Lúc Lý Thiên Vũ dẫn A Hạo vào Hoàng Long, Lục Thành niềm nhở đón chào gọi “Sếp Lý”. A Hạo nghe thấy cách gọi kia thì kinh ngạc nhìn Lý Thiên Vũ một cái. Lục Thành dẫn cậu đi thu xếp ổn thỏa ở kí túc xá cho nhân viên, nói với cậu tối hôm nay đi làm luôn. Lý Thiên Vũ lắc đầu với Lục Thành: “Đừng phá quy tắc, kiểm tra xem có được không?” Lục Thành nghiêm mặt nói đùa người sếp Lý mang đến nào có thể không được chứ? Lý Thiên Vũ cười nói đây là anh trách tôi, tôi cũng là lần đầu nhưng đừng phá bỏ quy định của các anh, cứ kiểm tra đi. Hắn quay đầu nói với A Hạo: “Cậu đi thay đồ đi.”A Hạo thay quần áo, lên sân khấu nhảy một lúc.Lý Thiên Vũ hiểu rất rõ cảm giác trong ánh mắt chăm chú của mọi người. Bởi vì một ngày trước hắn cũng có ý nghĩ như thế.“Trời ơi sếp Lý, anh tìm từ học viện múa đấy à?”Lục Thành thán phục một cách cường điệu. Lý Thiên Vũ cười không ra tiếng.Lí do duy nhất để giữ lại là chưa chiếm được cậu. Còn chưa nếm được mùi vị thì làm sao có thể để cậu chạy trốn. Lúc bắt đầu đuổi theo cũng không nghĩ nhiều lắm, sau đó Thiên Vũ tổng kết là vậy.A Hạo nghe thấy có công việc giới thiệu cho chính mình thì dường như khá biết ơn.“Cậu có sở trường gì?”Biết rồi còn hỏi.“Nhảy múa.”“Có học đại học không?”Khuôn mặt ưa nhìn hơi tối đi một chút.“Không có.”“À …”Lý Thiên Vũ làm bộ nghĩ ngợi.“Tôi có quen một câu lạc bộ đêm, hay là cứ đi nhảy múa đi, cậu đồng ý không?”“Tôi đi.”Nụ cười phấn chấn thỏa mãn nở rộ trên gương mặt trẻ tuổi.Lý Thiên Vũ dẫn A Hạo đến Hoàng Long, ngày hôm sau thì đi công tác ở Bắc Kinh. Ở Bắc Kinh sẽ họp hành dài dòng, hắn ở lại một tuần.Một ngày nọ nhận được điện thoại của một thanh niên.“Là vị nào vậy?”Thiên Vũ thật sự không nghe ra giọng nói ấy của ai.Đối phương chần chứ một chút, gọi một tiếng “Sếp Lý, tôi là A Hạo.”Thiên Vũ hơi ngẩn người. Mấy ngày nay thật sự không nhớ tới người này.“Là cậu hả, sao cậu lại gọi tôi thế? Tôi cũng chưa phản ứng kịp.”“Không phải mấy vị như quản lý Lục vẫn gọi anh vậy sao?”“Đấy là bọn họ. Cậu gọi tên tôi hoặc gọi anh Thiên đi.”“…”Vẻ mặt không thốt nên lời, A Hạo đành nói:“Tôi vẫn muốn cảm ơn anh, nghe nói anh đi công tác, vậy khi nào sẽ về?”Thiên Vũ đầy hứng thú cầm di động đổi qua bên kia.“Ở đó thế nào? Đã quen chưa?”“Rất tốt, tôi quen rồi.”“Đối xử có tốt không? Bọn họ đối với cậu thế nào? Nếu có người bắt nạt cậu thì phải nói cho tôi biết luôn.”A Hạo vội vàng nói “Các quản lí đều rất quan tâm tôi”, Thiên Vũ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ cậu vội vàng lắc đầu.“Thật sự rất tốt, tôi ngại lắm, vì thế muốn chờ anh về mời anh một bữa cơm …”Giọng nói hơi lo lắng, thật chẳng giống buổi tối hôm ấy.Thiên Vũ cười.“Đi. Vài ngày nữa tôi sẽ về, đến lúc đó sẽ gọi điện cho cậu.”“Nhất định nhé, anh nói rồi đấy.”Sau khi xuống máy bay, Thiên Vũ không về nhà mà đi Duy Cảnh luôn.Rời giường, hắn có thói quen đi lấy thuốc lá. Sau lưng một cánh tay thò ra lấy thuốc lá của hắn, đầu đặt trên vai hắn mà cười.“Vẫn hút à? Hút chết anh đó.”Một mùi nước hoa nam giới. Cũng không khó ngửi, mùi hương sạch sẽ mát mẻ. Mái tóc màu nâu đậm dường như ngửi ngửi cái gì đó trên cổ Thiên Vũ, sau đó gặm gặm tai trái của hắn.Thiên Vũ quay mặt đi.“Đừng đùa.”Bàn tay xoay mặt hắn lại, ép người kia quay về phía mình.“Anh … đẹp thật đó.”Miệng Trình Phong tiến lại muốn hôn, Thiên Vũ không hề nể mặt mà quay đi …“Đã nói là đừng làm ồn mà.”Trình Phong nới tay ra, vẻ mặt hơi đau lòng.“Anh làm gì thế, sướng xong thì cau có à?”Thiên Vũ lấy lại điếu thuốc từ tay cậu ta, bật lửa hút thuốc, liếc Trình Phong một cái.“Mặc quần vào đi.”Trình Phong cười cười nhìn lướt phía dưới, ôm dính lấy vai Thiên Vũ, tiến đến bên tai hắn.“Làm sao bây giờ … Lại lớn …”Thiên Vũ không lên tiếng cũng không nhìn cậu ta, ra sức rít hai lần rồi dụi thuốc vào gạt tàn, đẩy vòng tay ôm ấp của Trình Phong ra rồi đứng lên.“Tôi đi đây, cậu muốn ngủ thì cứ ngủ tiếp. Tiền thuê phòng tôi trả.”Hắn đứng lên mặc quần rồi mặc sơ mi. Trình Phong vẫn ngồi trên giường, chăm chú nhìn bóng lưng hắn.“Làm xong thì đi hả? Anh năng suất quá đấy.”“Xuống máy bay là tôi đến đây luôn. Phải về công ty xem sao đã.”“Vẫn còn thời gian mà. Nói chuyện tiếp với tôi thì đã làm sao?”Thiên Vũ ngoái đầu nhìn Trình Phong một cái.“Sao giờ cậu quấn người vậy? Trước kia có thế đâu.”Trình Phong đột nhiên bật khỏi giường, giọng nói như bão tố vút cao:“Anh nghĩ là vì sao? Đừng có vờ vịt!”Thiên Vũ không để ý, nhanh chóng thắt cà vạt.“Lý Thiên Vũ rút cục anh có thích em không?”Trình Phong đứng ở cạnh giường trừng mắt hét to. Thiên Vũ ngoái đầu nhìn hắn một cái.“Cậu bị bệnh à?”Hắn đi ra ngoài, mở cửa.Phía sau cửa kêu rầm một tiếng.“Anh là thằng khốn!”Thiên Vũ không đổi sắc mặt, ấn thang máy đi xuống …Trước khi về Hoàng Long, Thiên Vũ gọi điện thoại cho Tiêu Nam.Hắn từng có rất nhiều bạn, y là người duy nhất duy trì quan hệ nhiều năm như vậy.Chuyện này cũng không có nghĩa là bọn họ thân tình không thể phân chia, mà là hai người có quan hệ lợi ích bí mật không thể phân chia. Tiêu Nam từng là người hợp tác, bạn hàng lớn. Hơn nữa còn có gia thế người thường không với tới được.Hoàng Long là câu lạc bộ đêm lớn nhất thành phố này. Bề ngoài là do một ông chủ Hongkong đầu tư ban đầu, nhưng người trong nghề đều biết ông chủ nơi hậu trường của hắn