Phủ Trạng Nguyên khi ấy có bao nhiêu mạng người vì hôn mê mà không thể sống sót, chỉ còn lại vài gia nhân may mắn được đưa vào trong cung.
Hàn Thước Đông được đưa tới Trường Xuân cung để hoàng hậu chăm sóc, còn linh cữu của Hàn gia và Trưởng Tôn công chúa được đặt tại Y Lan điện để chờ an táng
Ta thở dài một hơi, khoác lên mình y phục trắng tinh sau rồi tới Y Lan điện.
Chỉ mới qua một đêm, cả điện Y Lan đã phủ đầy dải trắng ảm đạm, những tiếng nức nở vang lên thấu tận trời xanh.
Ta bước vào trong điện, nhìn hai linh cữu được đặt ngay ngắn bên cạnh nhau
“ Trưởng công chúa tỷ tỷ, Hàn trạng nguyên, muội tới đây tiễn hai người”
Ta quỳ xuống rồi lại khấu đầu, lúc này cũng có Nhị hoàng tử và phi tử của hắn tới.
Thuần Giang Châu vội chạy tới đỡ lấy ta, sợ rằng cơ thể ta bất tiện nên đã thay ta khấu đầu hai cái
Lúc này Nhị hoàng tử quay sang nhìn ta: “ Thái Tử phi, Hàn Thước Đông ở bên chỗ của Hoàng hậu nương nương luôn miệng nhắc tới muội, muội tới đó xem sao”
“ Được, bây giờ muội sẽ tới đó”
Nhị hoàng tử gật đầu một cái, ta quay người bước ra khỏi đại điện.
Còn chưa đi được bao xa thì ta gặp Thập Tam hoàng tử, hắn cũng mặc y phục màu trắng với gương mặt mệt mỏi đi tới
“ Thái Tử phi, người đi đâu vậy?”
“ Ta tới chỗ của Hoàng hậu nương nương, ngươi mau vào trong khấu đầu đi.
Cả Nhị hoàng tử và Nhị hoàng tử phi đều đang ở trong đó”
Ta không muốn nhiều lời với hắn nên nói qua loa vài câu rồi lập tức rời đi.
ở cung Trường Xuân hiện tại cũng đều mang dáng vẻ u buồn, thấy ta tới, công công ở đó liền chạy vào bẩm báo.
“ Cô cô”.
Một giọng nói khản đặc gọi ta, Thước Đông chạy từ bên trong ra nhào vào lòng ta rồi lại òa khóc nức nở.
Ta liền cảm thấy nội tâm mình chua xót, cũng không biết làm gì khác ngoài ôm lấy Thước Đông lại dỗ dành
“ Ngoan, Đông Đông đừng khóc”
Ta hướng về phía Hoàng hậu nương nương vừa từ trong tẩm cung bước ra, người thở dài rồi nhìn Thước Đông ở trong tay ta:
“ Ngày hôm qua là Nhị hoàng tử đem Thước Đông trở về cung, lại chăm sóc dỗ dành nhóc cả đêm, sáng sớm hôm nay Nhị hoàng tử phi mới đem Thước Đông tới chỗ của ta.
Nhóc con này mới tỉnh lại đã muốn gặp con, ta còn chưa kịp cho người tới Đông cung thì con đã tới đây”
Nói xong, người lại quay qua dỗ dành tiểu tử trong tròng ta: “ Thước Đông, cô cô đã tới đây rồi, con đừng khóc nữa nhé”
Thước Đông trong lòng ta lắc đầu, hai hàng nước mắt lăn dài mếu máo nhìn Hoàng hậu nương nương rồi lại nhìn về phía ta: “ Cô cô, có phải Đông Đông làm sai chuyện gì nên mẫu thân và phụ thân không cần con nữa phải không?”
“ Không có không có, Đông Đông rất ngoan, nhưng mà mẫu thân và phụ thân của con đã tới một nơi rất xa rồi, bởi vì họ phải ở đó để bảo vệ cho Đông Đông”
Hoàng hậu bất chợt nắm lấy tay ta, sau đó lại ân cần xoa đầu Hàn Thước Đông: “ Thái Tử phi, con đưa Hàn Thước Đông về Đông Cung chăm sóc trước, dù sao ngày trước Trưởng công chúa cũng thường xuyên để Thước Đông tới chỗ của con, con chăm sóc nhóc con này sẽ dễ hơn ta”
Nhìn nét mặt của Hoàng hậu nương nương, ta đành lên tiếng an ủi người: “ Nương nương… xin người nén bi thương, tránh để ảnh hưởng tới ngọc thể”
Sau đó ta đem Hàn Thước Đông quay về Đông cung, có lẽ vì nhóc con đã quá mệt nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Cũng may là Thước Đông rất hiểu chuyện nên cũng không khiến ta hao tâm, ta ngồi ở một bên nhìn tiểu tử đang ngủ say kia, trong lòng không khỏi thương xót
Hàn Thước Đông mới chỉ năm tuổi, ở cái tuổi còn ăn còn chơi này mà đã phải chịu đả kích lớn như vậy rồi trở thành cô nhi.
Ta thở dài, kéo chăn phủ lên người nhóc, vừa muốn đứng dậy liền phát hiện góc áo của mình bị bàn tay nhỏ bé kia giữ chặt lấy
Ta nhìn Thước Đông, trong lòng liền hạ xuống một ý định…
“ Minh Uyển, mài mực cho ta”
Ta ngồi xuống bàn, bắt đầu viết hai bức thư.
Một bức gửi đi cho Tư Đế còn một bức dâng lên cho Hoàng thượng.
Nhân lúc Thước Đông vẫn ngủ say, ta nói với Minh Uyển ở lại đây canh tiểu tử này, sau đó lại tự mình tới Dưỡng Tâm Điện
Chiêu công công đem bức thư kia đưa vào cho hoàng thượng,