- Tình hình thế nào rồi?
Chan nằm trên giường bệnh khuôn mặt tái nhợt hỏi Vũ Tôn.
- Khá tốt. Phân viện chúng ta có hai mươi hai người tiến vào vòng tiếp theo. Ngươi đỡ hơn chưa?
- Ta không sao. Các ngươi không cần lo lắng cho ta. Hãy mang ngôi vị số một về phân viện là được rồi.
- Ngươi không phải lo lắng, ta sẽ không cho phân viện khác đạt được số 1 đâu.
Vũ Tôn gật đầu thật mạnh.
Tay hắn đặt lên ngực Chan, Quang minh tịnh hóa lần nữa thi triển ra. Khả năng phục hồi chữa trị của Quang minh tịnh hóa cực kì bá đạo, còn hơn cả Mộc hệ của ma pháp phân viện.
- Ta không sao, ngươi đừng lãng phí Nguyên khí để ngày mai thi đấu.
Chan đẩy tay Vũ Tôn ra.
- Nằm im đi. Chút nguyên khí này của ta không vấn đề gì, một lát là khôi phục ngay thôi.
Vũ Tôn kiên định trị liệu tiếp cho Chan khiến hắn bất đắc dĩ nằm im. Một lát sau hắn lại đảo qua Dương để giúp Dương hồi phục. Cho tới hơn bảy giờ nhóm bọn chúng mới rời khỏi phòng bệnh.
…
Trở vào phòng, Tiểu Tam, Trương Dực đều tranh thủ thời gian tu luyện. Đột nhiên ngang trời giết ra hai tên Vương Bình cùng Thủy Linh khiến bọn chúng không dám có chút chủ quan nữa.
Chỉ có Vũ Tôn vẫn nằm dài ngủ.
- Thật không hiểu được hắn tại sao lười nhác mà lại mạnh mẽ đến thế.
Tiểu Tam lắc đầu nhìn Trương Dực nói.
- Đúng là tức chết người mà. Chúng ta chăm chỉ như vậy mà vẫn cứ đứng sau hắn.
Trương Dực cười khổ đưa 2 tay ra.
Vũ Tôn lúc này cũng không hẳn là nằm ngủ. Hắn chỉ tập trung nghĩ lại những chiêu thức của cả ma pháp phân viện lẫn vũ kĩ phân viện sử dụng trong ngày thi đấu hôm nay. Từ đó rút ra ưu, nhược điểm để ngày mai giúp các thành viên của Hồn hoàn phân viện dễ thở hơn.
Mới ngày thi đấu đầu tiên mà hắn đã có lúc mất kiểm soát bản thân. Tranh thủ chút thời gian buổi tối này hắn cũng tự suy ngẫm lại tránh tình trạng này về sau.
Cứ như thế, hắn chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Trong giấc mơ, hắn lại lặp lại hình ảnh của cơn ác mộng trước đây hắn gặp về sáu người lạ mặt. Nội dung vẫn không có gì khác.
Cho tới khi nữ nhân kia giết chết trung niên nhân bên cạnh, thốt lên hai chữ “ Xin lỗi ” thì Vũ Tôn lại giật mình tỉnh dậy.
- Hai lần rồi, hai lần ta mơ chung một giấc mơ. Điều này có chút kì lạ. Có lẽ để lúc nào nói với Xích Huyết thúc đi.
Hắn ngồi dậy nhìn lên trời. Lúc này trời đã sáng rõ, mây xanh không ngừng trải rộng báo hiệu hôm nay sẽ là một ngày nắng đẹp.
…
7giờ sáng – Đấu trường Nam Thiên Học Viện.
Các học viên của các phân viện đã tập hợp đầy đủ trong Đấu trường. Hôm nay là lượt thi đấu thứ hai nên còn đông hơn cả hôm qua. Chỉ có một điểm khác đó là ngày hôm qua nhiều kẻ còn được đứng trên Võ đài mà hôm nay đã ngồi ở vị trí khán giả.
Từng nhóm học viên tụ tập thảo luận về các trận đấu hôm qua rồi đưa ra dự đoán ngày hôm nay. Việc Hồn hoàn phân viện có thể đi tiếp vào vòng trong không là vấn đề được nói nhiều nhất. Đa phần thống nhất ý kiến cho là Hồn hoàn phân viện chỉ có dưới mười tên được tiến vào vòng trong, còn lại sẽ là ma pháp phân viện cùng vũ kĩ phân viện chia đều.
Sở dĩ như thế là bởi vì tiến vào vòng này đã không còn kẻ yếu nữa. Toàn bộ đều là tinh anh của phân viện mình, Hồn hoàn phân viện liệu có làm nên bất ngờ thêm một lần ?
Thiên Cương Viện trưởng đứng dậy tuyên bố ngày thi đấu thứ hai bắt đầu.
Ngay lập tức khâu rút thăm được diễn ra. Cũng như ngày hôm qua, Vũ Tôn với số thứ tự là 1 không biết vô tình hay cố ý lại bị gọi lên đầu tiên.
Đối thủ của hắn lần này là một Ma Pháp Sư nhị cấp hậu kì chứ không phải là vũ kĩ phân viện nữa.
- Hôm qua ngươi nói sẽ một chiêu đánh bại từng thành viên của vũ kĩ phân viện lẫn ma pháp phân viện chúng ta. Hôm nay ta chống mắt xem ngươi có làm được điều đó không? Ta là Trần Đông, xếp hạng hai ma pháp phân viện, chỉ đứng sau Thủy Linh.
Tên Ma Pháp Sư đối diện nhìn Vũ Tôn trên Võ Đài giọng nói tràn đầy thách thức.
- Vậy ngươi hãy thoải mái đi, bởi vì rất nhanh ngươi sẽ không còn đứng đây nữa.
Vũ Tôn lắc lắc đầu nói.
- Ngông cuồng. Cho dù Tiên Thiên sơ kì cũng không dám mạnh miệng nói với ta như thế.
Vũ Tôn không buồn tranh