Giáo sĩ vẫn lặng yên nghe Lộc Động Đình nói, Chủ nghĩa ám ảnh là một từ ngữ mà lần đầu giáo sĩ nghe được, nó là một từ khá kỳ lạ và xa lạ, giáo sĩ âm thầm ghi nhớ với ý định về nhà sẽ tìm đọc tài liệu về chủ nghĩa ám ảnh.
“Tôi chỉ đang nói cho anh biết tôn giáo có tác hại thế nào, và chúng có một hệ thống cốt lõi chung cho toàn bộ.
Chủ nghĩa ám ảnh hay tên tiếng tây của nó obscurantism có vẻ hơi xa lạ.
Nhưng anh chỉ cần mở sách lịch sử ra, đọc về lịch sử nước ta khi bị người Gà gô đô hộ.
Chính sách ngu dân, nó có vẻ khác một chút so với chủ nghĩa ám ảnh, nhưng thực tế chúng đều có cùng một bản chất.
Những kẻ thống trị cố gắng làm cho người dân bị thống trị càng ít có kiến thức càng tốt, họ càng ít có kiến thức họ càng nghèo khó và bần cùng.
Những người càng nghèo khó và bần cùng càng khó có thể tiếp xúc với kiến thức.
Và những con người nghèo khó bần cùng và ngu xuẩn, sẽ là những người dễ dàng bị thống trị, những người ngoan ngoãn nghe lời hơn.
Họ thậm chí không thể tự tìm ra lý do để phản kháng, bởi vì họ không đủ kiến thức để tự hỏi điều đó.
Sự nghèo đói làm cho họ bỏ qua việc suy nghĩ về cuộc sống và sự tự do, vì cái họ cần suy nghĩ trước tiên là làm cho mình đỡ đói hơn mà không phải là sự ấm no hay thậm chí là hạnh phúc.
Cũng bởi vì vậy họ sẽ cảm động nhiều hơn nếu những kẻ thống trị hút hết máu thịt của họ sẵn lòng thi ân một chút bằng một lời hứa hẹn về sự hạnh phúc, hay đơn giản là no bụng.
Đó là cách tôn giáo hoạt động.
”
Lộc Động Đình nói xong thì lùi lại đóng cổng và quay người đi vào nhà, tuy rằng không đạt được mục đích là phá hủy đức tin của giáo sĩ.
Nhưng ít ra Lộc Động Đình tự tin rằng những lời nói của mình chắc chắn làm cho giáo sĩ không vui.
Nếu như mục tiêu không vui thì Lộc Động Đình chắc chắn sẽ vui, cho nên tưởng tượng đến điều này, sự buồn bực vì thất bại trong lòng Lộc Động Đình nhanh chóng tan biến.
Nói chung lúc này cho dù là tỏ ra thành thục nhưng Lộc Động Đình dù sao cũng vẫn là một đứa trẻ mới lớn.
Kinh nghiệm và kiến thức về cuộc sống vẫn còn rất non nớt.
Người trưởng thành dễ dàng suy nghĩ và biết rằng, gần như không ai có thể phá hỉu đức tin của một người, ngoại trừ chính người đó.
Không bao giờ có chuyện một người có thể phá hủy đức tin của một giáo sĩ, người đã được đào tạo hơn 10 năm để trở thành giáo sĩ.
Bởi vì thực chất quá trình này đã được bắt đầu từ khi giáo sĩ còn nhỏ bởi cha mẹ và nhà thờ.
Đức tin của một giáo sĩ gần như đã ăn sâu vào tiềm thức của họ.
Mặc dù nói là một quá trình tẩy não có hơi quá, nhưng quá trình đạo tạo mộn chức sắc tôn giáo một cách chính quy cũng gần như vậy.
Một người kiên trì đức tin và cố gắng học về nó một cách tốt nhất trong ít nhất 10 năm.
Tâm trí của người này chắc chắn là cực kỳ vững chắc, nó không thể bị phá vỡ bởi một thằng nhóc miệng còn hôi sữa được.
Lộc Động Đình có chút thông minh, từ sinh ra cho tới hiện tại thì cuộc sống tất cả đều thuận lợi.
Cho dù là hãm hại người khác thành công một vài lần, phần lớn cũng là vì những kẻ bị Lộc Động Đình hãm hại khá ngu ngốc, thêm vào đó là đúng người đúng tội, những kẻ được coi là cặn bã.
Thủ thuật thô ráp, nói là thông minh cũng chỉ là tiểu thông minh, người bên ngoài nhìn vào chỉ cần hơi có chút đầu óc suy luận liền có thể biết được việc Lộc Động Đình làm.
Chỉ là như đã nói, Lộc Động Đình thiết kế hãm hại cũng là đúng người đúng tội, hơn nữa Lộc Động Đình cũng không làm trái pháp luật mà là tạo ra những chi tiết dẫn dẵn người khác làm trái pháp luật.
Bởi vậy Lộc Động Đình mới không bị công an sờ gáy, mọi việc từ trước tới nay đều thuận lợi mới làm Lộc Động Đình ảo tưởng rằng mình có khả năng phá hủy đức tin của giáo sĩ.
Và bởi vì làn đầu tiên gặp thất bại cho nên Lộc Động Đình mới tỏ ra khó chịu, cũng may, tâm trí Lộc Động Đình cũng coi như là cứng rắn, cho nên không giống như những cậu ấm trong tiểu thuyết internet, gặp thất bại liền cảm thấy thế giới sụp đổ.
Hơn nữa bởi vì tính cách cho phép, Lộc Động Đình rất khó có hứng thú lâu dài với bất kỳ việc gì, quay vào nhà trong chốc lát, bận suy nghĩ chút nữa nấu món gì, Lộc Động Đình nhanh chóng ném cuộc thảo luận với giáo sĩ ra sau đầu.
Còn riêng giáo sĩ, trong khi ra về, vừa đi vừa ngẫm lại cuộc nói chuyện với Lộc Động Đình, thật nhiều lý luận mà giáo sĩ không có cách nào bác bỏ hay bào chữa, chỉ có thể tránh đi hoặc bao biện mà thôi.
Trong lòng nặng trĩu, giáo sĩ cũng không biết mình về tới nhà thờ như thế nào.
~~~~~~~~~~ gợn sóng hồi tưởng kết thúc ~~~~~~~~~~
Lộc Động Đình kể xong chuyện, nhìn nhìn tất cả mọi người.
Sindragosa vẫn mỉm cười lắng nghe, rõ ràng là Sindragosa nghe một câu chuyện thú vị, nhưng lại không hiểu ý nghĩa của nó.
Thậm chí Sindragosa còn không biết kinh thánh và thiên chúa giáo là cái gì.
Suốt một tuần này tiếp xúc với internet, cũng được Nguyễn Linh Trúc chỉ dạy và hướng dẫn nhiều thứ, đối với lên mạng chơi trò chơi cùng xem phim truyền hình Sindragosa đã khá quen thuộc.
Nhưng Sindragosa lại gần