"Biểu muội phu, ngươi nói xem vị nhị hoàng tử này thân phận cao quý như vậy, sao hôm nay lại không để ý đến địa vị tôn quý của mình mà múa kiếm biểu diễn trước mặt mọi người, lại còn nhất định phải lôi Khuynh Thần vào chung nữa chứ??" Phong quân sư vừa nói vừa tự nhiên cướp lấy bát rượu trái cây trong tay ta.
"Làm sao ta biết được?" Đưa tay muốn cướp lại bát của mình.
"Chậc chậc, biểu muội phu, biết ngươi muốn uống cùng bản quân sư một bát, nhưng cũng đừng vội như vậy a......" Không biết xấu hổ giấu bát rượu trái cây của ta sang một bên thì thôi đi, lại còn nhét ngược bát rượu của nàng vào tay ta nữa chứ.
"Phong quân sư......" Đó là bát của ta, bát đã dùng rồi, ta cũng không muốn dùng bát mà ngươi đã dùng qua...... Cho dù là gián tiếp, ta cũng không đụng môi gián tiếp với ngươi a......
"Biểu muội phu, bản quân sư kính ngươi một bát!" Phong quân sư nói xong nhấp nháy mắt cười, sau đó một hơi uống cạn sạch bát rượu trái cây của ta, không chừa lại một giọt.
"Ngươi......" Ta bưng bát rượu mạnh của nàng lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng cầm cái bát không vốn thuộc quyền sở hữu của ta trên tay.
"Biểu muội phu, đừng nói là ta không giúp ngươi, tiếng đàn của Khuynh Thần đã đến hồi kết thúc, mà nếu như bản quân sư đoán không sai thì lát nữa đối tượng lên thớt tiếp theo của đám đông sẽ chính là ngươi......" Phong quân sư vừa nói vừa ra vẻ thoải mái thỏa mãn rằng chuyện chẳng liên quan đến mình, trên tay xoay xoay cái bát không còn ánh mắt thì lướt qua giữa sân
"Vậy thì sao......" Kể từ lúc ta nhất thời động kinh ký bản khế ước kia thì danh đã bắt đầu nổi như cồn, này không phải là chuyện đương nhiên sao?
"Ha ha ~" Phong quân sư đột nhiên cười một cách quỷ dị, sau đó đảo mắt qua một màn yến tiệc đêm nay mà trong đó ngoại trừ ta và đại tướng quân ra thì còn có thêm một người khác nữa mặc áo bào trắng:"Biểu muội phu, thượng cấp và hạ cấp mặc đồ giống nhau là điều cực kì kiêng kị......"
"......"
"Hơn nữa, biểu muội phu, chẳng lẽ không biết người ta có câu là nhất vinh câu vinh nhất nhục câu nhục sao*?" Nói xong thì nụ cười trên mặt biến mất, ánh mắt lạnh lùng nhìn ta.
*Một người vinh thì mọi người thơm lây, một người nhục thì mọi người vạ lây
"Phải không, kia không biết quân sư đại nhân có cao kiến gì?" Lại phát hiện ra quyết định hồi đó là cực kì không sáng suốt, ta chỉ muốn rời khỏi quân doanh mà thôi, dành dụm chút tiền mà thôi, vì sao ta lại chọn một con đường mà hở chút cũng có thể mất mạng như chơi nhỉ...
"Ha ha......" Trên mặt Phong quân sư đột nhiên lại lộ ra nụ cười thường ngày.
"Vu Thị đa tạ rượu ngon của Phong quân sư ~" Đầu có chút choáng, không thèm nghĩ vì sao nàng lại phải đổi bát với ta nữa, nâng bát đổ rượu vào miệng, ừng ực cạn bát.
"Ha ha, biểu muội phu không cần khách khí như vậy......" Nói xong còn dùng sức vỗ vai ta vài cái.
Ta ngước nhìn nữ tử áo trắng đang cúi đầu gảy đàn giữa sân, mặc kệ cái vỗ vai của người bên cạnh, người đang cúi đầu giữa sân kia đột nhiên ngẩng đầu, cho dù cách xa hơn mười thước nhưng ta như cũ vẫn có thể cảm thụ được ánh mắt nhìn lên của nàng chỉ dừng lại trên người mỗi một mình ta.
Thở dài một hơi, vừa lúc tiếng đàn kết thúc, toét miệng nở một nụ cười xán lạn với người đối diện. Dường như sau đó đối phương cũng mím môi tạo nên một đường cong nhẹ nhàng, ta quay đầu nhẹ giọng nói với Phong quân sư bên cạnh: "Phong quân sư, tiểu nhân có chuyện muốn nhờ, không biết quân sư đại nhân có thể tương trợ hay không?"
"Ồ......" Phong quân sư ngả ngớn nheo mắt hỏi:"Không biết biểu muội phu muốn bản quân sư tương trợ điều gì?"
