Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

Đập cặn bã!


trước sau

Editor: Yue

Sau đợt thú triều, xác nhận tất cả dị thú dị thực gần thị trấn Gal đã trở lại khu rừng, nguy cơ đã được giải quyết, Kỷ Nhiễm đến rừng dị thực rèn luyện siêu năng lực lần nữa.

Mỗi ngày bọn họ rời đi lúc sáu giờ sáng và trở về lúc tám giờ tối.

Liên tục mấy ngày, trong rừng dị thực đều gió êm sóng lặng, không có nguy hiểm gì, càng không đen đủi như lần trước gặp phải thú triều.

"Thú triều chỉ ngẫu nhiên xảy ra, không thể lúc nào cũng có." Adelaide cười nói, "Thực tế, nếu xảy ra thú triều, ngoại trừ sự bất thường trong rừng dị thực thì hầu hết đều do con người gây ra."

Kỷ Nhiễm nhìn về phía y, "Tựa như lần trước vì tranh đoạt hoa Băng Mục Nữ La, bọn hắn sử dụng cơ giáp?"

"Đúng!" Adelaide gật đầu, "Nếu sau này ngươi gặp phải người sử dụng cơ giáp trong rừng dị thực, mà ngươi lại không có cơ giáp, nên nhớ phải chạy càng xa càng tốt, tuyệt đối không nên tới gần."

Không cần y nói, Kỷ Nhiễm tự nhiên hiểu điều này.

Bởi vì những ngày qua bình lặng và không có nguy hiểm gì, Kỷ Nhiễm và Solan đi sâu vào rừng dị thực hơn để rèn luyện siêu năng lực của mình.

Không ngờ lại tình cờ gặp được Adelaide.

Adelaide thấy họ như một con sói ngửi thấy mùi thịt, đuổi cũng không đi, chăm chú theo sát. Có y đi theo bọn họ, Kỷ Nhiễm không thể rèn luyện siêu năng lực của mình trước mặt y, điều này thực sự có chút phiền.

Kỷ Nhiễm nhịn không được nói: "Adelaide tiên sinh, ngươi không có chuyện gì làm sao?"

Adelaide thoải mái mà nói: "Hiếm khi gặp được nhau ở chỗ này, xem ra chúng ta rất có duyên, không bằng làm bạn đồng hành đi cùng nhau. Các ngươi yên tâm, lực chiến đấu của ta không hề yếu, nếu gặp phải nguy hiểm, ta có thể phụ một tay."

Y chưa bao giờ đề cập đến việc Kỷ Nhiễm là nhân loại thuần chủng yếu đuối, hoàn toàn là chướng ngại vật, y bán chút mặt mũi để có thể đi theo bọn họ lấy chút thứ tốt.

Mặc dù y không biết tại sao Solan - thú con của chủng tộc cao đẳng, lại sống với nhân loại thuần chủng, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc y lấy lòng với Solan. Sau khi phát hiện Solan rất coi trọng Kỷ Nhiễm, Adelaide đương nhiên cũng đối xử với cô khách khí mấy phần, không coi thường cô vì cô là nhân loại thuần chủng.

Nghe xong, Kỷ Nhiễm quyết định hôm nay sẽ không rèn luyện siêu năng lực của mình nữa mà đưa Solan đi hái trái cây.

Có rất nhiều loại trái cây trong rừng dị thực, chỉ có vài loại là Kỷ Nhiễm biết như: Táo, lê, mâm xôi, anh đào, chuối..

Mặc dù cô không biết tại sao trái cây từ các vùng khí hậu khác nhau lại có thể mọc ở một nơi, nhưng nghĩ tới bọn chúng đều là thực vật biến dị, đã không còn bị ảnh hưởng bởi mùa và vùng miền, sức sống bền bỉ, nên cô cũng sớm thoải mái, không còn xoắn xuýt nữa.

Mỗi khi nhìn thấy những quả đã trưởng thành, Kỷ Nhiễm đều hái một hoặc hai quả cho vào ba lô.

"Kỷ tiểu thư, trái cây trong dị thực chứa nhiều năng lượng cuồng bạo, không thích hợp để ăn, ngươi hái chúng để làm gì?" Adelaide không hiểu hỏi.

"Nhặt nó về chơi, không được sao?" Kỷ Nhiễm thẳng thừng đáp trả.

Adelaide không có gì để nói, y phát hiện cô nàng nhân loại thuần chủng này tuy rất dễ nói chuyện, nhưng có đôi khi tính tình cũng rất lớn.

