- Quả nhiên đúng như lời lão già kia nói. Từ Ngọc Lan đại lục phi thăng sẽ được đưa tới Tây Á đại lục. Còn Tiềm Long đại lục sẽ tới Lam Minh đại lục.
Vũ Tôn gật gù nhớ lại lời của Long gia lão tổ.
- Mau nói chi tiết về Thánh giới cho ta.
Hắn cúi xuống nhìn tên đại ca thúc giục. Biết được sẽ không phải sớm gặp Thánh Tôn đã là một tin tức khá tốt rồi.
- Tin tức về Thánh giới? Đại nhân muốn nghe những gì? Gần đây ta có nghe nói tới một số chuyện …
Tên đại ca lắp bắp, tò mò hỏi.
- Hỏi nhiều. Ngươi cứ nói tất cả những gì cơ bản nhất về Thánh giới cho ta.
Vũ Tôn có chút mất kiên nhẫn gắt lên.
- Vâng vâng. Thánh giới theo như tiểu nhân được biết gồm có bốn đại lục. Đó là Tây Á đại lục, Lam Minh đại lục, Thiên Vương đại lục và Ô Phong đại lục. Nơi chúng ta đang có mặt là Tây Á đại lục. Mỗi đại lục rộng lớn bao nhiêu thì tiểu nhân không biết, chỉ biết người ta nói cho dù Thánh cấp cường giả cũng không thể đi hết được tứ đại lục.
Hắn sau khi nói ra một tràng tin tức lo sợ nhìn Vũ Tôn. Thực sự hắn không thể hiểu nổi rút cục tên kia muốn nghe cái gì cho nên chỉ sợ lời của mình khiến hắn không hài lòng.
- Tiếp đi, còn nhìn cái gì.
Vũ Tôn thúc giục. Hắn muốn biết tất cả mọi tin tức về Thánh giới, càng nhiều càng tốt.
- Vâng vâng. Tây Á đại lục có Tam đại môn phái cùng với nhất gia, gồm có Thần Âm, Thái Cực, Phong Lôi và Long gia xưng bá. Trong đó Long gia là mạnh mẽ nhất, át trên cả tam đại phái còn lại. Nghe đồn bởi vì Long gia lão tổ cách đây một vạn năm ngàn năm từng là tuyệt thế kì tài, từ một người vô danh dưới hạ giới phi thăng từng bước tu luyện tới Thánh Tôn cảnh đỉnh cao, không ai địch nổi. Chỉ cần ngày nào Long gia lão tổ còn sống, ngày đó Long gia là không thể xâm phạm.
Thấy Vũ Tôn im lặng, tên đại ca có thêm dũng khí tiếp tục.
- Ở ba đại lục còn lại thì tiểu nhân không rõ, nhưng chắc chắn đại lục nào cũng có Thánh Tôn cảnh đứng đầu.
- Khoan…
Vũ Tôn đưa tay ra ngắt lời hắn.
- Đại … đại nhân có … có gì …
- Thánh Tôn cảnh có phải là đỉnh cao của Thánh giới?
Tên đại ca ngây người. Chuyện cơ bản này ai ai trên Thánh giới cũng biết, ngươi tại sao lại hỏi ta?
- Đúng thế a. Thánh Tôn là mạnh nhất, là chúa tể của Thánh giới. Nghe nói tới Thánh Tôn có thể thọ ngang thiên địa.
Hắn vô thức đáp lời Vũ Tôn.
- Vậy ngươi có biết có bao nhiêu Thánh Tôn trên Thánh giới hay không?
- Chuyện này …
Hắn vò đầu gãi tai. Quả thực điều này hắn không biết. Đế Vương cảnh cũng chỉ như kiến hôi, những chuyện như vậy hắn làm sao biết được. Hắn cũng chỉ nghe nói mỗi đại lục có một Thánh Tôn, còn rút cục có bao nhiêu thì hắn không rõ. Ai biết được có một đám thì sao.
Vũ Tôn thấy hắn khó xử cũng hiểu được. Đối với một tên Đế Vương cảnh không thể trông chờ quá nhiều.
- Bỏ đi. Còn gì nói tiép đi.
Hắn phất tay lạnh nhạt nói.
- Vâng vâng… Tây Á đại lục nghe nói được tạo thành cách đây …
…
Một canh giờ sau, Vũ Tôn sau khi biết được gần như trọn vẹn những gì tên kia có thể biết đã lững thững rời khỏi vị trí. Dưới mặt đất, một thân thể nhợt nhạt, trắng bệch đang run rẩy đau đớn bất tỉnh. Vũ Tôn tuy không giết hắn nhưng đem tu vi của hắn toàn bộ phế bỏ, không khác gì một phế nhân.
Đối với tu sĩ, phế bỏ tu vi còn kinh khủng hơn cả gi3t chết.
Nhưng mà so với những việc hắn đã làm, bắt hắn sống như vậy xem như cái giá mà hắn phải trả mà thôi.
Theo tin tức mà Vũ Tôn tìm hiểu được, Tây Á đại lục nằm ngay sát Lam Minh đại lục. Cả hai đều là đại lục vượt trên hai đại lục kia. Vũ Tôn tin tưởng Thánh Tôn thần thông quảng đại cỡ nào cũng không thể một sớm một chiều phát hiện được hắn. Chỉ cần vài năm hắn tuyệt đối tin tưởng có thể đem Thánh Tôn dẫm đạp dưới chân trả thù cho Xích Huyết Hoàng cùng Quang Minh chí tôn.
Ở Mạc Bắc thảo nguyên này gần nhất có một tòa thành, gọi là Thăng Long thành. Đây là một tòa thành thị khá lớn, có cả cao thủ Thánh Vương cảnh giới tọa trấn.
Nếu xét tu vi thì Thánh Vương ngang với Võ Vương của hạ giới.
Vũ Tôn thì Đế Vương, tức là ngang với Hậu Thiên cảnh mà thôi. Cả hai chênh lệch quá xa vời.
Tại Thánh giới ngoài Vũ kĩ và ma pháp là hai thứ được tu sĩ lựa chọn nhiều nhất thì ở một số nơi còn có cả Tà thuật. Tà Thuật đã tách rời không hề có chút gì giống như Vũ kĩ lẫn Ma pháp mà trở thành một hệ thống tu luyện khác biệt. Những điều mà tên đại ca kia biết về Tà thuật quá ít, chỉ chung chung mà thôi.
Dĩ nhiên, Hồn Hoàn thì không hề có sự tồn tại. Mặc dù sư phụ của Xích Huyết Hoàng thông thiên liệt địa nhưng lại không nhận ai ngoài lão, vì thế cả Thánh giới nói tới Hồn Hoàn không một ai hay biết là gì.
Hai hệ Ma Pháp cùng Vũ kĩ là bá chủ, không khác gì Tiềm Long đại lục.
Ở Thánh giới, hệ thống cấp bậc được phân chia khá tương đồng với mấy hạ vị diện khác. Có chăng chỉ khác biệt ở các cấp bậc trên Võ Hoàng mà thôi.
Dưới chót, là Luyện khí cảnh.
Thánh giới tuy linh khí nồng đậm hơn, pháp tắc, tài nguyên sung túc và mạnh mẽ hơn nhiều dưới hạ vị diện nhưng không phải chỉ có mình tu sĩ mà cũng có cả phàm nhân. Làm gì có chuyện ở trên Thánh giới toàn bộ đều có tu vi Đế Quân trở lên. Không phải ai sinh ra cũng có thể tu luyện, cho nên phàm nhân có thể nói chiếm đa số.
Đã có phàm nhân, tất phải có tu luyện giả tu luyện từ đầu. Mà mười cấp bậc phân chia từ Luyện khí cho tới Võ Hoàng đã là chuẩn mực, không chỉ ở các hạ vị diện mà ngay trên Thánh Giới cũng đã được công nhận.
Trên Võ Hoàng mới là sự khác biệt nhất.
Thấp nhất ở đó, là Đế Quân.
Tới tiếp theo là Đế Vương.
Từ Đế Vương, tiếp nữa là Đế Tôn.
Sau