Thừa dịp mọi người đều đang bận tâng bốc nhị hoàng tử, ta châu đầu nhỏ giọng bên tai Phong quân sư:"Phong quân sư, một hồi nữa giúp ta chuẩn bị một cái trống trận đi, trống không cần quá lớn, mặt trống rộng cỡ ba thước là được, ngoài ra cần chuẩn bị thêm hai sợi dây buộc đỏ dài tầm ba thước......" Ba thước hay một thước cũng như nhau, nhiêu đây cũng đủ để ứng phó tình hình trước mắt.
"Không thành vấn đề!" Phong quân sư cười tủm tỉm gật đầu, sau đó nhẹ nhàng giơ tay ra hiệu, một tiểu binh ôm vò rượu đứng một bên liền chạy tới, chỉ thấy trong khi tiểu binh nâng vò rót rượu thì Phong quân sư khẽ mấp máy môi vài cái, tiểu binh kia liền đặt vò rượu xuống rồi nhanh chóng lui ra ngoài.
"Biểu muội phu, rượu này......" Phong quân sư híp mắt nâng cằm nhìn ta.
"Ha ha, quân sư đại nhân, chúc mừng người lần này khải hoàn trở về......" Nở một nụ cười xán lạn với nàng, rót đầy một bát rượu mạnh rồi nghiến răng nghiến lợi uống cạn.
"Chậc chậc, biểu muội phu, đây là rượu, uống không cần dùng sức như vậy......" Phong quân sư nhàn nhạt trả lại một câu.
"......" Ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên cao, đột cảm thấy hôm nay quả là một ngày xuất hành bất lợi.
"Phu quân làm sao vậy??" Đại tướng quân đã muốn chầm chậm trở về chỗ ngồi.
Quay đầu cười với nàng một cái, đưa tay kéo đệm cho nàng ngồi:"Không có việc gì?" Bởi vì động tác kéo đệm mà thân người hơi nghiêng sát về phía nàng, vào lúc nàng ngồi xuống thì một mùi hương nhàn nhạt quen thuộc bỗng chốc ùa vào trong mũi.
Đại tướng quân cười nhẹ quay đầu nhìn ta bình thản nói:"Phải không?" Trong giọng điệu nghe không ra là đang nghi hoặc hay là một điều gì đó khác.
"Phu nhân, đói bụng chưa? Ăn trước chút gì đó đi......" Mặc dù lúc ở trên đường đại tướng quân đã bị ta cưỡng bức ăn vài miếng hoa quế cao, nhưng từ khi nhập tiệc đến giờ nàng cũng chưa ăn gì mà lại còn bị không ít tướng quân già trẻ lớn bé chuốc không ít rượu, tuy là rượu trái cây nhưng vẫn là rượu a.
"Hảo......" Đại tướng quân gật đầu, cầm đũa ăn đồ ăn ta gắp cho nàng.
"Định Bắc vương, nghe nói vài ngày trước ngươi đã chiêu được một vị tế tử phải không?" Nhị hoàng tử ngồi bên trên, thanh âm vang dội cả khoảng sân.
"Ha ha, vất vả nhị hoàng tử quan tâm, trước đó vài ngày thần quả thật đã chiêu một vị tế tử cho nữ nhi Khuynh Thần!" Tư nguyên soái tuy rằng đã tiếp nhận thánh chỉ phong vương nhưng lúc này vẫn chưa thượng kinh nghe phong chính thức nên vẫn giữ xưng hô quân thần như cũ.
"Ồ, không biết là vị tài tử nào có thể lọt mắt Định Bắc vương của chúng ta??" Nhị hoàng tử biết rõ còn cố hỏi.
"Ha ha, Thị nhi, còn không mau lại đây ra mắt nhị hoàng tử!" Tư nguyên soái nói xong thì trên gương mặt cương nghị mang theo nét cười thỏa mãn nhìn về phía ta.
"Vâng, nhạc phụ đại nhân!" Tuy rằng bị nguyên soái đại nhân một tiếng 'Thị nhi' vừa rồi làm cho chấn động một chút, bất quá lúc này cũng không thể không thành thật đứng dậy tiến lên phía trước hành lễ với nhị hoàng tử.
"Thảo dân Vu Thị bái kiến nhị hoàng tử điện hạ!" Ta chính là một tiểu dân bé nhỏ không chức không quyền.
Nhị hoàng tử mỉm cười ôn hòa nói:" Miễn lễ!"
"Tạ nhị hoàng tử điện hạ!" Thành thật đứng lên, cung kính đứng chờ chỉ thị tiếp theo của đối phương.
"Không tệ, ha ha, chúc mừng Định Bắc vương thu được này giai tế!" Giọng nhị hoàng tử đầy chân thành.
"Thần cảm tạ nhị hoàng tử!" Tư nguyên soái cũng đứng lên khom lưng nói lời cảm tạ.
"Ha ha, Định Bắc vương không nên đa lễ như vậy, rượu mừng ngày đó bổn vương còn chưa kịp tự mình xuất hiện để chúc mừng." Nhị hoàng tử nói xong ra hiệu với người đằng sau một chút.
Sau khi nhận được hiệu lệnh của nhị hoàng tử, một nội quan rời đi, sau đó từ ngoài nâng một hộp gỗ có khắc hoa văn tinh tế bước vào.
Nhị hoàng tử thấy nội quan kia đã bước vào liền