Morty Smith mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn ông ngoại, trong mắt tràn dấu chấm hỏi, dường như có ý hỏi rằng ông ngoại và Lộc Động Đình đang nói gì?
Dù sao tách từng câu chữ ra thì Morty Smith có thể hiểu được, chính là ghép lại cùng nhau thì Morty Smith nghe giống như giờ toán của thầy Goldenfold.
Rick Sanchez vỗ đầu mình, nhưng cũng khá quen thuộc việc Morty Smith ngốc nghếch như vậy nên cũng không thèm để ý.
“Về cơ bản là đúng như vậy, lúc đó chúng tôi ở trong trò chơi, cho nên mọi thứ trong trò chơi đều là có thật, nhưng nó chỉ là có thật ở bối cảnh của trò chơi mà không phải bối cảnh của hiện thực.
”
“Được được, tôi đã hiểu, vậy thì cơ bản là ở thế giới của ông cũng không có một gã chúa toàn năng và một gã Giê xu bất tử đúng không?”
“Ừ! Đúng là như vậy, có một số vị thần nhưng chắc chắn không có ai có khả năng tạo ra thế giới hết.
Vậy tôi sẽ tiếp tục về gã truyền giáo của tôi nhé.
”
~~~~~~~~~~ gợn sóng hồi tưởng ~~~~~~~~~~
Gã truyền giáo nghe Lộc Động Đình nói xong giật bắn người hơi lùi ra sau vài bước, nâng tay lên run run chỉ vào Lộc Động Đình nói.
“Làm sao anh có thể không tin vào chúa và báng bổ chúa như vậy được.
Anh không thấy rằng tất cả mọi thứ hùng vĩ và tinh vi đều huyền diệu thế nào hay sao?
Chỉ có chúa với phép màu của ngài mới có thể tạo ra được những điều huyền diệu như vậy.
Khi anh trèo lên một đỉnh núi hay đi ra bờ biển, anh có thể thấy thiên nhiên bao la và hùng vĩ, làm sao điều đó có thể tuyệt như vậy nếu chỉ là nhờ sự ngẫu nhiên?
Phải có một đấng sáng tạo toàn trí toàn năng để tính toán và đặt chúng đúng chỗ như vậy.
Khi anh thấy một thứ tinh vi và hoàn hảo như đôi mắt của chúng ta, của cấu trúc gen của con người, làm sao mà sự ngẫu nhiên nào đó có thể tạo ra điều đó, chỉ có chúa toàn năng mới có thể làm được điều đó mà thôi, thuyết tiến hóa là một sự dối trá.
”
Lộc Động Đình vỗ trán nói.
“Tôi nghĩ anh nên trở lại trường học và học lại về tất cả mọi thứ kể cả kinh thánh.
— QUẢNG CÁO —
Đầu tiên, khung cảnh bao la hùng vĩ hay đẹp tuyệt vời thế nào đều là do chủ quan chúng ta cảm nhận, và những khung cảnh đó chắc chắn là một sự ngẫu nhiên nhưng lại cũng là tất nhiên.
Tôi sẽ lấy một rừng cây phong đỏ vào mùa thu để làm ví dụ nhé, đối với anh việc lá phong đổi thành màu đỏ vào mùa thu là sự sắp xếp của chúa đúng không?”
Hơi ngừng lại một chút, nhìn thấy anh chàng truyền giáo gật đầu đồng ý, Lộc Động Đình mới tiếp tục nói.
“Anh nghĩ một rừng phong vào mùa thu với màu đỏ rực của những chiếc lá là điều huyền diệu của chúa, và chỉ có sự sắp xếp bằng phép màu của chúa mới làm được điều đó.
Nhưng anh có bao giờ nhìn thấy những cây phong mọc một cách tự nhiên ở vùng nhiệt đới hay không?
Không phải nói đúng ra là rừng phong mọc tự nhiên ở xứ nóng, tất nhiên không phải trên những ngọn núi cao hàng ngàn mét đâu nhé.
Anh có thể lấy điện thoại ra và tìm kiếm, với từ khóa “ rừng phong ở nước Việt “, nếu anh có mạng 4G, hoặc có thể sử dụng wifi của tôi, mật khẩu là “chấm hỏi mười lần”, nhớ viết bằng tiếng Việt nhé, dòng chữ “ chấm hỏi mười lần”.
”
Trong lúc anh chàng truyền giáo đang lên mạng và tìm kiếm về rừng phong đỏ ở nước Việt, Lộc Động Đình đi vào trong nhà, lấy ra hai chiếc ghế dựa.
Đặt một chiếc ghế dựa trước mặt của giáo sĩ, Lộc Động Đình cầm cái còn lại lùi ra một chút và ngồi xuống ghế, ưỡn người một cách thoải mái.
“ Ngồi đi, để thuyết phục tôi cải đạo, chúng ta sẽ cần nói chuyện một thời gian dài, tôi không nghĩ anh bạn lại muốn đứng lâu như vậy đâu.
Và tất nhiên tôi không đảm bảo sẽ cải đạo chỉ vì tôi cho anh cơ hội và thời gian để thuyết phục tôi.
”
Lộc Động Đình vừa nói vừa nhếch miệng cười một cách không hảo ý, chàng giáo sĩ trẻ mặc dù đang bận chú ý vào điện thoại nên không nhìn thấy vẻ mặt của Lộc Động Đình, nhưng vẫn hơi rùng mình một chút.
Bởi vì đột ngột thấy lạnh sống lưng, cả người lông tơ dựng ngược giống như là bị mãnh thú theo dõi, giáo sĩ ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn xung quanh một chút.
Nhưng ngoài khuôn mặt cười cười có vẻ nhẹ nhàng thích ý của Lộc Động Đình thì không hề thấy dấu hiệu của bất kỳ sinh vật nào khác.
Giáo sĩ nói với Lộc Động Đình một tiếng cảm ơn, và ngồi xuống ghế tiếp tục chú ý vào điện thoại.
Lộc Động Đình cũng không quan tâm giáo sĩ có cảm nhận được hay không ác ý của mình, dù sao hiện tại cũng rảnh rỗi không có việc gì Lộc Động Đình sẽ cùng giáo sĩ nói chuyện một cách vui vẻ là được.
Mà thật ra hẳn là chỉ có Lộc Động Đình vui vẻ mà thôi, chắc chắn cuộc nói chuyện này sẽ là một điều làm cho giáo sĩ không bao giờ có thể quên, thậm chí có thể sẽ là sụp đổ niềm tin và hoài nghi đức tin của chính mình.
— QUẢNG CÁO —
Bởi vì mấy hôm nay, không biết con mèo của mình đã đi đâu, nên Lộc Động Đình không có mèo để chơi, chơi trò chơi điện tử mãi cũng khá nhàm chán bởi vậy Lộc Động Đình sau khi khó chịu vì bị quấy rầy, bây giờ lại khá thích thú với người truyền giáo này.
Bởi vì Lộc Động Đình hiện tại không phải là ở nhà, mà là ở căn nhà gần trường học, cho nên ngoài việc ở nhà