Vũ Động Càn Khôn

Biến Hóa Của Thạch Phù


trước sau



Ánh trăng nhàn nhạt bao phủ cả mặt đất, trông như một tấm ngân sa (vải bạc) huyền ảo.

Bên trong tinh thần không gian hắc ám, thân ảnh Lâm Động lại lần nữa xuất hiện, sau đó, hai đạo quang mang cũng đồng thời xuất hiện, lần lượt thi triển Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng.

Nhưng mà lần này, Lâm Động lại không chú ý tới hai đạo quang ảnh này, mà chỉ chăm chú nhìn vào đạo quang ảnh thứ hai, vẻ mặt rất ư là khẩn trương.

Buổi chiều vừa rồi, hắn đã lật xem toàn bộ cuốn Kỳ Môn Ấn này, nhưng đúng như lời Lâm Hà nói, đây chỉ là tàn quyển, muốn đem những thứ phức tạp và rườm rà trong đó tu luyện thành công, đích xác là chuyện quá mức khó khăn.

Cho nên, trải qua cả một buổi chiều tập luyện, hiệu quả đem lại cực kỳ nhỏ bé, mà cuốn Kỳ Môn Ấn tàn quyển này, lại không giống như những bộ võ học trước đây mà Lâm Động từng biết, tỷ như: Thông Bối Quyền, Bát Hoang Chưởng … đây đều là những bộ sách võ học cố định, nhưng mà Kỳ Môn Ấn này lại khác, bộ võ học này muốn sử dụng nó phải dùng Ấn Pháp dẫn động nguyên khí trong cơ thể, mà khi đem nguyên khí cùng với Ấn Pháp kết hợp với nhau, mới có thể bộc phát ra lực lượng mạnh nhất.

Mặc dù chỉ là vội vã nhìn thoáng qua, nhưng Lâm Động vẫn nhận ra, ấn pháp này không toàn vẹn, đây có lẽ cũng là nguyên nhân vì sao mà Lâm Khiếu, Lâm Chấn Thiên hai người đã tu luyện thành công nhưng sau đó lại buông bỏ, không thể hoàn chỉnh được ấn pháp, thì không cách nào phát huy được thực lực vốn có của nó.

Nhưng cho với Ấn pháp thiếu hụt này, Lâm Động vẫn muốn thử xem, dựa vào quang ảnh Thạch Phù có thể hoàn thiện nó hay không …

Trong lúc Lâm Động đang khẩn trương nhìn chăm chú, thì đạo quang ảnh thứ hai trong không gian hắc ám đứng im một lát, sau đó thân hình bập bềnh như sóng, rồi tạo thành một đạo quang ảnh khác.

Nhìn thấy quang ảnh mới đã thành hình, trong lòng Lâm Động cũng nhịn không được thở phào một hơi.

Hai tay của quang ảnh kia đang khép lại với nhau, kết xuất thành một thủ ấn phức tạp.

“Đây chính là Khai Thiên Ấn Pháp của Kỳ Môn Ấn.”

Ánh mắt Lâm Động vào thời khắc này trở nên nóng bỏng, nhìn không chớp mắt vào quang ảnh.

Sau khi quang ảnh thi triển ra thủ ấn thứ nhất, vẫn tiếp tục biến ảo 5 lần nữa, ấn quyết mỗi lần biến đảo đều tương đối phức tạp, nhưng do có một buổi chiều chuẩn bị, Lâm Động miễn cưỡng có thể theo kịp tiết tấu này.

Mà khi thủ ấn của quang ảnh biến hóa đến lần thứ bảy, Lâm Động đột nhiên hô lên, bởi vì trên tàn quyển, ấn pháp chỉ tới đây là hết, cho nên những ấn pháp tiếp theo, chính là những thứ mà tàn quyển không có …

Trong cái nhìn khẩn trương và tỉ mỉ của Lâm Động, quang ảnh vốn biến hóa Ấn Pháp như nước chảy mây trôi, đột nhiên hơi đình trệ, nhưng mà nó đình trệ cũng chỉ bằng một hơi thở, sau đó lại tiếp tục biến ảo!

“Thành công rồi!”

Nhìn những thủ tháp xa lạ của quang ảnh, nhưng lại vô cùng hợp với những ấn pháp trước đó, Lâm Động muốn nhảy dựng lên, trên khuôn mặt tràn ngập sự kích động và hưng phấn.

Võ học vốn không trọn vẹn, nhưng với năng lực kỳ dị của quang ảnh, nó đã được khôi phục hoàn chỉnh!

“Hóa ra là thật…”

Lâm Động kích động được một hồi lâu mới từ từ khôi phục lại tỉnh táo, sau đó đưa mắt nhìn về quang ảnh, mà khi ánh mắt hắn nhìn sang, sắc mặt lại biển đổi mạnh mẽ, bởi vì hắn phát hiện, quang ảnh trở nên ảm đạm đi rất nhiều, thậm chí tốc độ của ấn pháp trên tay cũng chậm đi rất nhiều.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Lâm Động rất là kinh hãi, tình huống này chưa từng xảy ra, kể từ khi hắn có được Thạch Phù.

Sắc mặt Lâm Động trở nên khó coi, tốc độ biến ảo Ấn Pháp của quang ảnh càng lúc càng chậm, sau đó liền trực tiếp ngừng lại đột ngột, nhìn vào thủ pháp cuối cùng, hắn dám chắc, đó không phải là ấn pháp cuối cùng của Kỳ Môn Ấn.

“Chẳng lẽ ngay cả quang ảnh Thạch Phù cũng không thể khôi phục hoàn toàn được Kỳ Môn Ấn hay sao?”

