25. Trò Đùa Quái Ác (25): Đừng bảo là có người không biết làm toán cao cấp thật nhé?
Edit: Ry
Ngòi bút máy mượt mà tuôn ra mực nước, để lại một chuỗi kí tự xinh đẹp.
Các người chơi ngồi ngoài quan sát vòng này thấy vậy nao nao, thầm nghĩ vị đội trưởng Hành này dù có được coi là người chơi lâu năm, là đội trưởng của một đội, thực lực không tầm thường, thì chắc cũng không siêu đến mức đó chứ... Mới có một lát đã nhìn ra được là boss thích màu gì sao?
Nhưng rồi họ nhanh chóng nhận ra.
Nguyên Dục Tuyết cũng cầm bút lên viết. Cậu cụp mắt, cổ tay áo hơi được kéo lên, để lộ một đoạn cổ tay tái nhợt mà đầy sức mạnh, ngòi bút máy lướt trên trang giấy ghi lại đáp án.
Có quy tắc ở đây, bọn họ không thể trao đổi đáp án, nhưng động tác của đội trưởng Hành và Nguyên Dục Tuyết đã là một loại gợi ý. Sau vài giây, Váy đại khái cũng đã hiểu ra, học theo múa bút thành văn trên trang giấy.
Thời gian để họ trả lời chính là ám chỉ tốt nhất.
Một câu hỏi có chủ đề cực kì đơn giản như vậy, viết đáp án chắc cần ba giây là xong, dù sao thì tên màu cũng không phải chữ gì phức tạp. Viết một đoạn dài chữ li ti như viết văn làm đáp án như vậy, chỉ có một trường hợp ---
Một trăm giây làm bài kết thúc, ba người chơi nộp bài thi, vừa giơ lên đã thấy trên đó viết đầy những hàng chữ.
Đầu tiên là mười hai màu cơ sở, đỏ cam vàng lục... Tiếp đến là đen trắng nâu, kéo dài tới các loại màu pha phổ biến, cuối cùng ngay cả "không thích màu nào" cũng viết vào.
Andrew miễn cưỡng đọc đáp án của họ, hắn cũng không chê chữ nhiều, rất thong thả đọc một lượt, cuối cùng rơi trên chữ của Nguyên Dục Tuyết.
Chữ viết kia rất đoan trang xinh đẹp, không thể nói là tác phẩm của danh gia hay gì, nhưng nhìn cũng cảnh đẹp ý vui. Ngón tay Andrew nhẹ nhàng phất một cái, chỉ vào dòng nào đó trong đoạn, nở nụ cười không rõ nghĩa: "Chúc mừng mọi người, tất cả đã trả lời chính xác, không hổ là bạn tốt của tôi, mọi người hiểu tôi rất rõ."
Chúng người chơi: "..."
Lại không phân biệt được có phải chó boss đang lên cơn không.
Nhưng nói gì thì nói, bọn họ đã thuận lợi qua cửa.
Những người chơi khác cũng get được cách làm bài thi.
Loại thủ đoạn chui qua lỗ hổng này vẫn phù hợp với quy tắc nên không tính là gian lận. Trong số luật chơi mà Andrew tuyên bố, có nói "người không đưa ra được câu trả lời chính xác sẽ bị loại", nhưng hắn chưa từng nói chỉ có thể điền một đáp án --- Nói cách khác, dù người chơi có viết cả chục nghìn đáp án sai, chỉ cần trong đó có một cái đúng, dưới sự khống chế của quy tắc, Andrew có bị bóp mũi cũng phải thừa nhận đáp án của người chơi là chính xác.
Đương nhiên là vẻ mặt Andrew lúc này trông chẳng có gì là miễn cưỡng, hắn vẫn còn có thể âm dương quái khí cười trào phúng như vậy, không biết còn giấu chiêu gì nữa.
Vòng hỏi đáp đầu tiên kết thúc, bài poker nhanh chóng bị thu lại, sau một hồi để máy xáo bài, lượt thứ hai bắt đầu.
Lần này người rút đầu là Tóc Quăn, gã cầm lên liếc một cái, át bích.
Đừng có đùa.
Dù có thế nào thì quỷ bài rơi vào tay người chơi kiểu gì cũng sẽ tốt hơn là rơi vào tay Andrew. Lần này phe người chơi cuối cùng cũng may mắn hơn chút --- Lúc Da Đen rút bài, cậu ta liếc nhìn mặt bài, tâm trạng dao động quá rõ rệt, như là hơi kinh ngạc và bất ngờ, cảm xúc viết hết lên mặt, thật sự quá dễ đoán.
Quả nhiên, đợi đến khi Andrew lấy lá bài cuối cùng, Da Đen giơ quân bài poker trước mặt.
Lần này "joker" là cậu ta.
Quyền ra đề chuyển tới tay Da Đen, cậu ta suy tư một hồi, cẩn thận đọc tên ba lá.
"2 bích, 3 bích, 4 bích."
Vì để tránh tình trạng "nhìn người ra đề", trước khi đặt câu hỏi, Da Đen bị yêu cầu xoay người đi chỗ khác, không thể quan sát ba lá bài cậu ta chọn thuộc về những ai.
Bởi vì đề bài đã hiện sẵn trong đầu, Da Đen nhanh chóng đọc lên câu hỏi của mình.
Một bài toán cao cấp kinh điển.
Là sinh viên xuất sắc của một trường top đầu, Da Đen chưa từng nghĩ đến việc thế giới này sẽ tồn tại người cùng trang lứa với mình mà không biết làm toán cao cấp. Nhưng xét thân phận không phải người của Andrew, lại còn là quỷ nước ngoài, khả năng tiếp nhận nền giáo dục tương đồng là cực nhỏ, mà loại đáp án này không thể "đoán mò" ra.
Cả đám: "..."
Thất đức vậy ba, cậu mới là boss muốn xử lý bọn này đúng không? So với câu hỏi của Andrew thì cái này đúng là lịch sự xin được tự phạt ba chén ấy.
Da Đen khá may mắn, Andrew cầm lá 4 bích, phải trả lời câu hỏi.
Mà hai người còn lại chính là Thỏ và Mắt Kính.
Thỏ và Mắt Kính lại rất bình tĩnh, hẳn là không bị đề toán đột ngột của Da Đen làm hại, im lặng tính rồi cho đáp án.
Ban đầu Andrew còn chống cằm ngẩn người, Da Đen nhìn mà thầm thấy vui sướng, cảm giác bình minh thắng lợi đang ở ngay trước mắt rồi. Còn vài giây nữa là hết thời gian, Andrew đột nhiên cầm bút lên để lại nét chữ kiểu cách của mình, ngòi bút sắc bén gần như muốn chọc thủng mặt giấy.
Sau khi thời gian trả lời kết thúc, đáp án bị quản gia thu lại bày ra. Da Đen trước hết nhìn đáp án của Andrew, thấy trên đó ghi rất đàng hoàng: Cos x = t+1 f(t)=(t+1)?, nội tâm hơi chìm trong hoang mang.
Chất lượng giáo dục của quỷ giới mấy người cũng theo sát bước chân của thời đại thật đấy.
Cũng may, mặc dù không thể loại Andrew, đáp án của Thỏ và Mắt Kính cũng chính xác, ván này xem như hòa.
Mọi người lại đưa bài poker ra để xào lại. Chỗ ngồi của Tóc Quăn khá gần Da Đen, gã bỗng hung tợn gằn giọng cảnh cáo: "Đừng có đặt mấy kiểu câu hỏi như thế được không, cậu muốn hại chết tôi... Hại chết đồng đội dốt Toán à? Chẳng lẽ ai học dốt Toán là người đó sẽ bị đào thải sao?"
Da Đen vẫn còn đang hơi hoang mang, nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu, đồng ý: "Sẽ không hỏi vấn đề tương tự nữa, vì hình như cái này không làm khó được tên đó."
Tóc Quăn vẫn còn lo ngay ngáy, thu hồi ánh mắt.
Vòng thứ ba quỷ bài vào tay A Vàng, cô quay lưng lại nhanh chóng gọi tên ba lá bài. Rất may mắn, một lần nữa gọi trúng Andrew.
Lần này theo thứ tự là Andrew, Váy và Da Đen phải trả lời.
A Vàng trầm ngâm một chút rồi nói: "Rượu cung đình ngọc dịch --- câu tiếp theo là gì?"
Nguyên Dục Tuyết: "??"
Cũng may lần này Nguyên Dục Tuyết không bị gọi tên trả bài, là một người máy chiến đấu, kho dữ liệu của cậu mặc dù có phạm vi rất rộng, nhưng không chi tiết đến mức độ này.
Có điều hai người chơi kia hình như đã khắc sâu đoạn văn này trong DNA, nhanh chóng điền đáp án.
Andrew vẫn như ban nãy rất ung dung thong thả, cho đến khi sắp hết giờ hắn mới viết câu trả lời của mình --- Thậm chí còn viết bằng tiếng Trung, nét chữ xiêu vẹo có phần kì quái, nhưng tổng thể vẫn rất