Lôi quang xẹt qua phía chân trời với một loại tốc độ cực kỳ kinh người, mơ hồ trong đó còn có tiếng sấm trầm thấp từ trên bầu trời truyền đến.
Lâm Động ngồi trên lưng Tiểu Viêm, cảm nhận được cuồng phong ập mặt mà đến kia, sắc mặt có chút tái xanh, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười vui sướng. Rời khỏi Viêm Thành không đến một năm mà thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, xem ra lần này ra ngoài lịch lãm, đối với việc đề thăng thực lực quả nhiên có nhiều chỗ tốt.
Nhớ ngày đó, lúc ở Cổ mộ phủ, thực lực Vương Viêm gần đạt đến Tạo Hình Cảnh đại thành đã có thể khiến hắn chật vật đến như vậy, nhưng hiện nay nếu gặp lại gã lần nữa, Lâm Động tuyệt đối có tự tin có thể cùng hắn đánh một trận, thậm chí còn có thể chiến thắng hắn nữa!
Mà Lâm Động cũng muốn nhìn một chút, khi mà Vương Viêm biết được cái kẻ lúc trước hắn cho rằng chỉ là một con kiến có thể tiện tay bóp chết bất cứ lúc nào, chẳng biết từ lúc nào, đã lặng yên đuổi kịp một gã thiên tài của Gia tộc Vương Thị như hắn, thì sắc mặt hắn không biết sẽ trở nên khó coi như thế nào.
- Vương Viêm ta đã có thể đuổi kịp, Lâm Lang Thiên, khoảng cách giữa chúng ta cũng không còn xa nữa đâu!
Lâm Động khẽ ngẩng đầu, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sắc lạnh như dao. Hắn bỗng nhớ đến cái đạo thân ảnh cao nhân nhất đẳng kia. Trong mắt của kẻ đó, địa vị của những kẻ thuộc phân gia như hắn chỉ sợ chẳng khác gì con sâu cái kiến cả.
Có lẽ cái gã thiên tài vô cùng chói mắt của Gia tộc Lâm Thị kia, căn bản là không nhớ tới cái gã phế vật của phân gia mà năm xưa hắn tùy tiện đánh cho trọng thương gần như trở thành phế nhân. Nhưng đối với Lâm Động mà nói, hắn vĩnh viễn không thể quên được, bởi chỉ vì một chút tùy tiện của cái tên đó đã hủy mất cả gia đình cùng với tuổi thơ tươi đẹp của hắn.
- Còn hơn một năm nữa, Lâm Lang Thiên, ngươi hãy đợi đấy cho ta!
Bàn tay khẽ nắm chặt lại, trong mắt Lâm Động lóe lên một tia hàn quang sắc bén, trong Tộc hội Gia tộc long trọng nhất kia, hắn sẽ ở đó vì phụ thân của mình mà đòi lại công đạo!
Đây chính là mục tiêu của gã thiếu niên này từ lúc còn thơ ấu, vì cái mục tiêu này mà hắn đã nỗ lực suốt mười năm qua!
- Hắc, xem ra dùng tinh huyết Long Viên tu luyện thành Ma Viên Biến quả nhiên cường hãn, không ngờ có thể giúp cho ngươi đánh bừa một trận với cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành…
Tiểu điêu thoáng chớp động, đã xuất hiện trên bả vai Lâm Động, ánh mắt có chút kinh ngạc khẽ cười, nói.
Nghe vậy, khóe miệng của Lâm Động cũng khẽ nhếch lên một chút.
Thời gian mà Ma Viên Biến có hiệu lực đã qua, thân thể cường hóa của hắn cũng dần khôi phục lại trạng thái bình thường. Thời điểm này, những cơn đau đớn do trận chiến đấu kịch liệt lúc trước gây nên, bây giờ mới từ trong cơ thể lan tràn ra, khiến cho hắn nhịn không được phải hít một ngụm lãnh khí.
