Vũ Động Càn Khôn

Biến Cố


trước sau



Tiến vào tầng thứ 9 cũng không nằm ngoài dự đoán của Lâm Động, tu luyện hơn hai tháng trời, hơn nữa còn sử dụng rất nhiều linh dược đan hoàn, mầm mống Nguyên Lực trong cơ thể hắn đã sớm đạt đến trình độ đủ để đột phá chướng ngại đan điền.

Trải qua thời gian tích góp, dã tâm Lâm Động cũng lớn hơn, hắn muốn trong thời điểm đột phá tới tầng 9, cũng sẽ tiến hành trùng kích luôn Địa Nguyên Cảnh!

Cái ý nghĩ này đúng là có chút điên cuồng, tầng 9 Thối Thể cùng với Địa Nguyên Cảnh mặc dù chỉ cách nhau một bước, nhưng chênh lệch giữa chúng lại cực kỳ to lớn. Không hề khoa trương khi nói rằng, một cao thủ Địa Nguyên Cảnh có thể dễ dàng giải quyết ba bốn tên tầng 9 Thối Thể. Đó chính là sự chênh lệch giữa hai cảnh giới.

Rất nhiều người lúc đạt tới tầng 9 Thối Thể, đều yên lặng tu luyện tiếp, đợi khi Nguyên Lực trong đan điền phát triển đến một mức độ nhất định mới dám trùng kích Địa Nguyên Cảnh, số người có ý nghĩ như Lâm Động thì cực kỳ ít.

Đương nhiên, ý nghĩ này tuy nói là điên cuồng, nhưng đối với Lâm Động mà nói, cũng không phải là hoàn toàn không thể làm, mầm mống Nguyên Lực của hắn so với người bình thường vốn là mạnh mẽ hơn rất nhiều, hơn nữa trong khoảng thời gian này hắn đã hấp thu rất nhiều đan hoàn linh dược và trong tay còn dự trữ không ít, hắn thật sự có năng lực.

"Hô. . ."

Một làn hơi trắng từ trong cổ họng Lâm Động phun ra, tựa như một loại mũi tên khí, hai mắt khép hờ của Lâm Động cũng từ từ mở ra, trong bụng truyền ra cảm giác ấm áp, làm cho cả người đều tràn đầy lực lượng.

"Sau khi đan điền được khai mở, quả nhiên không giống như trước kia..."

Cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, tinh thần Lâm Động cũng có chút phấn khởi, đan điền khai mở đối với con đường tu luyện mà nói, quả thực chính có tầm quan trọng không cách nào hình dung được, đây là nền móng then chốt nhất trong lúc tu luyện!

"Sau khi tiến vào được Địa Nguyên Cảnh, có thể tu luyện công pháp bí tịch, đến lúc đó uy lực của Nguyên Lực cũng sẽ được tăng lên…"

Bí tịch, hai chữ thật đơn giản, nhưng có thể tạo nên vô số tranh chấp, bí tịch khác với với võ học. Võ học có năng lực lớn nhất là dẫn phát Nguyên Lực, nhưng mà bí tịch lại có thể cường hóa Nguyên Lực!

Dựa theo một chút tin tức mà Lâm Động biết được, công pháp bí tịch cũng có phân chia cấp bậc, nhưng mà nó không phức tạp như võ học, nó chỉ được phân chia thành 3 cấp bậc.

Từ thấp đến cao là tam lưu bí tịch, nhị lưu bí tịch, nhất lưu bí tịch, đơn giản, thông dụng, nhưng thực tế.

Ở trong Lâm gia cũng có một quyển công pháp bí tịch, chẳng qua chỉ là tam lưu bí tịch mà thôi, nhưng cho dù như vậy, bản gốc của bí tịch này vẫn luôn do Lâm Chấn Thiên tự mình bảo quản, trong gia tộc, chỉ có cao thủ bước vào Địa Nguyên Cảnh mới có thể biết được sự tồn tại của bí tịch và tu luyện nó.

Đối với bản công pháp bí tịch kia, Lâm Động rất tình cờ mới nghe Lâm Khiếu đề cập sơ lược qua về nó, tuy rằng không nghe được rõ ràng cho lắm, nhưng hắn cũng hiểu được vậy này có tầm quan trọng lớn đến mức nào.

Ở trên giường, Lâm Động lắc đầu, gạt đi những tạp niệm trong đầu, hiện tại nghĩ đến việc này còn hơi sớm, chờ khi hắn chân chính tiến vào Địa Nguyên Cảnh, không cần hắn nói, Lâm Chấn Thiên cũng sẽ đem bí tịch kia cho hắn tu luyện.