Lâm Động nhíu chặt mày lại, hiển nhiên có chút không hiểu nổi, tại sao mới vừa rồi quang ảnh Thạch Phù còn tốt, mà bây giờ lại không thể tiếp tục.

Quang ảnh Thạch Phù vốn đã ngừng, một lát sau lại bắt đầu thi triển Kỳ Môn Ấn lại từ đầu, nhưng mà làm cho Lâm Động phiền muộn chính nó, nó chỉ thi triển tới chỗ
cũ rồi dừng lại…

Cứ lặp lại như thế vài lần, vẫn không có bất kỳ biến hóa gì nữa …

Lâm Động ngơ ngác nhìn chăm chú vào quảng ảnh Thạch Phù, sau một hồi lâu, rốt cục thì vô kế khả thi, đành thở dài một hơi, tự giễu nói:

“Bỏ đi, khôi phục được một chút là tốt rồi, tóm lại, nó vẫn hoàn chỉnh hơn so với những gì ghi trên tàn quyển một chút.”

Nói xong, Lâm Động vươn hai tay ra, án chiếu theo Ấn Pháp mà quang ảnh đang luyện …

Cứ như vậy, trải qua một hồi lâu, Lâm Động vừa buông hai tay ra, thở dài một hơi, những Ấn Pháp này mặc dù phức tạp, nhưng mà dưới sự chỉ dạy hoàn mỹ của quang ảnh Thạch Phù, cho nên chuyện ghi nhớ trong đầu thì không khó, nhưng thi triển lại khó vô cùng.

“Theo như lời tàn quyển này, Kỳ Môn Ấn chia làm 4 tầng, nhưng mà trên tàn quyển, chỉ ghi lại Ấn Pháp tầng thứ nhất. Nếu như mình đoán không sai, ấn pháp mà quang ảnh khôi phục được, chính là ấn pháp tầng 2. Nhưng lại không biết tại sao lại không khôi phục được tầng thứ 3 và thứ 4, chẳng lẽ nói nguyên nhân chính là do quá mức khó khăn?”

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu, thở dài nói:

“Hai tầng thì hai tầng, dù sao lấy thực lực của ta bây giờ, có thể tu luyện Kỳ Môn Ấn tầng 1 thành công đã là vô cùng khó khăn rồi.”

Trong lòng an ủi một tiếng như vậy, Lâm Động mang theo chút tiếc nuối rời tinh thần không gian hắc ám này.

***

Trên giường ở trong phòng, hai mắt Lâm Động vốn nhắm chặt nay đã mở ra, tung mình nhảy xuống đất, sau đó đề khí hóp bụng, hai tay thi triển những ấn pháp khó khăn.

Ấn Pháp chậm chạm hoàn thành từng bước một, mầm mống Nguyên Lực chuyển động trong kinh mạch Lâm Động cũng đột nhiên truyền tới một chút ba động, nhưng mà loại ba động này cực nhỏ, chợt lóe lên, rồi biến mất không thấy gì nữa cả.

Khi ba động này biến mất, Lâm Động cũng bất đắc dĩ lắc đầu, tuy nói đã nhớ được Ấn Pháp, nhưng muốn làm cho Nguyên Lực cùng với Ấn Pháp đồng thời vận chuyển đến trình độ ăn ý, thì vẫn cần không ít thời gian luyện tập, dù sao tầng 1 của Kỳ Môn Ấn cũng là tam phẩm võ học.

“Kỳ Môn Ấn tầng thứ nhất tương đương với tam phẩm võ học, nếu như tập luyện thành công tầng thứ 2 … vậy thì có thể so sánh với tứ phẩm võ học, ít nhất cũng đứng đầu trong hàng ngũ tam phẩm võ học.”

Nghĩ đến đây, sự phiền muộn của Lâm Động cũng giảm bớt đi nhiều, khẽ thở ra một hơi, đưa tay lấy Thạch Phù ra, song khi hắn nhìn xuống, sắc mặt liền có biến đổi lớn.

“Đã có chuyện gì xảy ra … “

Thạch Phù hiện giờ đã có chút ảm đạm, cái cảm giác ôn hòa mát mẻ như ngọc cũng đã tiêu tán đi rất nhiều, thậm chí những ký hiệu kỳ dị dày đặc cũng phai nhạt đi không ít.

Thạch Phù bây giờ chẳng khác gì một viên đá phổ thông!

Trông Thạch Phù bây giờ, dường như nó đã mất đi một loại lực lượng nào đó duy trì, biến nó trở lại thành một viên đá tầm thường.

“Thiếu hụt năng lượng?”

Một suy nghĩ chợt lóe lên, làm cho sự hoảng loạn trong lòng Lâm Động giảm bớt, tới lúc này hắn mới hiểu ra, tại sao quang ảnh Thạch Phù chỉ khôi phục được một nửa đã tự động ngừng lại.

Thạch Phù dùng để hoàn thiện võ học, đương nhiên cũng cần năng lượng duy trì, trải qua thời gian hoàn thiện Thông Bối Quyền, Bát Hoang Chưởng, Kỳ Môn Ấn, năng lượng trên Thạch Phù đã bị tiêu hao tới mức không còn!

“Chắc là như vậy … “

Trong phòng, Lâm Động lau mồ hôi lạnh trên trán, nếu đã biết rõ vấn đề ở chỗ nào, vậy thì có thể nghĩ biện pháp giải quyết. Đối với hắn, Thạch Phù quá mức trọng yếu, bất kể như thế cũng không thể để cho nó xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện