Vũ Động Càn Khôn

Lâm Động Trở Về


trước sau



Nhìn khí tức Lâm Phong đột nhiên trở nên vô cùng cuồng bạo, Thanh Đàn khẽ biến sắc, lạnh lùng nói:

- Ngươi muốn phạm quy?

Dựa theo quy định, trong Tộc hội nghiêm cấm sử dụng các loại đan dược tăng thực lực. Mọi cuộc đấu đều bắt buộc phải dựa vào thực lực của bản thân, hành động này của Lâm Phong rõ ràng đã phạm quy.

- Hắc hắc, chỉ mình ngươi nhìn thấy cũng vô dụng!

Nghe thấy vậy, Lâm Phong cũng cười lạnh, liếc mắt nhìn sang trọng tài trung niên ở bên cạnh.

Ánh mắt gã này biến đổi một lúc, cuối cùng lui lại hai bước. Tuy hành động này của Lâm Phong đã phạm quy, nhưng hắn lại làm rất kín đáo, trừ hắn và Thanh Đàn nhìn thấy ra thì những người khác căn bản không hề nhìn thấy.

Lâm Phong trong Gia tộc Lâm Thị cũng có chút địa vị, huống hồ hắn cùng Lâm Lang Thiên còn có chút quan hệ, cho nên vị trọng tài này cũng không dám đắc tội quá mức, cuối cùng quyết định coi như không biết.

Nhìn thấy hắn hành động như vậy, Thanh Đàn cũng có chút tức giận. Người trong Nội tộc quả nhiên đều coi khinh người khác.

- Lâm Thanh Đàn, ngươi và ta cũng không có ân oán gì, muốn trách thì phải trách tên phế vật Lâm Động, không ngờ dám đắc tội với Lâm Lang Thiên đại ca. Hắc hắc, cũng không nhìn xem hắn là cái thứ gì, cũng muốn đấu cùng Lâm Lang Thiên ca? Không biết sống chết là gì!

Lâm Phong chậm rãi đứng dậy, tay nắm lại, từng tia hàn khí màu đen bị hắn ép ra khỏi cơ thể. Hắn nhìn Thanh Đàn, cười lạnh nói.

- Ngươi muốn chết!

Nghe thấy Lâm Phong nhục mạ Lâm Động, Thanh Đàn mặt lạnh như băng. Nàng bây giờ không còn là tiểu cô nương làm gì cũng cần Lâm Động bảo vệ nữa.

- Ta hiện tại thực lực có thể đạt tới cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa, tuy di chứng để lại sẽ khiến ta phải nằm trên giường nửa năm, nhưng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ Lâm Lang Thiên đại ca giao cho, ta sẽ có được nhiều lợi lộc, còn nhiều hơn rất nhiều những tổn thất này.

Lâm Phong cười nói, mắt đỏ lừ, hiển nhiên đang dựa vào dược lực của đan dược để kích thích lực lượng trong cơ thể.

- Tự động nhận thua đi, tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, ta thật không muốn xuống tay!

Ánh mắt Lâm Phong nóng bỏng lướt qua thân thể mềm mại của Thanh Đàn, nói.

Ánh mắt Thanh Đàn lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, cũng không nói gì thêm, tay nhẹ nhàng vung lên. Đột nhiên từng đạo nguyên lực băng hàn màu đen từ trong cơ thể điên cuồn tuôn ra.

Mấy đạo nguyên lực này như những con cự mãng màu đen bay xung quanh Thanh Đàn, trong lúc bay lượn phát ra nguyên lực ba động kinh người.

- Băng Cực Đông Thiên Chưởng!

Nguyên lực âm hàn màu đen gầm thét, rồi sau đó Thanh Đàn mạnh mẽ đánh ra một chưởng. Nhất thời, nguyên lực hùng hậu ầm ầm kéo ra, trực tiếp hóa thành một con cự long băng lãnh dài hàng mười mấy trượng. Sau đó một tiếng long ngâm vang lên, mang theo hàn khí lạnh thấu xương, mạnh mẽ lao về phía Lâm Phong.

Rắc!

Băng hàn cự long lướt tới đâu, mặt đất đều kết thành tầng băng. Một cỗ hàn khí lạnh lẽo lan ra.

- Hừ, ta đã nói rồi, ta hiện tại đã có thể sánh với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, ngươi dựa vào đâu để đấu cùng ta?

Lâm Phong từ trên cao nhìn xuống cự long đang phóng tới, ánh mắt cười lạnh, sau đó tay mạnh mẽ bắt ra, cự chưởng nguyên lực thành hình, nắm chặt lấy đầu cự long lạnh lẽo kia.

- Phá cho ta!

Cự chưởng nguyên lực đột nhiên nắm chặt, đột nhiên cự long do nguyên lực của Thanh Đàn hình thành vỡ tan thành từng tia hàn vụ.

Lâm Phong lúc này giống như Chiến Thần, toàn thân tràn ngập lực lượng cường đại. Một cảnh này khiến không ít người chấn kinh, rất nhiều người đang tự hỏi tại sao thực lực của Lâm Phong lại đột nhiên tăng vọt như vậy?

Trong đó một vài người đã đoán ra sự tình, nhưng không ai nói gì. So với Lâm Phong, những người của Phân gia địa vị vô cùng thấp kém, căn bản không đáng vì bọn chúng mà đắc tội với người của Nội tộc.

Ở khu vực ghế vàng phía trước đấu trường, một đạo thân ảnh trẻ tuổi đang ngồi ở đó. Hắn chính là người trẻ tuổi nhất ở đây, nhưng những người xung quanh không hề có chút bất mãn với việc hắn được ngồi ở đây. Bởi vì hắn chính là Lâm Lang Thiên, thiên tài đệ nhất trong Gia tộc Lâm Thị hiện tại.

Lúc này ánh mắt Lâm Lang Thiên đang thản nhiên nhìn sân đấu có Lâm Phong. Sau khi Lâm Phong nuốt đan dược hắn đưa cho, hắn biết, cuộc đấu này đã có kết quả.

Ba người của Phân gia Viêm Thành đều bị loại ngay vòng đầu tiên, đó sẽ là Phân gia nhục nhã và vô dụng nhất của Tộc hội lần này!

Lâm Lang Thiên nhẹ nhàng bưng chén trà trước mặt, khóe miệng mỉm cười. Lâm Động, một tên của Phân gia hèn mọn cũng dám khiêu chiến hắn!

Hôm nay, e rằng hắn còn không có gan lộ diện nữa.

- Hàn Độc Thực Cốt!

Băng long bị bóp vỡ, Thanh Đàn cũng hừ nhẹ một tiếng, lui lại một bước, sau đó tay lại biến hóa. Hàn vụ vừa bị bóp vụn không ngờ kéo đến bên Lâm Phong, xâm nhập vào trong cơ thể hắn.

- Vô dụng!

Nhưng đối mặt với sự phản kháng kịch liệt của Thanh Đàn, Lâm Phong cũng lạnh lùng lắc đầu, chân dậm mạnh lên đất, nguyên lực hùng hậu liền lao ra, quét bay đám hàn vụ kia đi.

Cục diện giữa sân cơ hồ trong nháy mắt đã xoay chuyển,
Lâm Phong vốn dĩ ở thế hạ phong đột nhiên đã xoay chuyển cục diện, chiến thế thượng phong tuyệt đối.

- Sao lại có thể? Khí tức của Lâm Phong sao lại tăng lên mạnh mẽ như vậy?

Sắc mặt Lâm Mãng tái xanh nhìn cục diện vừa xoay chuyển trong sân, nghiến răng nói.

- Lâm Phong nhất định đã dùng thủ đoạn nào đó để đề thăng thực lực!

Sắc mặt Lâm Khiếu vô cùng khó coi, nếu Thanh Đàn lại thua thì bọn họ sẽ trở thành Phân gia đầu tiên bị thất bại sạch sẽ.

- Phụ thân, làm thế nào bây giờ?

Vẻ mặt Lâm Khang lo lắng.

Lâm Chấn Thiên chậm rãi lắc đầu, sắc mặt cơ hồ già nua đi rất nhiều, thanh âm khàn khàn nói:

- Có người muốn chúng ta mất mặt, chẳng có cách nào khác!

Cho tới lúc này, lão đã khẳng định có người giở trò, nếu không thì không thể nào có chuyện ba người bọn Thanh Đàn đều ngay ở vòng đầu tiên đều gặp đối thủ khó chịu như vậy. Hơn nữa, những đối thủ này đều là người của Nội tộc.

