Phần vì hắn lười không học, phần vì lúc ấy nước Việt cùng các nước phương tây đã bình thường hóa quan hệ, nhưng vẫn bị chèn ép nhiều mặt.
Lộc Động Đình lúc ấy là phẫn thanh (phẫn nộ thanh niên) cho nên hắn nghĩ rằng muốn bọn tây phải học tiếng Việt chứ không phải là làm người Việt học tiếng tây được.
Chính là hắn lại cũng là kẻ lười nhác, mặc dù là phẫn thanh nhưng cuối cùng cũng không thay đổi được thế giới.
Cuối cùng thời đại mới, Tân vũ trụ kỷ nguyên tiến đến, giờ đây Lộc Động Đình có đủ khả năng thay đổi làm toàn thế giới phải học tiếng Việt, nhưng giờ này ngôn ngữ nào lại cũng không cần thiết nữa.
Mặc dù bởi vì mới bước vào Tân vũ kỷ, thêm nữa hiện tại toàn bộ nhân loại của Địa cầu đang tập trung vào siêu phàm lĩnh vực, bởi vậy làm cho khoa học kỹ thuật của Địa cầu không phải là có quá nhiều nhảy vọt sau khi tiến vào Tân vũ trụ kỷ nguyên.
Nhưng cho dù là vậy, việc câu thông là quan trọng nhất khi Địa cầu thống nhất được Chính phủ liên hiệp làm được rất tốt.
Máy móc và phần mềm phiên dịch hiện tại gần như có thể trực tiếp dịch đồng bộ khi sử dụng, tiếc là Lộc Động Đình lại không mang theo cũng là không có.
Hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc phải câu thông với người tây như vậy, hơn nữa cho dù câu thông chỉ cần một phương có máy móc phiên dịch liền có thể dễ dàng câu thông.
Hơi có chút hiếu kỳ về trình độ khoa học kỹ thuật của chủng người kỳ lạ này, Lộc Động Đình nhảy vào khoang thuyền lớn nhất, hắn suy đoán rằng có lẽ đây là khoang điều khiển.
Chính là sau khi nhảy vào khoang Lộc Động Đình nhìn thấy hai người làm hắn lâp tức hiểu ra vì sao những người này lại kỳ lạ cũng làm hắn hiểu ra vì sao những người này lại có thể đánh giết nhau ngay sau khi vừa thoát khỏi tai nạn.
Bên trong khoang điều khiển có hai người vừa mới tỉnh lại sau vụ va chạm của mảnh vỡ phi thuyền và mặt đất.
Đó là một ông già với khuôn mặt giống như những người ở ngoài kia, nhìn khá giống người địa trung hải.
Ông ta là một người gầy gò với đôi chân và đôi tay rất dài, có vẻ là giống như Lưu tai to.
Nước da ngăm đen mờ và mái tóc màu xanh da trời với một đốm hói ở phía sau đầu, khuôn mặt của ông ấy già nua và nhăn nheo.
Ông ta mặc một chiếc áo khoác phòng thí nghiệm (áo blouse) màu trắng với một chiếc áo lót thun cùng màu với màu tóc bên dưới áo, phần dưới là một chiếc quần màu nâu, thắt lưng màu nâu sẫm với khóa màu vàng và đôi giày màu đen.
Không chỉ như vậy ông ta còn có vết chất lỏng màu xanh trên miệng, không biết là do nước miếng hay là có nguồn gốc từ chai rượu mà ông ta đang cầm trên tay.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ vừa mới tỉnh lại còn chưa đứng vững ông ta đã cầm chặt chai rượu trên tay, không biết là bởi vì ông ta vẫn cầm chai rượu từ trước khi bất tỉnh hay là vừa mới tỉnh lại mà ông ta đã tìm đến chai rượu.
Lộc Động Đình không rõ, nhưng cũng đoán được ông ta là một kẻ nghiện rượu, cũng là phù hợp với ông ta trong trí nhớ của Lộc Động Đình.
Cho dù vừa mới tỉnh lại, ông ta vẫn nói chuyện một cách lan man, lắp bắp và thường bị ngắt quãng bởi ợ hơi và nôn khan, có lẽ là do say rượu.
Bên cạnh là một cậu thiếu niên khoảng 14 – 15 tuổi, với cái đầu tròn và mái tóc ngắn màu nâu, được chảy gọn gàng quanh đầu.
Chỉ là trông hơi kỳ lạ khi cái đầu tròn của cậu thiếu niên này lại gần như che hết phần cổ, trong khi cậu ta cũng không hề mập mạp, trên người là một chiếc áo thun màu vàng và chiếc quần jean màu xanh cùng với đôi giày trắng dưới chân.
Run rẩy đứng lên cậu thiếu niên quay đầu nhìn xung quanh, nhìn thấy Lộc Động Đình thì hơi mỉm cười gật đầu chào hỏi, sau đó đỡ dậy ông ngoại của chính mình.
Đến đây hẳn mọi người cũng đoán được Lộc Động Đình gặp phải ai, đúng vậy chính là kẻ điên ông ngoại và cháu ngoại, Rick Sanchez và Morty Smith, Rick Sanchez và Morty Smith.
Rick Sanchez đã lấy lại tinh thần sau khi đứng dậy vẫn say xỉn và lảm nhảm, nhưng cũng là tự mình đứng vững, bởi vì Rick Sanchez lảm nhàm bằng tiếng tây cho nên Lộc Động Đình không hiểu.
Lộc Động Đình đã biết chiếc phi thuyền này chính là phi thuyền của Rick Sanchez cho nên với những Rick Sanchez ngoài kia cũng không có gì lạ nữa.
Rick Sanchez là một thiên tài, nhưng cũng là một kẻ điên, một kẻ điên theo chủ nghĩa hư vô.
Chủ nghĩa hư vô, thuyết hư vô hay tư tưởng đoạn diệt, là một học thuyết triết học phủ định các khía cạnh nổi bật trong cuộc sống như là kiến thức, sự tồn tại và ý nghĩa cuộc sống.
Phổ biến nhất của chủ nghĩa hư vô được trình bày dưới hình thức thuyết hư vô, trong đó lập luận rằng cuộc sống này không có mục tiêu nào có ý nghĩa, mục đích, hoặc giá trị nội tại.
Triết lý của chủ nghĩa hư vô khẳng định rằng đạo đức vốn đã không tồn tại, và rằng bất kỳ giá trị đạo đức nào cũng được thiết lập một cách trừu tượng giả tạo.
Chủ nghĩa hư vô cũng có thể có các hình thức nhận thức luận hay bản thể luận, siêu hình học có nghĩa tương ứng, theo một số khía cạnh, kiến thức là không thể, hay thực tế là nó không thực sự tồn tại.
Các phong trào như chủ nghĩa vị lai và giải kiến tạo, và một số khác, đã được xác định bởi các nhà phê bình là "hư vô" vào những thời điểm khác nhau trong những bối cảnh khác nhau.
— QUẢNG CÁO —
Thuật ngữ này đôi khi được dùng một cách phi chuẩn mực để giải thích tâm trạng tuyệt