- Chẳng qua chỉ có thể chống đỡ trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi, Ma Viên Biến vừa hết hiệu lực thì cần phải rút lui ngay…
Lâm Động có chút tiếc nuối nói. Thực lực của hắn dù sao cũng chỉ mới đạt đến Tạo Hình Cảnh tiểu thành, vẫn kém Tạo Khí Cảnh tiểu thành đến cả một cấp bậc. Cho dù có Ma Viên Biến, Đồng Lôi Thể tương trợ nhưng cũng không thể dễ dàng vượt qua một khoảng cách xa xôi như vậy được.
Chẳng qua, Lâm Động thật sự có lòng tin, chỉ cần hắn có thể tiếp tục tiến thêm một bước nữa, đạt đến Tạo Hình Cảnh đại thành mà nói, khi đó hắn liền có thể chân chính đánh bại cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành!
- Nếu như Vương Viêm bây giờ vẫn còn là thực lực như trước, nếu gặp lại thì nhất định phải cướp bóc thêm một hồi nữa mới được…
Lâm Động khẽ cười, uy lực của Kim Đài Trấn Ma Chưởng quả thật là chí cương chí cường, nhưng mà hắn thật ra vô cùng thích thú, nội tình của các đại tông tộc kia, quả thật là không tệ a!
- Ngươi định làm gì tiếp theo đây?
Tiểu điêu lười biếng hỏi.
- Ta muốn đến Đại Hoang Cổ Bi thử xem.
Lâm Động trầm giọng nói. Đại Hoang Cổ Bi chính là di tích của đại tông phái từ thời Viễn cổ, bảo bối trong đó tất nhiên không phải là Cổ mộ phủ trong Sơn mạch Thiên Viêm có thể so sánh được. Nếu như có thể tìm được bảo bối gì trong đó thì không hề nghi ngờ sẽ khiến cho thực lực của hắn đại tăng. Hơn nữa, hắn cũng một thử xem có thể tìm được một chút tin tức liên quan đến Tổ phù trong Đại Hoang Cổ Bi hay không.
- Hắc hắc, cứ như vậy đi. Chỉ có điều trước hết ta nghĩ ngươi nên đem Thiên Lân Cổ Kích tiến hóa trở thành Linh bảo Cao cấp đi, có lẽ sẽ càng tốt hơn!
Nghe vậy, tiểu điêu khẽ gật đầu, chợt nói.
- Linh bảo Cao cấp…
Lâm Động có chút nhíu mày. Hắn cũng hiểu rằng nếu như có thể đem Thiên Lân Cổ Kích đề thăng trở thành Linh bảo Cao cấp, thì quả thật có thể khiến thực lực tăng mạnh.
Đại Hoang Cổ Bi không chỉ là nơi cực kỳ nổi danh ở quận Đại Hoang, cho dù là phóng mắt khắp cả Vương triều Đại Viêm thì cũng là bảo địa thu hút sự chú ý của mọi người. So với Đại Hoang Cổ Bi, Cổ mộ phủ trong Sơn mạch Thiên Viêm quả thực quá nhỏ bé. Mà cũng đồng dạng, cường giả bị Đại Hoang Cổ Bi hấp dẫn đến, tất nhiên Cổ mộ phủ cũng không thể sánh bằng.
Thậm chí, ngay cả Tứ đại Tông tộc cũng có thể sẽ động tâm, mà nhân thủ của bọn họ, các loại nhân vật như Vương Viêm và Lâm Lang Thiên tất nhiên sẽ lại xuất hiện lần nữa.
Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Động liền lóe lên một tia hàn quang sắc bén. Sau khi trải qua một đợt kinh lịch trong Cổ mộ phủ, hắn đã ghi nhớ kỹ trong lòng sự sỉ nhục lần đó. Nếu lần này có cơ hội thì hắn nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lời.
Mà đối mặt với những đối thủ mạnh mẽ như vậy, con bài tẩy không thể không nhiều một chút được, nếu không rất có thể hắn sẽ bị kẻ khác nuốt trọn, ngay cả xương cũng không có nhả ra a!
Lần trước ở Cổ mộ phủ, Lâm Động đó là bởi vì thực lực yếu kém nên bị thua thiệt rất nhiều. Những bảo bối mà hắn thu hoạch được phần lớn đều do đám người Lâm Lang Thiên không thèm đặt vào trong mắt. Đương nhiên, Thiên Lân Cổ Kích là ngoại lệ!
