này Lâm Động lại bị đánh trúng một cách chính diện như vậy, tất cả mọi người thật sự không thể nghĩ rằng hắn còn đường sống.

Khi bọn Đằng Phong vừa kinh ngạc vừa vui mừng thì bọn Thiên Long Yêu Soái ở phía xa sắc mặt đã trắng bệch. Thậm chí Tiểu Viêm cũng phải siết tay lại, ánh mắt trở nên dữ dằn.

Hiển nhiên là họ cũng đã nghe về sự lợi hại của Cửu Phụng Hóa Sinh Quang.

Cả không gian rơi vào tĩnh lặng, vô vàn ánh mắt đều đổ dồn về nơi ánh sáng cửu sắc chói lòa nhất. Có lẽ kết quả của trận đấu này rất nhanh sẽ có thôi.

La Thông đứng trên không trung, quang ảnh khổng lồ hiện phía sau, gương mặt tối tăm nhìn về phía trước, khóe miệng nhếch lên. Hắn không tin Lâm Động lại có thể đỡ được đòn công kích khiến cả cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng phải dè chừng này.

- Có chút bản lĩnh đã học đòi ngông cuồng. Kiếp sau thì hãy…

La Thông cười khảy, nhưng hắn chưa nói xong câu thì bỗng nhiên im bặt, gương mặt vụt lóe lên sự chấn kinh.

Phụt!

Ánh sáng cửu sắc bỗng tan đi với tốc độ kinh người, ở trung tâm dần hiện ra thân ảnh gầy gò trước vô số ánh mắt không thể tin nổi của mọi người.

Ồ!!!

Cả không gian bùng nổ tiếng kêu kinh ngạc, sự yên tĩnh đã bị phá vỡ.

- Sao có thể như vậy?

Bọn Đằng Phong cũng sững sờ há hốc mồm.

- Chặn được rồi sao?

Mấy người Thiên Long Yêu Soái cũng lẩm nhẩm đầy kinh ngạc.

- Nhưng…hình như bị thương rất nặng.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía này, chỉ thấy thân ảnh đó vẫn giữ tư thế đưa bàn tay phải ra. Thân thể không hề có chút máu nào, nhưng cánh tay phải hắn trở nên nhẵn thin, không có máu, chỉ thấy một cánh tay xương óng ánh màu bạch ngọc!

Rõ ràng Cửu Phụng Hóa Sinh Quang cũng đã gây nên sát thương rất lớn cho Lâm Động.

- Chỉ khiến một cánh tay của hắn biến mất thôi sao?

Bọn Đằng Phong kinh ngạc, đòn công kích vừa rồi của La Thông rõ ràng không chỉ có tác dụng như vậy. Theo suy đoán thì Lâm Động lúc này phải biến mất không còn cả xương cốt mới phải.

Hơn nữa chúng nhìn thấy rõ ràng, cánh tay đó của Lâm Động vẫn còn. Cũng có nghĩa là Cửu Phụng Hóa Sinh Quang của La Thông chỉ khiến cơ thịt của cánh tay đó biến mất mà thôi.

Sát thương này tuy rất kinh khủng, nhưng với cường giả chân chính thì chưa là gì. Sinh khí trong cơ thể sẽ tái tạo lại cả xương gãy chứ đừng nói là chút cơ thịt.

- Ngươi?!

Sắc mặt La Thông biến đổi không ngừng, rõ ràng hắn không thể tin Lâm Động sau khi hứng chịu Cửu Phụng Hóa Sinh Quang lại chỉ mất thịt của một cánh tay.

- Thật là đau đấy…

Tiếng Lâm Động khàn đặc, hắn chầm chậm ngẩng lên, gương mặt phủ đầy cái lạnh thấu xương. Tuy nhờ có long cốt Hồng Hoang hắn đã chặn được sát chiêu của La Thông, nhưng cơ thịt của một cánh tay biến mất vẫn gây nên một cơn đau khó tả thành lời. Hắn biết, nếu lần này không có long cốt Hồng Hoang thì chắc chắn hắn đã bị trọng thương.

