“Chỉ cần không chết liền không ai có thể ăn luôn linh hồn của mình, diệu, quả thật là diệu.
Mặc dù không phải là giải quyết vấn đề bằng cách giải quyết người đưa ra vấn đề, nhưng cũng hiệu quả như nhau chi diệu a.”
Lại một lần nữa bị ngắt lời, Lộc Động Đình khó chịu nói với Rick Sanchez:
“Ông có thể để tôi nói cho xong được không, đừng ngắt lời tôi chứ.
Ông có biết lúc kể chuyện khó chịu nhất là bị ngắt lời không, tôi lại đấm cho lại kêu xui.”
Rick Sanchez biết Lộc Động Đình chỉ nói như vậy thôi, cho nên cũng không sợ, cười mỉa nói:
“Thì nước cậu có ông Nam Cao viết về một gã tên Hoàng, mỗi lần nghe đọc tam quốc đến đoạn hay là sẽ bình luận đấy thôi.
Mà phải có bình luận thì văn nó mới hay, chứ cứ đọc suông không thì khác gì mấy bản báo cao
Tôi còn nhớ rõ nguyên văn lời của anh Hoàng luôn.”
“hừm...!e hèm” Rick Sanchez hắng giọng rồi dùng tay vỗ vào đùi một cái đét, sau đó thốt lên bằng tiếng Việt.
“Tài thật! Tài thật! Tài đến thế là cùng! Tiên sư anh Tào Tháo.”
Lộc Động Đình nghe cũng bật cười, nhìn Rick Sanchez hành động, Lộc Động Đình đều cảm thấy nhân vật anh Hoàng của cụ Nam Cao đều sống lại đây.
Từ giọng nói đến thần thái đều giống như một tri thức tiểu tư sản, có tình yêu nước là có tình yêu nước nhưng, luôn nhìn đời bằng một đôi mắt phiến diện và tiêu cực.
“Có lẽ ông nói đúng, tôi cũng thường thích bình luận như vậy, nhưng nói thật ở vị trí người kể chuyện thì không thích bị ngắt lời tí nào hết.
Tôi nói đến đâu rồi nhỉ?
À! Đúng rồi, đến đoạn linh hồn của hàng ngàn pháp sư hợp nhất biến thành một linh hồn duy nhất, sau đó được sinh ra là một đứa trẻ, đứa trẻ đó chính là Hoàng đế của loài người.
Càng lớn, sức mạnh tâm linh của Hoàng đế càng mạnh mẽ hơn, và càng bộc lộ ra bên ngoài nhiều hơn, Hoàng đế đã phải chịu đựng đau khổ khi lần lượt nhìn những thân nhân và người mình yêu quý chết đi.
Bởi vậy Hoàng đế quyết định sẽ không ở một nơi nào thời gian quá lâu, để tránh khỏi việc trở nên thân thiết với những người khác, tránh cho việc phải chịu đựng nỗi đau mà Hoàng đế đã phải trải qua rất nhiều lần.
— QUẢNG CÁO —
Trong hơn ba mươi tám nghìn năm Terran, Hoàng đế đã lang thang trên Trái đất chứng kiến và ghi lại gần như toàn bộ lịch sử của loài người bên trong tâm trí mình.
Hoàng đế đã lang thang đi du lịch khắp mọi nơi trên thế giới, sống giữa vô số các dân tộc khác nhau.
Mặc dù lần đầu tiên Hoàng đế chỉ đem mình là người quan sát, nhưng rồi Hoàng đế đã giúp đỡ loài người, sử dụng trí tuệ và quyền năng của mình để dạy cho loài người trồng trọt, chăn nuôi, khoa học, thiên văn ...
Hoàng đế cẩn thận giấu diếm thân phận của mình, sống như một người bình thường, cố gắng lớn nhất để che dấu bí mật bất tử của mình
.
Khi hàng thiên niên kỷ trôi qua, Hoàng đế cứ như vậy chứng kiến lịch sử của loài người.
Hoàng đế đã đi khắp thế giới, quan sát và giúp đỡ, đôi khi cũng sẽ trở thành một người lãnh đạo, người dẫn dắt những dân tộc mà Hoàng đế sống tại đó.
Hoàng đế đã sống nhiều cuộc đời khác nhau, trở thành một quân thập tự chinh, một nhà lãnh đạo tôn giáo hay thậm chí là một đấng cứu thế, có những lúc Hoàng đế là người đứng sau hậu trường cho các sự kiện, một cố vấn cho các vị vua, một pháp sư triều đình, một nhà khoa học tiên phong.
Phần lớn các vai trò mà Hoàng đế đã trở thành đều là một người bình thường, nhưng một số khác trở thành những nhân vật vĩ đại của lịch sử thế giới hoặc tôn giáo.
Nghe nói những khi có thiên tai nhân họa, Hoàng đế đã đứng lên trở thành người lãnh đạo và dẫn dắt loài người tiếp tục tiến về phía trước, tiếp tục sinh tồn và phát triển.
Loài người càng ngày càng phát triển, sự ảnh hưởng của loài người đối với warp cũng càng ngày càng lớn, warp ngày càng trở nên xáo trộn.
Hoàng đế biết được những khía cạnh cực đoan của loài người đang nuôi dưỡng các sức mạnh của sự hỗn loạn.
Hoàng đế đã cố gắng hết sức để thúc đẩy hòa bình và sự hòa hợp của mọi dân tộc trên Terra cổ đại, nhưng các giá trị tinh thần của danh dự và sự thượng võ, và bản năng của sự tham lam, không biết tự thỏa mãn với chính mình, bất chấp tất cả để đạt được ham muốn, không bao giờ có thể bị xóa bỏ khỏi bản chất con người.
Nhưng mọi sự nỗ lực của Hoàng đế đều thất bại, tất cả mọi kế hoạch của Hoàng đế nhằm thúc đẩy hòa bình bằng tôn giáo, phát triển theo một cách dị dạng không thể kiểm soát được, dẫn đến chiến tranh và xung đột còn nhiều hơn.
Nghe nói các tôn giáo ở Terra cổ, đều là do Hoàng đế sáng lập, khi thì biến thành chúa, khi thì biến thành phật, khi sẽ là thần thánh.
— QUẢNG CÁO —
Các Chúa tể của sự hỗn loạn cảm nhận được sự hiện diện của Con người mới, Anathema chính là cái tên mà các chúa tể của sự hỗn loạn đặt cho Hoàng đế của loài người.
Ngay cả trước khi các chúa tể của sự hỗn loạn hoàn toàn thức tỉnh bên trong miền không gian phi vật chất bên trong warp, các tà thần đã nhận ra người đàn ông sẽ trở thành Hoàng đế của loài người sẽ là kẻ thù lớn nhất của chúng.
Khorne Huyết thần (Blood God) Chúa tể của những chiếc đầu lâu (Lord of Skulls), là vị thần đầu tiên trong số bốn vị chúa tể của sự hỗn loạn chính thức tỉnh hoàn toàn.
Cứ gọi chúa tể của sự hỗn loạn là thần