- Đây mới là chân thân của ta, Quang minh tiền bối.
Vũ Tôn mỉm cười giới thiệu.
- Đừng nên kinh ngạc, Quang minh đại huynh. Hắn không biết vận khí cứt chó gì mà cái gì tốt nhất cũng vơ hết vào thân. Không biết kiếp trước ta và huynh nợ hắn cái gì. Từ từ ta sẽ kể cho huynh nghe về hắn, bảo đảm huynh sẽ tức muốn chết luôn.
Xích Huyết Hoàng cảm khái. Không biết hắn đã nhận Quang minh chí tôn là đại huynh từ lúc nào nữa.
Quang minh chí tôn gật đầu lia lịa, hiển nhiên đồng ý với Xích Huyết Hoàng.
Vũ Tôn méo mặt nhìn … 2 vị tiền bối. Hắn chẳng biết phải nói gì với hai người này nữa.
- Hắc hắc, tiểu Tôn. Nhanh đưa tinh huyết của ngươi ra đi. Nhưng ngươi nên biết rằng không gian Xích Huyết Châu chỉ chứa tối đa được hai linh hồn mà thôi. Nếu có người thứ ba tiến vào thì nó sẽ tự tan vỡ. Quang minh đại ca, chúng ta vào Xích Huyết Châu chuẩn bị chờ đại tiệc thôi.
Xích Huyết Hoàng ánh mắt thèm thuồng nhìn Vũ Tôn. Bình thường không có lí do gì để hắn mở miệng nhưng bây giờ rõ ràng đã có rồi, vậy thì phải kiếm lời chút chứ. Người không vì mình thì trời đánh.
Nói xong, hai linh hồn thể kéo nhau tiến vào Xích Huyết Châu, để lại Vũ Tôn méo mặt bên ngoài. Bình thường Xích Huyết Hoàng rõ ràng rất nghiêm túc, vậy mà lúc có lợi ích thì hắn bỗng nhiên vô sỉ lạ.
Mười giọt tinh huyết bức ra, Vũ Tôn lảo đảo suýt ngã, may mà kịp thời ngồi xuống bảo tọa. Hắn vội đem gần hết những thiên tài địa bảo có thể phục hồi huyết khí mà Xích Huyết Hoàng còn tích trữ được ra luyện hóa bằng sạch.
Mười giọt tinh huyết, tính từ lần trước tới giờ hắn mới miễn cưỡng bù đắp lại được, ai ngờ còn chưa thật sự bình phục lại đã mất mười giọt nữa. Khắp người hắn một cảm giác cực kì suy yếu xuất hiện. Hắn ngay lập tức khoanh chân ngồi tu luyện nếu không hắn sợ mình sẽ nằm lăn ra bất tỉnh.
Quang minh chí tôn thì hóa đá bên trong Xích Huyết Châu rồi, không cần phải nói đến. Chỉ có Xích Huyết Hoàng sung sướng ngồi khoanh chân tẩm bổ linh hồn.
Suốt một ngày liền bản thể Vũ Tôn mới có thể đứng dậy, đi lại bình thường, tuy khuôn mặt vẫn còn có chút tái nhợt. Phân thân thứ hai của hắn ngay lập tức ngồi xuống bảo tọa, trên tay là Quang minh cầu do thân thể Quang minh chí tôn tạo thành tiến hành hấp thu, tôi luyện Quang minh chi thể.
Quả nhiên, ngay khi vừa mới bắt đầu hắn đã cực độ đau đớn. Cảm giác như bị ai đó dùng sức muốn xé bản thân mình thành nhiều mảnh. Mỗi khi hắn đau đến cực hạn, chuẩn bị ngất đi thì một chùm sáng từ Bảo tọa lại lóe lên, truyền vào cơ thể hắn làm cho hắn tỉnh lại.
Huyết nhục tái tạo, chuyển đổi sang Quang minh chi thể là một quá trình hết sức gian nan và tốn nhiều thời gian. Hơn nữa thân thể của Quang minh chí tôn cũng đã tôi luyện Quang minh chi thể lên một độ cao cực kì kh ủng bố. Vì thế những gì hắn chịu đựng còn đáng sợ hơn người bình thường.
Đấy là tỉ lệ thành công là 50 – 50. Nếu như 1 - 99 thì không biết hắn có sống nổi ngày đầu tiên không.
Bản tôn và phân thân còn lại tranh thủ đi ngó nghiêng Quang minh bảo điện. Bước ra ngoài, đi sang bên trái là Đan phòng. Bên trong vẫn có một số ít các loại đan dược còn sót lại nhưng Vũ Tôn hiện không dám cầm đến. Đan dược đã mấy vạn năm, ai biết đụng vào có độc mà chết lăn quay không.
Căn phòng bên tay phải là Tu luyện phòng. Bên trong có một chiếc giường màu xanh lá cây hết sức đẹp đẽ. Xung quanh là một ít giá sách, ngẫu nhiên giở ra thì đều là công pháp tu luyện của cả VŨ KĨ chiến sĩ cũng như MA PHÁP sư. Nhưng tìm mãi hắn không thấy tâm pháp Quang minh đâu.
- Cái này để lúc nào hỏi Quang minh tiền bối vậy.
Vũ Tôn khẽ lắc đầu.
Bản thể hắn bước lên chiếc giường lục ngọc. Một cảm giác mát mẻ, sảng khoái truyền đến khiến hắn dễ dàng tiến vào trạng thái tu luyện. Chỉ một ngày ngồi trên cái giường ngọc này rõ ràng bằng hắn ở trong Vũ gia một tháng. Quả thực không thể tin nổi.
Phân thân thứ nhất thì đã trở lại Trấn Thiên Tháp tiếp tục tu luyện.
…
Thấm thoắt đã một tháng trôi qua. Phân thân tôi luyện Quang minh chi thể lúc này đã gần như hoàn thành một nửa. Tạp chất trong người hắn đã bị đẩy ra toàn bộ, cơ thể như đang thoát thai hoán cốt.
Có thể thấy tuy da dẻ hắn, huyết nhục hắn đang bị nứt