Lâm Động đưa tay sờ dưới gối, sau đó lấy ra hai cái bình, trong một cái bình nhỏ mang kiểu dáng cổ xưa của Trung Quốc, có chứa chừng mười viên đan hoàn có màu sắc sặc sỡ, cái bình còn lại tràn ngập hàn khí dày đặc, những viên Âm Châu trắng như tuyết ở trong đó tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương.

Đầu tiên, Lâm Động lấy ra hai viên đan hoàn bỏ vào miệng, mất gần nửa giờ mới hấp thu toàn bộ dược lực hùng hồn của chúng, sau khi hấp thu xong, Nguyên Lực trong đan điền của hắn đã có vẻ sôi trào.

Cảm thụ được Nguyên Lực cuồn cuộn trong đan điền, Lâm Động mới từ trong một bình khác lấy ra một viên Âm Châu, hàn khí lạnh thấu xương kia cho dù đã bị Nguyên Lực trong lòng bàn tay Lâm Động bao bọc, nhưng vẫn cảm giác được mọt sự đau đớn truyền tới.

Địa Nguyên Cảnh chỉnh là cảnh giới Âm Sát khí có thể dung hợp với Nguyên Lực, khiến cho Nguyên Lực trở nên mạnh mẽ hơn, mà trong giai đoạn này điều tối quan trọng nhất chính là hấp thu được Âm Sát Khí trong thiên địa.

Đương nhiên, Âm Sát khí phổ thông trong thiên địa, Lâm Động không để vào trong mắt, những viên Âm Châu được hấp thu từ trong cơ thể Thanh Đàn có thể đạt tới phẩm chất ngũ đẳng, nếu như có thể dung hợp thành công, vậy thì uy lực đương nhiên là cường hãn hơn bình thường.

Cầm viên Âm Châu này, Lâm Động hít sâu một hơi, sau đó không dám chậm trễ trực tiếp bỏ vào trong miệng.

Khi mà Âm Châu tiến vào cơ thể, thân thể Lâm Động cơ hồ trong nháy mắt cứng ngắc lại, hàn khí lạnh như băng điên cuồng khuếch tán, trên da cũng xuất hiện một tầng băng mỏng.

Hơi lạnh thấu xương từ trong cơ thể truyền ra, nhưng mà đây cũng là lúc mà trạng thái cơ thể của Lâm Động tốt nhất, cho nên mới có thể chống lại được sự ăn mòn của hàn khí âm hàn.

"Kẹt kẹt. . ."

Sắc mặt Lâm Động trắng bệch, hàm răng không ngừng run lên cầm cập, hắn có thể cảm giác được viên Âm Châu khi vừa vào trong cơ thể đã nhanh chóng xông vào tận bên trong đan điền của
hắn, mà khi viên Âm Châu tiến vào, đan điền vốn đang an tĩnh trong nháy mắt khí thế đã mạnh như dời sông lấp bể…

Cảm thụ được Nguyên Lực và Âm Sát Khí giống như núi lửa đang phun trào, sắc mặt Lâm Động cũng có chút biến hóa, tới lúc này, hắn mới phát hiện ra rằng, chuyện này đúng là không đơn giản, đối mặt với sự ăn mòn của Âm Sát Khí hiện tại, Nguyên Lực trong đan điền của hắn không cách nào chống được!

"Phụt!"

Động tĩnh trong đan điền càng lúc càng lớn, ước chừng mười phút đồng hồ sau, sắc mặt Lâm Động trở nên tái nhợt, một ngụm máu tươi nhịn không được phun ra ngoài, ở trong máu tươi còn có một vài mảnh băng vụn.

Rất hiển nhiên, hành động lần này của Lâm Động đã thất bại.

"Đáng tiếc…"

Lâm Động lau vết máu ở trên khóe miệng, sắc mặt tái nhợt dần dần hồng hào trở lại, đầu tiên hắn tiếc hận lắc đầu, sau khi suy nghĩ lại hắn nhận thấy, tuy rằng trùng kích Địa Nguyên cảnh thất bại nhưng cũng đã tích lũy được không ít kinh nghiệm.

Hơn nữa, không thể nói là hoàn toàn không có thu hoạch, ít nhất, bây giờ ở trong đan điền của hắn, có một tia Âm Sát Khí vô cùng nhỏ bé dung hợp vào bên trong Nguyên Lực, mặc dù cực ít, nhưng đây là một loại tiến bộ.

Trước khi cất mấy cái bình, Lâm Động nhỏ hai giọt Linh Dịch Thạch Phù vào miệng, sau đó đi ra khỏi phòng, mặc dù mất một viên Âm Châu chỉ dung hợp được vẻn vẹn một tia Âm Sát Khí, nhưng đối với người có nhiều Âm châu như Lâm Động mà nói, đây cũng không phải là vấn đề quá lớn, có kinh nghiệm lần này hắn có lòng tin, tỉ lệ thành công lần sau sẽ tăng thêm một chút...

Bước vào Địa Nguyên Cảnh, chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

***

Thời gian như nước, thấm thoắt đưa thoi, thu qua đông tới, hoa tuyết phủ trắng một vùng đất, đẹp tuyệt vời.

Khi Thanh Dương trấn bị hoa tuyết bao phủ, lòng người cũng sôi trào tới đỉnh điểm, bởi vì hiện giờ chỉ còn cách hoạt động săn bắn chưa tới 10 ngày.

***

Trong rừng, ở trên một bãi đất trống bị tuyết phủ thật dày, hai thân ảnh chuyển động rất nhanh, quyền chưởng giao nhau, kình phong mạnh mẽ làm cho tuyết đọng trong vòng bán kính 1 trượng bị đánh bay.

Hai thân ảnh, một trầm ổn, một cái phiêu dật như Hồ Điệp, tay ngọc vung chưởng, xảo diệu linh hoạt, đúng là có phong vận ưu nhã.

"Ầm!"

Song chưởng giao nhau, bả vai của một đạo thân ảnh run lên triệt tiêu kình lực, mà thiếu nữ kia cũng lùi lại mấy bước.

"Không chơi nữa, kiểu gì muội cũng đánh không lại."

Thiếu nữ chu cái miệng nhỏ nhắn nhìn thiếu niên trước mặt, giận dỗi nói.

Nhìn thiếu nữ đang giận dỗi, Lâm Động mỉm cười, trong lòng đối với tiến bộ của nàng cũng cảm thấy rất kinh ngạc, chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, Thanh Đàn dưới sự trợ giúp của hắn cộng thêm thể chất đặc thù của bản thân, thực lực cũng chuẩn bị đột phá bước vào tầng thứ 8.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, Lâm Động cũng dạy cho Thanh Đàn một số môn võ học, nàng tu luyện cũng tương đối thành thục, Thanh Đàn bây giờ không còn yếu ớt như trước kia, theo như Lâm Động suy đoán thì ở trong đám tiểu bối của Lâm gia, người có thể vượt qua Thanh Đàn, sợ rằng cũng chỉ có hai người Lâm Hoành và Lâm Hà mà thôi.

"Lâm Động ca, còn mấy ngày nữa là tới cuộc tỉ thí săn bắn, huynh phải cố gắng lên nha."

Thanh Đàn đến gần Lâm Động, vươn cánh tay nhỏ bé, phủi những bông tuyết ở trên bả vai của hắn xuống, thản nhiên cười nói.

Nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều ở trước mặt, Lâm Động cũng gật đầu cười, vươn tay thân mật vỗ vỗ cái đầu nhỏ nhắn của Thanh Đàn, nhưng mà lúc bàn tay hắn chạm vào cái đầu của nàng thì thân thể Lâm Động chợt cứng lại, trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh hãi.

Trong ánh mắt kinh hãi của Lâm Động, cái Thạch Phù thần bí ẩn trong lòng bàn tay phải vào thời khắc này đột nhiên bộc phát ra một đạo ánh sáng chói mắt, khi đạo ánh sáng mãnh liệt này xuất hiện, Thanh Đàn lập tức ngất đi.

Mà trong lúc Thanh Đàn hôn mê, bàn tay Lâm Động lại bộc phát ra một cổ hấp lực cường hãn, dưới cái loại hấp lực này, Âm Sát Khí khủng bố trong cơ thể Thanh Đàn giống như như thủy triều dữ dội tuôn ra, cuối cùng dọc theo bàn tay ùn ùn kéo vào trong cơ thể của Lâm Động.

Dưới sự ăn mòn khủng bố của hàn khí, chỉ trong vòng 10 giây ngắn ngủi bên ngoài cơ thể của Lâm Động đã bao phủ một tầng băng mỏng.

Thân hình hắn lúc này đã biến thành một băng nhân quỷ dị.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện