Vũ Tôn - Chương thứ 9: Ly khai gia tộc.
Nghe Vũ Lương gào rú kêu cứu, các thiếu niên 4 phía nãy giờ đang đần độn u mê nhìn 1 phế vật đánh 1 thiên tài túi bụi mới vội vàng bừng tỉnh. Quả thực là chuyện ngược đời. 1 kẻ luôn mồm chê người khác phế vật lại bị phế vật trong phế vật đánh cho như chó chết. Nhưng mà hắn đánh thế kia không khéo Vũ Lương bị đập chết thật cũng nên. Nếu vậy bọn chúng chắc chắn sẽ bị nghiêm phạt cực nặng vì đứng nhìn không lao vào cứu người, hơn nữa đó lại là thiên tài của gia tộc. 1 số kẻ rục rịch muốn lao vào lôi Vũ Tôn ra nhưng lại sợ ăn đòn lây mà quên đi rằng bọn chúng là Luyện khí tu sĩ. Dù sao cũng chỉ là 1 lũ thiếu niên thiếu kinh nghiệm sống mà thôi.
“ Các ngươi còn ngẩn ra đó làm gì, để phụ thân và ca ca ta biết được chuyện này thì các ngươi đừng kẻ nào mong sống yên lành. Mau túm hắn lại cho ta, hôm nay ta phải giết chết tên khốn kiếp này. Huyền lực các ngươi để làm cái xxx gì ???” .
Vũ Lương gầm rú lên gần như điên cuồng. Khắp người hắn chỗ nào cũng bị đánh sưng lên. Hắn vô cùng ủy khuất. Đường đường 1 tu sĩ Luyện khí tầng 5 lại bị 1 kẻ không có chút Huyền lực nào đánh. Truyện này mà truyền đi đúng là thiên đại chê cười cho tất cả mọi người châm biếm.
Nghe Vũ Lương nhắc đến phụ thân và ca ca hắn, các thiếu niên, thiếu nữ rùng mình. Trong gia tộc ai không biết phụ thân Vũ Lương là Vũ Thanh cùng ca ca hắn Vũ Nghi là 2 kẻ hết sức bao che khuyết điểm. Hơn nữa Vũ Nghi còn là thiên tài, thiên tài thực sự. Khi 15 tuổi lập kỉ lục đạt đến Luyện khí tầng 7 gây chấn động cả Minh Dương trấn, được công nhận Vũ gia từ khi thành lập là thiên tài thứ 2, chỉ sau Vũ gia lão tổ tông cách đây 300 năm. Ai dám đắc tội bọn họ quả thực đi tìm đường chết.
Cắn răng liều, cùng lắm bị ăn vài cái gậy còn hơn bị hành hạ không ngóc đầu lên được, 1 thiếu niên hét lớn:
“ Mọi người cùng xông lên đi, chúng ta đông người lẽ nào sợ phế vật này. Mọi người vận Huyền lực lên sẽ không có gì phải ngại ”
Có kẻ dẫn đầu, vài tên thiếu niên vận Huyền lực lên chuẩn bị nhảy vào túm lấy Vũ Tôn lôi ra ngoài. Thấy vậy, Vũ Tôn cắn răng dùng hết sức lực phang thật mạnh vào đầu đang bị 2 cánh tay ôm lấy của Vũ Lương sau đó vận hết sức lực vụt vào bả vai và bụng của hắn. Vũ Lương rú lên thảm thiết, máu mũi, mãu miệng ộc ra từng ngụm.
“ Rắc ” . Cây cự côn bị gãy làm đôi cũng là lúc mấy tên thiếu niên lao vào. Vũ Tôn túm lấy 2 đoạn côn gãy nhanh chóng nhảy về phía sau, tránh xa khỏi đám thiếu niên sau đó hướng đường ra chạy thục mạng. Bọn thiếu niên kia đang ngẩn ra, không biết nên đuổi theo hay không thì Vũ Lương mặt sưng vù, nhợt nhạt nằm bệt dưới đất cố gắng vận chuyển Huyền lực trị thương hét :
“ Đuổi theo, mau đuổi theo bắt lấy hắn cho ta. Hôm nay ta muốn giết hắn,