Họa Mi giật mình bước nhanh đuổi theo, sau đó núp tại khe cửa của Tuyết Viện thấy Hồng ma ma ngồi bàn bạc sự tình với Cơ nhi ở bàn đá giữa sân, vẻ mặt Hồng ma ma vui vẻ, Cơ nhi nói chuyện sảng khoái khiến Họa Mi bỗng nổi lòng oán hận, quả nhiên là tiểu tiện nhân này đã về, thảo nào mình không có khách, đồ sao chổi!
Họa Mi nhìn ra ngoài một hồi rồi im lặng rời khỏi, trong lòng nghĩ tới việc Cơ nhi còn hơn tháng nữa sẽ lên đài, đến lúc đó sợ mình chẳng còn chỗ đứng nữa, mà nha đầu chết tiệt kia lại còn càng ngày càng đẹp, vóc người no đủ, khuôn mặt nhỏ nhắn trong sáng, lại còn chưa khai bao nữa, nhiêu đó chưa đủ câu hồn nam nhân sao. Nghĩ tới đây, trong lòng Họa Mi nảy ra ý, gõ cửa vũ kỹ Phương Tình. Vừa qua buổi trưa, Phạm Thu Nham một thân xanh đen, đẹp như trích tiên được hộ viện dẫn tới Tuyết Viện.
” Cơ nhi cô nương, bài hát tối hôm qua tại hạ đã phổ xong rồi” Phạm Thu Nham vừa thấy Cơ nhi đang chờ hắn trong viện thì lập tức tiến lên nói, khuôn mặt tuấn mỹ, đẹp như ngọc thạch lóe lên ánh mừng rỡ.
” Ha ha, Phạm công tử mời ngồi, tiểu Lục châm trà” Cơ nhi mỉm cười nhìn khuôn mặt tuấn tú lễ độ của hắn, trong lòng thầm khen hắn quả là một đại mỹ nam, nếu ở hiện đại chỉ sợ sớm bị các sắc nữ nhào vô xé xác, da thịt vóc người, diện mạo ôn nhu, giọng nói êm tai, ngẫm lại sẽ khiến người ta chảy nước miếng. (PL: ta cũng chảy nước miếng đây, haha)
” Đa tạ Cơ nhi cô nương” Phạm Thu Nham vui vẻ ngồi xuống, sau đó quay đầu nhìn sơ bố trí trong viện, hai mắt để lộ ra kinh ngạc và khó hiểu.
” Phạm công tử, nếu như ngươi dùng cả đêm không thể thông suốt bài hát đó thì Cơ nhi cũng sẽ không cho ngươi tới” lời Cơ nhi nói khiến Phạm Thu Nham nhất thời xấu hổ đỏ mặt, vì sao lòng tự tin của mình luôn bị nàng đả kích chẳng còn chút nào.
” Ha ha, nhưng mà Cơ nhi biết ngươi là người yêu âm luật thật sự, như vậy đi, ta thấy vụ tuyển chọn thi đấu kia ngươi không cần đâu, ở lại đây làm nhạc công đi, ta là vũ nương của kỹ viện này, hiện đang thiếu một nhạc công chủ lực. Bởi vì ca khúc của Cơ nhi đều do chính ta phổ nhạc, viết từ, so với những ca khúc ngươi thường nghe sẽ rất khác, Phạm công tử nếu như muốn nâng cao tài nghệ của mình thì đây là cơ hội của ngươi, bởi vì nhạc công bình thường không thể diễn tấu được ca khúc của Cơ nhi” Cơ nhi chậm rãi nói trong khi nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của hắn, trong lòng vẫn tán thường da thịt trên mặt hắn, sáng trắng, lỗ chân lông nhỏ xíu, màu da tuyết trắng hồng nhạt, khiến nàng có cảm giác kích động muốn nhào tới cắn một cái.
“A, cái này?” Phạm Thu Nham không nghĩ tới Cơ nhi sẽ hội yếu hắn làm nhạc công của nàng, nhất thời thấy khó xử, hắn chỉ muốn gặp vị đại sư kia thôi, với lại đánh đàn tại kỹ viện sẽ làm hắn không tự nhiên.
” Ngươi đừng lo vấn đề tiền lương, Cơ nhi kiếm được sẽ không thiếu phần của ngươi” Cơ nhi cho rằng hắn lo lắng việc này.
” Không, không phải, tại hạ…” Phạm Thu Nham không biết nói thế nào, hắn sợ Cơ nhi hiểu lầm là hắn khinh thường nàng.
“À, ngươi không thích sao? Hay là ngươi có dự định khác? muốn vào cung làm nhạc công?” Cơ nhi cau mày, vậy phải làm sao bây giờ, khó lắm mới tìm được người vừa ý.
“A không, đương nhiên không phải, muốn tiến cung chỉ vì nghe nói nhạc công trong cung