Lâm Động nhìn La Thông chăm chăm, đôi mắt màu tử kim dần trào dâng sự hung hãn.

Bùm!

Hung quang trong mắt lên đến cực điểm, Lâm Động biến thành một đạo quang ảnh lao vút tới. Sát ý tỏa ra khiến nhiệt độ không gian cũng bị hạ thấp.

Hắn lúc này giống như Sát Thần giáng lân, cộng với cánh tay không có chút thịt nào kia, mọi thứ đều cho thấy sự ác liệt kinh hoàng.

Grào!

Tiếng long ngâm vọng ra từ cơ thể Lâm Động, một thứ nộ ý như ẩn như hiện bao trùm cả không gian.

Nó vừa cổ xưa vừa cao ngạo.

Thứ đó không phải phát ra từ Lâm Động mà là từ long cốt Hồng Hoang, Là long cốt cường đại nhất của Long tộc, nó cũng có sự cao ngạo của mình. Cửu Phụng Hóa Sinh Quang tuy lợi hại nhưng vẫn chưa đủ để khiêu chiến với nó!

Lâm Động nhìn Lâm Động với thanh thế kinh người, hung hãn lao tới thì ánh mắt tối sầm, hai tay kết ấn, ánh sáng cửu sắc phía sau càng thêm chói lòa.

- Ta không tin Cửu Phụng Hóa Sinh Quang của Cửu Phụng tộc ta lại không làm gì được một con người như ngươi!

La Thông cười hung hãn, đối mặt với Lâm Động đáng gờm này, hiển nhiên nộ hỏa của hắn đã thật sự bị kích thích. Nếu hôm nay mà không dọn dẹp được Lâm Động thì còn mặt mũi nào tự xưng là người của Cửu Phụng tộc?

- Cửu Phụng Triều Thánh!

La Thông biến hóa thủ ấn, gương mặt trở nên thành kính, rồi trước bao ánh mắt kinh ngạc, hắn cúi người như đang triều bái ai đó.

Rồi bỗng nhiên có
tiếng rít chói tai vọng ra từ cơ thể hắn. Ánh sáng cửu sắc phía sau bị quấy động, một con cự điểu cửu sắc hiện ra.

Vừa xuất hiện thì cả chín cái cánh vỗ mạnh, chỉ thấy ánh sáng ngưng tụ, cự điểu lao vút đi, quang ảnh bay đến đâu là không khí bị rạch tan đến đấy.

Quang ảnh đẹp đẽ, nhưng mang đầy mùi vị của sự chết chóc.

Lâm Động ngẩng lên nhìn con cự điểu, bị ánh sáng cửu sắc chiếu rọi, thân thể hắn đau đớn tột cùng, máu tươi thấm qua da, có dấu hiệu da thịt bị tan chảy.

Nhưng Lâm Động không hề có dấu hiệu rút lui, hắn biết rằng lúc này đã không còn đường lui nào nữa rồi. La Thông lúc này đã có ý định nhất quyết phải giết hắn, chỉ cần ý chí của hắn nhụt đi một chút thôi thì sẽ không còn bất cứ cơ hội sống nào!

Vì thế, phải tìm đường sống trong cõi chết!

Grào!

Trước sự uy hiếp mang tính chết chóc đó, xương cốt trong cơ thể Lâm Động bỗng nhiên nhu động một cách quỷ dị, ánh sáng bạch ngọc tỏa ra từ trong cơ thịt hắn, tiếng long ngâm cổ xưa mà bá đạo vang lên. Thứ ánh sáng đó ngưng tụ trên bề mặt cơ thể Lâm Động, nhìn từ xa giống như hắn đã biến thành một con cự long cổ xưa toàn thân lấp lánh ánh ngọc.

Con cự long cuộn mình, tỏa ra một thứ áp lực không thể nói rõ, khiến tất cả mọi người đều có cảm giác thân thể cong lại. Cảm giác như con ngọc long trước mắt là vương giả của cả yêu thú giới vậy!

