Phương Kiệt mũi, miệng tràn ra từng ngụm máu lớn. Hắn dường như đã bất tỉnh nhưng hai tay vẫn ôm chặt bộ hạ.
Khuôn mặt Cún đỏ bừng, như người mất đi lí trí.
Mọi người qua đường hóa đá. Phương Kiệt ngang ngược, coi trời bằng vung vậy mà có ngày bị người ta đánh như chó chết.
Nhiều người hả hê. Những người từng bị hắn hại ánh mắt cũng đỏ hoe, mong Cún gi3t chết hắn đi cho hả dạ.
- A, khốn kiếp. Mau dừng tay.
Lúc này ba tên hộ vệ mới từ khiếp sợ tỉnh lại. Chết tiệt, lần này bọn chúng chắc chắn bị trừng phạt nặng nề, thậm chí mất đi tính mạng.
Lâu nay chỉ có chúng hành hạ, đánh đập người khác chứ đâu đến lượt người khác giương uy. Ba tên vội vàng lao vào Cún. Cả ba bọn chúng đều có tu vi Hậu Thiên hậu kì.
- Hừ.
Cún hừ lạnh, Hồn hoàn yêu hồ xuất hiện. Mắt nàng chuyển sang hồng nhạt, lóe lên. Tức thì ba tên đột nhiên ngẩn ra, như mê loạn.
- Chát … chát … chát… Cún chuyển mục tiêu từ Phương Kiệt sang ba tên hộ vệ. Thực lực ngang nhau, nhưng ba tên bị mị hoặc đâu đề phòng được.
Ngay lập tức trên mặt chúng hiện ra ba vết roi sâu thấu thịt. Máu me chảy ra thành dòng.
Không cho chúng kịp hoàn hồn, khi mị lực vẫn còn tác dụng, nàng liên tục vung roi. Mặt, thân, đầu bọn chúng thay nhau xuất hiện thêm những vết thương dài.
- AAAA… Đủ rồi con tặc nữ. Hôm nay không giết ngươi ta không làm người.
Từ trong đau đớn tỉnh lại, một tên gầm lên. Nguyên lực tràn ra, hai tay như trảo vươn ra, một tay túm chặt cây roi của Cún giật mạnh, một tay hướng cổ nàng chộp tới.
So khí lực, rõ ràng Cún không thể là đối thủ của hắn nên cây roi dễ dàng bị giật đi. Nhưng nửa năm qua nàng cùng mọi người tập luyện không ít, kinh nghiệm chiến đấu há có thể thua một kẻ cũng chỉ ngang mình.
Chân trái đá vào trảo của tên hộ vệ, mượn đà bật về phía sau. Một đấu ba không dễ, cho nên nàng phải đợi bọn Vũ Tôn quay lại hoặc tạm rời khỏi đây. Nhưng còn tiểu muội muội kia, cho nên nàng đành kéo dài thời gian.
- Yêu nữ, ta phải chém ngươi làm hai mảnh.
Một tên hậu vệ khác rút cây đao sau lưng, mượn lưng của tên đang cầm roi của Cún nhảy lên, hai tay nắm đao vung lên đầu hướng nàng chém xuống.
Cún ánh mắt lóe lên, tên hậu vệ cầm đao tốc độ chậm lại rõ rết. Nàng lấy một tốc độ không tưởng né người sang một bên, khi cả đao và người tên hộ vệ kia bổ xuống theo đà thì bàn chân Cún tặng hắn một cú sút trời giáng ngay giữa mặt. Hắn hét thảm, bay về phía sau trúng tên cầm roi. Cả hai ngã nhào xuống.
- Liệt Dương chưởng.
Tên còn lại một tay giơ thẳng, năm ngón xòe ra như chưởng ấn, nguyên khí từ bàn tay ngưng thực nhắm vào Cún. Hắn biết đá phải thiết bản nhưng không còn nước xuống nữa rồi. Chưởng ấn lao ra, hai chân hắn cũng động, lao theo nó.
Vốn hắn muốn thừa dịp Cún xoay xở với chưởng ấn thì cận thân tấn công nàng, nhưng không may cho hắn là Hồn hoàn phân viện đã tìm được công pháp chính thống, vừa có thể tôi luyện vũ kĩ hoặc ma pháp để hỗ trợ Hồn hoàn.
Hai tay Cún bắt chéo, một luồng nguyên tố mỏng manh nhàn nhạt như nước từ bốn phương tám hướng lao tới, bao lấy cơ thể nàng như một tấm mai rùa.
“Bùm” Chưởng ấn đánh vào, tạo thành một lỗ thủng lớn nhưng không kịp phá hủy toàn bộ tấm mai rùa của Cún thì đã tan ra, sau đó lỗ thủng ngay lập tức được các nguyên tố từ vị trí khác lấp đầy.
Lúc này, tên hộ vệ kia cũng đã tới trước mặt Cún. Hắn nắm quyền vung lên, nguyên khí lấp lóe vây quanh giáng thẳng vào Cún.
Hắn muốn dùng lực phá phòng.
“Ầmmm.” Tiếng nổ chát chúa vang ra. Tấm mai rùa của Cún ầm ầm vỡ nát, sau đó cánh tay của tên hộ vệ đánh trúng bên vai phải của nàng.
“Phụt” … Cún phun ra một ngụm máu trúng mặt của tên kia, người này như cánh diều bay về đằng sau.
Nhưng nàng không rơi xuống đất, mà được hai cánh tay vững chắc ôm lấy. Nhìn vào thân ảnh của người đó, Cún an tâm biết mình an toàn rồi, nàng khẽ nhắm mắt lại thiếp đi do đã tiêu hao không ít khí lực.
Là Vũ Tôn. Hắn cùng Tiểu tam đã trở về, đúng lúc thấy Cún bị trúng quyền của tên hộ vệ. Hắn nhanh tay nhảy tới, vừa vặn ôm lấy thân hình Cún.
Nhìn nàng bất tỉnh trên tay mình, hắn cảm thấy có chút chua xót, không đành lòng.
- Mau đưa con tặc nữ đó cho ta.