Y nhìn tiểu shota đang yên lặng đứng đó, dựa vào người hắn, ngập ngừng nói: "Solan tiên sinh, bản thiết kế của bom hạt.."

Thấy y ấp a ấp úng, Solan hỏi thẳng: "Có vấn đề?"

"Đương nhiên không có vấn đề!" Adelaide xoa xoa tay nhanh chóng giải thích, "Không những không có vấn đề gì, mà bom hạt sản xuất ra
còn mạnh hơn, hiệu quả tốt hơn. Bọn họ muốn ta hỏi ngươi, ngoài bom hạt, ngươi còn có bản vẽ thiết kế vũ khí nào không? Họ có thể trả tiền để mua.."

"Bọn họ" kia, là thế lực đứng sau tiếp tay cho việc Adelaide mua các bản vẽ thiết kế bom hạt cải tiến.

Nghe đến đây, Kỷ Nhiễm sững sờ.

Cô đang tự hỏi tên da mặt dày này sao cứ đi theo bọn họ như thế, một bộ dáng như tùy tùng đi theo chủ, đuổi cũng không đi, hóa ra là muốn mua bản thiết kế vũ khí từ Solan. Cũng có thể thấy, bản vẽ thiết kế bom hạt mà Solan bán trước đây rất hiệu quả, bọn họ nếm được ngon ngọt nên nhờ Adelaide tìm tới lần nữa.

"Không bán!" Solan dứt khoát nói, "Ta hiện tại không thiếu tiền."

Hiện tại không thiếu tiền, sau này thiếu thì sao?

Adelaide sáng tỏ, khuôn mặt của y bừng lên nụ cười hạnh phúc, tha thiết mà nói: "Ta hiểu rồi, nếu ngươi thiếu tiền, ngươi có thể đến tìm ta, chúng ta đều hàng xóm, nên giúp đỡ lẫn nhau.."

Nghe được lời này, Kỷ Nhiễm trợn trắng mắt, cho dù là người ngoài như cô cũng biết, hàng xóm ở thị trấn Gal chỉ dựa vào lợi ích mà nói chuyện, nào có ai giúp đỡ miễn phí cho nhau.

Sau khi nhận được câu trả lời, Adelaide rất thức thời rời đi, không làm phiền bọn họ.

Kỷ Nhiễm còn chưa kịp vui mừng, phát hiện tiễn một tên Adelaide đi, lại có thêm một vị khách ngoài ý muốn khác đến, mà lại không tốt lành gì.

"Ô kìa, lại có con gái và trẻ em chạy tới đây, thật can đảm." Một giọng nói láu cá vang lên, trong đó không khó nghe ra vẻ khinh miệt, tựa như rất khinh thường.

Kỷ Nhiễm tâm trạng không tốt lắm, con gái và trẻ em thì thế nào? Ăn hết gạo nhà ngươi chắc.

Nàng theo tiếng nhìn sang, nhìn thấy năm người đàn ông trong bộ quần áo chiến đấu liền thân đang đi ra khỏi rừng cây phía trước, bốn tên dáng người cường tráng, vừa thấy liền biết là thể loại vệ sĩ rất biết đánh nhau, dư lại một tên trẻ tuổi thon gầy, làn da tái nhợt, dung mạo tuy rằng không tồi, lại có vẻ ẻo lả quá mức, thần sắc lỗ mãng, ánh mắt dâm tà, nhìn là biết không phải người tốt.

Nói chuyện chính là tên đàn ông ẻo lả đó.

Bốn tên đàn ông vạm vỡ vây quanh tên đàn ông ẻo lả đi tới.

Trong lòng Kỷ Nhiễm khẽ chùng xuống, không muốn ở lại, kéo Solan đi hướng khác.

"Đi cái gì mà đi? Ngăn chúng lại cho ta!" Tên đàn ông ẻo lả mở miệng.

Khoảnh khắc tiếp theo, một tên đàn ông vạm vỡ chặn đường họ với vẻ mặt không thay đổi.

Tên đàn ông ẻo lả đi tới, một tay quơ quơ súng năng lượng, ánh mắt rơi vào Kỷ Nhiễm, "ối chà" một tiếng, cười lên, "Thì ra ngươi là nhân loại thuần chủng nha! Ta nghe nói nhân loại thuần chủng rất yếu, không chịu nổi giày vò, nổi tiếng là loại chơi không được dai, cơ mà ngươi là mỹ nhân.."

Solan hơi nheo mắt, nhìn tên ngu tự động tìm đến cái chết này.

(Continue)

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện