Đám người Dương Khôi sau khi rời khỏi, Trần Phàm cũng khoanh chân ngồi xuống, bắt tay vào công việc của mình, không phải là hắn chủ quan, và trong lòng đã có tính toán đâu ra đấy, mặc dù vẫn là ngồi ở trong sơn động này tu luyện, nhưng thực tế lại không phải là ở trong sơn động này, thế mới hay!
"Hồ Đồ, cho ta đổi một cái Á Không Trận".
Trần Phàm thản nhiên nói, đây chính là cái mà hắn đã chuẩn bị. Á Không Trận, danh như ý nghĩa, chính là dùng để bố trí ra một cái không gian khác, đưa bản thân ẩn giấu vào bên trong, có thể che giấu hết thảy tự thân khí tức, ngoại nhân nếu không có ý lực đủ cường đại tuyệt đối không cách nào phát giác được, ít nhất từ thiên cơ cảnh trở xuống là không ai có thể phát hiện ra. Đây là một loại trận pháp tương đối phức tạp, đem trận văn dung nhập vào hư không, nếu không có am hiểu kiến thức về trận pháp là không cách nào bố trí được, bất quá đối với Trần Phàm mà nói học tập một bộ trận pháp cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
"Á Không trận kỳ có giá 30 vạn điểm năng lượng, ký chủ xác nhận trao đổi?".
Tiểu Hồ Đồ thanh âm vang lên.
"Đúng".
Trần Phàm không chút do dự nói, 30 vạn không phải là một con số nhỏ, nhưng vì sự an toàn của bản thân hắn vẫn phải mua, huống hồ đây cũng là trận pháp có liên quan tới không gian, giá cả như vậy cũng không phải là không chấp nhận được.
Quang mang lóe lên, ngay sau đó trước mặt của hắn liền hiển hiện ra một bộ trận kỳ, tổng cộng 18 lá cờ màu đỏ, ngay chính giữa có một tấm vải lớn nằm ở đó, đây chính trận phương ghi chép cụ thể phương pháp bố trí Á Không Trận, cũng chỉ là một bộ tiểu trận mà thôi, không có công năng gì khác ngoài việc ẩn nấp, phạm vi không gian cũng không lớn, chỉ có thể che giấu được một người, nhưng đối với Trần Phàm hiện tại mà nói như vậy là đủ rồi.
Công việc tiếp theo của hắn chỉ là học bố trí cho xong cái trận kỳ này mà thôi.
Cái này cũng không phải đơn giản, đầu tiên là dùng bút mực vẽ lên mỗi một tấm tấm tiểu kỳ một đạo ấn ký, đây chính là trận văn, trận pháp càng cao cấp thì trận văn lại càng huyền ảo phức tạp, đi sai một nét cũng không được, đừng tưởng rằng chỉ là vẽ vài nét đơn giản là xong, nếu thế thì cái nghề trận pháp sư cũng quá mức rẻ tiền rồi.
Thứ hai sau khi đã khắc họa xong trận văn, đương nhiên phải đem trận kỳ bố trí theo từng phương vị được ghi trong chỉ dẫn, một một trận ký sẽ chiếm cứ một vị trí riêng của mình.
Cuối cùng là vận dụng thủ pháp, đem trận văn trên tiểu kỳ kết nối với hư không, nếu làm được trọn vẹn mấy bước này thì coi như đã hoàn thành bố trí xong trận pháp.
Á Không Trận mà Trần Phàm đang nghiên cứu chính là loại trận pháp dùng trận văn câu thông với hư không, đem mở ra một vùng không gian mới, có tính chất tạm thời, tuy là một cái không gian khác nhưng cùng không gian bên ngoài lại không có gì khác biệt, tỷ như nếu gần đây có đánh nhau thì dư ba của cuộc chiến lan đến vẫn sẽ ảnh hưởng tới người trốn ở trong đó như thường.
Học tập trận pháp không phải là chuyện một sớm một chiều, Trần Phàm hiện tại tất nhiên không có thời gian đặt vào đó, nhưng ai bảo hắn còn có hệ thống giả lập vô hạn a, chỉ cần có đủ điểm năng lượng, thời gian coi như không thành vấn đề.
...
Nửa tháng sau ở trong không gian giả lập.
Hô!
Trần Phàm thở ra một hơi, tâm thần khẽ động, ý thức trực tiếp li khai khỏi hệ thống, trong khoảng thời gian này hắn rốt cục đã nắm giữ thành thạo cách bố trí Á Không Trận, không những vậy hắn còn một suy ra ba, ba suy ra mười...hiểu được cơ bản thế nào là một vị trận pháp sư thực sự.
Cái này nếu để người khác biết được nhất định sẽ bị hù chết tươi!
Học trận pháp không phải đơn giản như vậy, thậm chí so với luyện đan còn muốn khó, ít nhất cũng phải nghiên cứu mấy chục năm coi như
mới vào được nập môn, người nào tư chất tốt cũng phải mất mấy năm mới được, đằng này Trần Phàm hắn chỉ dùng vẻn vẹn nửa tháng đã đi vào nhập môn trận đạo, cái này đúng là quá mức dọa người.
Trước đây hắn đã từng tìm hiểu về luyện đan đạo, thậm chí thành tựu không hề thấp, hiện tại chính là một vị đan sư có tỷ lệ luyện chế đan dược 10 trên 10, lần này nhân đây cũng tìm hiểu một chút về trận đạo, tuy rằng chưa đến mức tinh thâm nhưng chỉ về cơ bản cũng đã nắm được rồi, bởi vì Trần Phàm cũng sẽ không đặt quá nhiều tinh lực vào chuyện này, một cái luyện đan đối với hắn đã là quá đủ.
Huống hồ vừa rồi nghe tên "tiểu lừa trọc" kia giới thiệu, trong hệ thống đại quân đoàn cũng có pháp sách đoàn am hiểu về trận pháp, cứu thục đoàn tinh thông thuật luyện đan, thiết thành đoàn sở trường rèn đúc binh khí, về sau hắn chỉ cần từ hệ thống đại thư viện kiếm tài liệu về cho bọn họ là được.
Lĩnh hội đã xong, Trần Phàm lúc này mới chính thức bắt tay vào bố trí trận pháp.
Chỉ thấy hắn đem từng đạo ấn ký phức tạp khắc lên tiểu kỳ, sau đó đem từng cái cắm xuống đất xung quanh phương viên khoảng 10 mét, dần dần tạo nên một cái thế trận, động tác như là mây trôi nước chảy, bởi vì trước đó trong không gian giả lập đã làm di làm lại không biết bao nhiêu lần qua, bay giờ chỉ là đối chiếu theo "giấc mộng" trước đó mà làm thôi, muốn không đơn giản cũng khó.
Xong xuôi, Trần Phàm ngồi xếp bằng tại giữa trung tâm của thế trận, xung quanh là 18 chiếc tiểu hồng kỳ cắm dựng đứng, tiếp đó hai tay bắt đầu bấm niệm pháp quyết, hiển hóa ra lít nha lít nhít các loại thủ ấn huyền diệu, cuối cùng đem toàn bộ đánh vào không trung.
Mà theo mỗi lần thủ pháp của hắn biến hóa, từng đạo ấn ký trên mỗi một chiếc tiểu kỳ cắm xung quanh lại sáng lên một nhịp, lần lượt từng cái từng từng cái phát sáng, theo trình tự và quy luật nhất định, bước này rất là quan trọng, nếu như làm sai một ly thì cả trận pháp cũng sẽ hỏng hết.
Khoảng độ một khắc đồng hồ sau, khi toàn bộ trận văn đều đã lần lượt sáng hết, chỉ thấy không gian 10 mét xung quanh chỗ Trần Phàm đang ngồi đột nhiên hơi chấn động một cái, hư không vặn vẹo, tựa như có thứ gì đó vô hình đang bao trùm lấy hắn.
Mà nương theo đó, một màn quỷ dị cũng đã xuất hiện.
Chỉ thấy thân ảnh của Trần Phàm đột nhiên biến mất, tan vào khoảng không, sơn động lập tức liền trở nên im ắng tới kỳ lạ, giống như là trước đó chưa hề có ai đã ngồi ở trong này.
Nhưng trên thực tế Trần Phàm không hề đi đâu cả, hắn vẫn ngồi nguyên tại vị trí cũ, vẫn ngay trong sơn động này, chỉ có điều đó bây giờ đã trở thành một không gian khác mà thôi, hiểu đơn giản đây chính là thế giới gương do Trần Phàm tạo ra, nó cũng không phải là một không gian độc lập, đạo tắc bên trong đó vẫn thuộc về thế giới này.
Tựa như là một chiếc gương một chiều, người ở bên trong có thể nhìn ra thấy bên ngoài, nhưng từ bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy. Nói nghe có vẻ giống như tàng hình, nhưng cái này cao cấp hơn tàng hình ở chỗ là Trần Phàm hắn có thể thoải mái ở bên trong một không gian hoạt động, mà không phải lo sẽ ảnh hướng tới ngoại giới.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, giờ phút này hắn cuối cùng có thể yên tâm ngồi trong sơn động tu luyện rồi.