Nghe thấy vậy, đám người Lâm Khiếu cũng trở nên trầm mặc, ánh mắt tức giận. Bọn họ bởi vì Tộc hội này mà đã chuẩn bị biết bao năm, lẽ nào lần này cũng thất bại nữa sao?

o0o

- Nếu thủ đoạn của ngươi chỉ có như vậy thì tỷ thí hôm nay, ta thắng!

Dưới ánh mắt chăm chú theo dõi của những người xung quanh, Lâm Phong thản nhiên nhìn Thanh Đàn phía dưới, mỉm cười. Hắn cũng không có ý kéo dài cuộc chiến, trạng thái này của hắn không thể kéo dài lâu, nếu hắn xảy ra biến cố gì thì nhất định sẽ phải hứng chịu sự tức giận của Lâm Lang Thiên. Đối với việc đó, Lâm Phong vô cùng sợ hãi.

Trong lòng đã có ý đó, lãnh ý trong mắt Lâm Phong tuôn động, bàn tay nắm lại, lại một cỗ nguyên lực cuồng bạo từ trong cơ thể hắn tuôn ra.

Nguyên lực này ngưng tụ thành hình trước mặt Lâm Phong, trong nháy mắt đã ngưng thành hình Long Tượng. Nhưng lần này thể tích của Long Tượng đã tăng lên mấy lần, hình thể cũng càng ngưng thực hơn, hiển nhiên uy lực so với lần trước đã tăng lên rất nhiều.

- Long Tượng Bá Quyền!

Long Tượng thành hình, Lâm Phong hét to một tiếng, chợt một quyền đánh ra, nhất thời không khí phía trên sân đấu đều nổ tung, để lại những hố lớn trên sân đấu.

Đối mặt với công kích hung hãn đó của Lâm Phong, Thanh Đàn cắn chặt môi, cánh tay mảnh mai biến hóa nhanh chóng. Sau đó nguyên lực băng lãnh màu đen tuôn ra, ngưng thành một đóa băng liên trước mặt nàng.

-Ầm!

Long Tượng khổng lồ gào thét lao xuống, mạnh mẽ đánh lên băng liên. Nhưng lần này băng liên đã không còn có kết quả như lần trước, ngược lại dưới quyền phong cường hãn kia đã bắt đầu tan vỡ.

- Phá cho ta!

Trên không trung, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, băng liên đột nhiên vỡ tan, hóa thành hàn vụ bay đi.

- Hừ!

Băng liên bị chấn vỡ, Thanh Đàn cũng hừ nhẹ một tiếng, nhưng nàng vẫn quật cường đứng tại chỗ, không hề lui lại.

- Nếu ngươi đã không nhận thua, vậy thì đừng trách ta thủ đoạn ngoan độc!

Thấy Thanh Đàn vẫn ngoan cố chống lại, ánh mắt Lâm Phong cũng phát lạnh. Quyền ảnh Long Tượng lại lao tới, lần này trực tiếp đánh lên người Thanh Đàn.

- Lâm Động ca, ngươi còn không hiện thân sao?

Thanh Đàn nhìn quyền phong gào thét lao tới, không lập tức ra tay chống đỡ mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khẽ nói.

- Lâm Động? Hừ, cho dù hắn có ở đây, e rằng cũng không có gan xuất hiện!

Lâm Phong cười lạnh nói.

Nhưng thanh âm của hắn vừa thốt ra, đột nhiên một tiếng cười như sấm mang theo nguyên lực ba động kinh thiên động địa từ xa vang lên, trong nháy mắt dưới con mắt chú ý của vô số người, xuất hiện trong đấu trường.

- Ha ha, yên tâm, có Lâm Động ta ở đây, hôm nay không ai có thể làm ngươi bị thương!

Nguyên lực gào thét đầy trời, sau đó một đạo lưu quang lao tới, mọi người liền nhìn thấy một đạo thân ảnh trẻ tuổi như ma quỷ xuất hiện trong sân đấu.

- Động nhi?

Khi đạo thân ảnh kia vừa xuất hiện, vẻ vui mừng như điên liền xuất hiện trong mắt đám người Lâm Khiếu. Người bọn họ chờ đợi, rốt cuộc cũng đã xuất hiện!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện