Chu Trì Vọng liếc cô, nói thẳng vào trọng điểm: “Kỳ thi tháng này, thành tích của tất cả các môn học của cậu đều thấp hơn bình thường vài phần.
”Tống Khinh Trầm hai tay túm chặt vạt áo đồng phục học sinh của mình, cúi đầu, lộ ra mái tóc xoăn đen nhánh dày trên đỉnh đầu.
Vừa thô vừa cứng, tuỳ ý bồng bềnh, che kín đỉnh đầu.
Ngẫu nhiên có một hai sợi ngốc ở bên má làm loạn, vểnh cong lên.
Anh không tiếng động thu hồi tầm mắt: “Thành tích toàn khoa cùng nhau nhảy xuống nước?”Tống Khinh Trầm lông mi dài vểnh lên, lấp lánh lưu lại một mảnh xanh trong đáy mắt: “Hai ngày kỳ thi tháng kia, không thoải mái lắm…”Lý do khập khễnh.
“Kiểm tra toán được hơn 20 điểm, những môn khác thi lại ít hơn một chút, xếp hạng không thay đổi.
” Chu Trì Vọng đùa cợt nói: “Nếu có giải thưởng phát huy ổn định nhất, nhất định là cậu.
”Tống Khinh Trầm mím môi.
Trong trường ít người biết, Chu Trì Vọng là giám sát học tập của cô.
Chu Trì Vọng sinh ra trong một gia đình giàu có, sống ở khu biệt thự đắt đỏ nhất bên cạnh, người ngoài ngay cả vào cũng không vào được, mà cô ở cùng bố trong khu nhà cũ nát.
Chỉ cách nhau một con phố.
Hoàn cảnh gia đình khác nhau một trời một vực.
Lúc trước, bố của Tống Khinh Trầm còn chưa bị bệnh, vừa mới được phân vào bộ đội cảnh sát vũ trang, đúng tuổi trẻ hăng hái, cứu Chu Trì Vọng mới bảy tuổi, sau đó sinh bệnh, người nhà họ Chu nhiều lần đến thăm, bố đều ngậm điếu thuốc yên lặng không nói.
Cho đến khi cô học lớp hai, người nhà họ Chu lại đến thăm, bố cô ngồi trên giường sofa cũ nát trong nhà, pha trà cũ kỹ mất vị cho người nhà họ Chu, im lặng mở miệng: “Nghe nói Trì Vọng thành tích rất tốt, thi cử đứng đầu.
”Ông khi thì tỉnh, khi thì hồ đồ, ngày đó nói nhiều hơn một tuần: “Nếu như có thể, có thể để Trì Vọng ở trong học tập giúp Khinh Trầm nhà tôi hay không?”“Khinh Trầm con bé nói chuyện không lưu loát, nhưng cô giáo nói, con bé rất thông minh, tôi không mong con bé hạng một hạng hai, chỉ cần trung bình, có học là được.
”Bố cô hít một hơi thuốc: “Cảm ơn các anh.
”Người nhà họ Chu lập tức do dự.
Cuối cùng người đứng ra đồng ý chính là Chu Trì Vọng, anh tựa vào góc tường ố vàng, tầm mắt như có như không bay lên người Tống Khinh Trầm, giọng nói còn chưa vượt qua giai đoạn dậy thì giọng nói khàn khàn mà nặng nề: “Được.
”Tống Khinh Trầm cúi đầu, một lúc lâu sau không nói nên lời, nghe Chu Trì Vọng hướng bố cô cam đoan.
“Cháu có thể kéo thành tích của cô ấy vào top ba mươi.
”Trên mặt bố lộ ra nụ cười vui mừng, lại liên tục nói cảm ơn: “Cảm ơn, cảm ơn mọi