"Tê ~" Bên cạnh truyền đến tiếng hít sâu của Phong quân sư. Không cần nhìn ta cũng biết lúc này nhất định là khoé mắt Phong quân sư đang co giật liên tục, bày ra một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Ngoại tổ phụ quét ánh mắt qua Phong quân sư một cái, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là ánh mắt có vẻ như thêm vài phần nghiêm khắc.
Ta trấn định chống lại ánh mắt của hắn, vẫn thẳng lưng ngồi ngay ngắn như ban đầu, im lặng mặc hắn đánh giá.
Hồi lâu sau, ngoại tổ phụ mới thu hồi ánh mắt, đảo qua bộ trà cụ rồi trầm giọng hỏi:" Trước kia học qua trà đạo sao?" Tuy rằng giọng vẫn khó chịu như cũ, nhưng không biết có phải ảo giác hay không mà ta lại cảm thấy dường như trong giọng nói đã giảm bớt một phần uy nghiêm.
"Bẩm ngoại tổ phụ, về trà đạo Vu Thị cũng chưa thực sự nghiêm túc học qua, chỉ là hồi còn trẻ tâm tính quá vội vàng xao động nên mới theo trưởng bối trong nhà học một đoạn thời gian nhằm thu lại chút tính tình." Cái này là ta nói thật, học trà và thư pháp cũng đều chung mục đích, đều là vì rèn luyện con người bên trong của bản thân, chỉ là trà thì ta chỉ học trong một năm, nhưng chữ thì kiên trì lâu hơn một tí.
"Ừm ~" Ngoại tổ phụ nhìn qua, mày khẽ nhướng.
Liền như vậy một động tác nho nhỏ, ta đột nhiên phát hiện động tác nhướng mày của ngoại tổ phụ và động tác nhướng mày của đại tướng quân cực kì giống nhau. Chỉ là khi ngoại tổ phụ nhướng mày sẽ hiện ra cảm giác áp lực đầy nghiêm khắc; Còn khi đại tướng quân làm động tác này thì lại khiến dung mạo vốn thoát tục của bản thân lại thêm phần cao nhã; Mỗi khi đại tướng quân ngẫm nghĩ gì đó sẽ nhướng mày, chỉ một hành động nhỏ cũng dễ dàng hấp dẫn lực chú ý của người khác, sau đó sẽ khiến tâm tình ta không khỏi trầm xuống; Mỗi khi đại tướng quân đấu võ mồm với ta giành thắng lợi hoặc khi nàng ghen cũng sẽ nhướng mày, chỉ là sau đó sẽ khiến tâm hồn ta nhộn nhạo, cảm giác ham muốn được gần gũi và thân thiết nàng hơn cũng theo đó mà rục rịch.
"Khụ ~" Bên cạnh truyền đến tiếng ho nhẹ của Phong quân sư.
Chớp mắt vài cái, chống lại ánh mắt nghiêm khắc đối diện, ta vội vàng chột dạ thu hồi tâm tình, nhìn khuôn mặt có chút u ám của ngoại tổ phụ mà ta có chút hoảng sợ vì khi nãy ta thất thần để lại cho hắn ấn tượng không tốt, giọng ta lại trở nên có chút rụt rè:" Bởi vì không học trà lâu cho nên......" Bị hai ánh mắt đối diện chiếu tới mà lòng ta hoang mang muốn tìm một cái hố nhảy xuống rồi lấp đất chôn chặt lại, nhưng lúc này ta lại không thể không thẳng sống lưng mà ngồi chờ đợi, chờ đợi hình phạt mà trưởng bối ra cho ta.
Ngoại tổ phụ trầm mặc.
Bởi vì cái bầu không khí im lặng một cách đáng sợ này mà ta càng suy sụp, trong đầu chỉ có hai chứ " Tiêu rồi ".
Vào lúc ta đang vã hết mồ hôi ra thì ngoại tổ phụ đột nhiên dời tầm mắt, lạnh giọng bảo Phong Dương:" Phong Dương, theo bồi ta một ván cờ!"
"Vâng!" Phong quân sư lập tức thẳng lưng ngồi một cách nghiêm chỉnh.
Ngoại tổ phụ bình thản cầm một hộp cờ trên bàn lên, Phong quân sư cũng cầm lấy một hộp khác. Mở hộp ra, Phong quân sư cầm quân đen, quân đen được đi trước; Ngoại tổ phụ cầm quân trắng, quân trắng đi sau.
Sau khi hai người chọn cờ xong, Phong quân sư không nói lời nào mà cấm lấy một quân cờ đen trong hộp trực tiếp đặt xuống góc bàn cờ bên trái; Ngoại tổ phụ cũng y như vậy, im lặng cầm lấy quân đầu tiên đặt xuống góc bên phải. Tốc độ của hai người đều rất nhanh.
Trong tiếng sàn sạt đảo cờ vang lên từng tiếng hạ cờ thanh thuý:" Cách cách".
Ta không hiểu cờ vây, đành phải ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh mà xem, đương nhiên cũng hiểu được cái gọi là đạo lý gọi là 'Xem cờ không nói là người quân tử chân chính'. Cho nên cho dù không hiểu ta cũng ngoan ngoãn bảo trì sự im lặng. Sau đó, trong khi hai người bọn họ lách cách hạ cờ thì ta thành thật cầm cái bình nhỏ chạy về cái phía cái giếng nước được che bằng tấm ván gỗ ở bên ngoài. Mở tấm ván gỗ ra, múc đầy nước. Đổ nước ra bình, sau đó đậy nắp giếng lại.
* Quán kỳ bất ngữ chân quân tử
Khởi thủ vô hồi đại trượng phu
(Xem cờ không nói là người quân tử chân chính
Nhấc tay lên không đánh lại là kẻ đại trượng phu!)
Mang nước trở lại, liếc nhìn hai người vẫn còn đang tập trung chơi cờ. Ta liền mở bịch than gắp ra hai khối than cho vào bếp lò, đổ nước vào ấm rồi đặt lên bếp lò. Sau đó ta tiếp tục ngồi ngay ngắn nghiêm túc nhìn bàn cờ, nghiêm túc nhìn hai quân đen trắng ngày càng nhiều trên bàn cờ, bày binh bố trận.
Thời gian chậm rãi qua đi, ấm nước bắt đầu sôi, hơi nước thoát qua miệng ấm ngày càng nhiều. Số lượng quân cờ trên bàn cờ ngày càng tăng thì tốc độ hạ cờ của Phong quân sư lại càng ngày càng chậm; Mỗi nước cờ mà Phong quân sư đi đều phải cau mày suy nghĩ một lúc lâu; Mà tốc độ hạ cờ của ngoại tổ phụ vẫn không hề thay đổi, khuôn mặt vẫn như cũ, mỗi khi tiếng hạ cờ đen của Phong quân sư vừa vang lên thì ngay lập tức một quân cờ trắng đã hạ xuống.
Nước trong ấm sôi lên sùng sục, ta vội thu hồi ánh mắt vẫn đang tập trung trên bàn cờ, nhẹ nhàng bắt ấm xuống. Lại một lần nữa pha thêm trà, từng động tác một, không nhanh không chậm tiến hành. Trà pha xong, lại rót hai chén cho hai người vẫn đang tập trung cao độ vào ván cờ.
Chờ ánh mắt ta trở lại bàn cờ thì dường như quân trắng bên ngoại tổ phụ đã muốn vây kín hai nhóm quân đen.
Sau khi hết nửa ấm trà, tốc độ hạ cờ của Phong quân sư liền ngày càng chậm một cách rõ ràng, nàng chăm chú nhìn bàn cờ mà trầm tư suy nghĩ.Thế nhưng ngoại tổ phụ ở đối diện lại ngẩng đầu nhìn ta một cái, sau đó lại thoải mái mà bưng lên chén trà ta đổ ra cho hắn, nhẹ nhàng thưởng thức.
Lại sau một chén trà, rốt cuộc Phong quân sư cũng hạ một quân cờ xuống.
Ngoại tổ phụ buông chén, nhìn bàn cờ suy tư vài giây rồi lại đặt một quân cờ xuống góc trái bàn cờ. Sau đó liền thu lấy quân cờ đen đã bị quân trắng vây bốn phía.
Hết một ấm trà, hai người đã đặt xuống không ít cờ. Ta nhìn không hiểu thế cục trên bàn cờ, bất quá trông bộ dáng Phong quân sư thì cũng không khó đoán được lúc này Phong quân sư đang ở thế hạ phong, hơn nữa còn đang bị vây trong một cục diện cực kì bị động, bởi vì thời gian suy nghĩ của nàng ngày càng dài, mà ngoải tổ phụ ngồi đối diện, tuy rằng vẫn luôn cau có nhưng ánh mắt lại cực kì thoải mái tự nhiên, thỉnh thoảng còn nâng chén thưởng thức nước trà bên trong.
Hết hai ấm trà, vai Phong quân sư đã sụp xuống, nhìn bàn cờ vô lực nói:" Cữu công, ta thua!"
Ngoại tổ phụ nhìn nàng một cái rồi khẽ ừ một tiếng, sau đó nhìn bàn cờ bảo:" Coi như là tiến bộ, chỉ thua mười quân."
Phong quân sư được ngoại tổ phụ khen, không biết có phải thẹn thùng hay không mà lại phá lệ trông như một cô vợ nhỏ thẹn thùng cúi đầu không nói lời nào.
Ta chớp mắt vài cái nhìn Phong quân sư rồi lại nhìn bàn cờ. Trên bàn cờ đen trắng đan xen, nhìn chóng hết cả mặt mới chỉ có thể cảm giác được dường như quân đen đang bị quân trắng bao vây.
Ngoại tổ phụ nói xong cũng không chờ Phong quân sư nói gì tiếp mà trực tiếp nghiêm mặt nói:" Về thôi!"
"Vâng!" Thấy ngoại tổ phụ chuẩn bị đứng lên trở về, ta liền vội dọn dẹp ấm chén trên bàn, đổ trà dư ra rồi tráng lại ấm bằng nước sôi mà ban nãy ta cố ý chừa lại, ta dùng tốc độ nhanh nhất có thể rửa sạch mọi thứ liên quan đến trà cụ rồi trả lại vị trí ban đầu, sau đó lại vội vã đi dập lửa bên trong lò rồi mới vội vàng bước ra cửa.
Vốn lo rằng lão nhân gia sẽ vì ta kéo thời gian mà nổi giận, vừa chuẩn bị há mồm nói gì thì ngoại tổ phụ đã nhàn nhạt quét qua ta một cái rồi chắp tay xoay người bước đi mà không nói một lời nào.
Phong quân sư như có chút đăm chiêu nhìn ta rồi lại nhìn ngoại tổ phụ, sau khi ngoại tổ phụ xoay người bước đi thì nàng híp mắt lại, cười gian liếc ta một cái rồi cũng xoay người nhanh chân đuổi theo ngoại tổ phụ mà không nói thêm một lời nào.
Ta há miệng thở dốc, không hiểu gì hết mà nhìn theo bóng dáng của người kia, nghĩ sao cũng không rõ hai bọn họ đang có ý gì, nhấc tay gãi gãi đầu, bất đắc dĩ bước nhanh đuổi theo sau.
Đường trở về cũng giống như lúc đi tới đây, cả ba người đều trầm mặc hai người phía sau một người phía trước. Vẫn là im lặng như cũ, chỉ có một điều khác biệt là khi đi thì ta và Phong quân sư đều mang tâm trạng bất an; Mà khi quay về thì Phong quân sư lại thảnh thơi nhàn nhã từ trong trong ra ngoài; Dọc đường còn không biết xấu hổ mà nhướng mày nháy mắt nhìn ta, vẻ mặt gian xảo, cũng không biết nàng đang tính toán cái gì nữa. Không biết là