Có lần kinh nghiệm trước đây, lần này Lâm Động tự nhiên sẽ không cam tâm để bảo bối cho người khác cướp lấy. Cho nên, phải khiến lực lượng trong tay của mình mạnh hơn một chút, đó mới là sự lựa chọn tốt nhất.
- Muốn cường hóa Thiên Lân Cổ Kích thì ít nhất cũng phải là Linh Phù sư thì mới có thể làm được, nhưng ta bây giờ vẫn còn cách cảnh giới này một khoảng khá xa…
Lâm Động có chút bất đắc dĩ nói.
- Đến một vài thành thị lớn ở quận Đại Hoang, nơi đó tự nhiên sẽ có Linh Phù sư, chỉ
cần trả đủ thù lao và cùng với nguyên vật liệu cho bọn chúng thì bọn chúng sẽ ra tay cường hóa thôi.
Tiểu điêu nhàn nhạt nói.
Nghe thấy vậy, Lâm Động lúc này mới ngẩn ra, có chút do dự, sau đó liền gật đầu. Đại Hoang Cổ Bi ba năm mới mở một lần, bỏ qua cơ hội lần này thì phải chờ ba năm nữa. Nhưng Tộc hội của Gia tộc Lâm Thị không có nhiều thời gian để hắn đợi như vậy. Cho nên, vì để bảo đảm, tốt nhất là nhanh chóng đem Thiên Lân Cổ Kích cường hóa trở thành Linh bảo Cao cấp, như vậy cũng có thể khiến cho hắn ở Đại Hoang Cổ Bi có thêm một con bài tẩy.
- Đại Hoang Cổ Bi nằm tại khu vực trung ương quận Đại Hoang, là mảnh đất phồn hoa nhất ở khu vực quận Đại Hoang. Có không ít thành thị lớn ở đây, muốn tìm Linh Phù sư cũng không khó. Thậm chí nếu thiếu nguyên vật liệu thì có thể đến Đấu giá hội, chỉ cần có tiền thì việc mua được cũng không phải là khó.
Lâm Động từ trong túi Càn Khôn lấy ra một cái danh mục, đọc sơ qua một chút rồi nói.
Đối với chuyện này, tiểu điêu cũng không có dị nghị gì, lập tức gập đầu.
- Một khi đã vậy, chúng ta liền xuất phát thôi. Tính toán thời gian thì lần phong ấn ở Đại Hoang Cổ Bi yếu đi cũng sắp đến rồi, trước khi phong ấn yếu đến mức thấp nhất, thì phải cường hóa hoàn tất.
Lâm Động cười nói.
- Đi!
Vừa dứt lời, Lâm Động khẽ vỗ nhẹ lên lưng Tiểu Viêm, lập tức xuất phát. Chỉ nghe một tiếng hổ gầm, lôi dực vừa động thì đã hóa thành một đạo lưu quang giống như tia chớp xẹt về phía chân trời.
Sau khi có cặp lôi dực này, tốc độ di chuyển của Tiểu Viêm cho dù là Lâm Động cũng không thể so sánh nổi. Có được vật cưỡi như vậy thay thể cho đi bộ, hiển nhiên cũng rút ngắn được rất nhiều thời gian.
Đại Hoang Cổ Bi, ngay cả cái tên quận Đại Hoang cũng là do từ đây mà đặt ra, từ đó đủ để thấy vùng bảo địa này có thanh danh to lớn đến mức nào.
Di tích của Tông phái thời Viễn cổ, nghe nói, trong thời đại đó thực lực của tông phái này đủ để sánh ngang với cả một Vương triều, mà Tông chủ chính là nhân vật đứng đầu cái Vương triều đó, thực lực to lớn kinh thiên, so với những tông môn như Cổ Kiếm Môn thì không biết cường đại hơn mấy ngàn mấy vạn lần…
Mà Đại Hoang Cổ Bi chính là một di tích do một cái tông phái Viễn cổ truyền lại, bên trong cất chứa rất nhiều bảo vật, chỉ là suy nghĩ thôi cũng khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải động tâm. Dưới sự dụ hoặc của vùng bảo địa này, cả Vương triều Đại Viêm, Lâm Động thực sự không nghĩ ra có vị cường giả hay thế lực nào có thể không để tâm tới nơi này được. Cho nên, đến khi Đại Hoang Cổ Bi mở ra, cường giả của cả Vương triều Đại Viêm e rằng sẽ chen chúc mà đến, ý đồ tự nhiên là muốn từ trong di tích của tông phái Viễn cổ này tìm được một vài công pháp vũ kỹ hoặc là bảo vật gì có thể khiến mình thoát thai hoán cốt…
Nhưng muốn từ trong số người tầm bảo khổng lồ như vậy mà chiếm được tiện nghi, nếu không phải có chút bản lãnh, có lẽ chỉ có thể bị người khác nghiền nát thành từng mảnh vụn mà thôi.
Diện tích quận Đại Hoang cực kỳ rộng lớn, theo Lâm Động tính toán, cho dù là diện tích của quận Thiên Đô cũng không bằng một nửa diện tích quận này. Danh tiếng là quận lớn nhất và nguy hiểm nhất của Vương triều Đại Viêm, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Mục đích chuyến đi lần này của Lâm Động chính là một tòa thành lớn ở sâu trong quận Đại Hoang, tên là thành Đại Khôi.
Thành Đại Khôi này trong số tất cả các thành thị lớn của quận Đại Hoang này, đủ để xếp vào năm hạng đầu tiên. Quy mô lớn như vậy, người thường không thể tưởng tượng hết được. Hơn nữa thành thị nơi này nằm cách Đại Hoang Cổ Bi cũng chỉ không quá hai ngày đường, xem như là có chút gần. Đương nhiên, quan trọng nhất là Lâm Động đã hỏi thăm và biết được trong mấy ngày nữa sẽ có tổ chức một Đấu giá hội khá lớn ở thành Đại Khôi, mà đây mới là mục đích chủ yếu của hắn.
Muốn đem Thiên Lân Cổ Kích cường hóa đến Linh bảo Cao cấp cũng không phải là việc dễ dàng, cần phải có một ít nguyên liệu quý hiếm. Những vật liệu này chỉ có thể từ trong Đấu giá hội mới có thể kiếm ra được.
Hơn nữa, Lâm Động từ chỗ Viễn Cổ Long Viên còn thu được một quả Vạn Thú Quả, nếu như có thể đem luyện hóa được thì thực lực của hắn sẽ tăng lên không nhỏ. Nhưng Vạn Thú Quả này ngưng tụ một lượng lớn tinh huyết của Yêu thú, năng lượng cuồng bạo này tương đối đáng sợ. Lâm Động nếu muốn thuận lợi luyện hóa thì cần phải dùng một ít linh dược để trung hòa lực lượng cuồng bạo này, bằng không chỉ có thể ngồi nhìn không mà thôi.
Cho nên, lần này đến thành Đại Khôi, phần lớn mục tiêu của hắn đều là hướng về phía tràng Đấu giá hội kia.
o0o
Thành Đại Khôi cách Viễn cổ Phế Giản một đoạn đường tương đối xa, mặc dù Lâm Động có Tiểu Viêm nên không cần đi bộ, nhưng lộ trình này ngựa chạy không ngừng cũng mất thời gian đến bảy ngày.
Hắn cùng với Tiểu Viêm liên tục phóng chạy, tiến về phía khu vực trung tâm của quận Đại Hoang mất đến một ngày thời gian, thì một tòa thành thị khổng lồ giống như một đầu mãnh thú thời Viễn cổ đang nằm phủ phục trên dãy bình nguyên, mới nhất thời ẩn hiện xuất hiện trước tầm mắt của Lâm Động.
Ngồi trên lưng Tiểu Viêm, Lâm Động nhìn tòa thành thị lớn gấp mười lần Viêm Thành này, trong mắt tràn ngập một sự rung động mãnh liệt. So với tòa thành thị như vậy thì Viêm Thành mà hắn từng cảm thấy không tệ ngược lại có chút mùi vị giống như chốn thâm sơn hẻo lánh vậy.
Nơi này chính là thành Đại Khôi!