“ Thái tử phi, cũng muộn rồi, người nên đi nghỉ ngơi sớm thì hơn, tại hạ tới chỗ Thái tử”
“ Nô tì chợt nhớ ra có y phục còn chưa giặt, nô tì đi làm việc”
Ta nhìn hai người họ rời đi, muộn gì chứ, bây giờ còn chưa tới giờ ăn tối đó.
Mà ta nhớ lúc nãy y phục đã đem đi phơi hết rồi mà.
Ta thở dài một hơi, rồi lại mỉm cười: “ Tiêu công công, người xem bọn họ như vậy, ta có nên tác thành không?”
“ Nương nương, chuyện này người tới hỏi Thái tử xem sao?”
Ta thấy Tiêu công công nói cũng rất đúng, liền đứng dậy tới thư phòng của hắn đang làm việc.
Thấy ta đến, mấy thị vệ ở đó cũng không khỏi ngạc nhiên, mà khi ta đẩy cửa bước vào thư phòng của hắn, Tư Đế thậm chí còn không ngẩng đầu lên nhìn ta: “ Ta đã nói không ai được vào rồi mà, mau lui ra ngoài”
“ Chàng đuổi ta đấy à?”
Ta vừa lên tiếng, lập tức Tư Đế liền buông bút xuống, nét mặt cũng kinh ngạc không kém mấy tên thị vệ ở ngoài là bao.
Hắn nhìn ta một lượt rồi mới định thần lại hắng giọng hỏi ta: “ Sao, nàng lại đến đây?”
“ Chàng kinh ngạc cái gì chứ, chẳng lẽ ta lại không được đến đây?”
Hắn phì cười, lại cầm bút lên chuẩn bị tiếp tục: “ Không phải, nhưng đây là lần đầu tiên nàng chủ động tới tìm ta, trước giờ nếu có chuyện cũng đều là Tiêu công công tới báo cho ta”
Ta tiến lại gần, rồi từ từ kéo tay áo mài mực cho hắn.
Sau cùng lại nói đến chuyện của Dương thị vệ và cung nữ tiếp thân Trúc Y.
Hắn chỉ cười mà không ngưng tay viết: “ Bao giờ hắn tới nói với ta thì chúng ta ban hôn cho họ, ta xem Dương Cảnh đối xử với cung nữ kia cũng rất thật lòng”
Ta gật đầu, dù sao Dương Cảnh gia thế cũng không tầm thường, chắc chắn nếu ta đem Trúc Y gả cho hắn thì nàng ta sẽ không phải chịu thiệt thòi.
Rồi ta lại nghĩ tới việc hắn và ta
“ Thế còn chúng ta thì sao, chàng có…?”
“ Ta làm sao, nàng muốn ra ngoài hay về thăm Tướng Quân phủ?”
Ta suýt chút nữa thì nhồi nghiên mực trên tay mình vào miệng hắn, đúng là tên óc heo cứng nhắc, một chút nữ nhi tình trường cũng không hiểu.
Ta đành thở dài một hơi rồi đặt nghiên mực đã mài xong xuống bàn
“ Ta đói rồi, ta muốn đi ăn”
“ Được”
Hắn lập tức gác bút qua một bên, rồi cùng ta rời đi.
Trong bữa ăn, ta thuận tay gắp đồ ăn cho hắn, lại khiến hắn kinh ngạc một lần nữa, ta lại làm như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tới khi dùng thiện xong, hắn liền nói ta về tẩm cung, bản thân hắn về thư phòng trước, rồi cứ thế mà rời đi
Xem ra, hắn đối với ta, chỉ là trách nhiệm của người làm phu quân, của một Thái tử uy quyền, tuyệt không có chút tình cảm nào cả.
Ta cùng cung nữ bên cạnh trở về tẩm cung, ta không biết tại sao, nhưng trong lòng có chút khó chịu, tâm tư lại cũng mang chút ưu phiền
“ Chủ tử, người đang nghĩ gì sao?”
“ Không có, chỉ là ta cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi.
Ngươi giúp ta thay y phục trước, ta muốn đi nghỉ ngơi”
Khi ta chuẩn bị thay y phục, người của Ngục hình tới báo, nói rằng một tên thích khách bắt được đã cắn lưỡi tự tử, mà tên còn lại nói sẽ khai toàn bộ sự thật.
Ta đành tự mình tới Ngục hình một chuyến
Bên trong ngục tối tăm, An thị vệ đứng sau ta không ngưng cảnh giác, tên thích khách kia được áp giải tới trước mặt ta.
Ta nhìn hắn, gương mặt này đáng tiếc lại phạm đại tội, nếu hắn vào cung làm thị vệ, không biết chừng đã có thể sống một