Sắc mặt Hạ Thống lĩnh tối sầm lại nhìn thân ảnh đứng trên mặt nước, khóe miệng co giật, dường như muốn nhẫn nhịn nhưng cuối cùng không thể. Sự hung hăng dần hiện lên trên mặt hắn, hắn nhìn Lâm Động như muốn xông tới ăn tươi nuốt sống.
- Tiểu tử, thủ đoạn cũng không tệ a!
Hạ Thống lĩnh hít sâu một hơi. Hắn vốn định thầm theo dõi tung tích Lâm Động, sau đó tập hợp mười Tiểu đội vây Lâm Động lại. Nhưng hắn không thể ngờ Lâm Động lại xảo quyệt hơn, quay lại giết sạch những Tiểu đội kia, như vậy là đã cắt đứt viện binh của hắn.
- Thế này không phải là do ngươi ép ta sao?
Lâm Động cười nhạt:
- Nếu ngươi không dùng quỷ kế, để ta rời đi thì những chuyện này đã không xảy ra. Vì thế nói cho cùng là ngươi tự làm tự chịu thôi!
- Ngươi dám nhúng tay vào việc của Huyết Ma Sa Tộc, bản Thống lĩnh có thể thả ngươi đi sao?
Hạ Thống lĩnh gầm lên.
- Vì thế ngươi cũng không được trách ta nặng tay! Ở Loạn Ma Hải, này không ác độc thì sẽ bị ăn không còn cả xương!
Lâm Động khẽ nói, hắn cũng không quá ngạc nhiên vì Hạ Thống lĩnh đã đoán ra là hắn cứu đi Mộ Linh San. Dù gì cũng đã gặp mặt một lần trước đó, thời gian lâu như vậy mà hắn vẫn còn ở đây, bị nghi ngờ cũng là chuyện bình thường.
- Động vào Huyết Ma Sa Tộc bọn ta, đừng nói đến xương, ngay Nguyên thần cũng sẽ bị hành hạ, khiến ngươi sống không bằng chết!
Hạ Thống lĩnh nhếch mép cười, lộ ra hàm răng nhọn hoắt đầy hàn ý.
- Ta trước nay làm gì cũng gọn gàng sạch sẽ, chỉ cần giết hết các ngươi thì sẽ chẳng ai biết chuyện xảy ra ở đây!
Lâm Động cười.
- Chỉ dựa vào ngươi?
Đồng tử Hạ Thống lĩnh co lại, nhàn nhạt cười nói.
- Chỉ mình ta thôi!
Lâm Động gật đầu cười, sau đó tay cầm Sinh Tử Quan Cái lên, chân dậm mạnh lên mặt biển, lập tức có một làn sóng lan ra từ dưới chân hắn.
- Sinh Tử Quan Cái… ngươi đã làm gì Mộ Linh San?
Hạ Thống lĩnh nhìn thấy Sinh Tử Quan Cái trong tay Lâm Động, cơ mặt không kềm được co giật:
- Lẽ nào ngươi đã giết Mộ Linh San và đoạt lấy Sinh Tử Quan Cái?
- Ta còn chưa điên cuồng như các ngươi đâu! Ta muốn giúp cô bé giải quyết các ngươi, cô bé cho ta mượn mà thôi!
Lâm Động cảm thấy buồn cười, không ngờ bọn chúng lại nghĩ hắn hung tàn như thế.
Ánh mắt Hạ Thống lĩnh có phần e dè nhìn Sinh Tử Quan Cái, trầm mặc một chút, sau đó nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi giao ra Mộ Linh San và Sinh Tử Quan Cái thì ta đảm bảo sẽ không tính toán những chuyện trước đây nữa! Chắc ngươi cũng đã nghe đến tác phong hành sự của Huyết Ma Sa Tộc chúng ta. Đắc tội với bọn ta sẽ không được ăn ngon ngủ yên đâu!
Lâm Động nhìn Hạ Thống lĩnh như suy nghĩ điều gì, sau đó hắn cười lắc đầu:
- Xin lỗi, ta từ chối!
- Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt!
Sát ý trong mắt Hạ Thống lĩnh nhất thời dâng lên tràn ngập, hắn quát lên:
- Tiểu tử, dù ngươi có Sinh Tử Quan Cái, nhưng cũng chỉ có thực lực Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, còn bên ta có một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành và ba Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!
- Nói nhiều như vậy là muốn giở trò đánh lén ta sao?
Lâm Động khẽ cười, sau đó trong mắt hiện thanh quang, Sinh Tử Quan Cái trong tay bỗng đập mạnh xuống mặt biển, lập tức một luồng năng lượng cuồng bạo truyền vào nước biển.
Bùm bùm!
Mặt biển nổ tung, sau đó mấy thân ảnh bị đánh bay ra khỏi mặt biển, máu tươi bắn ra, rõ ràng là bị thương không nhẹ!
- Động thủ!
Hạ Thống lĩnh thấy đánh lén thất bại, ánh mắt tối lại, vẫy tay một cái, mấy chục cường giả phía sau lập tức lao lên. Vô số đạo công kích cuồng bạo ập tới chỗ Lâm Động.
Đối diện với công kích đó của đối phương, Lâm Động vội lùi về sau hai bước, nghiêng mình nấp sau Sinh Tử Quan Cái.
Binh binh binh!
Vô số đòn công kích rơi lên Sinh Tử Quan Cái, âm thanh trầm đục không ngừng vang lên, nhưng khi hắc quang trên Sinh Tử Quan Cái lướt mạnh ra, mọi công kích đều biến mất!
Binh!
Mọi công kích đều bị Sinh Tử Quan Cái chặn đứng, Lâm Động bỗng giẫm chân, thanh quang bùng phát, sau đó chỉ một giây sau hắn đã xuất hiện ngay trước mặt một đám cường giả của Huyết Ma Sa Tộc, tay cầm Sinh Tử Quan Cái vung lên.
Binh binh!
Sinh Tử Quan Cái đập lên thân thể một đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc không kịp tránh né. Hắc quang bùng nổ gần như chẳng ai có thể ngăn chặn được. Phàm kẻ nào đã bị đánh trúng, thân thể đều biến thành một màu xám, sinh cơ biến mất. Không ngừng có những thi thể rơi xuống biển!
Lúc này Lâm Động giống như Sát Thần, Sinh Tử Quan Cái tựa lưỡi hái Tử Thần, chạm đến ai là kẻ đó phải chết!
Bốp!
Sinh Tử Quan Cái lại đánh tới, hai tên cường giả gần Bát Nguyên Niết Bàn bị đánh bay
đi. Lâm Động định xông tiếp lên thì trên đỉnh đầu bỗng có tiếng kình phong mạnh mẽ, một cây tam xoa kích đỏ rực cùng với kình phong cuồng bạo đâm thẳng xuống đỉnh đầu hắn.
Lâm Động vội giẫm mạnh lên Sinh Tử Quan Cái, Sinh Tử Quan Cái bay đi chặn cây tam xoa kích lại.
Keng!
Âm thanh chói tai vang lên, lần đầu tiên Sinh Tử Quan Cái bị đánh bật ra sau! Rất nhanh nó được Lâm Động đón lấy. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy Hạ Thống lĩnh cũng bị đánh bật lùi về phía sau một bước. Xem ra vị cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành này đã không nhẫn nhịn trước được thắng lợi mang tính áp đảo của Lâm Động nữa rồi!
- Thực lực không tệ a!
Lâm Động nhìn Hạ Thống lĩnh với ánh mắt lạnh băng, thực lực của hắn có lẽ hơn Thân Đồ Tuyệt một bậc, cộng với hắn ta vốn là Hải Yêu, lực lượng nhục thể cũng khá mạnh. Đối thủ như vậy khá là khó đối phó!
- Một lát đấu với ngươi sau!
Lâm Động nhìn hắn cười nhạt, thanh quang trên người lóe lên, Thanh Long dực hiện ra, thân hình khẽ động, tốc độ tăng mạnh lên, bay thẳng vào đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc. Hắn giơ Sinh Tử Quan Cái lên lấy mạng từng tên một!
- Khốn kiếp!
Hạ Thống lĩnh nhìn Lâm Động xung kích, đội ngũ của mình bị tử thương tích trầm trọng, sắc mặt hắn càng trở nên hung hăng. Hắn gầm lên định đuổi theo, nhưng tốc độ của Lâm Động lúc này nhanh hơn hắn một bậc, mỗi khi hắn đến kịp thì Lâm Động đã xong việc rồi!
Chiến cục này vì thế mà trở nên có phần hoạt kê. Lâm Động một mình xông tới sát phạt, còn phía sau là Hạ Thống lĩnh bạo nộ đuổi theo, nhưng cuối cùng chỉ có thể bất lực mà nhìn từng thi thể lạnh ngắt rơi xuống.
Chỉ trong mười mấy phút mà trận đồ sát đã kết thúc, mặt biển lúc này đã nổi lên mấy chục cỗ thi thể, trên không trung ngoài Lâm Động ra chỉ còn lại Hạ Thống lĩnh và ba gã Đội trưởng Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành khác…
- Tên điên nhà ngươi!
Sắc mặt ba gã Đội trưởng tái nhợt nhìn một màn đó, đây là lần đầy tiên bọn chúng được thấy thủ đoạn hung tàn của gã thanh niên với vẻ mặt tươi cười này. Chỉ mười mấy phút mà hắn đã giết mấy chục tên thủ hạ mà mặt không hề biến sắc!
Lâm Động lạnh lùng nhìn vết máu trên Sinh Tử Quan Cái, sau đó nhìn sang Hạ Thống lĩnh, khẽ nói:
- Ta đã nói rồi, đừng có ép ta! Ngươi hung hăng, ta có thể hung hăng hơn ngươi!
Hạ Thống lĩnh nhìn đám thi thể trên mặt biển, sự bạo nộ trong mắt hắn bỗng biến mất, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Lâm Động:
- Giết đủ chưa?
Lâm Động chậm rãi cầm Sinh Tử Quan Cái lên, chỉ về phía bốn người Hạ Thống lĩnh:
- Đến lượt các ngươi rồi!
- Nếu như đã giết đủ… thì ngươi có thể đi theo bọn chúng được rồi!
Sự hung tàng đã lên đến cực điểm, huyết quang lan tỏa quanh người Hạ Thống lĩnh, sau đó ngưng tụ lại phía sau hắn, biến thành một đầu Sa Ngư huyết sắc khổng lồ. Nó há miệng một cái là hấp lực bùng phát, những cái xác trôi nổi trên mặt biển nhanh chóng bay lại, cuối cùng bị đầu Sa Ngư khổng lồ kia hút cả vào miệng!
Rắc rắc!
Tiếng xương cốt bị nhai vỡ vụn, máu tươi bắn ra, cùng với đó, thân thể Hạ Thống lĩnh cũng bắt đầu hiện lên huyết quang đậm đặc, một luồng năng lượng quỷ dị dần lan tỏa ra.
Hạ Thống lĩnh chầm chậm ngẩng đầu lên, đồng tử hắn lúc này như bị máu tươi phủ đầy, hắn nhìn Lâm Động nở nụ cười đầy sát ý.
- Ta cảm nhận được sự sợ hãi của bọn họ trước khi chết! Bọn họ bảo ta… nhai nát ngươi ra!
Cùng với lời nói đầy sát ý đó, huyết khí hùng hồn bỗng nhiên bùng nổ từ trong người Hạ Thống lĩnh, bao phủ lấy toàn bộ Hải vực!