Sau đó, chú Kiều không nói nữa.
Nhưng Tống Khinh Trầm nghe hiểu, thật sự nếu bắt kịp cậu học sinh dám trốn học và tình cờ nhìn vào bên trong cửa kính ô tô, mặc dù có thể cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng có thể nhìn thấy dáng vẻ của cô và Chu Trì Vọng một trước một sau xuống xe.
Không cần cô giải thích, Ứng Minh Sầm sẽ sắp xếp cho cô một cuộc phỏng vấn đặc biệt trong trường.
Với tiêu đề “Từ chiếc xe đắt tiền bước xuống với bộ quần áo xộc xệch, người trong cuộc chủ động bày bỏ tình cảm của mình”Tống Khinh Trầm gõ đầu mình một cái.
Gần đây trí tưởng tượng của cô tăng vọt, ngay cả câu hỏi về véc tơ hình học không gian cô cũng trả lời đúng, dựa theo lời nói trước kia của Chu Trì Vọng, là sự thất bạicủa tình yêu đã cứu vớt chỉ số thông minh.
Cô ngại ngùng trả lời: "Lần sau nhớ cảm ơn ân nhân.
”Chu Trì Vọng cảm giác được bàn tay nhỏ bé trong tay anh đang rụt về phía sau, anh hờ hững buông tay, đôi môi mỏng nhếch lên trong bóng tối: "Cám ơn, vô tư chắn gió thì tốt hơn.
”"Làm thế nào để ngăn chặn?”Mí mắt Chu Trì Vọng hướng xuống dưới, nhìn lướt qua nửa người cô đè lên người anh, ánh mắt chuyển động: "Nhiệt độ cơ thể rất cao, không phát sốt.
”Trong nháy mắt đó, Tống Khinh Trầm hối hận cô nhanh miệng, bị người ta nói một câu, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, hậm hực đứng dậy từ trong lòng Chu Trì Vọng, dẫn đầu lảo đảo đi đến bên kia cửa xe, trước khi xuống xe, còn dặn dò người trong xe: "Anh, anh không muốn bị đồn thổi lung tung, nhớ chờ vài phút rồi mới được xuống.
”Chu Trì uể oải tựa vào cửa sổ, sắc mặt bất động, chỉ hỏi: "Còn giả vờ không quen biết?”Màn đêm buông xuống, Tống Khinh Trầm đứng trong gió nhẹ nhàng, ống quần rộng lớn chứa đầy không khí phồng lên khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo.
"Dù sao, học kỳ sau chúng ta sẽ gặp nhau.
" Tống Khinh Trầm nói chuyện, nửa người vừa mới chui ra khỏi xe: "Có lý do chính đáng không tốt sao?”Chu Trì Vọng nhấc mí mắt lên, cười nói nặng nề: "Giữ lời là được rồi.
”Trước khi đóng cửa xe lại, Tống Khinh Trầm lưu lại một câu: "Đương nhiên là giữ lời.
”*Cuối tháng 6 là thời gian cao điểm của kỳ thi, cũng là kỳ thi cuối cùng của lớp 11.
Dựa theo lời thầy giáo nói, sắp bước vào lớp 12, cũng là năm áp lực nhất, rất vội vàng, có thể bay được hay không hoàn toàn dựa vào năng lực.
Dưới bầu không khí căng thẳng, ngay cả học sinh trong lớp bình thường cũng căng thẳng theo, đến giờ nghỉ giải lao, nam sinh lớp năm không tự chủ được tụ tập bên cạnh Tống Khinh Trầm, hỏi han chi tiết bài tập.
Cô cũng giúp xem các bài tập khó, hoặc đơn giản chỉ cần trực tiếp đọc sách xem ví dụ mẫu, hoặc là nói cho bọn họ biết vấn đề cơ bản nhất, giáo viên lên lớp nhất định sẽ nói đến, chăm chú nghe giảng là được rồi.
Không khí lớp năm và lớp ba bên cạnh đều cùng nhau khẩn trương, một buổi tối thầy chủ nhiệm lớp ba được đổi sang lớp năm để trông chừng tiết tự học buổi tối, sau khi trở về liền nghiêm túc mở một buổi họp lớp quét sạch phong cách học tập.
"Nhìn lớp năm người ta đi, lớp năm có thể sinh ra một Tống Khinh Trầm đứng đầu, tôi nhìn các em ngày ngày chỉ biết chơi đùa, các em đã học lớp 12 rồi, hiện tại không học hành chăm chỉ còn phải đợi đến khi nào?”Với vẻ mặt nghiêm túc.
Các học sinh lớp ba sau đó bắt chước học theo giọng điệu của giáo viên chủ nhiệm: "Tống Khinh Trầm của các cậu quá đáng sợ, khiến vương của chúng tôi sợ đến mức làm thầy ấy cảm thấy lo lắng nha”"Gần đây mỗi ngày đều lấy Tống Khinh Trầm làm ví dụ.
”Lúc nói lời này, vừa lúc Ứng Minh Sầm đi ngang qua, đắc ý nói: "Thế nào, chị em của tôi thật lợi hại.
”"Tôi thấy top ba người đứng đầu đối với cậu ấy mà nói chỉ là chuyện nhỏ, cuối kỳ lần này nói không chừng chính là tổng hợp đứng nhất tất cả các môn.
”Có người phản bác: "Tôi cảm thấy không có khả năng, văn học lịch sử đứng đầu là Bạch Chỉ Đình lớp sáu, đã đứng hạng nhất cả vạn năm nay, tuy rằng điểm số không chênh lệch lắm với vị trí thứ hai là Chu Trì Vọng, nhưng tôi thấy điểm số cô ấy cũng ổn định như Chu Trì Vọng.
”"Tống Khinh Trầm muốn vượt qua, rất khó.
”Ứng Minh Sầm khinh thường chậc chậc: "Tôi cảm thấy cô ấy một chút cũng không ổn định, lần trước tôi đã xem điểm của cô ấy, tiếng Anh cao hơn rất nhiều, nhưng cô ấy hoàn toàn thất bại trước toán học, còn thành tích lịch sử và ngữ văn cũng tương đương nhau, còn lại phụ thuộc vào năng lực của cô ấy.
”Nói ra điều này, các nam sinh lớp 3 không bị thuyết phục.
"Tôi thấy cậu chính là quá gần Tống Khinh Trầm đi, trong mắt ngoại trừ cô ấy thì không có người khác, Bạch Chỉ Đình quả thật tất cả các môn học đều không phải là nổi bật nhất, nhưng cũng ngồi vững vàng ở môn văn học đã một hai năm, nghe cậu nói giống như từng phút đã bị vượt qua, trước tiên phải xem bạn cậu có vượt qua không đã rồi nói sau.
”Ứng Minh Sầm tức giận: "Cậu có phải thích Bạch Chỉ Đình không? Nói chuyện về cô ấy như vậy.
”"Yên tâm, học bá này cũng rất lạnh lùng, sẽ xem thường cậu.
”Lúc Tống Khinh Trầm từ bên ngoài trở về, vừa lúc nhìn thấy Ứng Minh Sầm đang lẽ lưỡi cãi nhau với đám đông, từ thành tích thi cử đến tất cả các phương diện khác, nam sinh kia nhếch miệng cười ủ rũ: "Cậu không hiểu, chị em kia của cậu chênh lệch lớn nhất là diện mạo, tiếp theo mới là thành tích.
”"Bạch Chỉ Đình không chỉ có thành tích tốt, người ta còn xinh đẹp gia cảnh tốt, cô ấy sống ở biệt thự gần trường chúng ta, một nơi ngay cả người giàu cũng không mua được.
”Một câu nói, lại chọc cho Ứng Minh Sầm sắp giậm chân, cho đến khi có người kiên định giữ chặt tay cô ấy lại.
Cô ấy quay đầu, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt của Tống Khinh Trầm.
Tống Khinh Trầm lắc đầu: "Đi thôi.
”Các cô muốn rời đi, mấy nam sinh lớp ba lại không cho, đứng ở cửa sau cười nhạo: "Nói không lại muốn chạy trốn sao.
”Ứng Minh Sầm liếc anh một cái: "Chạy đi sao, tôi thấy mắt cậu bị lệch, nên không còn gì muốn nói với cậu.
”Nam sinh ở bên cạnh cười ha hả, ánh mắt tập trung nhìn Tống Khinh Trầm đứng bên cạnh Ứng Minh Sầm, quan sát từ trên xuống dưới: "Ứng Minh Sầm, em gái nhỏ bên cạnh cậu là ai, học sinh mới tới sao?”Ứng Minh Sầm chợt hừ cười, kéo Tống Khinh Trầm đứng trước mặt nam sinh: "Vừa vặn, để tôi nói cho cậu biết, cô ấy đẹp hơn Bạch Chỉ Đình lớp sáu kia.
”Cô ấy kéo Tống Khinh Trầm đứng về phía trước.
Nam sinh thật sự nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Tống Khinh Trầm nghiên cứu một lúc lâu: "Cô ấy và Bạch Chỉ Đình không phải là cùng một khí chất, Bạch Chỉ Đình càng nhìn càng lạnh lùng, bạn nữ này thì xinh đẹp kiểu thuần khiết.
”Nam sinh nói cho có lệ, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm Tống Khinh Trầm: "Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng, mỗi người