Dự định hôm nay 4 chương thôi, rồi mai quay về 3 chương nhé mọi người.
------
Thật không ai có thể tin nổi Lưu Tinh lại là Võ Hoàng. Hắn vốn bộc phát ra Võ Thánh tu vi đã vượt quá sự nhận thực của mọi người rồi, nhưng bây giờ …
Thay cho sự kinh ngạc bây giờ là trạng thái sợ hãi ngập tràn. Những người đã trót khinh thường hắn run rẩy, tuyệt vọng. Thậm chí có tên còn đái cả ra y phục. Bọn họ hận, hận mình tại sao không bị câm đi lại xía vào chuyện của Long gia làm gì?
Võ Hoàng, trêu không nổi.
Võ Hoàng chi uy ai ngăn cản được.
Gia tộc của những người có mặt ở đây dù mạnh mẽ thật đấy, nhưng ngoài Long gia làm gì có Võ Hoàng nào nữa. Vũ Tôn chỉ cần “viếng thăm” thì chắc chắn sẽ máu chảy thành sông.
Những người ban nãy chưa kịp có cơ hội mở miệng thì cảm ơn trời đất. Chỉ hi vọng Võ Hoàng kia không giận cá chém thớt mà thôi.
Nhưng mà cay đắng nhất là Trần gia. Tên thiếu niên tưởng như phế vật đó giờ phút này lại là đối tượng bọn họ ngước không tới. Những tên Trưởng Lão Trần gia im bặt, run rẩy như tử thần đang nhìn mình.
Tố Như sắc mặt tái nhợt, không tự chủ được ngã xuống đất. Thần tượng của nàng Long Khánh bị hắn một chiêu đánh gần chết đã khiến nàng không thể tin và chấp nhận được, bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này…
Trần Thanh Dương phức tạp nhìn Tố Uyên trong lòng hắn. Nữ nhi của hắn quả thực có ánh mắt xa hơn hắn vạn lần.
Trần gia đã lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Đụng vào Lưu Tinh không nổi, mà chuốc oán với Long gia cũng không xong. Trừ khi một trong hai bên bị hủy diệt.
…
Long Thần và Long Chương hiển nhiên cũng không tin vào mắt mình. Tên thiếu niên non nớt kia vậy mà cũng có thể là Võ Hoàng. Hơn ai hết, bọn họ thừa biết Vũ Tôn chỉ mười lăm tuổi bởi cốt linh hắn không hề che giấu.
Mười lăm tuổi Võ Hoàng. Tuyệt đối có thể xưng là Thiên tài đệ nhất Tự cổ chí kim và có lẽ là Vô tiền khoán hậu.
Nếu hai người biết Vũ Tôn thực lực chân chính là Đế Quân thì không biết có bị khiếp sợ chết đi không.
- Hừ, chỉ là Võ Hoàng sơ kì mà cũng dám phách lối. Đã tới Long gia vậy thì sẽ có đi mà không có về.
Sau khi khiếp sợ, Long Thần đằng đằng sát khí nói.
Hôm nay dù có chuyện gì cũng phải đem tên này diệt trừ. Hắn quá kinh khủng. Đã đắc tội với một kẻ tiềm lực vô biên như hắn thì không giết Long gia sẽ không thể bình yên. Cho hắn vài năm chắc chắn hắn sẽ có thể đem Long gia đồ sát không còn một mống.
- Dựa vào phế vật bảy trăm năm mới Võ Hoàng trung kì như ngươi?
Vũ Tôn nhếch môi mỉa mai.
- Ngươi …
Long Thần tức giận. Chưa từng có ai dám nói với hắn như vậy. Vốn muốn phản bác nhưng nhìn lại người, nhìn lại mình thì hắn quả thực có vốn để nói như thế.
- Long Thần, tranh cãi với hắn làm gì. Giết đi là xong.
Long Chương im lặng lúc này mới chịu mở lời.
- Được, Chương ca hôm nay tuyệt không thể để hắn chạy thoát nếu không sẽ là mối họa cho Long gia ta.
Long Thần hoàn toàn đồng ý với Long Chương.
- Hai tên phế vật cộng lại cũng gần hai ngàn tuổi mà cũng dám hô hào lớn lối trước mặt ta. Không biết sống chết.
- Kẻ không biết sống chết là ngươi. Lô Sơn Thanh Long bá.
Long Thần không động tĩnh bùng phát khí tức mạnh mẽ khiến mọi người nằm rạp xuống đất hít thở không thông. Hư ảnh một con rồng màu xanh xuất hiện, quấn quanh người hắn hướng lên trời sau đó quay đầu đâm thẳng vào Vũ Tôn.
Vũ Tôn không hề sợ hãi, một quyền mạnh mẽ đấm ra đụng vào Thanh Long.
- Ầm …
Tiếng động cực lớn vang lên, Lô Sơn Thanh Long bá của Long Thần triệt để bị phá hủy.
Toàn bộ những người có mặt trong Võ Trường bị chấn ra một ngụm máu, khí tực tiêu biến không thể đứng vững mà ngã rạp xuống đất.
- Hai lão cẩu, có gan đuổi theo ta tới đây đánh.
Vũ Tôn sau khi phá hủy vũ kĩ của Long Thần gầm lên sau đó hắn lao vút lên không trung.
Võ Hoàng đánh nhau tại nơi chật hẹp như Võ Đường này có thể khiến người vô tội chết oan.
Long Thần cùng Long Chương nhìn nhau gật đầu sau đõ cũng lăng không hướng Vũ Tôn lao vút tới.
- Không gian nghiền ép.
Vũ Tôn đột nhiên đình chỉ phi hành, hướng hai huynh đệ Long gia đưa hai bàn tay ra ngoài không trung nắm chặt lại.
Không gian xung quanh bọn chúng bỗng nhiên biến đổi cực mạnh, trở nên hỗn loạn và có xu thế như muốn xé nát hai người ra.
- Không tốt, là không gian pháp tắc.
Long Chương hoảng sợ gầm lên. Nguyên khí thôi động, một thanh kiếm rực rõ xuất hiện trong tay. Hắn đưa tay cầm thanh kiếm toàn lực vung ra.
- Xoẹttttttt….
Không gian bị cắt ra một vết rách lớn. Long Chương mạnh mẽ kéo Long Thần chạy đi.
Hai người vừa rời khỏi, không gian nơi đó ầm ầm sụp đổ.
Long Thần đưa tay lau vệt mồ hôi lạnh. Chút nữa thôi hắn đã phải bỏ mạng.