- Thứ áp lực này…

Bọn Thiên Long Yêu Soái sừng sờ nhìn con ngọc long phía sau Lâm Động, toàn thân bỗng nhiên run rẩy, thậm chí giọng nói cũng run run.

- Long cốt Hồng Hoang?

Cuối cùng, giọng nói thốt ra từ miệng hắn đã mang đầy sự kinh hãi. Hắn cho rằng Lâm Động có được long cốt Viễn Cổ đã là đánh giá cao rồi. Nhưng không ngờ Lâm Động lại có được long cốt Hồng Hoang cường đại nhất Long tộc.

Thứ long cốt mà siêu cấp cường giả đã thống nhất cả yêu thú giới từng có.

Grào!

Con ngọc long uốn mình, rồi lao thẳng về phía cự điểu trước bao ánh mắt chấn kinh!

Ầm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ánh sáng cửu sắc và ánh ngọc quang đan xen, xâm thực lẫn nhau khiến không gian trở nên biến dạng.

Tất cả cùng kinh ngạc nhìn cảnh giao đấu ác liệt đó, không ai có thể ngờ trận đấu này lại tiến triển đến mức đó.

La Thông mắt đỏ lên, cười:

- Lâm Động, thủ đoạn của ngươi đúng là rất mạnh, nhưng dù thế nào ngươi cũng chỉ là Tử Huyền Cảnh đại thành, muốn đọ nguyên lực với một cường giả Chuyển Luân Cảnh như ta sao? Không biết sống chết!

Hai thứ ánh sáng đan xen vào nhau, hiển nhiên chúng đang tiêu hao nhanh chóng năng lượng của hai bên. Mà rõ ràng Lâm Động yếu thế về mặt này, chiến đấu lực của hắn tuy mạnh, nhưng không thể kiên trì được quá lâu. So về độ hùng hồn của nguyên lực thì đúng là Lâm Động không thể sánh được với La Thông.

- Vậy thì kết thúc sớm một chút!

Một giọng nói lạnh băng mang thứ sát ý kinh người vang lên, rồi Lâm Động được con ngọc long bao bọc, xuất hiện trước ánh sáng cửu sắc.

Phụt phụt!

Da thịt Lâm Động nhanh chóng bị tan chảy trước sự chiếu rọi của ánh sáng cửu sắc, chỉ trong vài giây đã có chỗ hở xương.

Vút!

Nhưng Lâm Động coi như không biết đến điều đó, tất cả sự đau đớn tụ lại thành sự hung hãn trong mắt, thân thể hắn bỗng xuất hiện trước mặt La Thông một cách quỷ dị.

- Hừ!

Lâm Động nhìn Lâm Động, ánh mắt lạnh băng, không chút do dự tung chưởng mang theo ánh sáng cửu sắc tóm về phía tim Lâm Động.

Uỳnh!

Lâm Động không hề né tránh, gương mặt trở nên hung hãn, giơ bàn tay trơ xương óng ánh ra.

Bàn tay xương đó đi đến đâu là không gian rách toạc đến đó, rồi đánh thẳng lên chưởng của La Thông.

Thứ ánh sáng cửu sắc có thể khiến da thịt tan chảy lại không có chút tác dụng gì với luồng sáng ngọc kia. Bàn tay xương đánh tan ánh sáng cửu sắc dễ như trở bàn tay!

Hai thân ảnh sượt qua nhau!

Ngọc long và cự điểu cũng đột nhiên đông cứng lại, bùm một tiếng nổ tung.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về hai thân ảnh kia, tim đập thình thình, rốt cuộc thì trận đấu đã phân thắng bại chưa vậy?

Hai thân ảnh sượt qua, lưng đối diện nhau.

Một trận gió nhẹ thổi qua lay động mép y phục của cả hai. Rồi đột nhiên có tiếng xương cốt vỡ vụn, đồng tử của tất cả mọi người đều co lại.

Vì họ nhìn thấy, trong hai người, cánh tay của một người đã nổ tung, thân thể cũng bay ngược ra sau, rơi uynh xuống đất tạo nên một cái hố sâu.

Trận chiến đã phân thắng bại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện